🍀Chương 58: Bạn gái cũ của Phú thiếu (58)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Halley

.............................................🐥

Lục Kỳ gây rối vô cớ, làm Lãnh Tử Việt vốn đang bực bội, trong lòng lại càng thêm bực bội.

Bởi vậy cho dù Lục Kỳ khóc lóc chạy khỏi ra buổi biểu diễn, hắn cũng không đuổi theo, chỉ là lẳng lặng ngồi, nhìn cô gái đang biểu diễn trên sân khấu.

Càng xem càng hỏng, hắn không nhịn được hung hăng xoa đầu bứt tóc.

Cuối cùng lắc đầu cười khổ, cảm thấy cực kỳ buốn cười, đến bây giờ hắn mới hiểu ra, trong lòng hắn đã sớm có Đường Quả.

Mãi cho đến khi buổi biễu diễn kết thúc, Lãnh Tử Việt không khống chế nổi bản thân, đi tìm Đường Quả.

"Sao ngươi lại đến đây?"

Người hỏi chính là Lãnh Duệ, đối mặt với Lãnh Duệ, Lãnh Tử Việt trước sau đều sợ hãi.

Từ ngày Lãnh Duệ đến cô nhi viện nhặt hắn về, hắn đã thực sâu mà sợ hãi Lãnh Duệ.

"Ba."

Lãnh Tử Việt không dám đem ánh mắt đặt trên người Đường Quả, "Con....Con chỉ tới xem."

Hắn trộm nhìn Đường Quả đang ở phía sau tháo trang sức, từ nơi này nhìn qua, chỉ có thể thấy được cái cổ trắng nõn của cô.

"Ngươi tới đúng lúc lắm."

Lãnh Duệ nhớ tới cái gì đó, không khỏi cười, cầm trang sức Đường Quả mới tháo ra mang theo, kéo đến trước mặt Lãnh Tử Việt.

"Cô ấy sau này chính là mẹ ngươi."

Cô ấy sau này chính là mẹ ngươi???

Sau này chính là mẹ ngươi!

Sau chính là mẹ ngươi!

Chính là mẹ ngươi!

Là mẹ ngươi!

...........

Lãnh Tử Việt giống như bị sét đánh trúng, hai mắt trừng lớn, thân thể thiếu chút nữa mềm nhũn mà ngã xuống.

Lãnh Duệ thấy bộ dáng sửng sốt của Lãnh Tử Việt, hút một ngụm thuốc lá.

"Thế nào, ngươi có ý kiến?"

"Không.....Không phải........"

Là ý kiến lớn.

Nhìn cô gái được Lãnh Duệ ôm vào trong ngực, Lãnh Tử Việt cuối cũng cũng tuyệt vọng, cô gái này, là của hắn mới đúng.

Muốn hắn gọi cô là mẹ, hắn tuyệt đối không đáp ứng.

Lãnh Tử Việt giống như đã quyết định cái gì, lớn tiếng nói, "Con không đồng ý."

"Không tồi, biết phản bác, tính tình lớn hơn chút."

Lãnh Duệ bóp tắt tàn thuốc, tự tại dựa vào một bên, "Bất quá, phản đối không có hiệu quả."

Lãnh Tử Việt nhìn Đường Quả, muốn nói lại thôi, Đường Quả mí mắt cong cong, thanh âm điềm mỹ phun ra, "Nếu Tử Việt không thích gọi em là mẹ, có thể gọi dì Tiểu Quả cũng được."

Hệ thống : [ Phốc.........]

Lãnh Duệ nghe Đường Quả nói vậy, vui vẻ, gật đầu, "Được, dì Tiểu Quả cũng được, chúng ta chưa kết hôn, gọi mẹ có chút già."

Lãnh Tử Việt trừng mắt, nhìn đôi "Cẩu nam nữ" trước mắt, thiếu chút nữa muốn nhảy lên cắn một ngụm.

Không có khả năng.

Hắn tuyệt đối sẽ không gọi Đường Quả là mẹ, càng sẽ không gọi cô là dì.

Cô gái này vốn dĩ nên là nữ nhân của hắn!

Có lẽ hôm nay Lãnh Tử Việt bị đả kích quá nhiều, hắn đột nhiên bật cười, nhìn Đường Quả thật sâu.

"Ba, có một việc, Đường Quả không nói với người sao?"

Nội tâm Lãnh Tử Việt bây giờ điên cuồng có một ý tưởng, nếu hắn không chiếm được, những người khác cũng đừng nghĩ chiếm được.

Hắn cũng không sợ, cho dù người này là ba hắn, là người đã cứu vớt hắn từ cô nhi viện, cứu hắn ra khỏi vực sâu.

Nhưng hắn không biết rằng Lãnh Duệ đang thương hại hắn, Lãnh Duệ nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng chính là nhìn một con chó đáng thương.

Khóe miệng Lãnh Tử Việt xoẹt qua ý cười lạnh, "Cô ấy chưa từng nói với người, con cùng cô ấy từng có quan hệ yêu đương sao?"

Nói xong câu đó, quả nhiên Lãnh Tử Việt nhìn thấy đáy mắt Lãnh Duệ càng ngày lạnh lẽo, càng thêm đắc ý.

"Chúng con từng là người yêu."

Lãnh Tử Việt cười đến vui vẻ, "Ba, người chắc là không nghĩ đến, cô ấy từng là bạn gái cũ của con, hiện tại người muốn cùng cô ấy bên nhau, thậm chí muốn con kêu cô ấy là mẹ, nếu truyền ra ngoài, người cảm thấy có buồn cười hay không?"

"Chủ yếu là, ba, người có bệnh sạch sẽ như vậy, chẳng lẽ muốn dùng người phụ nữ con đã từng dùng qua hay sao?"

Hệ thống : [ Nam chủ cũng biến đen rồi, ký chủ, cô vừa lòng chưa? ]



^_^__________________

🐥 : Ha hả, từ chương này trở đi, sẽ rất hấp dẫn ó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro