Chương 79: Cô không làm Thái Tử Phi (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy bây giờ nói cho bổn cung, ngươi muốn làm gì? Ngươi không sợ bổn cung giao ngươi ra ư?" Hắn chính là con trai của người đã diệt gia hủy nhà nàng!

Nếu nàng thật sự là vị Công chúa cuối cùng của tiền triều, lẽ ra nên giữ kín bí mật này.

Trừ phi...... nàng có ý tưởng khác.

Trả thù chẳng hạn.

"Điện hạ, ta nói, đây là thành ý của ta."

Hoa Vụ cố gắng làm nụ cười của mình thoạt nhìn có chút thành ý.

"Sau khi ngài biết bí mật này, có phải yên tâm với ta hơn đúng không?"

Tông Ngô: "......" Cũng không hẳn.

Một vị Công chúa tiền triều, so với gian tế lai lịch không rõ lại càng đáng nghi hơn.

"Yên tâm, ta chỉ là một nữ nhân, không có hứng thú với đế vị, ngươi cũng không cần lo lắng ta sẽ báo thù." Hoa Vụ cười: "Rốt cuộc chỉ cần ta và ngươi sinh hài tử, thì hắn chính là người thừa kế danh chính ngôn thuận."

"......"

Ai muốn sinh hài tử cùng ngươi!

"Cho nên, ta muốn ngươi ngồi trên vị trí kia." Hoa Vụ duỗi tay, chờ mong nhìn hắn: "Điện hạ, ngài có muốn hợp tác không?"

Tông Ngô căn bản không thèm để ý đến tay của nàng: "Nếu bổn cung không muốn thì sao?"

Làm Thái tử, hẳn là hắn nên giao dư nghiệt tiền triều này ra.

"Vậy ta đây đành phải nâng đỡ người khác, tái giá cũng không khó." Hoa Vụ thở dài: "Chỉ là ở góa mà thôi."

Tông Ngô thiếu chút nữa không kìm lòng được.

Ở góa!

Hoa Vụ tạm thời còn không muốn ở góa, nỗ lực thuyết phục Tông Ngô: "Điện hạ nghĩ lại đi, nếu người giao ta ra, Hoàng đế sẽ tin tưởng ngươi trong sạch, nhưng dù sao cũng đã liên quan. Nếu có người bên cạnh thổi gió bên tai, làm ầm ĩ chuyện này......"

"Ngôi vị Thái tử này của điện hạ còn chưa vững, Hoàng đế lại âm thầm chèn ép, từ lâu đã có ý định muốn phế ngươi."

"Ngươi nói xem, Hoàng đế có thể nhân cơ hội đó, quạt gió thêm củi*, kéo ngươi xuống ngựa không?"

(*): đổ thêm dầu vào lửa

"Dù ngươi có cố gắng đến đâu cũng không thể thắng nổi yêu ghét trong lòng đế vương."

Nói nhiều như vậy, chỉ biểu đạt một ý, hắn không phải ứng cử viên cho ngôi vị Thái tử trong lòng Hoàng đế.

Nhưng câu cuối nàng nói không sai.

Dù có cố gắng đến đâu cũng không thể thắng nổi yêu ghét trong lòng đế vương.

"Ngươi còn rất hiểu biết với những chuyện này."

"Chuyện ta biết còn nhiều hơn." Hoa Vụ tự tin nói: "Nếu điện hạ hợp tác cùng ta, ta bảo đảm ngươi có thể đạt được thứ mình muốn."

"Vậy ngươi muốn cái gì?" Toàn sự kiện nàng có thể đạt được lợi ích gì?

Hoa Vụ vuốt ve bụng nhỏ, mặt đầy từ ái: "Sinh hạ con của chúng ta, kế thừa ngôi vị Hoàng đế nha."

Tông Ngô: "......"

Không hiểu sao Tông Ngô nổi da gà cả người.

Đầu óc có bệnh!

"Ngươi thật sự không sợ bổn cung giết ngươi?"

"Từ xưa đến nay có ai sinh ra mà không phải chết, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, vì con chúng ta......"

Tông Ngô bị ghê tởm, ngữ khí âm trầm: "Ngươi nói thêm câu nữa bổn cung liền giết ngươi!"

Hoa Vụ mỉm cười: "Vì nghiệp lớn của chúng ta, ta nguyện hy sinh."

Tông Ngô: "......"

Lúc trước ngươi còn muốn ở góa mà!

......

......

Tông Ngô gần như đã tin tưởng nàng là Công chúa tiền triều, không ai sẽ lấy chuyện này ra nói giỡn, nếu thật sự bị lộ ra thì phải bị chém đầu.

Hơn nữa nàng còn kéo theo cả Tần gia ......

Nhưng mục đích của nàng vẫn là dấu chấm hỏi.

Chuyện sinh hài tử......

Quả thực là vớ vẩn.

Tông Ngô sau một lúc suy tư, nói: "Muốn hợp tác cũng có thể, phải để cho bản cung này thấy được giá trị của mình trước đã"

Tông Ngô còn rất tự tin vào bản thân.

Hắn muốn nhìn xem vị Công chúa tiền triều này, rốt cuộc muốn làm cái gì.

"Được thôi." Hoa Vụ lấy ra một tờ giấy, vỗ ở trước mặt hắn.

Tông Ngô: "......"

Đây là đã có chuẩn bị từ sớm nha!

Tông Ngô mở tờ giấy kia, phía trên chỉ có một địa chỉ.

"Đây là cái gì?"

"Bất ngờ."

"???"

"Không phải ta đã nói với điện hạ, bất ngờ thì phải tự thân mở ra mới có cảm giác thành tựu." Hoa Vụ cũng không nóng nảy: "Ngươi có thể đi đến nơi này nhìn xem trước, rồi lại quyết định chuyện hợp tác."

"Giả thần giả quỷ."

Tông Ngô lạnh mặt rời đi.

Hắn vốn nghĩ rằng thứ Hoa Vụ đưa chẳng qua chỉ là một cái 'thành ý hợp tác' đơn giản, nhưng không ngờ tới đồ nàng đưa lại liên lụy tới một cọc án chế tạo ngân phiếu giả.

......

......

Làm giả ngân phiếu liên lụy rất lớn, Tông Ngô phong tỏa tin tức, xác định tạm thời sẽ không ai phát hiện, quay trở lại Đông cung tìm Hoa Vụ.

"Sao ngươi lại có thể biết những việc này?"

Đến chuyện làm tiền giả nàng cũng biết.

Rốt cuộc người đứng sau lưng nàng là ai?

"Bí mật."

"Bí mật? Vậy ngươi muốn bổn cung tin ngươi thế nào?"

Hoa Vụ 'a ' một tiếng, sau đó nói: "Ngài không cần tin ta, chúng ta chỉ là quan hệ lợi ích đơn thuần mà thôi."

"......"

Hoa Vụ nhướng mày, bắt đầu dùng phép khích tướng: "Hay là điện hạ sợ hãi, sợ ta có âm mưu gì, sợ ngươi không thể kịp thời phát hiện?"

Ngữ khí Tông Ngô nghe không ra buồn vui: "Bổn cung sẽ sợ ngươi?"

Hoa Vụ gật đầu: "Như vậy, đáp án của điện hạ là?"

Tông Ngô nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng trong chốc lát, nói: "Mục đích của ngươi... không phải là hợp tác, đúng không?"

"Không nói thế còn tưởng điện hạ thông minh!" Hoa Vụ vỗ tay, dựng lên một ngón tay: "Hiện tại chúng ta có một cái phiền toái nhỏ."

"......" Tông Ngô đột nhiên có cảm giác bị mắc mưu: "Phiền toái?"

"Lương Như Sương biết ta là Công chúa tiền triều."

"!!!"

"Chuyện này không thể bị bại lộ, bằng không ta sẽ bị bắt tới đại lao. Vì liên minh của chúng ta, điện hạ không ngại giúp ta giải quyết cái tai họa ngầm này trước sao?"

"......"

Tông Ngô chửi thầm trong lòng.

"Sao nàng ta lại biết được?"

"......" Quên mất! Hoa Vụ mơ hồ nói: "Dù sao nàng ta cũng biết."

Tông Ngô âm ngoan mở miệng: "Người chết mới có thể giữ bí mật, bổn cung sẽ phái người giết nàng ta."

Hoa Vụ: "???"

Cái này thì không cần thiết!!

"Điện hạ là quân chủ tương lai, không nên tàn nhẫn như vậy."

Hoa Vụ thật vất vả mới thuyết phục được đối tác vừa nhậm chức.

"Kế hoạch của ta là như này......"

Hoa Vụ bắt đầu nói với Tông Ngô về kế hoạch của mình.

Nghe xong kế hoạch Tông Ngô cười nhạo một tiếng: "Ngươi làm như vậy còn không bằng giết nàng ta."

Rốt cuộc là ai tàn nhẫn?

Làm sao nàng có thể thốt ra những lời như 'không cần tàn nhẫn như vậy'?

"Thân là Thái tử phi, đừng có động cái lại đánh đánh giết giết, tổn hại hình tượng của ta." Hoa Vụ đứng thẳng người, cố gắng nâng giá từ Thái tử phi của mình lên cao.

"......"

......

......

"Điện hạ, ngài thật sự định hợp tác cùng Thái tử phi sao?"

Sau khi Tông Ngô nói xong chi tiết của "hợp tác" cùng Hoa Vụ, ra ngoài phòng, Kiểm Thư liền theo sau, nhỏ giọng dò hỏi.

"Nàng ấy biết rất nhiều." Tông Ngô nói: "Nàng ấy lợi dụng chúng ta, chúng ta cũng có thể lợi dụng ngược lại."

"Nhưng nàng ấy và Cẩn Vương......" Kiểm Thư lo lắng: "Lỡ là Cẩn Vương thông đồng cùng nàng ấy, đặt bẫy ngài thì làm sao?"

Hiển nhiên Tông Ngô rất tự tin vào bản thân: "Tại sao chúng ta không thể tương kế tựu kế?"

"......"

Sợ chúng ta không phát hiện được nha!

Thái tử phi...... người này rất tà môn!!

Tông Ngô không tin Hoa Vụ, mà Thái tử phi của hắn cũng nói, quan hệ của họ không cần thứ gọi là tín nhiệm, chỉ là lợi ích trao đổi đơn thuần thôi.

Nàng cho hắn thứ hắn muốn là giúp hắn ngồi vững ngôi vị Thái tử.

Mà hắn giúp nàng làm một ít chuyện trong khả năng cho phép —— Nàng liên tục nhấn mạnh rằng tất cả mọi người trong Đông Cung phải tôn kính và nghe lời cô.

Nghe có vẻ như, hắn càng được lời hơn.

Tông Ngô hoài nghi lần này nàng đột nhiên thừa nhận thân phận với hắn, chỉ sợ mục đích thật sự chính là muốn mượn lực lượng của hắn đối phó Lương Như Sương......

Tông Ngô trầm mặc, tại sao nàng lại để bụng Lương Như Sương như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro