Chương 343: Cứu mạng, tôi đoạt vị hôn thê của nam chủ! 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by AShu ^_^.

__________________

Thẩm thị nhìn cao cao tại thượng như vậy, mặt ngoài nhìn thì có vẻ vui sướng, nhưng thực tế xương cốt bên trong đã mục nát hết rồi, không thể xoay chuyển trời đất được nữa.

Ngoài Thẩm thị đã mục nát ra còn có Thẩm lão gia tử, lão gia tử tuổi đã lớn, sau lần nhập viện lúc trước, nguyên khí đã bị thương nặng. Bất quá ông ta có tiền, mời hộ lý cũng là cao cấp nhất, bác sĩ có nói với ông ta, chỉ cần không làm lụng quá vất vả, còn có thể sống thêm 10 đến 20 năm, nhưng lão gia tử tính kế cả đời, ngàn tính vạn tính, lại quên phòng người nhà a.

Thẩm gia bị mục nát đến tận xương cốt, thì nhân tính đã đánh mất.

Từ sau buổi yến hội lần đó, cha mẹ Thẩm Lăng vẫn luôn ghi hận ông ta trong lòng, theo suy nghĩ của bọn họ, Thẩm gia nên là của Thẩm Lăng, đương nhiên nếu không có bà nội của Thẩm Lăng gả thấp, dựa vào bà nội của Thẩm Uyên, Thẩm thị sớm không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.

Thẩm Uyên, bao gồm người cha vũ phu của hắn, hoàn toàn đều được Triệu gia cứu tế, nếu không sao có thể vẻ vang vang cái danh đại thiếu gia.

Triệu gia, nhà mẹ đẻ của bà nội Thẩm Lăng, bất quá mấy năm nay, thời đại đã thay đổi, Triệu gia liền không đuổi kịp bước chân, từ nhà giàu số một năm đó rớt xuống vị thứ 3, hiện giờ phải dựa vào Thẩm thị mới có thể thở dốc.

Cho nên, vô luận là Triệu gia, hay là cha mẹ của Thẩm Lăng, cũng đều không cho phép Thẩm thị rơi vào tay của Thẩm Uyên.

Nhưng mà, bọn họ không biết, Thẩm thị mà bọn họ coi như là bảo bối mà giữ gìn, ở trong mắt Thẩm Uyên lại chẳng là cái rắm gì.

Thẩm lão gia tử trong yến hội lúc trước động tĩnh nháo rất lớn, những cáo già trên thương trường đều cho ông ta mặt mũi, mà không, một đám đều bắt đầu cố ý mà vô tình chèn ép Thẩm Uyên.

Tô Đường có chút lo lắng, tuy nói nàng biết nam chủ nhất định sẽ kỳ khai đắc thắng, nhưng quá trình này có lẽ sẽ rất gian nan, đặc biệt là khi hắn làm ở trong văn phòng nhỏ như thế này, nàng liền cảm thấy ủy khuất cho nam chủ nhà nàng.

"Thẩm Uyên, nếu thiếu tiền, anh nhớ rõ nói với em."

Thẩm Uyên không có nói thực lực thực sự của mình cho nàng, chính là muốn nhìn bộ dáng nàng lo lắng cho chính mình, bất quá thời gian trôi qua, hắn cũng có chút áy náy.

Bảo bối của hắn toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn, lo lắng cho hắn, sao hắn có thể có tâm tư xấu xa như thế.

"Không thiếu tiền." Thẩm Uyên rốt cuộc cảm thấy lương tâm của mình không cho phép tiếp tục lừa dối nàng, liền giải thích: "Anh còn có rất nhiều tiền, em yên tâm."

Tô Đường hồ nghi, cảm thấy hắn đang giả bộ mình kiên cường, lúc này mới về nước một năm, cứ cho hắn có tâm phát triển sự nghiệp của chính mình, nhưng mà thời gian lại quá ngắn, huống chi, lúc trước trở lại Thẩm gia cũng đánh một trận ác liệt, ở hoàn cảnh như vậy, lại không có ai giúp đỡ.

Đây là lần đầu tiên nàng chân chính cảm giác được hắn thảm như thế nào, một đường này của hắn, không có người nâng đỡ, bên người toàn là sài lang hổ báo, chỉ cần hơi vô ý, liền vạn kiếp bất phục a.

"Không cần giả bộ đâu, chúng ta đều là người một nhà, người một nhà thì nên chia sẻ mọi chuyện với nhau."

Thẩm Uyên nghe được lời này của nàng rất cảm động, đây là lần đầu tiên hắn được người khác quan tâm, ngoại trừ mẹ hắn thì nàng là người thứ hai.

"Thật sự có tiền, lúc trước anh ở nước ngoài, cũng không có nhàn rỗi."

Lúc trước ở nước ngoài, mỗi ngày ngoại trừ học tập, liền điên cuồng kiếm tiền, còn chút ít thời gian còn lại, hắn đều trêu đùa tiểu thiếu gia.

Đó là lạc thú duy nhất của hắn ở nước ngoài.

Tô Đường không biết, vẻ mặt không rõ, Thẩm Uyên còn đang đắm chìm trong sự hạnh phúc, khó được không có che lấp tâm cơ, liền như vậy trắng trợn mà nói ra, sau đó...... Hắn bị đánh.

Tô Đường nghe được lời này liền tức giận, "Lúc trước anh khi dễ em, chính là bởi vì chơi vui sao?"

Uổng công nàng lúc ấy trong lòng run sợ, sợ nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, chính mình liền bị hắn ghi hận trước, sau đó nhân cơ hội làm thịt, nhưng kết quả đâu? Kết quả nàng chỉ là một món đồ chơi, một nơi để hắn giải tỏa tâm trạng.

Tô Đường thực tức giận, Tô Đường giận dỗi!

Thẩm Uyên bị đánh liền ngốc đi, chờ hoàn hồn lại, mới phát hiện lời nói vừa rồi của chính mình, đã quên trau chuốt.

Cái gì món đồ chơi, cái gì nơi để giải tỏa tâm trạng, lúc trước có lẽ hắn còn cảm thấy như thế, nhưng hiện tại, nàng chính là bảo bối của hắn, là người vợ duy nhất của hắn a.

"Tiểu Diệp Tử, anh nói sai rồi, không phải là nơi để giải tỏa tâm trạng, không phải là món đồ chơi." Thẩm Uyên vội vã bắt lấy cổ tay của nàng, "Tiểu Diệp Tử, em tin tưởng anh, anh chính là nhất thời nhanh miệng, nên sơ suất."

Tô Đường cười lạnh, "Là nhất thời nhanh miệng, không cẩn thận đem lời nói trong lòng nói ra." Nàng nói xong, dùng sức lắc lắc tay.

Thẩm Uyên sợ làm nàng bị thương, cũng không dám dùng sức, làn da của tiểu cô nương nhà mình có bao nhiêu nhạy cảm, hắn quá rõ ràng, tùy tiện dùng sức một chút, liền sẽ bị bầm tím.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Vì thế, cái lắc lắc tay này của Tô Đường, cũng liền thành công quăng tay hắn ra.

Công ty của hắn rất nhỏ, cách âm cũng kém, Tô Đường cùng hắn ồn ào trong văn phòng như thế nào, bên ngoài đều nghe được hết rành mạch và rõ ràng, hiếm lắm mới thấy ông chủ thần tiên của nhà mình tranh chấp, quả thực chưa từng nghe thấy, mà không, bọn họ tò mò đều duỗi dài cổ.

Kết quả mới thăm dò, liền thấy Trình trợ lý thở phì phì mà đi ra, sau đó, lão bản nhà mình cũng chạy theo sau, chỉ là khác với khí chất lạnh lùng của ngày xưa, lão bản lúc này, tóc tai lộn xộn, như là bị ai đó chà đạp vậy.

Các nhân viên đều chấn kinh rồi, bọn họ có thể không hề có gánh nặng mà đi theo Thẩm Uyên rời khỏi Thẩm thị, chính là biết hắn thâm tàng bất lậu, bên ngoài còn có sản nghiệp rất lớn, hiện tại lưu lại ở công ty nhỏ này, tất cả đều vì giấu tai mắt của người khác, phải biết rằng, Thâm Uyên nổi danh ở nước ngoài, người nắm hầu hết các công ty nổi tiếng ở nước ngoài.

Đó chính là một trong 3 con rồng lớn ở trên thế giới a, lúc trước bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nhưng hiện tại, ông chủ thần tiên vẫn luôn được bọn họ tôn sùng, cư nhiên cũng có thất tình lục dục!

Thẩm Uyên sửa sang lại tây trang bị nhăn, thấy các nhân viên sôi nổi đem ánh mắt dời qua hắn, nhướng mày, "Mấy người nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng bị lão bà đánh sao?"

Thanh âm băng băng lãnh lãnh, các nhân viên liền cả kinh sôi nổi rụt rụt cổ, người có gan lớn, cảm thấy lúc này lão bản cư nhiên bình dị gần gũi ngoài ý muốn, liền nói: "Đúng vậy ông chủ, tôi cũng bị bạn gái đánh rất đau a......"

Thẩm Uyên theo thanh âm nhìn lại, nheo mắt lại, "Nhân sinh không bị lão bà đánh thì không viên mãn."

Các nhân viên:???

Miêu miêu miêu, lão bản anh hay là bị Trình trợ lý đánh ngu người đi? Bọn họ một chút đều không nghĩ muốn viên mãn nhân sinh như vậy a!

Thẩm Uyên vừa đi, các nhân viên liền hai mặt nhìn nhau, ba giây sau, bắt đầu kịch liệt thảo luận.

"Tôi cược một cây dưa chuột, lão bản ở phía trên!"

"Đi, tôi đánh cược một cây cà tím, Trình trợ lý chúng ta là người mỹ thiện tâm, nhưng nên thời điểm tàn nhẫn vẫn có công khí mười phần. Mấy anh không thấy 'cậu ấy' đem lão bản chúng ta chế phục sao?"

"Các bằng hữu, đừng quên Trình trợ lý thấp như vậy a, chú định là ở phía dưới a."

"Cút đi, liền không thể đổi một chút sao?"

......

Tô Đường vừa đi, chờ rời khỏi công ty, kết quả phát hiện chính mình cư nhiên không chỗ để đi.

Cuối cùng vẫn là hệ thống, đưa ra một kiến nghị không tồi.

"Nhãi con a, chúng ta sao không đổi về nữ trang đi? Dù sao Diệp gia cũng không đứng dậy nổi, ngươi cũng không cần thiết phải ngụy trang."

Tô Đường vừa nghe, ý kiến không tồi a.

Mấy ngày nay lo lắng đề phòng, nàng đều đã quên những bộ váy xinh đẹp đã mang đến niềm vui cho nàng như thế nào rồi.

"Đi, chúng ta hiện tại liền đi dạo phố."

Nàng nói đi là đi, công ty của Thẩm Uyên chính là nằm trên đoạn đường thương nghiệp, chỉ cần ra tới đường cái, liền tới nơi phồn hoa nhất ở thành phố B.

Thẩm Uyên chậm hơn nàng một bước, chờ khi chạy ra khỏi cao ốc, đâu còn bóng dáng của tiểu cô nương nữa.

Lời tác giả: Cảm ơn trần bì là quả cam da, một đời dụ hoặc hai vị tiểu khả ái đánh thưởng, ái các ngươi

___________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro