Chương 3. Tướng quân phủ đại tiểu thư VS thứ muội xuyên qua (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Tố Thủ Chiết Chi
Editor: Mashiro-miuna
Được đăng duy nhất tại Wattpat.
--------

“Quận chúa, Nhị tiểu thư đến vấn an ngài.” Tỳ nữ tên Hộc Châu đang canh giữ bên ngoài đình, tiến lên bẩm báo.
Từ xa có thể thấy một thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại tới gần.

Quả nhiên là một tiểu mỹ nhân. Cố Thịnh Nhân thầm khen.

Tưởng Vân Sam mày liễu mắt hạnh, mặt tựa phù dung, lại có chút kiều nhược, yếu ớt, đúng là một nữ nhân dễ khiến lòng người trìu mến.

Đem so sánh với Tưởng Lệnh Trinh, tuy rằng sắc mạo khuynh thành, nhưng dung nhan thừa hưởng của mẫu thân Văn Thành trưởng công chúa, mắt phượng sắc bén, mặt mày đại khí. Bởi thân phận quý trọng, từ nhỏ đã dưỡng thành một thân nghiêm nghị đầy khí thế, không thể xâm phạm, làm thiếu đi khí chất dịu dàng.

Tưởng Vân Sam còn chưa đi đến trước mặt Tưởng Lệnh Trinh, nước mắt đã rào rạt rớt xuống dưới. Nhìn cảnh này, Tưởng Lệnh Trinh chậc chậc trong lòng vài tiếng.

“Muội muội tới đây muốn bồi tội với tỷ tỷ. Nếu ngày đó ta chú tâm một chút, khuyên tỷ tỷ không đi hướng nhiều người, có lẽ tỷ tỷ sẽ không phải chịu đau như vậy.” Tưởng Vân Sam vẻ mặt đầy hối hận.

Cố Thịnh Nhân cười lạnh.
Lời nói nghe quan tâm, nhưng thực ra lại ngầm ám chỉ là Tưởng Lệnh Trinh ngang bướng, một hai phải hướng nơi nhiều người đi, tự mình té ngã cũng không trách được người khác.

Tưởng Vân Sam từ trước đến nay không có lửa làm sao có khói, hôm nay cố ý làm ra bộ dáng này, có lẽ là muốn cho người nào đó xem đi.

Cố Thịnh Nhân mắt lạnh nhìn Tưởng Vân Sam diễn xuất sắc, ngồi im bất động, cũng không mở miệng nói chuyện. Không phải muốn diễn kịch sao, ta khiến cho ngươi diễn đủ!

Tưởng Vân Sam nguyên bản cũng chỉ là tới làm bộ làm tịch, nhưng không ngờ rằng Tưởng Lệnh Trinh thế nhưng thật sự không để ý tới nàng.

Tưởng Vân Sam liếc mắt nhìn Tưởng Lệnh Trinh đầy oán độc, không cẩn thận ngắm đến kiện váy dài màu đỏ trên người đối phương, lòng liền nổi lên ghen ghét khó nhịn. Đó chính là cống phẩm lưu quang cẩm, trừ bỏ Hoàng hậu và Thái Hậu trong cung có hai xếp, cũng chỉ có Trưởng công chúa được một xếp, giờ phút này đang mặc ở trên người Tưởng Lệnh Trinh.

Bộ dáng tội nghiệp đều đã làm, cũng không thể bỏ dở nửa chừng, Tưởng Vân Sam đành phải ra sức xoa đôi mắt, đáng thương cho một đôi mắt đẹp bị sát đến đỏ bừng.

Tưởng Vân Sam sắp hết kiên nhẫn, cuối cùng người nàng chờ tới cũng đến.

“Đây là xảy ra chuyện gì?” Một thanh âm nam tử truyền tới.

Chủ nhân giọng nói đầu vấn tóc ngọc quan, mặc trường bào trắng không nhiễm một hạt bụi, bên hông đeo ngọc bội, nhìn qua đúng là một quý công tử.

Đó là hôn phu của Tưởng Lệnh Trinh - Trữ quân Cơ Diệp.

“Thái Tử điện hạ.” Cố Thịnh Nhân đứng dậy hành lễ.

Cơ Diệp vội vàng duỗi tay nâng Cố Thịnh Nhân dậy: "Ngươi và ta vốn là biểu huynh muội, lại có hôn ước với nhau, không cần câu nệ như vậy.”

Cơ Diệp đối với vị hôn thê biểu muội này rất vừa lòng, xuất thân không nói, diện mạo càng là khó có được, trong hoàng thành ai mà không hâm mộ trữ quân diễm phúc?

“Vân Sam gặp qua biểu ca.” Tưởng Vân Sam thấy Thái Tử tiến vào ánh mắt đều không đặt trên người mình, không khỏi âm thầm cắn răng, yêu kiều kêu một tiếng.

Cơ Diệp lúc này mới chú ý tới Tưởng Vân Sam đang đứng một bên. Hắn có chút không vừa ý, nhưng xoay mặt nhìn thấy Tưởng Vân Sam điềm đạm đáng yêu, sắc mặt liền hòa hoãn xuống dưới: “Ngươi là?”

Tưởng Vân Sam dịu dàng hành lễ, cổ hơi cong, lộ ra một da thịt đoạn nõn nà: “Thiếp thân là Nhị tiểu thư phủ Đại tướng quân.”

Nguyên thân Tưởng Vân Sam nhát như chuột, thấy bóng dáng Thái Tử liền trốn rất xa, làm sao có cơ hội nhìn thấy hắn?

Thái Tử nhíu mày suy nghĩ một hồi lâu: “À, nguyên lai là con gái do tì nữ của Đại tướng quân sinh.”

Cố Thịnh Nhân cười ngâm ngâm nhìn khuôn mặt Tưởng Vân Sam trở nên trắng bệch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro