Chương 361: Thợ săn tiền thưởng 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by AShu ^_^.

_______________

Cuối cùng Tô Đường bị đá xuống dưới đất, nàng cũng không bò lên giường, dù sao trên mặt đất cũng có trải thảm, tuy không mềm mại bằng nằm trên giường, nhưng miễn cưỡng ngủ một giấc thì vẫn có thể.

Ở trên giường, Satan sau khi đá người, đang chờ nàng lại bò lên giường, nhưng chờ mãi chờ mãi, đợi hồi lâu, cư nhiên nghe được tiếng ngáy nhỏ ở dưới giường.

Nữ nhân xấu xí này cư nhiên ngủ rồi?!

Hắn rất tức giận a.

Hắn cọ một chút từ trên giường ngồi dậy, mặt đầy âm trầm, lúc này, nữ nhân đáng chết này cư nhiên còn trở mình, quay lưng lại với hắn.

Bóng tối cũng không thể trở ngại tầm mắt của hắn, hắn trầm mặc nhìn chằm chằm nàng một lát, thấy nàng thờ ơ, liền tức giận đến nỗi trên trán đều nổi đầy gân xanh. Hắn xuống giường, đi đến bên người nàng, híp mắt lại, từ trên cao nhìn xuống nàng, đột nhiên, khóe môi hơi hơi gợi lên.

Hắn thật muốn nhìn, nàng có thể ngủ tới khi nào.

Hắn vươn tay, bỗng móng tay dài ra, tiếp theo, hắn lại thong thả ung dung giơ lên một bàn tay khác, dùng đầu ngón tay bén nhọn nhẹ nhàng xẹt một đường.

Một giọt máu tươi chỗ miệng vết thương tràn ra, màu máu đỏ thắm, tựa đóa hoa hồng, càng tựa như mái tóc đỏ lóa mắt kia của Tô Đường.

Satan hơi ngồi xổm xuống, hương vị máu tươi bắt đầu lan tràn khắp phòng, đối người bình thường mà nói thì cũng như là hương vị rỉ sắt, nhưng Tô Đường lại được một lần uống thử qua mỹ vị này, tuy rằng đã ngủ, nhưng theo bản năng, cái mũi nàng ngửi ngửi, sau đó dụi dụi về hướng của Satan.

Vừa mới biến đổi thành quỷ hút máu, cũng không thể khống chế bản năng mạnh mẽ được, nhưng lúc này, Satan lại thu hồi tay, chính hắn liếm đi giọt máu kia, miệng vết thương liền ngay lập tức khép lại. Mùi hương còn lại, tuy không tản ra, nhưng trong phòng đã không thể tìm thấy một giọt máu tươi nào.

Loại cảm giác này làm Tô Đường cực kỳ khó nhịn, lông mi cong vút run nhẹ, nhưng mí mắt lại rất nặng, căn bản không mở ra được, đến cuối cùng, nàng chỉ có thể bất lực ưm một tiếng.

Sự đói khát trong bụng bắt đầu bỏng cháy, từ dạ dày bắt đầu lan tràn, cuối cùng thổi quét cả toàn thân. Lý trí từng chút bị thiêu đốt, đến cuối cùng, sợ dây căng chặt trong đầu cũng bị chặt đứt.

Theo bản năng, cho dù không mở mắt, nàng cũng có thể cảm giác được mùi hương máu tươi ngon miệng vừa rồi là tỏa ra từ trên người hắn.

Chỉ một lần duy nhất được hút máu hắn, là được hắn mời, nhưng lúc này đây, hắn lại mặc kệ nàng, hoặc có thể nói, là cố ý cự tuyệt nàng. Tô Đường vừa mờ mịt vừa bất lực, nhăn cái mũi, đến cuối cùng đều muốn khóc.

"Cho ta."

Thanh âm nàng mang theo một chút khàn khàn, dáng vẻ ủy khuất, cực kỳ đáng thương.

Satan lại rất sung sướng, "Muốn sao?" Hắn tuy rằng ôm nàng, lại ngăn cản nàng tiến lại gần hắn, nàng liền treo như vậy, tiếp theo lại hỏi: "Biết ta là ai không?"

Tô Đường khó chịu liền muốn bạo tẩu, nhưng dạ dày đang đói khát làm nàng căn bản không có sức lực cướp đoạt, huống chi người nàng đối mặt lại là ác ma.

Đánh không lại, đoạt không được, chỉ có thể ủy khuất ba ba nói: "Dracula."

Satan vừa lòng, hắn đưa tay lên nới lỏng cổ áo, lúc này đây, lại không còn giữ nàng.

"Như vậy, hoan nghênh nhấm nháp."

Dưới thanh âm hoa lệ, Tô Đường hầu như làm theo bản năng, nàng tham lam, điên cuồng, đến cuối cùng, hút máu liền có chút mất khống chế.

Satan lại không ngăn cản, từ đầu đến cuối đều xoa xoa mái tóc đỏ mượt mà của nàng, một màn này, hắn đã suy nghĩ thật lâu.

Mỹ nhân thanh lãnh cao ngạo nằm trong lòng ngực hắn, chỉ có hắn, mới có thể hưởng thụ tất cả điều này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tô Đường đói bụng cả ngày, lần này mới rốt cuộc uống no, người cũng liền trở nên mơ màng sắp ngủ.

Nàng lại lần nữa ngủ say, bất quá lúc này đây, Satan lại ôm nàng lên trên giường.

"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm xuống 10%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 90%."

Ngày hôm sau.

Tô Đường bị giông tố bên ngoài làm cho bừng tỉnh, thời tiết này, trời mưa luôn kéo dài, bất quá nàng lại rất thích. Biến thành quỷ hút máu, lúc trước thích ánh mặt trời, hiện giờ lại thành chán ghét, ngược lại, mưa dầm lại khiến nàng thích hơn.

Nàng hỏi quản gia có dù không, trong mưa, nàng suy nghĩ trở nên phá lệ thanh tỉnh.

"Cẩu tử, ngày hôm qua ta cùng ác ma làm cái gì a?"

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Hệ thống đem hình ảnh hôm qua thuật lại một lần, lại nói: "Nhãi con a, tiếp theo ngươi tính toán làm như thế nào? Ngươi bây giờ, căn bản không thể rời khỏi ác ma a."

Tô Đường nhìn vườn hồng cách đó không xa, bên dưới cơn mưa, những cánh hoa hồng mỹ lệ đều bị đánh tan, rơi vãi lộn xộn, không hề cảm thấy mỹ cảm nào.

Nàng nói: "Ta không định làm một đóa hoa hồng mặc người xâu xé."

Hiện tại nàng đối với Satan mà nói, giống như là dưỡng sủng vật, cao hứng liền được cưng chiều, nhưng ai biết ngày nào đó tỉnh lại, nàng bị ghét bỏ. Thế thì làm nhiệm vụ như thế nào nữa đây?

Có thể nói nó giống như là săn thú, hắn cho rằng chính mình là thợ săn, bắt giữ nàng, nhưng lại không biết, nàng cũng đồng dạng.

Khi Satan lại đây, liền thấy nàng đứng ở trong mưa, đôi tay thon dài cầm cây dù màu đen, bốn phía âm u, ngoại trừ mái tóc đỏ kia, nàng giống như đang dung nhập vào làm một thể.

Bất quá, rốt cuộc là không được, tóc đỏ quá chói mắt.

Satan nheo lại đôi mắt hẹp dài, chậm rãi đi về phía nàng.

Nước mưa như gặp lá chắn, không có nửa phần rơi trên người hắn.

"Ta nhớ rõ, lúc trước ngươi không thích ngày mưa."

Tô Đường sách một tiếng, "Con người sẽ thay đổi, nga, nói sai rồi, ta hiện tại còn không thể tính là con người."

Con người sẽ thay đổi, cho nên sự chán ghét lúc trước, hiện tại liền sẽ trở nên thích. Cũng như vậy...... lúc trước chán ghét đâm hắn một nhát kiếm, nhưng hiện tại cái gì cũng chưa xảy ra a.

Tâm tình Satan thoải mái, cầm cái dù trong tay nàng, "Đi thôi, tóc ngươi bị ướt rồi."

Tô Đường khó có được mà thuận theo, bất quá chờ khi trở lại lâu đài, nàng lại dừng bước chân, không có theo sau hắn.

Satan quay đầu lại, liền nghe nàng nói: "Tối hôm qua, không phải mơ, đúng không?"

"Ân." Thanh âm Satan lười biếng, đến cuối cùng, còn cố ý tăng thêm một chút, "Là ngươi cầu ta."

Tô Đường không có gì kinh ngạc, ngược lại liền dễ dàng tiếp nhận, sau đó, nàng giương lên khóe môi.

Mỹ nhân tóc đỏ cười rộ lên thật sự rất đẹp, Satan lúc trước đã phát hiện ra, bất quá trước kia nàng ít khi cười. Nhưng lần này, Satan lại có một dự cảm không tốt.

Tô Đường, "Đã uống máu của ngài, dù sao cũng phải cảm tạ thật tốt, như vậy đi, ta làm đồ ăn ngon bồi thường cho ngài."

Biểu tình trên mặt Satan gần như đọng lại, như là nghĩ tới ký ức không tốt nào đó, "Không cần."

Tô Đường, "Sao có thể không cần đâu, ngài là quỷ hút máu cao quý, đồ ăn bình thường sợ là không thể hợp khẩu vị của ngài. Như vậy đi, ta đi làm một mẻ tiết canh lợn. Dùng máu tươi nhất để sơ chế, bảo đảm rất mỹ vị."

Satan:......

Tô Đường, "Được, ta đi làm ngay, hẹn gặp lại đại nhân."

Cả người Satan đều không thế nào tốt được, lúc trước giả bộ là đứa nhỏ nhân loại, điều nàng thích nhất là làm đồ ăn cho hắn, chỉ là những món đó, thật sự một lời khó nói hết.

Tô Đường khẽ hát, nàng mới sẽ không nói, những món ăn hắc ám lúc trước, là nàng cố ý làm. Ai nói hắn gạt người? Lừa người, luôn cần trả giá đại giới a.

Bên trong lâu đài có phòng bếp, tuy là quỷ hút máu, nhưng bọn họ cũng có thể dùng máu tươi chế tác một loạt mỹ thực.

Tỷ như dùng các loại máu tươi nấu một ít điểm tâm nhỏ, bò bít tết với một ít nước sốt từ máu của thiếu nữ trong trắng, uống với một ít lá trà máu thượng đẳng.

Lời tác giả: Cảm ơn miêu Cửu cô nương, một đời dụ hoặc, ngày tốt chưa vãn, nói mớ tiêu dao, thả bay chính mình năm vị tiểu thiên sứ đánh thưởng, ái các ngươi nha ~

____________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro