Chương 61: Bài ca ngẫu hứng ngày tận thế (31)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Vụ chờ tin tốt từ Giang Dịch, nhưng chờ từ khi Mạch Ca phát triển một tổ chức nhỏ vô danh thành một căn cứ lớn mà mọi người ai ai cũng biết đến, Giang Dịch vẫn chưa nghiên cứu ra thuốc giải.

Cô chỉ thúc giục một chút, Giang Dịch liền bãi công, bảo cô tự mình làm.

Nếu tôi có thể tự mình làm, còn cần anh sao?

Hoa Vụ kiên nhẫn chờ đợi...... Cuối cùng, vào năm mạt thế thứ ba, cũng đợi được tin vui từ Giang Dịch.

Nhưng......

Hoa Vụ nhìn zombie trong phòng cách ly thực lực rõ ràng tăng mạnh, dưới sự điều khiển của Giang Dịch, thực hiện các hành động được chỉ định, trầm mặc hồi lâu, khô khốc hỏi: "Đây...... chính là thành quả nghiên cứu của anh ư?"

Tại sao hắn lại nghiên cứu biện pháp khống chế zombie!!

Ai muốn hắn khống chế zombie!!

Hoa Vụ bất mãn, nhưng Giang Dịch lại rất vừa lòng: "Tôi phát hiện so với điều chế thuốc giải, khống chế chúng nó còn dễ hơn."

"......"

Hoa Vụ ôm bình giữ nhiệt, uống một ngụm: "Cho nên anh không chế được thuốc giải?"

Thuộc tính vai ác không thể đổi sao? Cho dù hiện tại hắn đang ở dưới hào quang nữ chính......

"Tôi chưa từng nói vậy." Giang Dịch nói: "Tôi chỉ nói, so với điều chế thuốc giải, khống chế chúng nó còn dễ dàng hơn."

"Không cần phải đi đường ngang ngõ tắt." Hoa Vụ vỗ vai Giang Dịch.

Giang Dịch: "......"

Ai đi đường ngang ngõ tắt?

Không phải chính cô là người tà môn nhất ư?

......

......

Mạt thế năm thứ tư, tại căn cứ Khâu La.

Hiện giờ zombie virus vẫn chưa có thuốc giải, trong hai năm qua mọi người vẫn cực kỳ gian nan.

Nhưng hiện tại đã là năm thứ tư, các căn cứ lớn dần được thành lập và hoàn thiện, hoàn cảnh sinh tồn của những người sống sót cũng được bảo đảm.

Tuy rằng vật tư ngày càng khan hiếm, nhưng mọi người đều đã quen với hoàn cảnh sinh hoạt này, chỉ cần không chết đói, liền có hy vọng sống sót.

"Tiêu đội trưởng." Tiêu Tích vừa bước ra từ văn phòng, đã bị người gọi lại: "Một đám người sống sót từ bên ngoài căn cứ đến, mang đến một tin tức."

"Tin gì?"

Người báo tin nói: "Có tin truyền tới nói rằng, căn cứ Hồng Nhật bên kia có vắc-xin phòng bệnh."

Tiêu Tích nhíu mày, "Mấy năm nay, có rất nhiều lời đồn đại chuyện này, nhưng rất ít trong số đó là sự thật."

Đa phần đều là tin tức giả.

Còn có rất nhiều thế lực ác ý muốn lừa những người sống sót cố tình truyền ra.

"Nhưng...... Tin tức này được căn cứ Hồng Nhật truyền đến." Người báo tin nói: "Căn cứ này......"

Căn cứ Hồng Nhật áng chừng là từ mạt thế năm thứ hai bắt đầu lan rộng danh tiếng, tuy không nhiều thành viên, nhưng vũ khí lại cực kỳ tốt.

Nhưng căn cứ này không giống các căn cứ khác ở chỗ, không có vị trí rõ ràng. Không ai biết căn cứ của bọn họ ở nơi nào.

Bọn họ cũng không tiếp nhận người sống sót, nhưng lại thích đánh cướp các thế lực khác dưới danh nghĩa "vì dân trừ hại" với mục đích không làm mà vẫn có ăn.

Đương nhiên những thế lực đó đều không phải thứ đồ gì tốt, căn cứ Hồng Nhật cũng có thể coi như vì dân trừ hại.

Nhưng tác phong hành sự của bọn họ......

Càng thích hợp làm một thế lực phản diện hơn.

Hiện tại bọn họ nói có vắc-xin phòng bệnh......

Tiêu Tích suy nghĩ trong chốc lát, nói: "Đi xem xem."

Nhóm người sống sót bên ngoài căn cứ vốn đến từ một chỗ tụ tập nhỏ, sinh hoạt của bọn họ vốn dĩ không tồi, nhưng bị một đám người khác nhắm tới, may mắn được người của căn cứ Hồng Nhật đi ngang qua cứu.

Tin tức này chính người căn cứ Hồng Nhật đã nói cho bọn họ.

"Bọn họ còn nói những gì?"

"Hai tháng sau, cũng chính là ngày 12 tháng 8, sẽ diễn ra một cuộc hội ý để đặt hàng vắc xin trong 3 ngày tại thành phố Văn Tây......" Người sống sót lấy ra một tờ danh sách: "Đây là những vật phẩm bọn họ yêu cầu, có thể mang những thứ này đi giao dịch."

Tiêu Tích tiếp nhận danh sách, mở tập tài liệu xếp chồng lên nhau, rầm một phát, trực tiếp rơi xuống mặt đất......

Trên danh sách không chỉ bao gồm vật tư, còn có rất nhiều thiết bị nghiên cứu, thiết bị chữa trị, thuốc, vũ khí, đạn dược,... , những thứ cần thiết cho sự sinh tồn, đều ở trên đó.

Tin tức này tuy chưa được xác thực nhưng vẫn có không ít căn cứ nhận được tin tức này và tờ danh sách kia từ những người sống sót.

Thành phố Văn Tây ở vị trí trung tâm, cũng không cách những nơi khác xa lắm.

Căn cứ Hồng Nhật cũng rất quan tâm tới các căn cứ nơi khác, cho bọn họ thời gian hai tháng để chuẩn bị.

...

Đầu tháng 8, ở thành phố Văn Tây.

Giang Dịch đứng trên mái nhà, nhìn những zombie cứng ngắc bước đi phía dưới: "Nghiên cứu này của tôi cũng không phải hoàn toàn vô dụng."

Hoa Vụ đứng bên cạnh cho hắn giơ ngón tay cái tỏ vẻ khen ngợi.

Giang Dịch biết Hoa Vụ chỉ khen lấy lệ: "Cô thật sự cảm thấy những người đó sẽ đến?"

Hoa Vụ: "Dù sao cũng sẽ có người tò mò muốn đến xem. Đơn hàng đầu nếu thành công thì những người không tin tự nhiên sẽ đến."

Giang Dịch: "Lỡ may bọn họ liên thủ......"

Hoa Vụ nâng khóe miệng cười quái dị: "Vậy tôi sẽ kêu anh đem những con zombie này ra bên ngoài làm bảo tiêu. Nếu ai dám ngỗ nghịch, chúng ta xử nó ngay."

Giang Dịch: "......"

Zombie chắc cũng chưa nghĩ đến việc bị biến thành như vậy còn phải đi làm.

"Không phải cô muốn cứu vớt toàn nhân loại sao? Vậy vì sao không phát trực tiếp vắc-xin phòng bệnh cho bọn họ?"

"Bác sĩ Giang dày công nghiên cứu vất vả mới chế ra vắc-xin phòng bệnh, há lại để bọn họ miễn phí đạt được? Hơn nữa, tôi cũng chưa bao giờ nói, tôi sẽ cứu vớt toàn nhân loại không công."

"......" Chắc tôi còn phải cảm ơn cô vì đã tôn trọng thành quả của tôi nhỉ?

"Có đôi khi đồ vật miễn phí cũng chưa chắc là chuyện tốt." Trong hoàn cảnh mạt thế, nếu nói đưa cho bọn họ miễn phí, chắc gì họ dễ dàng tin được? Bác sĩ Giang, tôi nói đúng không?"

Giang Dịch rũ mắt nhìn xuống phía dưới, đám người Mạch ca đã bắt đầu chỉ huy người trải thảm đỏ: "Vậy có cần phải hoành tráng như thế không?"

Còn trải thảm đỏ......

Cô nghĩ đây là cuộc họp báo trước mạt thế sao?

"Đây là cơ hội để phô trương thực lực của chúng ta đến các căn cứ lớn, đương nhiên phải long trọng." Hoa Vụ nghiêm túc nói: "Thần bí, cường đại, sẽ làm rất nhiều người không dám động tâm tư tác oai tác quái."

Đây là sự vênh váo(*) của nữ chính!

"......"

(*): gốc là 排面 bài diện (miến)

Tôi thấy cô chỉ đang thỏa mãn sở thích cho riêng mình!

Giang Dịch dụ zombie xung quanh đi hết, nhân công phía dưới liền làm nhanh hơn nhiều.

Thảm đỏ là được làm ra từ một nhà xưởng của bọn họ, trong đó có trữ lượng lớn đến mức theo ước tính, có thể cho phép bọn họ trải từ "hội trường" đến ngoại thành.

Đương nhiên...... Bởi vì lượng công trình quá lớn, Mạch ca một mực phủ quyết ý tưởng phi thực tế của Hoa Vụ.

Thảm đỏ chỉ trải từ "hội trường" ra, kéo dài đến cuối phố.

"Hội trường" được lựa chọn đặt ở một khách sạn năm sao đã được tân trang lại trước ngày mạt thế ở thành phố Văn Tây, nhưng vẫn chưa mở cửa đón khách.

Bởi vì chưa có khai trương nên đồ vật bên trong không bị hư hỏng nhiều, chỉ cần vệ sinh đơn giản liền có thể trực tiếp sử dụng.

......

Tiêu Tích đến thành phố Văn Tây, liền thấy một loạt bảng quảng cáo tuyên truyền treo trên các tòa nhà cao tầng ở hai bên đường - Hoan nghênh đặt hàng đợt vắc-xin phòng bệnh đầu tiên.

Bên cạnh là lá cờ của Căn cứ Hồng Nhật.

Khoa trương đến cực điểm.

"Tiêu bộ trưởng...... căn cứ Hồng Nhật này đúng là hào phóng nha...... lại còn làm quảng cáo nữa chứ."

"Anh có phát hiện con zombie nào không?"

"Không...... Từ sau khi tiến vào thành phố, tôi không thấy con nào."

"Làm sao họ có thể dọn sạch tất cả zombie trong thành phố chứ?"

Trước mạt thế, thành phố Văn Tây có dân cư đông đúc như vậy......

Tiêu Tích cảm thấy điều này thật khó xảy ra.

"Mọi người cẩn thận."

Tiêu Tích không mang theo nhiều người tiến vào, đại bộ phận nghỉ chân tại vị trí ngoài xa.

Quảng cáo tuyên truyền cứ cách một đoạn là có thể thấy, trên đường còn có các bảng hiệu, nói chung...... bọn họ có một loại cảm giác được trở lại trước mạt thế.

Khi đến thảm đỏ, không ít người đều có nhiều thêm vài phần kiêng kị cùng tò mò với căn cứ Hồng Nhật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro