Chương 83: Tái dựng lại các chi tiết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Backlund, số 160 phố Backlund.

Bóng dáng Germand Sparrow đột nhiên hiện lên trong phòng ngủ chính, áo gió màu đen khẽ bay, mũ chóp dạ cao ngay ngắn.

Dwayne Dantes đang nằm trên giường chợt hóa thành ảo ảnh, chui vào mặt gương cỡ bằng lòng bàn tay.

Đêm nay hẳn là không có người nào đến thăm, Arodes đã không làm ra việc gì... Nhìn cảnh ấy, lại thấy xung quanh yên bình tĩnh mịch, Klein âm thầm thở phào nhẹ nhõm, dáng người chợt cao hơn chút, thái dương nhanh chóng biến thành hoa râm, mắt lam hơi sâu vào, biến trở về diện mạo của Dwayne Dantes.

Cùng lúc đó, trên mặt gương hiện lên sóng gợn, ánh sáng bạc hội tụ lại, phác họa ra từng từ đơn:

"Thưa chủ nhân vĩ đại, đêm nay tôi không làm gì cả! Không, tôi còn thật sự sắm vai Dwayne Dantes đang ngủ."

"Ngoài ra, còn gặp được một chuyện, ngài có muốn biết không?"

Bỏ qua câu đầu muốn được khen ngợi của "Ma kính" Arodes, Klein chợt giật thót trong lòng, vừa tháo mũ xuống tùy tiện ném lên ghế bành bên cạnh, vừa đáp lại bằng giọng trầm thấp.

"Nói."

Các từ đơn vốn rải rác trên mặt kính chợt di chuyển thành một hàng chữ mới:

"Có một cô gái lúc đi ngang qua đường, đã liếc mắt lên nhìn toà nhà một cái."

Chuyện gì không biết? Người đi đường mỗi ngày đi ngang qua đây, tiện thể thưởng thức cảnh vật xung quanh nhiều biết chừng nào... Klein đang định lên tiếng, đã thấy sóng nước bên ngoài mặt gương chuyển động, rồi phản chiếu ra một bóng người.

Đối với người bình thường mà nói, cô gái này được coi là ăn mặc lố lăng. Cô ta mặc áo choàng đen của người thông linh, đánh mắt và má màu xanh lam, vừa xinh đẹp lại vừa ma mị. Chính là Daly Simone.

Lúc cô gái này đi xe ngựa qua số 160 phố Backlund, đã nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ hơn ba giây.

Cô ta không chỉ có ấn tượng với Dwayne Dantes, hơn nữa còn tiện thể nắm chắc một vài tình huống? Klein hơi nhíu mày, hỏi:

"Không còn chuyện gì khác chứ?"

"Không có ạ!" Arodes vừa cho mặt gương hiện lên từ đơn để trả lời, vừa phác họa ra một bức hình đơn giản tượng trưng cho "thề".

Klein gật đầu, không để ý đến sự nhiệt tình của "Ma kính", dứt khoát đuổi nó đi.

làm xong mọi việc, Klein lấy ra một ngọn nến, định bố trí nghi thức, tự triệu hồi bản thân, để mình hưởng ứng với mình, đưa toàn bộ chiến lợi phẩm thu được và quần áo đã mặc trong lần này lên phía trên sương mù xám. Anh định tách riêng quần áo của Germand Sparrow và Dwayne Dantes ra, để tương lai đỡ bị lộ chỉ vì chi tiết này.

Tách!

Anh búng tay một cái, để ngọn nến bùng lên ngọn lửa đỏ thẫm.

Ngọn lửa.

Ngọn lửa...

Ánh mắt Klein ngưng lại mấy giây, sau đó anh nhanh chóng nhắm mắt, quay người lại đưa lưng về phía ngọn nến.

Sau đó anh thao túng "Oan hồn" Senor bước từng bước đến gần bàn.

Trong quá trình này, cơ thể Senor run rẩy ngày càng dữ dội, nhưng cuối cùng vẫn ép mình giơ tay phải ra dập tắt ngọn nến.

Ngủ một giấc trước đã, ngày mai rồi tính... Không được, lá bài "Bạo quân" đang ở trên người, hơn nữa còn mở ra rồi, mặc dù đã được "Bức tường linh tính" che đậy, nhưng cũng chưa chắc đã ngăn cách hoàn toàn việc thu hút và hợp lại đối với đường tắt cùng loại, có lẽ chỉ làm giảm ảnh hưởng mà thôi, nếu cứ để vậy trong một thời gian dài... Vừa rồi lúc mình ở Bayam đều là đi nhanh về nhanh, không dám dừng lại quá lâu... Klein vừa bình tĩnh trở lại, liền nghĩ tới một vài vấn đề.

Mấy giây sau, anh thong thả hít vào một hơi, lại giơ tay lên búng một cái, châm lửa cho ngọn nến.

Ngay sau đó, anh kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng, thao túng "Oan hồn" Senor lấy ra hai ngọn nến khác, bố trí nghi thức hiến tế, như vậy không có bước hưởng ứng lời triệu hồi, xuyên qua ánh nến để đi qua thế giới hiện thực.

Đợi sau khi sắp xếp xong, Klein khó khăn xoay người lại, "thành kính" cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh nến, sau đó còn thật sự tụng niệm tôn danh của "Kẻ Khờ".

Klein dựa vào nghị lực, thiếu điều muốn khóc rống lên, rốt cuộc hoàn thành nghi thức, hiến tế tất cả vật phẩm cần phải đưa vào lên phía trên sương mù xám.

Phù... Klein thở hắt ra, đi ngược bốn bước, bước vào không gian thần bí yên tĩnh không tiếng động kia, ngồi vào chỗ tương ứng với "Kẻ Khờ", cầm lá bài "Bạo quân" lên, phát động nội dung bên trong.

"Lá bài khinh nhờn" lúc này trở thành hình lập thể, giống như một quyển sách cỡ lòng bàn tay.

Quyển sách lật ra, trên mỗi trang đều có Russell Gustav, hoặc là làm thủy thủ, đội mũ thuyền trường, cầm kính lục phân, hoặc là cất cao giọng hát trong bối cảnh ngoài biển khơi.

Klein xem mà cạn lời, càng ngày càng cảm thấy vị đồng hương này rất chi là tự luyến.

Nếu lá bài "Ma nữ" dùng hình tượng của chính ông, thì mình thực sự chịu thua rồi... Klein vừa lẩm bẩm, vừa xem các nội dung tương ứng, phân tích toàn bộ nghi thức, vật liệu và tên danh sách con đường Gió bão:

"Danh sách 9: Thủy thủ... Danh sách 8: Người dân nổi giận... Danh sách 7: Nhà hàng hải... Danh sách 6: Phong quyến giả... Danh sách 5: Ca sĩ hải dương... Danh sách 4: Chủ tế tai hoạ... Danh sách 3: Hải vương... Danh sách 2: Thiên tai... Danh sách 1: Lôi thần... Danh sách 0: Bạo quân..."

"Cái này trở thành 'Bạo quân', cũng chính là nghi thức của 'Chúa Tể Bão Táp', khác biệt rất lớn so với 'Hắc hoàng đế'. Đầu tiên, cần có khoảng một trăm nghìn tùy tùng vì sợ hãi mà phục tùng và sùng bái. Tiếp đó, một mình khiêu chiến với một vị Chân thần, cũng chính là danh sách 0 khác, và phải sống sót. Cuối cùng, trong bầu không khí vừa sợ hãi vừa phục tùng kia, uống ma dược, hoàn thành tấn thăng."

"Việc này có chút bịp bợm, một danh sách 1 còn chưa biến chất khiêu chiến với Chân thần danh sách 0, nếu mười lần thì cũng phải chết bảy tám lần ấy chứ... Hơn nữa, nếu thời đại này không có danh sách 0 khác thì sao? Chẳng lẽ mình phải nghĩ cách bồi dưỡng ra một vị, hoặc là chuyển đến con đường tắt phụ cận... Đương nhiên, nghi thức có lẽ không cần thiết, chỉ cần đủ may mắn, trực tiếp uống ma dược cũng không phải là không có cơ hội, 'Hải thần' Kavetula chính là một ví dụ, thứ nó ăn không phải là ma dược, mà là đặc tính phi phàm chưa được điều hòa..."

"Mấu chốt của nghi thức này là dũng khí khiêu chiến thần linh, một lượng lớn người sợ hãi và phục tùng?"

"Ừm, 'Bạo quân' dường như cũng không có sẵn đặc thù quy tắc vặn vẹo và quy tắc lợi dụng giống như 'Hắc hoàng đế', không thể chết rồi mà vẫn sống lại, từ hư vô trở về, nhưng hình như điểm đáng sợ của nó là trong thời gian ngắn có thể điều khiển dòng điện và tốc độ ánh sáng nhanh một cách khủng bố, nói không chừng còn có năng lực tạo ra tai họa cấp tinh cầu... Trọng điểm mà Đại đế Russell ghi lại là phối phương và nghi thức, miêu tả rất ít về năng lực phi phàm và quyền lực thần linh tương ứng, hơn nữa còn rất mơ hồ..."

Klein tiện tay biến ra một tờ giấy, dùng bút máy ghi lại phối phương ma dược "Chủ tế tai hoạ", cuối cùng dùng giọng điệu của "Thế giới" Germand Sparrow tái bút một câu:

"Bình thường cố gắng đừng nhớ lại nội dung của bức tranh kia."

Đây là nhắc nhở dành cho ngài "Người Treo Ngược", trong lĩnh vực thần bí mà nói, chuyện liên quan đến danh sách 0 thì phải vô cùng cẩn thận, cho dù đi trái với lẽ thường cũng phải chú ý.

Nhìn thấy và thảo luận về bức tranh vẽ trên hòn đảo nguyên thủy kia không có vấn đề gì, nhưng không có nghĩa là ở bên ngoài cũng sẽ an toàn. Nếu thường xuyên nhớ lại, chưa biết chừng có một ngày vì không đủ "may mắn" mà bị sét đánh chết trong thời tiết mưa bão, hoặc là gặp phải vấn đề khó khăn không thể tháo gỡ, mạch máu trong não vỡ toạc ra, hoặc là bị mặt trời rọi trúng nên say nắng, không cấp cứu kịp thời mà bỏ mình.

"Nghi thức của 'Chủ tế tai hoạ' vô cùng nguy hiểm, sẽ dẫn đến động đất và sóng thần, mà lúc thăng cấp phải uống ma dược trong hoàn cảnh như thế, chịu đựng đến khi kết thúc..." Klein gấp tờ giấy, đặt nó sang một bên, thu hồi lá bài "Bạo quân" lại.

Sau khi dùng phương pháp bói toán để giám định ra ba đặc tính phi phàm kia lần lượt thuộc về "Bậc thầy xáo trộn" danh sách 5 con đường Hắc hoàng đế, "Ca sĩ hải dương" danh sách 5 con đường Gió bão và "Druid" danh sách 5 con đường Người trồng trọt, Klein rốt cuộc cũng có thời gian rảnh rỗi hồi tưởng lại một loạt sự việc xảy ra trong cuộc thăm dò lần này. Trong suy nghĩ của anh cất chứa các tin tức:

"'Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng' rõ ràng thuộc về con đường 'Mặt Trời', vậy mà vị Chú Sáng Tạo thành Bạch Ngân kia lại được gọi là thần Viễn Cổ Thái Dương, việc này có thể kết luận dựa vào một vài lịch sử được lưu lại từ kỷ thứ tư và trong bức bích họa của tộc người tinh linh... Căn cứ vào định luật bảo toàn thì khi đã tồn tại danh sách 0 thì sẽ không tồn tại danh sách 1, 'Thiên sứ trắng tuyền' lúc đó hẳn không phải là Vua Thiên Sứ, mà nếu không phải là Vua Thiên Sứ thì anh ta hoàn toàn không có tư cách tham gia vào yến tiệc của Chúa Sáng Tạo thành Bạch Ngân. Việc này không chỉ có yếu tố bên ngoài, mà còn bao hàm cả những vấn đề bên trong, trực tiếp nhảy từ danh sách 2 lên danh sách 0, xác suất mất khống chế là vô cùng lớn!"

"Hoặc là 'Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng' chuyển sang con đường thành thần, hoặc là quyền lực chủ yếu của vị Chúa Sáng Tạo thành Bạch Ngân kia không phải là ' Mặt Trời'. Sau khi chiến thắng cổ thần xong, đã đem một phần quyền lực chia cho Thiên sứ bên cạnh, để anh ta trở thành Vua Thiên Sứ. Cho nên bức bích họa của tộc tinh linh và danh xưng lưu truyền đời sau chỉ cho thấy ông ta đã từng nắm giữ quyền lực thuộc về 'Mặt Trời', chứ không phải là vẫn luôn nắm giữ."

"Còn một khả năng nữa, sau khi thu hồi quyền năng cổ thần, vị Chúa Sáng Tạo kia có năng lực khiến danh sách 2 cùng con đường tấn thăng lên danh sách 1..."

Suy nghĩ của Klein nhanh chóng chuyển sang việc ai là người đã xây dựng tòa giáo đường kia, và bức bích họa đó do ai để lại. Bởi vì các chi tiết khá lộn xộn, khó mà làm rõ được, anh dứt khoát cụ thể hóa ra một tấm giấy da dê, dùng cách viết để tổng kết lại các điểm quan trọng, tìm cách liên hệ chúng với nhau:

"Hòn đảo nguyên thủy kia do Qi Langos và ngài 'Người Treo Ngược' cùng nhau phát hiện ra..."

"Qi Langos nhận nhiệm vụ của Hội ẩn sĩ hoàng hôn, vì một món vật phẩm có giá trị cao nào đó, trước khi tới Backlund đã ám sát công tước Negan, chết dưới tay thầy Azik..."

"Qi Langos nói cho ngài 'Người Treo Ngược' về chỗ sâu trong phế tích giáo đường kia có một thứ quý giá không kém gì lá bài Tarot của Russell đại đế, nhưng phải tầm danh sách 5 mới có thể lấy được..."

"Sau khi hắn chiếm được 'Đói khát ngọ nguậy', trở thành tướng quân hải tặc, thực lực đã mạnh ngang với danh sách 5..."

"Lá bài 'Bạo quân' kia vẫn nằm trong sảnh mộ táng dưới lòng đất của giáo đường..."

"Sau đó Qi Langos không thử đến nữa? Hoặc là có thử nhưng thất bại?"

"Tòa giáo đường kia được xây dựng để thờ phụng thần Viễn Cổ Thái Dương, bích hoạ bên trong ghi chép lại đoạn lịch sử đen tối của chính thần trước khi xảy ra đại tai biến, lập trường rõ ràng đứng về phía thần Viễn Cổ Thái Dương..."

"Hội ẩn sĩ hoàng hôn nghi ngờ là do thần tử Adam thành lập, mục tiêu là để hồi sinh vị thần Viễn Cổ Thái Dương, vị Chúa Sáng Tạo của thành Bạch Ngân kia..."

"Hòn đảo nguyên thủy đột nhiên biến mất, tựa như vốn chưa từng tồn tại..."

"Adam là Thiên sứ ảo tưởng... Trong những thành viên cấp cao của Hội ẩn sĩ hoàng hôn, ít nhất có một Thiên sứ thuộc con đường khán giả, Hermes..."

"Hội ẩn sĩ hoàng hôn có khuynh hướng để cho các thành viên lựa chọn những con đường như 'Thủy thủ', 'Độc giả', 'Mặt Trời', xác suất lớn có được vật phẩm cùng vật liệu danh sách cao lĩnh vực Gió bão... Trong hội có lẽ cũng tồn tại Thiên sứ lĩnh vực Gió bão..."

Klein buông bút máy, nhìn nội dung liệt kê ra trên giấy, chậm rãi đưa ra vài phỏng đoán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro