🍀Chương 46: Bạn gái cũ của Phú thiếu (46)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

.............................................🐥

Lãnh Duệ nhàn nhạt ngồi trên ghế sô pha, hút thuốc, trong phòng đều là khói thuốc lượn lờ.

" Đưa về nơi ở của cô hay nhà của Trần Việt Sinh?"

Cô gái vẫn điềm nhiên, "Anh muốn ném tôi lần thứ hai, tôi sẽ nhớ kỹ."

Đường Quả nhàn nhã ngồi bên cạnh Lãnh Duệ, nhẹ nhàng cười, "Thù này tôi nhất định sẽ trả."

"Lúc trước tôi đã nói với anh, tôi rất ghét cảm giác bị người khác ném ra."

Hiện tại hệ thống nó không dám lên tiếng, nó cảm giác được nguy hiểm đến từ ký chủ nó.

Đúng vậy, vô cùng nguy hiểm.

Nó yên lặng nhớ lại một chút, vì sao ký chủ lại để ý bị người ném đi như thế.

Đột nhiên, nó nghĩ tới.

Nó nhớ rõ Đường Quả ở mấy thế giới đầu làm nhiệm vụ, sau lại trải qua mấy thế giới khác.

Lúc ấy ký chủ, đơn thuần đáng yêu thế nào, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, còn đối với mỗi thế giới tràn ngập cảm tình.

Mấy thế giới trước, ký chủ thân là nữ phụ đỡ đạn, hãm hại nam nữ chủ không thành, sau cùng có kết cục vô cùng thê thảm.

Đương nhiên không vì vậy mà lãnh cơm hộp, ngược lại được người cứu giúp.

Bị ăn khổ nhiều như thế, khó tránh khi có người cứu, cảm kích như vậy, đây là nhiệm vụ, ký chủ rất rõ ràng kết cục của chính mình.

Nhưng mà, cho dù vậy, người nào tốt với cô ấy, cô ấy lại nhịn không được mà cảm kích, chân thành mà tin tưởng. Chỉ là, cô là nữ phụ đỡ đạn, vận mệnh tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Ban đầu cứu cô, cuối cùng vì một câu của nữ chủ mà không cần nguyên nhân ném cô đi, vứt bỏ cô, phản bội cô.

Một hai lần, người bình thường có thể chịu đựng, thế nhưng trải qua vô số lần bị vứt bỏ, bất luận là ai sao có thể chịu đựng?

Hệ thống đột nhiên sáng tỏ, tại sao một ký chủ ngoan ngoãn như vậy, đột nhiên muốn đánh sập thế giới, nhân cách đều suy sụp, vẫn là không có biện pháp cứu.

Mấy thế giới trước, ký chủ thay đổi, trở nên lạnh nhạt vô tình, không còn là ký chủ lương thiện như trước nữa.

Nó thân là hệ thống, cũng cảm giác được nội tâm thống khổ cùng tuyệt vọng của ký chủ, nhưng nó lại không giúp được cô.

Nó ngoại trừ đưa cốt truyện thế giới đó cho cô, thì chính là đốc thúc cô hoàn thành nhiệm vụ.

Lúc trước ký chủ hỏi những vấn đề kia, nó cảm thấy khả năng là mình biết, nhưng lại không biết, mỗi lần nó nhớ tới mấy vấn đề này, lại phát hiện mình không tìm ra được đáp án.

Hệ thống hoảng sợ phát hiện, mấy thế giới trước, nó có thể cảm giác được suy nghĩ của Đường Quả, nhưng mà thế giới này, căn bản là nó không biết cô đang nghĩ cái gì.

Sở dĩ mỗi lần nó cảnh báo nhắc nhở, là bởi vì nó cảm giác được sự tình không ổn, tự mình suy đoán.

Rốt cuộc bọn họ đã cùng trải qua nhiều thế giới như vậy.

[ Ký chủ, tuy rằng cô lại bị đuổi ra ngoài, nhưng cũng không cần khổ sở, cô lợi hại như vậy, không cần vì chuện này mà làm tính cách cô trở nên cực đoan. ]

Hiện tại nó không nói, không cần phải chỉnh nữ chủ.

Nó có dự cảm, thay vì khuyên Đường Quả không chỉnh nữ chủ, không bằng khuyên cô điều tiết tâm tình thật tốt, miễn cho tương lai, cô đều đánh sập mỗi cái thế giới.

"Ta không có khổ sở."

Đường Quả kỳ quái, "Thiểu năng trí tuệ, ngươi lại quan tâm ta à?"

[ Đúng nha, chúng ta đã sống nương tựa nhau nhiều năm như vậy, ta không quan tâm cô thì quan tâm ai. ]

"Thôi bỏ đi, ta mới không tin đâu, trong mắt ngươi chỉ có nhiệm vụ, hơn phân nửa là sợ ta chơi sập thế giới này, nói gì mà quan tâm ta."

Hệ thống : Ký chủ ngày càng thông minh.

"Những người đó đã từng là người đầu tiên cứu ta, giúp ta, thương tiếc ta, sau lại nói lời tốt đẹp lừa gạt ta, tra tấn ta, vứt bỏ ta, trợ giúp nữ chủ tiêu diệt ta. Ai gạt ta, ta liếc mắt là có thể nhìn ra, chỉ bằng chỉ số thông minh của ngươi, đừng ở trước mặt ta tự chuốc lấy mất mặt, xấu hổ."





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro