Chương 119: Danh mục yêu đương chưa được loading (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhạc Man Nhi đã biết trường học sẽ không báo cảnh sát từ trong sách, bọn họ cũng không điều tra ra cái gì, cho nên cô ta mới không có sợ hãi như vậy.

Chuyện này vốn nên xảy ra ở trên người nữ chính, chẳng qua nữ chính là người bị vu oan.

Nhạc Man Nhi không dám biến mình thành bị người vu oan, tình huống hiện tại của Lăng Mặc sẽ không ra mặt vì cô ta.

Cho nên cô ta chỉ có thể thay đổi kế hoạch.

Cô ta trở thành người bị hại, vừa có thể giáo huấn mấy nữ sinh này, lại vừa có thể để Lăng Mặc cứu mình lần nữa, làm hòa hoãn mối quan hệ của bọn họ một chút.

Đối với Nhạc Man Nhi mà nói, đây là chuyện một mũi tên trúng hai con nhạn

......

......

Đối phương lại không thừa nhận là bọn họ làm, hai bên giằng co hồi lâu, trường học cũng không có cách nào với bọn họ.

Kết quả ngày thứ ba trên diễn đàn liền xuất hiện một ít bài post.

Đại ý chính là mấy nữ sinh kia làm sai lại không chịu xin lỗi.

Mới đầu chỉ là một ít người thảo luận, nhưng dần dần liền phát triển trở thành cuộc cãi nhau.

Bất kể là nơi nào, dư luận đều là một tòa núi lớn, khó có thể thừa nhận.

"Ai, cậu còn muốn đợi bao lâu?" Cố Kinh rút cây bút trong tay Hoa Vụ:

"Không đứng ra?"

Lại tiếp tục nháo, mấy học sinh kia có lẽ cũng không dám đến trường học nữa.

Hoa Vụ rút bút lại: "Thợ săn đều phải có kiên nhẫn."

Cố Kinh không phục: "...... Lúc cậu đối diện với tôi, sao không có chút kiên nhẫn nào."

"Bạn học Cố, có lúc tôi sẽ có kiên nhẫn với cậu, nhưng cậu phải cẩn thận." Hoa Vụ xoay bút, ý vị không rõ cười: "Không phải chuyện tốt gì."

Cố Kinh: "......"

Cố Kinh lại quay lại vấn đề chính: "Cậu đang đợi cái gì?"

Hiện tại đã không sai biệt lắm.

Chỉ cần thả video ra, chân tướng của mọi chuyện sẽ rõ ràng.

"Chờ vai chính của chúng ta vui vẻ." Hoa Vụ cúi đầu viết đề: "Quấy rầy nhã hứng của người khác rất không lễ phép."

Cố Kinh: "......"

Cậu cũng thật lễ phép!

Lễ phép mà ở chỗ này giấu đại chiêu.

Lại chờ hai ngày nữa......

Nếu mấy người kia bị buộc ra chuyện gì, lúc đó đã có thể chơi.

Hoa Vụ phải đợi Nhạc Man Nhi vui vẻ đủ rồi, sau đó để cô ta vui quá hóa buồn.

......

......

Nhạc Man Nhi đã nhiều ngày cũng chưa đến trường học, ở nhà dưỡng thương.

Lúc này cô ta đang nằm ở trên giường lướt di động, xem những bài post này, đọc nội dung nói chuyện trên diễn đàn, trên mặt nhịn không được lộ ra nụ cười tươi rói.

Cho các người bắt nạt tôi...

Coi tôi dễ bắt nạt sao!

Cô ta cũng không phải là nguyên nữ chính, tùy ý để các người bắt nạt.

Nhạc Man Nhi rời khỏi diễn đàn, mở giao diện nói chuyện với Lăng Mặc.

Nhìn giao diện nói chuyện trống rỗng, Nhạc Man Nhi có chút thất thần, vì sao không được?

Tuy lần này Lăng Mặc đưa cô ta đến phòng y tế, nhưng cũng là cô ta tính tốt thời gian, biết nhất định sẽ gặp anh ta.

Nhưng sau đó, anh ta căn bản không quan tâm đến mình.

Nhạc Man Nhi còn đang suy nghĩ đến Lăng Mặc, đột nhiên có người gửi cho cô ta một video.

Nhạc Man Nhi theo bản năng click mở.

Nhưng mà chỉ qua vài giây, Nhạc Man Nhi liền ném di động xuống, di động rớt trên chăn, video tiếp tục vẫn tiếp tục mở.

Cơ thể Nhạc Man Nhi lui lại phía sau, sắc mặt trắng bệch nhìn màn hình di động.

Sao có thể......

Như thế nào sẽ bị quay lại được?

Ong ong ong ——

Di động chấn động.

Nhạc Man Nhi thấy tên màn hình nhảy ra, là chủ nhiệm lớp!

......

......

Cái video này đồng thời được đăng lên diễn đàn, trường học, và hòm thư của các thầy cô.

Bởi vì thời gian đăng là giờ nghỉ trưa, cho nên tin tức này truyền đi rất nhanh.

"Mau xem diễn đàn."

"Lật ngược tình thế!"

"Cái gì mà lật ngược tình thế?"

"Thì mấy ngày hôm trước, chuyện nữ sinh lớp 11 kia bị thương, căn bản không phải bị người khác làm, là tự cô ta làm rồi vu oan cho người khác."

"Kích thích như vậy? Tớ nhìn xem......"

Một truyền mười, mười truyền trăm.

Một đám người thích xem náo nhiệt nhanh chóng ùa vào bài post trên diễn đàn kia.

[ Cái gì! Vậy mà là tự làm.]

[ Đm, này cũng quá độc ác đi, có thể hạ thủ tàn nhẫn với bản thân như vậy.]

[ Cú đảo ngược tình thế này thật là tuyệt, thù lớn như nào mới vu oan cho người ta như vậy.]

[ Nhạc Man Nhi này là một nữ sinh quá tuyệt.]

[ Mấy ngày hôm trước còn chửi người ta, bây giờ còn không xin lỗi sao?]

Mấy nữ sinh kia cũng không nghĩ tới, sẽ có màn đảo ngược như vậy.

Mấy ngày nay bọn họ cũng không quá tốt, khi đi trong trường học, còn có người chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ.

Tuy video xuất hiện hơi muộn, nhưng cũng rửa sách nỗi oan khuất của bọn họ.

Hiện tại Nhạc Man Nhi trở thành người bị mọi người đòi đánh.

Không giống những người khác, Lăng Mặc là một mình nhận được video.

Anh ta xem xong video, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, trực tiếp xóa, nên làm cái gì thì làm cái đó.

Lúc trước Nhạc Man Nhi hơi thân thiết với anh ta, nhưng lúc ấy tối đa cũng chỉ được coi là bạn bè.

Ngày đó nghe được những lời nói từ đầu mào gà thì sau đó Lăng Mặc không tiếp tục để ý đến cô ta nữa.

Lần này gặp được Nhạc Man Nhi, xung quanh cũng không có người, anh ta chỉ có thể đưa cô ta đến phòng y tế.

Sau khi đưa đến anh ta liền rời đi.

Anh ta không thích người khác tính kế mình.

......

......

Trong căn tin.

Cố Kinh ngồi đối diện Hoa Vụ: "Vì sao cậu lại gửi riêng cho Lăng Mặc?"

"Người đặc biệt, đáng giá được đối xử đặc biệt."

Cố Kinh nhíu mày lại: "Cậu còn nói cậu không thích cậu ta?"

"......"

Đó là nam chính, đương nhiên phải đối xử đặc biệt!

Hoa Vụ nhướng mày nhìn hắn, khóe môi cười có chút cổ quái: "Cậu cũng muốn được tôi đối xử đặc biệt như vậy?"

Đối với những người chủ động, từ trước đến nay cô rất khoan dung.

Cố Kinh muốn thể nghiệm một chút, cô cũng không ngại sắp xếp cho hắn.

Cố Kinh nhìn cô gái đối diện, trong vẻ mặt cô ẩn ẩn hàm chứa vài phần chờ mong, giống như chỉ cần hắn gật đầu, cô lập tức sẽ sắp xếp cho hắn.

"Loại đối xử đặc biệt này thì không cần." Lý trí Cố Kinh chiếm thế thượng phong: "Nhưng mà ở phương diện khác, bạn học Lâm có thể suy xét một chút."

"Tuy mơ mộng hão huyền tốt, cũng không nên mê rượu."

"......"

Cố Kinh ăn cơm không nghiêm túc, luôn nói chuyện với cô.

Hoa Vụ lười phản ứng, tự mình lo ăn cơm, kệ cho cái loa nhỏ của trường nói.

"Cuối tuần cậu có rảnh không?" Cố Kinh đột nhiên hỏi.

Hoa Vụ lạnh nhạt nói: "Không có."

Cố Kinh nghi ngờ: "Cậu làm gì?"

Mỗi lần hẹn cô đều bảo không rảnh.

Cô là một học sinh, nào có bận rộn như vậy?

Cố Kinh thỉnh thoảng cảm thấy Hoa Vụ cố ý trốn tránh mình......

Nhưng ở trường học, cô lại không ngại ở cùng với mình.

Cố Kinh thật sự không hiểu người trong lòng hắn.

Ánh mắt Hoa Vụ kiên nghị: "Học tập."

Khóe miệng Cố Kinh nhịn không được run rẩy, trào phúng cô: "Một ngày cậu ngoại trừ học tập, chính là học tập...... Tôi cũng không thấy thành tích cậu đỡ hơn bao nhiêu."

"......"

Việc đó trách tôi sao?

Ai bảo nguyên chủ không nỗ lực!

Hiện tại cô đang học, cô không thể...... dừng một chút sao?

Hoa Vụ trừng hắn một cái: "Chỉ cần tôi nỗ lực, sẽ chuyển biến tốt hơn."

Cố Kinh đột nhiên rất tự tin: "Nếu không tôi dạy bù cho cậu?"

Hoa Vụ hừ một tiếng, khinh thường nói: "Bổ túc thành hạng nhất đếm ngược?"

Bản thân là một học sinh kém, còn không biết xấu hổ dạy bù cho người ta!

"Hạng nhất đếm ngược cũng là hạng nhất." Cố Kinh hoàn toàn không cảm thấy có cái gì không đúng: "Tôi còn có thể dạy bù cho cậu môn khác."

"Môn gì?"

"Yêu đương."

"Cậu thật sự muốn ở bên tôi?"

"Đương nhiên."

Hoa Vụ nhìn chằm chằm hắn mấy giây, nói: "Tôi không cảm thấy cậu có bao nhiêu thích tôi."

Có lẽ Cố Kinh có chút hứng thú với cô.

Rốt cuộc mọi người đều là bạn đồng hành.

À, không đúng, là bạn đồng hành cũ.

Nhưng thật sự nói Cố Kinh thích cô bao nhiêu...... Hoa Vụ không cảm nhận được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro