Chương 81: Bạo quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với sinh vật siêu phàm có cơ thể kiên cố, không sợ sấm đánh như thạch tượng quỷ sáu cánh, Alger ngoại trừ sử dụng "Một đòn bạo kích" thuộc con đường "Thủy thủ", dường như không có cách nào khác.

Đương nhiên, trực tiếp dùng "tiếng ca" để cộng hưởng với cơ quan thính giác và thể tâm trí của đối phương là cách hiệu nghiệm nhất, nếu gặp nó ở nơi khác, Alger chắc chăn sẽ nhắm vào các đặc điểm cao lớn, nặng nề, không đủ nhanh nhẹn của thạch tượng quỷ sáu cánh để quay xung quanh nó, vừa dùng "ca hát" ảnh hưởng đến đối phương, vừa dùng lưỡi dao gió sắc bén tấn công vào cùng một vị trí, dựa vào sát thương tích lũy và thời gian lặp lại, chậm rãi mài mòn đối thủ đến chết.

Nhưng hiện giờ anh đang đứng trong sảnh mộ táng, phạm vi bị hạn chế, một khi tránh ra khỏi chính diện, con thạch tượng quỷ sáu cánh này chắc chắn sẽ chuyển sang Germand Sparrow, dùng thanh trường kích dài bảy tám mét kia để tấn công đối phương, khiến nhà thám hiểm điên cuồng không nắm được cơ hội giải quyết ba xác chết kia. Mà quan trọng nhất là Alger nghi ngờ có lẽ "tiếng ca" của mình sẽ còn ảnh hưởng đến Germand Sparrow nhiều hơn cả con thạch tượng quỷ sáu cánh kia.

Rầm!

Thanh trường kích bằng đá đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố to đùng, khiến cả sảnh mộ táng rung chuyển, giống như đột nhiên bất thình lình xảy ra động đất. Alger cũng không gắng gượng chống đỡ, cho cuồng phong thổi dưới chân, thuận thế bay về phía bên phải, nhanh nhẹn linh hoạt tránh khỏi đòn tấn công của thạch tượng quỷ sáu cánh, lao thẳng lên đầu con quái vật.

Đúng lúc này, anh nhìn thấy đôi mắt màu xám trắng đang bốc lên ánh lửa kia.

Suy nghĩ của Alger chợt đình trệ, cả người trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, có cảm giác bị hóa đá, nhưng trên da lại không thấy màu xám trắng hiện lên và lan ra.

Theo quán tính, anh tiếp tục bay lên, nhưng không kịp chém con dao ngắn ra, mà lao thẳng vào đầu con thạch tượng quỷ sáu cánh. Sau một tiếng cốp vang lên, cả người anh bay ngược về sau, đau đớn không thôi.

Tuy trong mắt anh đang phản chiếu thanh trường kích màu xám trắng nặng nề kia, nhưng suy nghĩ trong đầu lại trì trệ, không thể đưa ra cách ứng phó một cách hữu hiệu.

Đột nhiên, một bàn tay chộp lên vai anh, kéo mạnh sang bên cạnh.

Uỳnh!

Đá vụn văng tung tóe, tia lửa bắn ra bốn phía, thanh trường kích nặng nề trong tay con thạch tượng quỷ sáu cánh đập ra một cái hố rất lớn dưới nền nhà.

Cơ thể Alger theo đó hơi run lên, mọi thứ trước mặt lại trở nên rõ ràng, đầu óc cũng nhanh chóng khôi phục lại.

Anh dường như tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng không sao phản kháng được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, tìm lại quyền kiểm soát cơ thể.

Mãi đến lúc này, hắn mới phát hiện không biết Germand Sparrow đã xuất hiện bên cạnh mình từ khi nào, trong góc chỗ ba xác chết biến dị, ánh điện vẫn còn lưu lại, đang vang lên những tiếng xẹt xẹt.

"Đừng nhìn vào mắt nó, tấn công vào ngực nó." Klein vừa kéo Alger di chuyển với tốc độ cực nhanh để né tránh trường kích bằng đá, vừa nhắc nhở đồng đội một cách ngắn gọn.

Bản thân Alger từng trải qua và cũng từng chứng kiến rất nhiều cuộc chiến, không cần Germand Sparrow giải thích đã rõ anh ta muốn diễn đạt điều gì. Sau khi anh thoát khỏi sự trợ giúp, cơ thể cường tráng của anh vòng qua bên cạnh con thạch tượng quỷ sáu cánh.

Anh chạy nhanh về phía nó, đợi cho thanh trường kích bằng đá kia quét qua, mới nhờ sự nâng đỡ của cuồng phong, bay vọt lên, tránh khỏi đòn tấn công.

Vù!

Lại thêm một cơn lốc giúp Alger xông thẳng vào ngực con thạch tượng quỷ sáu cánh.

Trong quá trình này anh nhắm mắt lại, kéo cánh tay phải về sau, để từng khối cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. Sau đó, cắn cứ vào phán đoán về khoảng cách của năng lực "Nhà hàng hải", anh vung ra nắm tay phải đang nắm chặt con dao ngắn.

Lưỡi dao gió gào thét cùng ánh điện đồng thời xuất hiện, đánh thẳng về phía trước theo nắm tay phải của anh.

Rầm!

Nắm tay phải của Alger đánh mạnh vào ngực con thạch tượng quỷ sáu cánh, tạo ra hiệu ứng giống như nổ tung, khiến mặt đá chỗ ngực nó đầu tiên là chằng chịt vết rạn, lóe lên những tia lửa điện ngoằn ngoèo, tiếp đó là vỡ vụn, tạo thành một cái lỗ!

Con dao ngắn của anh trực tiếp nổ tung, hóa thành từng mảnh vỡ bắn ra tứ phía.

Lực phản mạnh mẽ khiến Alger bay ngược ra ngoài, lúc ở giữa không trung, khóe mắt anh nhìn thấy Germand Sparrow đầu đội mũ dạ tơ lụa, không biết đã vòng ra phía trước từ lúc nào, đang mở chốt súng.

Ngay sau đó, nhà thám hiểm lạnh lùng này chợt giơ tay lên, chĩa nòng súng đen ngòm sâu hút vào con thạch tượng quỷ sáu cánh.

Đoàng!

Một tiếng động rất lớn vang lên, viên đạn xuyên qua cái lỗ trên ngực con thạch tượng quỷ sáu cánh, găm sâu vào trong.

Theo sau là những tiếng nổ vang dội, cơ thể xám trắng của con quái vật bằng đá kia lắc lư dữ dội, ánh lửa đang bùng lên trong mắt nó nhanh chóng tắt ngúm.

Sau khi dừng lại trong tích tắc, nó nổ ngã sấp về phía trước như một ngọn núi đổ, tạo ra tiếng động và cơn rung chấn vô cùng khoa trương.

"Chuông tang" kêu vang, một đòn trí mạng!

Lúc này, Alger nhờ sự trợ giúp của gió để giữ thăng bằng, rồi đứng vững thân thể.

Klein không nói chuyện với anh, cũng không tìm kiếm chiến lợi phẩm mà quay người lại đi về khu vực đã cháy đen thui, còi đồng Azik đang lẳng lặng nằm đó.

Một xác chết biến dị đã mất đi nửa cơ thể, chỉ còn lại vài xúc tu phủ đầy "vẩy cá" đang giật giật bên cạnh, xung quanh người vẫn còn có tia lửa điện đang nhảy nhót.

Nó chính là xác chết uy nghiêm, cuồng bạo, hung tàn, vốn mặc áo jacket màu nâu rách nát, đầu đội mũ thuyền trưởng hải tặc kia, hiện giờ nó không còn cánh tay trái, mất đi phần chân bên phải và nửa cái đầu, bên ngoài cơ thể có nhiều chỗ đã cháy đen và tan chảy.

Nhưng cho dù là vậy, nó vẫn không hề yên giấc, vẫn định dung hợp máu thịt xung quanh, tiến vào trạng thái mạnh hơn.

Phải biết rằng, vừa rồi Klein đã dùng "Quyền trượng Hải Thần" để ghi lại "Tia chớp gió bão", cho dù uy lực có suy giảm do ghi lại, nhưng vẫn là năng lực phi phàm cấp Bán Thần hàng thật giá thật, từ việc hai xác chết biến dị còn e đều không rên nổi một tiếng đã chìm vào im lặng, là có thể thấy được uy lực của nó!

Xác chết tỉnh lại này có vấn đề... Klein hiện lên suy nghĩ, để cho "Oan hồn" Senor nhảy lên mặt bằng phẳng của còi đồng Azik, sau đó thử chiếu lên "vảy cá" trên xúc tu trắng mịn của xác chết biến dị kia.

Đúng lúc này, Klein xuyên qua con rối, cảm nhận được sự cuồng bạo, lực bài xích của ý chí cao, "Oan hồn" không thể nào nhập vào được!

Thậm chí Senor còn bị bắn ngược trở về, khó mà kiểm soát được sự hiện thân của mình.

Alger thấy thế, không hỏi vì sao, chỉ giơ hai tay lên, tạo ra một cơn lốc quấn quanh người xác chết biến dị kia, muốn trói buộc hành động của nó, nhưng gió không thể nào thổi đến gần, dường như đang sợ hãi điều gì, sau khi khuếch tán ra liền nhanh chóng biến mất.

Điều đáng mừng duy nhất là xác chết kia không lập tức tấn công hai người, mà lảo đảo bước sang bên trái, cúi người xuống định nhặt còi đồng Azik.

Klein rung tay trái lên, để "Bút ký lữ hành Lehmanor" lật tới trang "Gông xiềng vực sâu" một cách chính xác.

Đây là năng lực phi phàm do Emlyn ghi lại, thuộc về "Ma cà rồng" danh sách 7.

Bàn tay phải đang nắm súng ngắn "Chuông tang" của Klein lướt lên trang bút ký nọ, bóng tối xung quanh xác chết biến dị kia đột nhiên sống dậy, hóa thành một sợi dây xích, quấn chặt lấy cơ thể nó, khiến nó không thể động đậy.

Nắm lấy khoảng thời gian ngắn ngủi đối phương không thể nhúc nhích, Klein lạnh lùng nâng súng ngắn lên, xoay hộp đạn, và mở chốt.

Trong tầm mắt anh lập tức xuất hiện các màu sắc khác nhau, có đỏ, xanh lục, cũng có trắng bệch.

Nhắm vào "trắng bệch", anh bóp cò súng.

Đoàng!

Một vệt sáng màu vàng kim nhạt bay thẳng vào nửa cái đầu còn lại của xác chết biến dị kia, khiến nó trực tiếp nổ tung, hóa thành màn mưa máu, đồng thời viên đạn tịnh hóa này còn tỏa ra hào quang như mặt trời, chiếu rọi toàn thân mục tiêu.

Xác chết kia tan ra như một ngọn nến, vì đang khom người xuống, nên mất thăng bằng ngã thẳng vào bên cạnh còi đồng Azik.

Quái vật không có trí khôn, hành động hoàn toàn theo bản năng thật sự dễ đối phó hơn nhiều so với người phi phàm cùng cấp bậc... Nhưng có phải mình nên xin lỗi còi đồng Azik hay không, từ lúc thầy tặng cho mình, nó nào là gặp vụ nổ, nào là bị tia chớp rửa tội, nào là gặp ánh mặt trời tịnh hóa, sống thật không dễ dàng... Klein thầm sám hối một giây, rồi thao túng "Oan hồn" Senor nhặt chiếc còi đồng tinh xảo có phong cách cổ xưa kia lên, nhét nó vào trong người.

Anh không trực tiếp đi tới, sợ rằng xác chết biến dị ấy lại thức tỉnh, thế là tiếp tục để con rối Senor sờ soạng cái tên vừa kháng cự nhập xác kia.

Klein nghi ngờ trên người xác chết biến dị này có vật phẩm khá cao cấp!

Chẳng mấy chốc, Senor không ở trong hình thái "Oan hồn" chạm đến một thứ giống vậy, rồi rút nó ra.

Đây là một lá bài!

Trên mặt lá bài là hình một người đàn ông đang giơ cao hai tay, trên đầu đội vương miện ba tầng, trước mặt ông có một đám tín đồ đang quỳ lạy, sau lưng là tia chớp, mây đen, cuồng phong và sóng biển!

Diện mạo của người đàn ông này, Klein cực kỳ quen thuộc, bởi vì anh cũng có một bức hình vẽ cách ăn mặc khác của đối phương.

Đây là Đại đế Russell!

Mà phía trên bên trái của tấm hình là Russell mặc đồ giáo hoàng có ánh sao lấp lánh ngưng tụ thành hàng chữ:

"Danh sách 0: Bạo quân!"

Lá bài khinh nhờn của con đường "Gió bão", tên là "Bạo quân"? Klein nháy mắt liên tưởng đến cách mà Giáo hội "Thần Tri Thức và Trí Tuệ" gọi "Chúa Tể Bão Táp":

Bạo quân!

Alger cũng nhìn thấy "Lá bài khinh nhờn" kia, ánh mắt chợt ngưng lại, bên trong đang bốc lên ngọn lửa tham lam.

Anh hít sâu mấy hơi, cố gắng dời ánh mắt đi, nhìn về bên cạnh, lên tiếng nói:

"Trận chiến vừa rồi thật dữ dội, có lẽ sâu trong tòa giáo đường này đã có thứ gì bị chúng ta đánh thức. Cho nên chúng ta phải mau chóng nhặt vật phẩm, chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào."

Ngài "Người Treo Ngược", chẳng lẽ anh cho rằng tôi không rõ việc đó hay sao? Anh không cần phải dông dài như vậy, sự ăn ý ban nãy đâu rồi? A, quả nhiên, lá bài "Bạo quân" này có ảnh hưởng tới anh, khiến anh khó mà bình tĩnh được, trở nên lắm lời hơn... Klein vừa để cho "Oan hồn" Senor thu hồi "Lá bài khinh nhờn", rồi chui vào trong cơ thể xác chết, tăng tốc độ phân tách đặc tính phi phàm, vừa lạnh lùng nói:

"Anh đã lãng phí năm giây."

Alger sửng sốt một chút, không nói thêm nữa, đi về phía xác chết của con thạch tượng quỷ sáu cánh, lấy con mắt ánh sáng đỏ mà nó để lại, sau khi kiên nhẫn một hồi, thò tay vào tấm ngực đá vỡ vụn của đối phương, lấy ra một tinh thể bán trong suốt màu xám trắng.

Ở bên kia, dưới năng lực của "Oan hồn", dịch mủ màu vàng lục bao trùm bên ngoài thân thể xác chết lúc trước phân tách ra một bãi "Bùn đất" màu nâu, bãi bùn đất này mọc ra một sợi râu, ẩn chứa "Mạch máu", trông có vẻ khá kỳ dị.

Không lãng phí thời gian suy đoán thứ này thuộc về danh sách mấy, con đường nào, Klein trực tiếp để Senor thu hồi, rồi chuyển hướng sang xác chết mà mấy cái xúc tu trắng mịn vẫn còn đang hơi co giật kia, để đặc tính phi phàm của nó phân tách nhanh hơn.

Mắt thấy một thứ giống như con sứa đựng nước biển xanh thẳm sắp thành hình, bên tai Klein và Alger đột nhiên vang lên một âm thanh kéo dài:

"Aizz..."

Tiếng thở dài này truyền ra từ nơi sâu nhất trong giáo đường, mang theo vẻ tang thương không thể nói bằng lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro