🍀Chương 143: Trọng sinh thứ nữ (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

..............................🐥

Dạ Chu không rời đi ngay, ngược lại đi theo bên cạnh xe ngựa, xe ngựa đi cũng không nhanh, hắn đột nhiên không nóng nảy muốn tu luyện.

Hắn từ từ suy nghĩ, tiểu nhân tinh thật sự không quấn lấy hắn nữa?

Nói từ bỏ liền từ bỏ?

Lức trước không phải nói không phải hắn sẽ không gả, còn muốn quấy lấy hắn cả đời.

Dạ Chu nhăn mày, nghĩ cũng nghĩ không ra, nhịn không được nhìn chằm chằm xe ngựa, không biết mấy năm nay tiểu nhân tinh gặp phải chuyện gì, cư nhiên lại từ bỏ quấn lấy hắn.

"Kia Đường cô nương, nếu chúng ta giải trừ hôn ước trong hòa bình, chúng ta có thể làm bằng hữu, có thể đi nhờ xe không?"

"Không thể, ta không có hứng thú cùng hôn phu tiền nhiệm làm bằng hữu, ta sợ hôn phu tương lai hiểu lầm."

Trong xe ngựa truyền ra thanh âm dễ nghe của nữ tử.

Dạ Chu hơi buồn bực, hắn vốn nên nhanh chóng rời đi, không biết tại sao, hắn lại nện từng bước theo xe ngựa.

Có lẽ, hắn biết rõ vì sao tiểu nhân tinh hủy bỏ hôn ước với hắn, hắn mới không tin cái cớ kia.

"Đồ đê tiện."

Bên trong xe ngựa, Đường Quả nhìn hệ thống xùy cười, dựa nghiêng trên nêm nhỏ, nhắm hai mắt bắt đầu tu luyện, khóe miệng uốn cong đầy ý cười.

Dạ Chu đã nhiều năm không gặp Đường Quả, không nghĩ tới một lần gặp mặt lại là tình cảnh như vậy.

Biết Đường Quả tình nguyện cùng hắn hủy bỏ hôn ước, hắn liền nhịn không được mà suy đoán, đối phương vì cái gì lại quyết định như vậy.

Ngẫu nhiên quay đầu nhìn xe ngựa, đương lúc gió làm mành cửa sổ nhấc lên, mơ hồ có thể nhìn thấy người bên trong, hắn sợ bị nhìn thấy vội vàng quay đầu lại, làm bộ nghiêm túc nhìn phía trước.

Đợi thật lâu, người bên trong xe ngựa, dường như không phát hiện hắn, hắn lại nhịn không được xem.

Sau mới phát hiện, đối phương thế nhưng đang nhắm mắt dưỡng thần.

Không biết thế nào, trong lòng Dạ Chu có chút phức tạp.

Mấy ngày tiếp theo, ngoại trừ Đường Quả xuống xe để ăn cái gì đó, cơ bản sẽ không cùng Dạ Chu nói thêm một câu.

Dạ Chu ngẫu nhiên muốn bắt đầu đề tài, rất nhanh sẽ bị đối phương lấp kín lời muốn nói, hoặc làm hắn nghẹn chết.

Hiện tại Dạ Chu không đi bộ theo xe ngựa, lúc dừng tại một trấn nhỏ, hắn liền mua một chiếc xe ngựa, vẫn là xa phu lúc trước, cuối cùng cũng không cần hai chân đi đường.

Cứ như thế, hắn theo sát xe ngựa của Đường Quả, cũng không có ý tứ rời đi, kỳ thật hắn không biết là vì sao.

"Nghe nói đại tiểu thư Đường gia bị trọng thương, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại."

"Ta cũng nghe nói, tuy rằng Đường gia giấu vô cùng tốt, vài tháng đều không thấy đại tiểu thư Đường gia, nhưng theo tin tức người làm trong phủ, đại tiểu thư Đường gia ngày đó bị người ta ôm về, cả người đều dính đầy máu, rất thảm nha."

"Đã hơn ba tháng, cũng không biết Đường gia bên kia có tin tức hay không."

"Đường gia thật vất vả mới có một thiên tài, nếu thật sự bị phế đi, tổn thất cũng không nhỏ."

..........

Tiến vào Bình Thành, cũng là quốc chủ thành Tiên Bình, nơi nơi đều nghị luận về Đường gia.

"Cho dù bị phế, tốt xấu gì cũng nhặt được cái mạng, nhưng ta nghe nói, đích tiểu thư Đường gia đến bây giờ cũng không có tin tức, không biết có phải bị yêu thú ăn rồi hay không."

"Ta nhớ rồi, đại tiểu thư Đường gia cùng đích tiểu thư Đường gia đi ra ngoài rèn luyện phải không? Đại tiểu thư Đường gia lành ít dữ nhiều, còn đích tiểu thư với tu vi còn không bằng nàng ấy thì miễn bàn."

"Hơn phân nữa là đã mất mạng, nghe nói bọn họ chọc phải một yêu thú có thực lực nguyên quân, sao có thể là đối thủ."

Xe ngựa của Đường Quả theo hướng Đường gia mà chạy, đáy mắt Dạ Chu xẹt qua tia nghi hoặc, ánh mắt thỉnh thoảng lại hướng đến xe ngựa chạy song song mà nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro