🍀Chương 153: Trọng sinh thứ nữ (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

..............................🐥

"Nàng cùng Dạ Chu hủy bỏ hôn ước?"

Người nói chuyện đúng là Đường Hoan, nhớ tới ba tháng trước gặp được kỳ ngộ, nàng cau mày.

Sau mới cảm nhận được tu vi chính mình, nàng lại bật cười.

Tuy nói thiếu chút nữa chết trong miệng yêu thú, nhưng tốt xấu gì cũng là nhờ họa mà được phúc, nàng không chỉ mượn dùng Sinh Cơ Hoa thanh tẩy kinh mạch, thiên phú tu luyện cũng tăng lên, tu vi cũng thăng cấp nhiều lần, hiện giờ đã là nguyên tướng sơ kỳ, tâm tình tốt lên không ít.

Một đời này, Đường Hoan nàng muốn đứng trên đỉnh, tuyệt đối sẽ không như kiếp trước, bị người bắt nạt, buồn bực mà chết, chỉ có thể đứng phía dưới mà ngước nhìn Đường Quả.

"Nương có biết vì sao nàng cùng Dạ Chu lại hủy bỏ hôn ước không?"

Đường Hoan đối với chuyện này, cũng không hoài nghi nhiều, từ khi nàng trọng sinh, vận mệnh của nàng cùng nương nàng đã thay đổi, quỹ đạo của thế giới này, cũng tất nhiên thay đổi theo.

Nghĩ đến kiếp trước, trước khi nàng ta chết, cũng nghe được Đường Quả đuổi theo bước chân Dạ Chu, đạt tới cảnh giới nguyên đế điên phong.

Mà cái nàng ta chỉ có thể nhìn lên là cảnh giới tuyệt vọng.

Một đời này, nàng ta đoạt cơ duyên của Đường Quả, không biết đối phương còn có cơ hội tu luyện đến cảnh giới nguyên đế hay không.

Nghĩ đến đây, nàng ta lóe lóe đôi mắt, thêm một thời gian nữa, trứng thần thú sẽ xuất hiện, nhớ rõ kiếp trước, tất cả mọi người đều cho rằng đây là một cái trứng chết, mọi người đều không cần, Đường Quả lại nhặt trở về.

Không quá mấy năm, thế mà sau khi nở ra, lại là một con thần thú có sức chiến đấu vô cùng cường hãn.

Trứng thần thú này, nàng ta nhất định phải có được!

Ăn nói khép nép, xem sắc mặt người khác, ngày ngày bị mọi người khinh thường, nàng ta không bao giờ nghĩ tới nữa.

Nàng ta sẽ từng bước mà bò lên trên, làm tất cả mọi người chỉ có thể đứng nhìn nàng ta, cũng muốn để Đường Quả nhìn thấy nàng ta, lãnh hội một chút tâm tình lúc trước của nàng.

"Ta cũng không rõ."

Lâu di nương bĩu môi, "Tiểu vương gia kia vốn là đối với nàng không kiên nhẫn, chịu không nổi nàng dây dưa, hủy hôn ước cũng không kỳ quái."

Đường Hoan suy nghĩ một chút, tốc độ tu luyện một đời này của Đường Quả cũng không tệ lắm, nhưng có nàng ta chắn đường, lại không lấy được cơ duyên, còn Dạ Chu kia là thiên chi kiêu tử, trong mắt chỉ có tu luyện, hơn phân nửa chướng mắt Đường Quả, bị hủy bỏ hôn ước, xác thật cũng không có gì kỳ quái.

"Thân thể nương thế nào?"

Lâu di nương trong mắt hiện lên sắc ôn nhu, "Thật sự tốt."

Khuôn mặt đào hoa xinh đẹp, đáy mắt còn có chút ngượng ngùng, "Cha con đối với ta cũng rất tốt, Hoan Nhi yên tâm đi."

Đường Hoan gật đầu, "Như vậy thì con yên tâm rồi, mấy tháng này làm nương lo lắng, là nữ nhi không đúng."

"Nha đầu ngốc, nói cái gì thế, con sống tốt, trong lòng nương liền cao hứng."

Đường Hoan nắm lấy tay Lâu di nương, ánh mắt kiên định, "Nương, người yên tâm, cho dù người chỉ là thị thiếp Đường gia, nhưng có nữ nhi ở đây, cho dù là Bạc Vân Tư cũng không dám khi dễ người."

"Nương chờ, Hoan Nhi cũng không cần cưỡng ép chính mình, Bạc Vân Tư kia trời sinh tính tình kiêu ngạo, không được cha con thích, Đường Quả hiện giờ lại không biết cố gắng, chọc đến cha ngươi chán ghét, không đáng để lo."

Lâu di nương cười khẽ, "Bạc Vân Tư cũng chán ghét nữ nhi chính mình, chỉ sợ đầu óc nàng ta cũng có vấn đề, nữ nhi của mình cũng không đau lòng. Nếu là ta, nơi nào bỏ được a, nữ nhi chính mình, yêu thương còn không đủ."

Đường Hoan trong lòng ấm áp, kiếp trước nương chết sớm, nàng ta vẫn nhớ rõ, nương có nhiêu lo lắng cho nàng ta.

Cho nên một đời này, nàng ta trọng sinh liền rất chú ý đến thân thể của Lâu di nương.

Lúc này, gian ngoài người hầu tới báo, đánh gãy lời nói của hai mẹ con.

"Lâu di nương, đại tiểu thư, Thất hoàng tử tới, gia chủ mời hai người qua."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro