🍀Chương 173: Trọng sinh thứ nữ (35)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

..............................🐥

"Nghe nói Thất hoàng tử vì một nụ cười của đại tiểu thư Đường gia, cũng muốn lấy được Thần Khí lò luyện đan kia."

"Nghe nói gia chủ Đường gia vô cùng sủng ái đại tiểu thư Đường gia, cũng muốn vì nàng mà lấy được Thần Khí lò luyện đan."

"Không biết Bạc gia thì sao?"

"Kia không phải nhà mẹ đẻ của Đường phu nhân Bạc Vân Tư sao?"

"Đúng vậy, chính là Bạc gia kia, ta nghe nói, đại công tử Bạc gia Bạc Tây Phong cũng tuyên bố vì đại tiểu thư Đường gia mà phải lấy được Thần Khí lò luyện đan."

"Ôi trời, vị đại tiểu thư Đường gia thật là được hoan nghênh a, Bạc Tây Phong không phải là biểu ca của đích tiểu thư Đường gia sao? Vị biểu ca này thật sự không có ý tứ giúp đỡ biểu muội mình, ngược lại giúp người ngoài, chẳng lẽ hắn đối với đại tiểu thư Đường gia cũng có tâm tư ái mộ sao?"

"Kỳ thật còn rất nhiều người, toàn bộ Bình Thành này không biết bao nhiêu người ái mộ đại tiểu thư Đường gia, nghe nói hoàng cung còn có vài vị, đều nhìn nàng với con mắt khác. Chẳng qua, có vài vị trước mắt còn chưa lên tiếng."

"Các ngươi chẳng lẽ không phát hiện một việc kỳ quái, đích tiểu thư Đường gia thật có chút đáng thương a."

"Đúng là có chút, bất quá nghe nói may mắn có tiểu vương gia rất sủng nàng, cho dù hai người không có quan hệ hôn ước, thì quan hệ cũng không tệ lắm."

"Nếu không có tiểu vương gia, không biết đích tiểu thư Đường gia có bị những người này nuốt chửng hay không."

...........

Lại một lần nữa lời đồn đãi che trời lấp đất truyền khắp nơi Bình Thành, nếu nơi này có internet, phàm là người có quan hệ với Đường Hoan, chỉ sợ đều sẽ lên thẳng hot search.

"Biểu muội, thật ủy khuất cho muội."

Dạ Chu cũng nghe những lời đồn đãi đó, thậm chí còn có một bộ phận đồn đãi là chính hắn thả ra.

Trong khoảng thời gian này hắn đều bồi bên người Đường Quả, hắn mới biết được Đường Quả đều bị chúng bạn xa lánh, tất cả mọi người chỉ thấy được một đích tiểu thư Đường gia kiêu ngạo ương ngạnh.

Nhưng có mấy ai biết, sau lưng kiêu ngạo ương ngạnh, lại có bao nhiêu chua xót, nếu nàng không kiêu ngạo một chút, lợi hại một chút, chỉ sợ sẽ bị đám người này ăn đến xương cốt cũng không còn.

Thật khó có thể tưởng tượng, chỉ là cô nương mười mấy tuổi đầu, trên vai lại gánh nhiều áp lực như vậy.

Hắn bớt thời gian tra xét lại sự việc của Đường gia mấy năm nay, bắt đầu biểu muội từ vài tuổi đã bị người Đường gia lạnh nhạt.

Nàng có thể đạt được thành tựu như hôm nay, một là tự nàng nỗ lực, hai là gia tộc Đường gia vẫn đem tài nguyên phân cho nàng.

Nếu tài nguyên của Đường gia không phải do gia tộc khống chế, dựa theo tính tình Đường Hạo Huy, sợ là ngay cả tài nguyên tu luyện đều không có.

Đường gia bài xích nàng không tính, Bạc gia cũng như thế.

Đặc biệt là Bạc Tây phong cùng Bạc Linh Nhi, hai người này một người là biểu ca một biểu muội, một người là biểu tỷ của biểu muội, không thân cận với biểu muội thì thôi, ngược lại đi thân cận với Đường Hoan, thật sự là làm người ta khó hiểu.

"Mặc kệ những người khác đối xử với muội thế nào, biểu ca sẽ vĩnh viễn đứng bên cạnh muội."

Lúc này, Dạ Chu vô cùng đau lòng tiểu cô nương trước mặt.

Nàng chẳng qua cũng chỉ có mười sáu tuổi, vận mệnh lại bấp bênh như thế.

Cô nhỏ của hắn, chỉ một lòng hy vọng nữ nhi của mình trở nên nổi bật, một khi biểu muội so với Đường Hoan kém hơn, thì sẽ mặc kệ ngồi xem, cái này đâu phải nuôi dưỡng, rõ ràng là đem biểu muội trở thành công cụ.

"Biểu ca, huynh đúng là người tốt."

Dạ Chu cười lớn, tâm tình sung sướng lên.

Đường Quả cười hắc hắc, "Người tới đấu giá Thần Khí rất nhiều, sau khi lấy được tinh thạch, ta mời biểu ca ăn cơm, cho huynh một hồng bao thật lớn."

"Không cần, biểu muội cứ giữ mà dùng, ta không thiếu nguyên thạch, nếu muốn cho cũng là ta cho muội, ta lớn hơn, bao lì xì cũng nên là ta cho muội."

Biểu muội đáng thương như vậy, hắn sao có thể lấy đồ vật của biểu muội chứ.

Hệ thống yên lặng mà nhìn chăm chú vào thẻ người tốt Dạ Chu cấp phát cho ký chủ đại nhân, còn nhìn vị biểu ca ngốc này vẻ mặt cười hì hì, về sau không biết còn có thể cười được nữa hay không.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro