Chương 213: Đế Vương Huyết Tộc Có Chút Ngọt (67)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: LoBe

___

Tiếp xúc ấm áp, ngọt ngào mềm mại khiến Serrill sửng sốt. Sau đó dường như cô cảm thấy mình làm sai, trong mắt Lật Manh hiện lên một tia ảo não. Lật Manh rời khỏi môi hắn. Không đợi anh buồn bã mất mát, Lật Manh đã vươn đôi tay, ôm lấy cổ hắn, thân thể từ trong lòng ngực hắn ngồi thẳng dậy.

Tóc dài của cô xõa ra, trên thánh giá cao cao, gió lạnh thổi qua, sợi tóc tán loạn cọ qua khuôn mặt lạnh lùng của cô. Làm kinh diễm thiếu niên đang ôm cô.

Ngay sau đó, cô cúi đầu hôn hắn. Hô hấp ôn nhu, quấn quanh hơi thở lạnh bạc của Serrill.

Phía dưới là vô số nhân loại đang tìm cách chạy trốn, họ phát ra tiếng kêu thảm thiết khi bị bắt lại.

Ngọn lửa dưới thánh giá, bừng bừng thiêu đốt. Nhiệt độ nóng rực bắt đầu chậm rãi lan lên thánh giá bằng sắt. Nhưng nhiệt độ cực nóng này, lại không thể so sánh với nhiệt độ của thiếu nữ trong ngực hắn.

Cô khẽ hôn khóe môi hắn rồi tạm ngừng lại, dường như đang trầm mặc suy nghĩ gì đó. Serrill lại ngơ ngác nhìn cô. Sau đó cô lại khẽ hôn môi Serrill. Cơ thể hắn run lên, thiếu chút nữa đâm đầu xuống dưới thánh giá, rớt vào đống lửa. Tuy rằng rất nhanh đã ổn định thân thể, nhưng răng nanh nhỏ ở khóe môi hắn vẫn không chịu khống chế mà nhô ra.

Lật Manh nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của Serrill, rời khỏi môi hắn, cuối cùng thử nói ra lời thoại hệ thống nói cho cô trước khi rời khỏi.

"Đừng giết người được không? Tôi......"

Câu nói tiếp theo, làm Lật Manh có chút khó có thể khống chế da mặt mình.

"Tôi có thể cho anh, mọi thứ anh muốn."

Nói xong lời này, Lật Manh liền chột dạ. Nếu hắn muốn hủy diệt thế giới, hoặc muốn cô lấy ra một trăm triệu tấn hoàng kim thì sao đây. Việc trước năng lực cô không đủ, việc sau cô nào có nhiều hoàng kim như vậy. Hệ thống này cũng không phải thứ dễ chơi, này không phải nói rõ lừa người, không, lừa quỷ hút máu sao?

Lật Manh đang rối rắm, lời này quá gạt người. Lại nhìn thấy đôi mắt đỏ của thiếu niên trầm lại, mím môi, răng nanh sát hai bên khóe môi, có vẻ vô cùng đáng yêu.

Ngọn lửa nóng rực, làm thánh giá sắt bắt đầu nóng lên. Rất nhanh, nhiệt độ này, sắp bắt đầu lan tràn lên đỉnh cao nhất của thánh giá. Nhưng vương giả đứng ở đỉnh cao cao nhòn nhọn của thánh giá, lại không chút để bụng. Chỉ là hắn càng thêm ôn nhu, ôm cô càng chặt hơn. Thậm chí nâng cô lên cao hơn, để cô không chịu ảnh hưởng nhiệt độ của ngọn lửa. Lật Manh có chút không thoải mái, tuy rằng không bị bệnh sợ độ cao, nhưng như này cũng rất dọa người.

Cô cúi đầu, định không ngừng cố gắng, gạt người kiếm điểm thiết lập nhân vật. Lại đón nhận gương mặt xinh đẹp của thiếu niên ngẩng lên, hắn nhắm mắt, không nhanh không chậm hôn lấy môi cô. Hơi thở thiếu niên tươi mát lạnh lẽo. Giống như nước đá bạc hà, lại như nước có ga vị quýt đông lạnh. Vừa kích thích lạnh lẽo lại mang theo một chút ngọt.

Lật Manh sửng sốt, tròng mắt khẽ run, đôi tay ôm cổ hắn càng thêm chặt.

Răng nanh của hắn thậm chí khẽ cọ qua khóe môi cô. Mang đến một loại cảm giác rùng mình khó có thể miêu tả, loại rùng mình này đối với thiếu nữ mà nói thật quá kích thích. Lưng cô cũng căng chặt hơn.

Hô hấp của Lật Manh hỗn độn lên, cô có chút khó chịu rời khỏi anh, đỏ mặt. Này này này phản ứng...... Là bình thường. Nam nữ thành niên, ai không có kỳ động dục.

Mà thiếu niên huyết tộc ưu nhã vừa tham lam, vừa như là mới nhấm nháp một bữa tiệc lớn ngon lành, lưu luyến liếm liếm khóe môi. Hắn khẽ liếm răng nanh bên môi.

"Thật sự tôi muốn làm gì em cũng đồng ý?"

Lúc hắn nói những lời này, thanh âm ép tới cực thấp.

Như là dụ hoặc, lại như là khát vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro