🍀Chương 145: Trọng sinh thứ nữ (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

..............................🐥

"Nhị tiểu thư, lão gia cho mời."

Đường Quả đang dùng cơm, nghe người hầu báo, mí mắt cũng không thèm nâng, bình tĩnh tự nhiên, động tác ưu nhã dùng cơm.

Giơ tay nhấc chân đều tràn ngập khí chất cao quý, khí thế trên người càng làm người hầu không dám ngẩng đầu lên.

Người hầu nhớ tới phân phó của Đường Hạo Huy, lập tức gọi Đường Quả qua, không khỏi cẩn thận ngẩng đầu, đem lời nói nói lại lần nữa.

Nói xong, nàng lại phát hiện Đường Quả như cũ ngồi chỗ đó dùng cơm, mông không hề dịch một chút.

"Nhị. . ."

"Đã biết, ta ăn xong sẽ qua."

Thân thể người hầu phát run, không dám nhiều lời, cảm thấy nhị tiểu thư lần này trở về, còn kiêu ngạo hơn lúc trước.

"Đường Hoan đâu?"

Đường Quả tùy ý hỏi một câu, nói thật, nguyên chủ là một người rất kiêu ngạo, đời trước của Đường Hoan, nguyên chủ một lòng theo bước chân Dạ Chu, căn bản chưa từng cố tình nhằm vào Đường Hoan.

Sau khi nàng ta trọng sinh, ngược lại nhiều lần cố ý nhắm vào nguyên chủ, tất cả cơ duyên đều bị nàng ta cướp đi, đây chính là Đường Hoan không đúng.

Nếu được trở lại một đời, vậy thì cứ sống yên ổn một đời, một hai phải gây chuyện, làm cô cũng muốn gây chuyện.

[ Bình tĩnh, bình tĩnh, ổn định, ổn định! Ký chủ, cô gây chuyện thì cứ gây chuyện, đừng lăn lộn chết người ta.
Dù sao cô cũng sống được lâu, nếu đem nàng ta chơi chết, cô cũng sẽ chịu ảnh hưởng. ]

Hệ thống hắc ám chọc chọc chủ ý của Đường Quả.

Đường Quả cười một chút, "Thiểu năng, ngươi vì sao lại hướng về ta?"

Từ hai thế giới trước, thái độ của hệ thống dường như đã biến đổi lớn.

[ À thì. . . Cái kia. . . Ký chủ, ta phát hiện theo cô tương đối có tiền đồ, tuy rằng không biết vì cái gì, cơ mà nội tâm loáng thoáng có dự cảm như thế. ] Lời nó nói là sự thật.

Đường Quả thấp giọng cười, hệ thống run run, nó chắc không nói sai đâu nhỉ.

"Chỉ có ngươi mới tự mình hiểu lấy, rốt cuộc ngươi cũng chỉ là một chuỗi số liệu chỉ biết cốt truyện, nếu không phải ta mang ngươi chạy, sợ là người đã sớm bị người ta hủy."

Hệ thống: Tức giận! Nghẹn khuất! !

[ Cô nói rất đúng. ]

Nghe được tiếng cười dễ nghe của nàng, người hầu hai bên cúi đầu càng thấp, không dám thở mạnh một giây nào.

Nhị tiểu thư quả nhiên ngày càng đáng sợ, nếu làm nàng không hài lòng, không biết có bị trực tiếp bán đi hay không.

Không đợi Đường Quả ăn xong, bên ngoài truyền đến vài tiếng bước chân hỗn độn.

Không bao lâu, một phụ nhân dáng vẻ vô cùng hoa lệ, được mười mấy người hầu vây quanh đi vào, tư thế kia so với chủ mẫu phu nhân còn phô trương hơn.

Người hầu Đường gia nhìn thấy một màn này cũng không nói gì, ai bảo Lâu di nương được sủng ái, còn sinh ra một nữ nhi thiên tài là đại tiểu thư Đường gia?

Chỉ bằng cái này, Đường Hạo Huy sẽ đối xử tử tế với nàng.

Đường Quả nâng mí mắt, Lâu di nương đã bước vào phòng, nửa điểm cũng không khách khí, tìm nơi ngồi xuống, nghiễm nhiên một bộ dáng tư thái của đương gia chủ mẫu.

"Nghe nói hôm nay nhị tiểu thư mới trở về?"

Lâu di nương mày liễu nhăn lại, "Mấy tháng này đã đi đâu?"

"Ngươi cùng Hoan Nhi ra ngoài, ba tháng trước Hoan Nhi trọng thương trở về, sau khi tỉnh lại, vẫn luôn lo lắng cho ngươi, nếu ngươi vẫn bình an vô sự, tại sao lại không truyền tin tức về nhà, cũng làm cho Hoan Nhi an tâm."

"Mất công Hoan Nhi vẫn luôn lo lắng cho ngươi, đến bây giờ vẫn còn dưỡng thương, sau khi nhị tiểu thư về nhà, không hỏi một tiếng, còn có tâm tình ngồi ở chỗ này ăn uống thả cửa, thật là làm người ta nhìn bằng con mắt khác."

Lâu di nương nhấp môi, trong mắt hiện lên bi thương, "Hoan Nhi so với ngươi thiên phú tốt hơn, làm nhị tiểu thư ghen ghét, nhưng ngươi cũng không thể bởi vì vậy mà ghi hận trên người Hoan Nhi, tốt xấu gì hai ngươi cũng là tỷ muội, phải nâng đỡ cho nhau."

Răng rắc. . . răng rắc. . .

Thanh âm Đường Quả cắn viên xương sụn vang lên, người hầu xung quanh đều cúi đầu, muốn cười cũng không dám cười, sắc mặt Lâu di nương khó coi vài phần, nắm chặt khăn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro