🍀CHƯƠNG 103: Cục cưng của ca ca quỷ súc (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

.................................🐥

Đường Tranh không ngờ tới, Đường Quả trực tiếp cúp điện thoại.

Nhưng nhớ tới cô đến tập đoàn Lâm thị để tìm Lâm Dật Thỉ, hắn vẫn cảm thấy tốt nhất không đến, tình hình hiện tại đang theo kế hoạch của hắn, đang phát triển khá hoàn hảo.

"Thiếu gia, tiểu thư vẫn chưa trở về."

Người hầu đã chuẩn bị đồ ăn xong, "Cậu muốn dùng trước không?"

Đường Tranh tắt điện thoại nói, "Một lát nữa em ấy về, chờ em ấy cùng ăn."

"Được, thiếu gia."

Phòng khách lớn như vậy, chỉ có một mình Đường Tranh.

Bình thường khi hắn về tới nhà, có thể chuẩn xác nhìn thấy Đường Quả.

Từ khi nha đầu kia tiếp xúc cùng Lâm Dật Thỉ, từ công ty trở về, cơ bản hắn đều không thấy cô.

Không phải cùng Lâm Dật Thỉ hẹn hò thì chính là mệt mỏi về phòng nghỉ ngơi.

Mấy ngày gần đây, bọn họ không có chạm mặt.

Đường Tranh nhất thời cảm thấy có chút nhàm chán, mở TV, chuẩn bị xem một ít tin tức.

"Theo tin tức mới nhất, hôm qua có một cô gái đêm khuya gọi xe về nhà, lại bị tài xế cưỡng gian, giết hại..."

Mí mắt Đường Tranh giật giật hai cái, bang một tiếng tắt TV.

Mím môi, hắn cầm một tờ báo lên đọc.

Không biết thế nào, hắn vừa liếc một cái liền thấy được một góc tờ báo đang thông báo tìm người, còn có một loạt ảnh chụp, là một cô gái vô cùng trẻ trung, xinh đẹp.

Tờ báo viết, cô gái này hôm trước vừa lúc tan tầm, không còn liên hệ được nữa, trước mắt tuy rằng đã báo cảnh sát, nhưng vẫn không có chút tin tức.

Hắn lật một trang khác tờ báo:
tiêu đề < Vụ án thiếu nữ mất tích ở Tây Thành đã phá án > rơi vào đáy mắt, hắn nhìn ảnh chụp trên báo, tuy rằng chỉ là hình đen trắng, vẫn có thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, là một căn nhà cũ nát.

Hắn nhìn lướt qua bài viết, một tháng trước, tây thành, thiếu nữ 17 tuổi tan học mất tích khi đang trên đường về nhà, án tử ngày hôm qua đã được phá.

Nghe nói là đuổi không kịp xe buýt, thiếu nữ liền bắt một chiếc xe, không nghĩ tới, tài xế thấy thiếu nữ lớn lên xinh đẹp nỗi lòng xấu xa.

Sau đó hắn đem thiếu nữ trói ở một căn phòng cũ nát cho thuê vùng ngoại ô, đem thiếu nữ cầm tù bên trong, tra tấn suốt một tháng.

Cuối cùng, trải qua cuộc điều tra mạnh mẽ, cảnh sát đã tìm được căn phòng cho thuê nhốt thiếu nữ, nhưng mà thời điểm tìm được, cô gái chỉ còn một hơi tàn.

Đường Tranh dùng sức vo tờ báo thành một cục, đáy mắt không khống chế được ngọn lửa, "Tờ báo này là ai mua?"

Người hầu hai mặt nhìn nhau, không rõ vì sao sau khi thiếu gia xem xong tờ báo đó lại nổi điên.

"Thiếu gia, không phải là cậu cho người đưa tới sao?"

Người hầu cẩn thận nói, "Lúc trước cậu nói, tiểu thư thường không ra ngoài, để cô ấy đọc nhiều sách, xem nhiều báo, thêm kiến thức, miễn cho bị người xấu bên ngoài lừa."

Cho nên, ngày nào hắn cũng bảo người đưa báo tới.

Đường Tranh nghĩ tới, một lần nữa ngồi xuống.

Hít sâu một hơi, lấy điện thoại, gọi cho Đường Quả.

Trái tim nhảy thình thịch, có một loại khẩn trương cùng khủng hoảng lan tràn.

Điện thoại vang lên vài tiếng, làm hắn áp lực ép tới thở không thở nổi, rốt cuộc bên kia cũng có người nhận.

"Anh trai?"

"Khi nào đến nơi?"

"Hẳn là mười lăm phút nữa, anh trai, có chuyện gì vậy?"

"Không có gì."

Đôi mắt Đường Tranh hơi trầm xuống, "Đến đâu rồi?"

Đường Tranh liền nghe được Đường Quả hỏi tài xế, "Tài xế, anh biết nơi này là chỗ nào không?"

"Xem ra người nhà tiểu thư rất quan tâm cô a."

Thanh âm tài xế nghe ra là một người đàn ông trung niên, hắn cười cười, "Nơi này không phải ở trong nội thành, tiểu thư không phải rất sốt ruột về nhà sao? Tôi đã đến gần đường lộ, rất nhanh sẽ tới nhà."

"Anh trai, rất nhanh sẽ tới nhà."

Đường Tranh nghe thanh âm của người đàn ông trung niên kia, cùng với lời hắn nói, trong lòng có dự cảm không tốt, "Đừng tắt điện thoại, anh tới đón em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro