Chương 191: Di chứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sharf không nhận thấy được ánh mắt Alger biến hóa, lại chỉ chỉ vào một tín đồ "Mặt Trăng Nguyên Thủy" đang bị "hoả táng" nói:

"Gậy ba toong của hắn cũng là lấy từ chỗ tôi, gọi là 'Hải ngôn', có thể phóng thích tia chớp đối với mục tiêu được nhắm vào, thời điểm vung đánh sẽ phụ gia đao gió,  ngoại trừ cái này, nó còn có thể chế tạo bóng nước cỡ lớn cùng nước mưa có tính ăn mòn, để cho người nắm giữ không hề sợ hãi áp lực từ biển sâu, có thể tự do hấp thu dưỡng khí từ trong nước, đồng thời, nó còn có thể làm ma trượng, dẫn người phi hành."

"Hiệu quả xấu có ba cái, một là nó thích ca xướng, cách mỗi 6 giờ, tất nhiên sẽ hát vang một ca khúc, sinh ra ảnh hưởng chẳng phân biệt địch ta, bởi lựa chọn ca khúc có phong cách khác nhau nên ảnh hưởng cũng khác nhau, có khi làm cho người ta trầm mê thất thần, có khi rung động tâm linh, có khi dẫn tới bực bội lý trí hạ xuống, đương nhiên, cho dù không tới 6 giờ, chỉ cần người cầm muốn, nó cũng rất thích ca xướng."

"Thứ hai, từ lời nói vừa rồi của tôi cũng có thể nhìn ra, nó có đặc tính sống nhất định, hơn nữa thuộc về loại tính cách khá là xấu, thích thừa dịp người nắm giữ không chú ý, gạt chân hắn, quất hắn, kéo hắn ngã cầu thang."

"Ba là, nó sẽ làm cho người nắm giữ dễ bị sét đánh, cho nên, ở thời tiết giông tố, hoặc là không ra ngoài, hoặc là không mang theo nó."

'Đây là vật phong ấn làm ra từ phần đặc tính phi phàm "Ca sĩ hải dương" của Germand Sparrow, nếu bị anh ta biết, ngươi đã sớm làm rồi, lại còn tùy ý để cho tín đồ "Mặt Trăng Nguyên Thủy" lấy đi, vậy ngươi khẳng định sẽ bị bán cho người cần, với hình thức là đặc tính phi phàm...' Alger nhìn về gần bàn ăn, thấy một cây gậy ba toong kim loại màu đen sậm được khảm màu trắng bạc.

Trong nhận thức của anh, cho dù ảnh hưởng xấu khác có nghiêm trọng hay không, thì vật phẩm thần kỳ có đặc tính sống đều tính là vật phong ấn, bởi vì cái này bản thân nó đã mang ý nghĩa nguy hiểm khó có thể đoán trước.

Thấy "Thượng tướng ánh sao" Cattleya cùng đồng bọn của cô không nói có thể dừng lại, Sharf đành phải đưa ra vẻ mặt đau khổ, tiếp tục lấy ra vật phẩm thần kỳ:

"Thanh đoản đao này gọi là 'Dao kịch độc', nghe tên đã biết hiệu quả, không cần tôi miêu tả thêm chứ?"

"Ài, nó có thể gây kịch độc bất kỳ cho mỗi một lần thương tổn, về phần là cái gì, còn phải xem vận may."

"Ảnh hưởng xấu của nó không lớn, chỉ làm cho mất đi hiệu lực chữa bệnh, tích lũy cảm giác say rượu."

Sharf lại liên tục giới thiệu vài món vật phẩm thần kỳ, rốt cuộc nghe thấy "Thượng tướng ánh sao" Cattleya mở miệng nói:

"Tốt lắm, còn lại sẽ để lại cho anh."

'Hô... Coi như không tệ, để lại cho mình ba món...' Sharf không chỉ không có oán hận, ngược lại từ đáy lòng cảm thấy "Thượng tướng ánh sao" thật sự là một người tốt, tựa như có bệnh nào đó về phương diện tâm lý.

Cattleya lập tức nghiêng đầu nhìn về phía "Người Treo Ngược":

"Anh chọn trước."

Cô biết "Thế giới" Germand Sparrow có vật phẩm thần kỳ chế tác ở chỗ "Thợ thủ công", cho nên để cho "Người Treo Ngược" lấy đồ của nhà thám hiểm điên cuồng kia ra trước.

Alger gật gật đầu, cầm gậy ba toong "Hải ngôn" cùng "Mắt kính Thạch tượng quỷ" qua, sau đó ý bảo còn lại đều là chiến lợi phẩm.

Cattleya ngẫm nghĩ nói:

"Anh lại chọn thêm một món, còn lại cho tôi."

Cô đối với vật phẩm thần kỳ còn lại cũng không cảm thấy quá hứng thú, bởi vì bản thân cô còn có hai vật phẩm tương đối mạnh đủ để xứng với thân phận, sau đó lục tục thu được "Cúc áo Pháp quan" cùng "Cân bằng may mắn", các phương diện cũng không tồn tại điểm yếu, dưới loại tình huống này, suy xét đến hiệu quả xấu chồng chất, không phải là loại hình cực kỳ hữu dụng hay cực kỳ đặc thù, cô cũng không liếc mắt nhìn thêm một cái hay đưa ra thay đổi.

Đương nhiên, là một vị tướng quân hải tặc, cô thế nào cũng sẽ không ngại có thêm nhiều vật phẩm thần kỳ, dù sao một phần sẽ được giao cho Hội khổ tu Morse, một phần sẽ được thưởng cho thuyền viên thủ hạ.

Alger im lặng một lát, xuất phát từ vật phẩm đã có cùng năng lực phi phàm với bản thân, chọn lựa thanh "Dao kịch độc" kia.

"Thượng tướng ánh sao" Cattleya lập tức gọi "Người vô huyết" Heath Doyle, để cho hắn mang vật phẩm thần kỳ mà "Thợ thủ công" Sharf đặt ở trên đất cùng những thứ mà mấy tín đồ "Mặt Trăng Nguyên Thủy" lưu lại dời hết ra khỏi căn nhà.

Sau đó, cô lại lần nữa nhìn về phía "Thợ thủ công" kia, đôi mắt nhiễm một chút tím sậm chiếu ra bóng dáng của đối phương:

"Tín đồ 'Mặt Trăng Nguyên Thủy' vì sao lại khống chế anh?"

Sharf ánh mắt lóe lên một chút rồi nói:

"Cái này không phải là chuyện rất đơn giản rất trực quan sao? Để tôi chế tác vật phẩm thần kỳ cho bọn họ..."

Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên bị ánh mắt màu tím đang hờ hững nhìn mình làm cho tim thót lên một cái, vội lại bổ sung:

"Bọn họ tựa như còn có kế hoạch gì đó cần 'Thợ thủ công' hỗ trợ, cụ thể là cái gì, bởi vì còn chưa bắt đầu, tôi cùng không rõ ràng cho lắm."

Cattleya giống như đang suy tư thu hồi ánh mắt, tầm mắt trao đổi cùng "Người Treo Ngược" một cái, đồng thời gật đầu.

Bọn họ quyết định hôm nay sẽ không đưa "Thợ thủ công" đi, để cho hắn ở lại chỗ này, xem đến tiếp sau sẽ phát sinh chuyện gì.

Nói cách khác, bọn họ hy vọng thông qua theo dõi "Thợ thủ công", biết rõ ràng tín đồ "Mặt Trăng Nguyên Thủy" này rốt cuộc là có kế hoạch gì.

Thật ra, đối với "Ẩn sĩ" cùng "Người Treo Ngược" mà nói, tín đồ "Mặt Trăng Nguyên Thủy" đang mưu tính cái gì cũng không phải là chuyện bọn họ quá quan tâm, chỉ là một người có thể mượn cái này để trao đổi với "Nữ vương thần bí", để cung cấp tham khảo cho người này đưa ra quyết sách nào đó ở thế giới siêu phàm, một người có thể lấy cái này để đổi thành phương diện cống hiến cho giáo hội, cho nên mới nháy mắt đã đạt thành nhất trí, chuẩn bị xâm nhập điều tra.

Đương nhiên, "Người Treo Ngược" Alger luôn luôn thờ phụng một tư tưởng.

'Nắm giữ tình báo càng nhiều, càng có thể giành được ưu thế ở trong các loại sự kiện!'

Sau sự im lặng ngắn ngủi, Cattleya giọng điệu không có biến hóa gì nói với "Thợ thủ công" Sharf:

"Anh đã là tín đồ của 'Mặt Trăng Nguyên Thủy', vậy đưa anh đi không có lợi thế gì đối với tôi."

Sharf liên tục gật đầu, tỏ vẻ ngài nói rất đúng.

Cattleya hơi tạm dừng, giọng điệu chợt chuyển:

"Nhưng tôi hy vọng có thể thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với anh, cho nên, tôi muốn lấy mấy giọt máu của anh, cái này có thể hỗ trợ tôi tìm được anh bất cứ lúc nào."

Sharf gương mặt nhất thời tràn ngập đau khổ, miệng mấp máy vài cái lại nói không nên lời cự tuyệt.

'Haiz...' Hắn thở hắt ra nói:

"Được."

Nói xong, hắn cầm lấy dao rọc giấy ở bên cạnh, cắt một đường ở trên cánh tay, mấy giọt máu liền thấm ra.

Cattleya lập tức nâng cánh tay phải lên, bàn tay nhẹ nhàng hất lên trên một cái, để cho mấy giọt máu kia trôi nổi lên, chủ động bay về phía cô.

Quan sát máu ở trong bàn tay, vị tướng quân hải tặc này đột nhiên lại mở miệng nói:

"Họ của anh là gì?"

"June." Sharf hồi đáp như phản xạ có điều kiện.

Cattleya không nói gì, xoay người, đi ra cửa lớn, "Người Treo Ngược" Alger theo sát phía sau.

Trong căn nhà rất nhanh đã trở nên yên tĩnh, "Thợ thủ công" Sharf tìm cái ghế sô pha ngồi xuống, hồi lâu không có động tĩnh gì, giống như vẫn còn đắm chìm ở trong chuyện vừa rồi khó có thể hoàn hồn.

Gần mười phút trôi qua, hắn bỗng nhiên ngồi thẳng lên, từ trong túi áo bên sườn lấy ra một pho tượng hình người loại nhỏ.

Pho tượng này chỉnh thể màu đồng thau, bộ mặt trống rỗng, có vết máu chậm rãi chảy ra từ bên trong, lưu ở bên ngoài.

Sharf vội vàng lấy khăn tay lau khô khuôn mặt pho tượng, sau đó thở ra một hơi thật dài, khóe miệng nhếch lên, lẩm bẩm không tiếng động:

"May mà mình có 'Con rối vận mệnh' này..."

"Hừ, tao cũng muốn xem xem, chúng mày làm thế nào thông qua mấy giọt máu kia tìm được tao? Cũng đừng nghĩ tới chuyện nguyền rủa tao!"

.........

Khu dân nghèo Bayam, trên một con đường không có đèn đường.

Alger mang mặt nạ đội mũ trùm nhìn "Ẩn sĩ" bên cạnh, giọng nghèn nghẹn nói:

"Sharf sau khi chạy khỏi giáo hội Hơi nước, vẫn sống rất an ổn cho đến hiện tại, cái này chứng tỏ hắn không phải một tên ngu xuẩn, hắn có thể đơn giản thoải mái như vậy, không làm ra một chút phản kháng đã đưa máu cho cô, hẳn là có biện pháp tránh né truy lùng tương ứng."

"Hơn nữa, hắn cũng không đề cập đến nguyên nhân vì sao lại bị tín đồ 'Mặt Trăng Nguyên Thủy' tìm thấy."

Bình thường mà nói, các tín đồ này khẳng định sẽ tra ngược lại nơi phát ra đặc tính phi phàm "Người sói", nhưng "Thợ thủ công" Sharf lần trước cũng không hề nhắc nhở Alger.

Cattleya vừa lấy cái mắt kính dày nặng ra, mang nó lên trên mũi, giọng điệu không có biến hóa gì nói:

"Cái này không phải dùng để truy lùng."

Alger có chút suy nghĩ gật gật đầu, đưa ra cáo từ, vòng về một ngõ nhỏ yên lặng trong bóng tối khác.

Anh một đường vòng mấy vòng, tìm cơ hội giải trừ lớp ngụy trang, sau đó rời khỏi Bayam, tới cảng tư nhân của quân phản kháng, đi lên tàu "Kẻ báo thù u lam".

Đám thủy thủ của anh đã ở nhiều ngày trước tiêu xài hết tinh lực cùng tiền tài tích lũy được, lúc này đang thành thành thật thật đợi ở trên thuyền, chờ rời bến.

Thấy anh trở về, một thủy thủ trong đó vội vàng đứng lên, cười hỏi:

"Thuyền trưởng, dùng qua bữa tối chưa?"

"Còn chưa, chuẩn bị đơn giản một chút cho tôi." Alger vì hành động, còn chưa kịp lấp đầy bụng.

Tên thủy thủ kiêm chức đầu bếp kia lúc này đáp lại:

"Được, chúng ta hôm nay có nấm tươi mới hái trong rừng, dùng bơ xào lên cho ngài được không?"

'...' Alger da mặt co rút một chút rất nhỏ, vẻ mặt bình thường lắc lắc đầu:

"Rán một miếng thịt bò là được rồi, năm phần, ừm, bảy phần chín."

...

Đông Balam, rìa khu rừng.

Klein dẫn theo hai con rối không hề nóng lòng đi ra ngoài, tiến vào thành phố, tính trước tìm chút nguyên liệu, làm ngụy trang cho mặt nạ của "Thượng tướng địa ngục" Ludwell.

Mà trước đó, anh còn có một chuyện khác cần phải làm.

Đó chính là tìm kiếm sự giúp đỡ để thăm dò bên ngoài Calderon!

Klein chưa bao giờ là một người theo chủ nghĩa sói cô độc, khi đối mặt nguy hiểm, càng là như thế, cho nên, trừ khi không còn cách nào khác, nếu không anh khẳng định sẽ thông qua các loại phương thức chấp nhận chi tiêu, mời một cường giả hỗ trợ, không một mình lỗ mãng tiến vào.

Với anh mà nói, có thể sống sót lấy được vật liệu cần mới là quan trọng nhất!

'Nếu như khẳng định không có khả năng thực hiện, mình sẽ đợi thêm một hai tuần nữa, ôm một đứa trẻ, hoặc đẩy một chiếc xe trẻ con, tới Calderon...' Klein âm thầm thở dài, lấy ra kèn harmonica nhà thám hiểm của mình, thổi một cái.

Trong im lặng, tiểu thư tín sứ Reinette Tincole cầm theo bốn cái đầu đi ra từ trong hư không.

Klein cân nhắc từ ngữ, mở miệng nói:

"Tôi gần đây muốn đi thành phố Calderon làm một lần thăm dò, ừm, đã lấy được tọa độ Linh giới của nó, không biết có thể thuê cô hỗ trợ hay không? Trả giá là gì?"

Bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ của Reinette Tincole theo thứ tự há mồm nói:

"Không được..." "Tôi..." "Không thể..." "Tiến vào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro