🍀CHƯƠNG 117: Cục cưng của ca ca quỷ súc (36)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

..............................🐥

"Quả Quả của chúng ta ưu tú như vậy, ông trời đối với con sao lại không tốt được đây."

Đổng Mai than một tiếng, sờ sờ cái trán của con gái, "Tiểu Tranh đứa nhỏ kia cũng rất tốt, đáng tiếc. . ."

"Từ trên cao ngã xuống như vậy, thân thể có phải xuất hiện vấn đề khác hay không?"

Đổng Mai vô cùng lo lắng hỏi, cứ việc nhiều năm như vậy, thân thể bảo bối nhà bà không có vấn đề gì, nhưng mà lúc trước bác sĩ nói xác xuất xảy ra vấn đề vẫn có, làm bà thật sự không yên lòng.

Đường Quả lắc đầu, "Không vấn đề gì, qua mấy nữa con được xuất viện rồi."

Vợ chồng Đổng Mai trở về, ngoại trừ Đường Lập Thành ngẫu nhiên đến công ty, cơ bản đều tự mình ở bệnh viên chơi cùng với tiểu công chúa.

Nói Đường gia vô cùng sủng ái con gái, đúng là đem con gái của chính mình sủng thành tiểu công chúa.

Người ngoài sẽ cảm thấy khoa trương, Đoạn Lệ Hồng ngẫu nhiên tới bệnh viện thăm mới thật sự biết được.

Người ngoài đồn đãi, hai vợ chồng đều không khoa trương như vậy.

Nhìn hai vợ chồng họ yêu thương Đường Quả như vậy, trong lòng bà cũng đang tính toán, càng ngày càng cảm thấy, chỉ cần con trai mình cưới được tiểu công chúa Đường gia, đối với Lâm gia mà nói, đúng là chỉ có lợi mà không hại.

Tuy nói Đường Tranh là người thừa kế của Đường gia, nhưng tất cả mọi người đều biết, Đường Tranh chỉ là con nuôi.

Bà không tin, đến lúc chia cổ phần, vợ chồng Đường Lập Thành sẽ để con gái mình chịu ủy khuất, đặc biệt là con gái thân sinh.

Hơn phân nữa công ty là do Đường Tranh quản lý, chỉ chiếm một ít cổ phần, còn phần nhiều hơn chắc chắc vẫn sẽ là của con gái thân sinh bọn họ.

Tương lai Đường Quả là con dâu của Lâm gia, dĩ nhiên tất cả cổ phần đều thuộc về Lâm gia rồi.

Đoạn Lệ Hồng càng nghĩ càng vừa lòng, chỉ cần nhìn số cổ phần kia, bà liền đối với con dâu này rất vừa lòng, cho dù tính tình không tốt, lúc đó lãnh về nhà coi như cái bình hoa là được.

Hơn nữa, tương lai tới Lâm gia của bà, còn không phải là người Lâm gia? Chỉ cần bà dạy dỗ thật tốt, nhất định sẽ thành thật mà nghe lời.

Mắt thấy Đường Quả muốn xuất viện, con trai nhà mình lại không thể tới bệnh viện, trong lòng Đoạn Lệ Hồng có chút không hài lòng.

Lúc này chính là lúc thể hiện sự nhiệt tình, cũng không biết Dật Thỉ sao lại thế này.

"A Mai, hôm nay không thể ở cùng với bà được, tôi có chút việc cần phải xử lý."

Đoạn Lệ Hồng nói xong lại nhìn Đường Quả, "Tiểu Quả muốn xuất viện sao? Chờ xuất viện, nhớ đến nhà bác chơi nhé."

"Lâm ca của con mỗi ngày đều nhắc đến con, nhưng mà công ty đang xuất hiện một chút vấn đề, nó không thể không xử lý."

"Nhưng mà, nó không quên Tiểu Quả, mỗi ngày đều dặn dò ta đến thăm con, còn nói ta mua hoa cho con nữa."

Đoạn Lệ Hồng nhìn hoa hồng đỏ được cắm bên trong bình, trong lòng thập phần vừa ý.

Cũng may Dật Thỉ có người mẹ chu đáo như bà, bằng không với cái tính tình kia, con dâu tới tay sẽ trốn mất.

"Mẹ, hôm nay anh trai không đưa hoa tới sao?"

Đoạn Lệ Hồng vừa đi, Đường Quả liền mở miệng.

Đổng Mai bất đắc dĩ cười, xoay người cầm một bó bách hợp đang nở rộ, "Sớm đã đưa tới rồi đây."

Cái này không phải Đoạn Lệ Hồng vẫn luôn không đi, bà ngượng ngùng đổi sao.

Con gái nhà bà thích hoa bách hợp, Lâm Dật Thỉ lại tặng hoa hồng, nghĩ đến chắc chắn là không để bảo bối của bà trong lòng.

Tóm lại, Lâm Dật Thỉ không qua cửa của Đổng Mai, lại nói, Đường Quả đã tỏ rõ thái độ, sau này hai vợ chồng cũng không bàn chuyện về Lâm gia nữa.

Đổng Mai vừa mới đem hoa bách hợp bỏ vào bình thì Đường Tranh liền tới, hắn liếc mắt một cái liền thấy hoa hồng đỏ bị bỏ ra.

Đáy mắt hiện lên tia quang mang, đầu tiên tới thăm hỏi thân thể Đường Quả, sau đó nhìn thoáng qua bó hoa hồng kia, "Để anh ném đi."

Tự nhiên bó hoa hồng này cũng không tránh được kết thúc sinh mạng, bị Đường Tranh bóp nát rồi vứt vào thùng rác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro