Chương 4: Hôn sự thay đổi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liễu Ngọc Như ngơ ngác cầm hộp phấn trong tay.

Các cô nương trong tiệm vội vàng chọn lựa phấn mặt nên không có ai phát hiện Cố Cửu Tư nói chuyện với nàng.Ấn Hồng cũng đi chọn một hộp,lúc trở về thấy Liễu Ngọc Như, cười nói: "Tiểu thư, người không đi chọn à?"

"Ừ."

Liễu Ngọc Như nâng mắt,các cô nương trong tiệm đều đang lựa phấn nếu chỉ có mình nàng không chọn thì có vẻ khác thường.

Nàng lặng lẽ cất hộp phấn vào trong tay áo,đi vào quầy hàng chọn mấy hộp, chưởng quầy nhìn nàng, cười nói: "Liễu tiểu thư,tính tình Cố công tử chính là như vậy, ngài đừng để ý.Ngài ấy vốn là người miệng cứng tâm mềm,chắc là huynh đệ nhà ngài ở sòng bạc đánh thắng ngài ấy nên mới tới tìm ngài xả giận.Ngài cố gắng nhịn một chút.Đấy bây giờ ngài ấy hết giận rồi còn vui vẻ chi bạc cơ mà."

"Ta biết rồi." Liễu Ngọc Như thở dài, "Để tỷ chê cười rồi."

Liễu Ngọc Như ở cửa hàng tiếp tục chọn phấn, Cố Cửu Tư lại trở về sòng bạc tiếp tục đánh bài.Nhưng chuyện này lại nhanh chóng truyền đến Cố gia. Cố Lãng Hoa đang mắng Cố Cửu Tư với phu nhân nhà mình ở đại sảnh,ông nổi giận nói: "Thằng nhãi ranh này đúng là không biết tốt xấu,nó còn không biết lý do tôi phải cho nó kết hôn ngay sao? Còn không phải sợ cữu cữu tiến cử nó với trong cũng.Cái mặt như vậy,nếu có vị công chúa nào coi trọng thì nó có chịu được không?"

"Ông cũng đừng tức giận quá."

Cố phu nhân Giang Nhu thở dài: "Cửu Tư nói cũng đúng, dù sao cũng là hôn sự của nó thì phải tìm người nó thích chứ.Ông cứ mơ màng hồ đồ cho nó đính hôn với người nó không thích thì cũng hơi quá đáng."

"Quá đáng cái gì?Vậy cho nó lấy công chúa thì mới không quá đáng à?!"

Hai người đang tranh chấp thì quản gia vội vàng chạy vào.

"Lão gia! Phu nhân!" Quản gia cao hứng nói "Tìm được rồi!"

"Tìm được cái gì?" Cố Lãng Hoa và Giang Nhu đều cảm thấy có chút kỳ quái, quản gia vui mừng nói, "Người trong lòng của thiếu gia!"

Giang Nhu nghe thấy thì bất ngờ nâng cao thanh âm nói: "Người trong lòng của Cửu Tư?!Sao nó không nói với chúng ta?"

Ngược lại với Giang Nhu, Cố Lãng Hoa bình tĩnh nói: "Sao ông biết Cửu Tư có ý trung nhân?"

Quản gia nói lại lời mà thị vệ vừa nghe ngóng được: "Thiếu gia nói là ngoài cô nương này sẽ không cưới ai khác,vậy không phải ý trung nhân thì là cái gì? Lão gia, cô nương này tôi biết, tôi đã phái người đi hỏi thăm, là cô nương tốt, tính tình tốt tuy nhan sắc hơi bình thường, nhưng cũng không kém. Nhưng cưới vợ thì phải cưới vợ hiền, thiếu gia thích mới là quan trọng nhất."

"Quản gia nói đúng." Giang Nhu phục hồi lại tinh thần, vội nói, "Vậy ông chạy nhanh đi hỏi thăm cả về gia đình cô nương ấy, nếu đúng là cô nương tốt, ngày mai ta và lão gia sẽ cùng tới cửa cầu hôn."

Quản gia sau khi được phân phó nhanh chóng lui xuống. Cố Lãng Hoa nhớ lại lời của quản gia vừa rồi,nói với Giang Nhu: "Phu nhân,tôi thấy chuyện này có chút kỳ lạ."

"Rất kỳ lạ." Giang Nhu thở dài "Cửu Tư từ trước đến nay có chuyện gì đều nói với chúng ta, mà nó lại chưa bao giờ nói với thiếp là thích một cô nương nào cả,hơn nữa còn là cô nương bình thường như vậy,bọn chúng quen nhau như thế nào chứ?"

Cố Lãng Hoa không nói chuyện,ông cẩn thận suy nghĩ nói với Giang Nhu: "Chuyện cầu hôn này,nàng tạm thời đừng nói với Cửu Tư. Dù sao chính miệng nó bảo không phải cô nương này thì không cưới.Chúng ta cứ đem việc hôn nhân này định ra trước, lần này không thể để nó làm hỏng."

"Vậy......" Giang Nhu do dự, "Chuyện lớn như vậy mà không nói với nó...... Không tốt lắm đâu?"

"Không sao." Cố Lãng Hoa xua tay "Còn chần chờ nữa, chờ đến khi ca ca nàng muốn cho Cửu Tư nhập kinh, chúng ta không làm gì được nữa đâu."

Lúc này Giang Nhu cũng không phản đối nữa. Cố Lãng Hoa không cần quan tâm lý do Cố Cửu Tư nói như vậy,nhưng có lời này của Cố Cửu Tư,sau này nó muốn từ chối cũng không được.

Liễu Ngọc Như là một cô nương lớn lên ở Dương Châu,là một tiểu thư khuê các điển hình với dung mạo bình thường.Ngày hôm sau quản gia mang về một bức họa và bối cảnh của Liễu Ngọc Như.Vợ chồng Cố gia vô cùng vừa lòng,so nhi tử không đáng tin cậy kia của mình với một cô nương như vậy, bọn họ đã cảm thấy đã quá tốt rồi.

"Nhưng có một lời đồn đãi" quản gia do dự một lát, vẫn nói ra: "Nghe nói Diệp gia lão phu nhân cũng vừa ý Liễu tiểu thư, hai nhà đã lén định ra hôn sự."

Vừa nghe lời này, Giang Nhu lập tức nóng nảy: "Định ra rồi?"

"Còn chưa." Quản gia lại nói, "Chỉ là đồn đãi."

"Vậy à!" Cố Lãng Hoa suy nghĩ nói: "Chúng ta tự mình đi Liễu gia hỏi rõ ràng. Nếu hai nhà đã có hôn ước,vậy coi như hai đứa không có duyên phận. Nếu còn không định ra,thì cũng vẫn phải tuỳ thuộc vào Liễu gia."

Quản gia đã hiểu ý của Cố Lãng Hoa,sau đó cùng Giang Nhu chuẩn bị danh sách sính lễ.Ngày hôm sau  mang theo người trực tiếp đi Liễu gia.

Khi vợ chồng Cố gia đến Liễu gia, Liễu Ngọc Như còn đang chăm sóc Tô Uyển.

Ai cũng không nghĩ đến việc Giang Nhu và  Cố Lãng Hoa đến,cũng không ai tưởng tượng được bọn họ là tới cầu hôn, vì thế Liễu Tuyên cũng không gọi Liễu Ngọc Như ra.

Cố gia ở Dương Châu có quyền có thế, Trương Nguyệt Nhi và Liễu Tuyên đều có chút thấp thỏm,vừa suy nghĩ lý do Cố Lãng Hoa đến,vừa nói chuyện cùng Cố Lãng Hoa, trong chốc lát, Cố Lãng Hoa cười nói: "Tôi nghe nói quý phủ có hỉ sự ,hình như là của Liễu đại tiểu thư và Diệp gia đính hôn,có việc này à?"

Liễu Tuyên và Trương Nguyệt Nhi nhìn nhau, Trương Nguyệt Nhi vừa suy nghĩ đã minh bạch lý do Cố Lãng Hoa đến.

Bà ta còn nghĩ sao hôm nay Cố gia lại đến nhà,thì ra mục đích là vì Liễu Ngọc Như.

Liễu Ngọc Như là con gái của Tô Uyển nên tất nhiên Trương Nguyệt Nhi cũng không thích nàng,nhưng cư xử bên ngoài thì bà ta vẫn làm được.Bà ta cũng đã nhìn ra tính toán của Liễu Ngọc Như đối với hôn sự của nàng,cũng hiểu Liễu Ngọc Như đã làm rất nhiều việc để có thể gả cho Diệp gia.

Nàng gả cho nhà phú quý thì sính lễ nhiều, sính lễ vào cửa Liễu gia, ngày sau cũng đều để lại cho con trai bà ta vì thế Trương Nguyệt Nhi cũng vui mừng để tuỳ Liễu Ngọc Như.Lúc đầu Diệp gia tới,bà ta đã rất vừa lòng,sính lễ Diệp gia nhiều nên bà ta vội vã đem Liễu Ngọc Như gả đi. Nhưng so với Cố gia thì Diệp lại không coi là gì.

Trương Nguyệt Nhi suy nghĩ rất nhanh,lúc Liễu Tuyên còn đang do dự,bà ta đã cười rộ lên nói: "Đây đều là lời đồn thôi,Nguyệt Như nhà chúng ta và Diệp gia đại tiểu thư là bạn thân khuê phòng nên quan hệ nhà chúng tôi và Diệp gia rất tốt, nhưng hoàn toàn không có chuyện kết hôn đâu.Hiện giờ đại công tử Diệp gia còn đang bận đi thi,làm gì có thời gian để nói chuyện hôn nhân này chứ?"

Liễu Tuyên nghe Trương Nguyệt Nhi nói dối thì có chút bất an, nhưng lời cũng đã nói ra,ông ta cũng không tiện làm Trương Nguyệt Nhi mất mặt, chỉ có thể gật đầu nói: "Chưa từng đính hôn."

Giang Nhu và Cố Lãng Hoa liếc mắt nhìn nhau, hai người đều thở phào nhẹ nhõm. Giang Nhu cũng không quanh co mà đi thẳng lý do hôm nay đến đây: "Thật không dám dấu diếm, hôm nay chúng tôi tới cửa là muốn vì con trai tôi Cửu Tư cầu cưới Liễu đại tiểu thư."

Sau đó Giang Nhu khen Liễu Ngọc Như rồi lại khen Cố Cửu Tư một lúc, cuối cùng mới nói chuyện chính,bà phất tay gọi thị nữ bên cạnh, quay đầu nói với Liễu Tuyên: "Cố gia chính tôi là gia đình đàng hoàng, làm việc gì cũng đều thành tâm, nếu hai vị đồng ý, đây là danh mục sính lễ của Cố gia,ngày mai chúng tôi sẽ chính thức mang sính lễ đến cửa cầu hôn. Nếu hai vị cảm thấy có gì không ổn thì có thể nói với chúng tôi một tiếng,nếu làm được thì nhất định chúng tôi sẽ làm."

Trương Nguyệt Nhi nghe vậy thì đôi mắt sáng lên,trên mặt bà ta toàn là ý cười, nhìn Liễu Tuyên nhận danh sách sính lễ.Chỉ cần nhìn chiều dài danh sách đã thấy vô cùng kinh người.Mà giá trị của nó đối với một thương hộ trung bình như Liễu gia lại càng là một số lượng kếch xù. Trương Nguyệt Nhi nhìn biểu tình của Liễu Tuyên,mặc dù Liễu Tuyên đã cố gắng ra vẻ trấn định, nhưng ánh mắt ông ta vẫn bán đứng ông. Vì thế trong lòng Trương Nguyệt Nhi đã có quyết định.

Liễu Tuyên xem xong danh mục sính lễ rồi đưa cho Trương Nguyệt Nhi. Trương Nguyệt Nhi vừa nhìn thấy thì đã có chút thở gấp, nhưng bà ta vẫn giả vờ bình tĩnh ho nhẹ một tiếng, trên mặt là vẻ tiếc hận nói: "Tuy tôi không phải mẹ ruột của Ngọc Như, nhưng Ngọc Như là đích nữ của nhà tôi,tôi xem nàng như con gái ruột từ bé đến lớn.Đối với chúng tôi, tiền tài không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là Cố công tử có thành tâm không."

Trước khi Giang Nhu tới cũng đã tìm hiểu rõ ràng về Liễu gia tự nhiên vô cùng rõ ràng Trương Nguyệt Nhi là dạng người gì,bà cũng minh bạch cái gọi "Thành tâm" là gì.Bà nhìn thoáng qua Cố Lãng Hoa, cười cười nói: "Người nhà chúng tôi đều không giỏi ăn nói,có nói cũng không nói được lời hoa mỹ, cho nên chỉ có thể dùng vàng bạc tới biểu đạt thành ý,nhưng không có ý bôi nhọ tiểu thư.Con người trên đời chỉ có nắm tài sản trong tay mới là vương đạo,bà thấy có đúng không?"

"Thế này đi" Cố Lãng Hoa ho nhẹ một tiếng, "Bên phố Đông nhà tôi còn năm cửa hiệu, đều cho thêm vào sính lễ, ngài xem như thế nào?"

Phố Đông là đường phố phồn hoa nhất thành Dương Châu,giá trị một cửa hiệu đã là xa xỉ, huống chi là năm cái!

Cho dù là Cố gia thì đây cũng là ra tay rất rộng rãi rồi.

Trương Nguyệt Nhi biết đủ thì dừng lại,bà ta nhìn thoáng qua Liễu Tuyên,cố gắng áp chế kích động nói: "Lão gia, Cố công tử chính là thanh niên tài tuấn, có thể nhìn trúng Ngọc Như cũng xem như là phúc phận của con bé, ngài xem?"

Liễu Tuyên nghe Trương Nguyệt Nhi nói, ánh mắt ông ta dừng ở danh mục sính lễ, một mặt lo lắng tương lai của Liễu Ngọc Như, một mặt lại luyến tiếc số tài sản này.

Ông ta do dự một lúc lâu, rốt cuộc nói: "Xin hỏi, Cố công tử đối với hôn sự này thấy thế nào?"

Ông ta tiếp xúc với vợ chồng Cố gia thì cảm thấy khá tốt,nếu Liễu Ngọc Như gả qua có lẽ sẽ không bị khi dễ.Tuy Cố Cửu Tư làm việc...... hoang đường một chút, nhưng một nữ nhân sống có tốt hay không quan trọng nhất vẫn là nam nhân kia có thích nàng không.

Giang Nhu cười rộ lên: "Nếu không phải con tôi thầm mến Liễu đại tiểu thư, chúng tôi cũng không dám đến cửa cầu hôn?"

Liễu Tuyên thở phào nhẹ nhõm,đúng như ông ta nghĩ Cố gia như vậy,kể cả có cưới thấp thì cũng nên đi cầu hôn Lưu gia mới đúng.

Liễu Tuyên cười đang định nói đi hỏi Liễu Ngọc Như,thì đã nghe thấy Trương Nguyệt Nhi nói: "Vậy đúng là duyên trời tác hợp, Nguyệt Lão se tơ!Trước kia Ngọc Như nhà chúng tôi cũng từng nói,tướng mạo của Cố công tử đường đường chính chính là một người nam nhân tốt!"

Sắc mặt Liễu Tuyên hơi đổi nhưng lúc này Giang Nhu lại lập tức tiếp lời: "Liễu tiểu thư thật sự nói như vậy?"

"Đúng vậy." Trương Nguyệt Nhi bắt chuyện với Giang Nhu, "Tuy Ngọc Như và Cố công tử không có giao tình gì nhưng cũng thường tán thưởng Cố công tử."

"Vậy thì tốt quá," Giang Nhu quay đầu nhìn Liễu Tuyên nói, "Liễu lão gia,vậy ngày mai nhà chúng tôi sẽ tới chính thức hạ sính, cứ định như vậy được không?"

Liễu Tuyên bị hai người này kẻ xướng người hoạ,cũng đã nói đến như vậy,ông có muốn phản đối cũng không được. Nghiêm túc suy nghĩ sau một lúc,ông ta cảm thấy, hôn nhân của con cái vốn là lệnh của cha mẹ lời người mai mối, Liễu Ngọc Như từ trước đến nay dịu dàng ngoan ngoãn, mặc kệ là gả cho Diệp Thế An hay Cố Cửu Tư, đối với nàng hẳn cũng không có gì khác nhau.

Vì thế Liễu Tuyên gật gật đầu, cười nói: "Vậy ngày mai Liễu mỗ xin đợi hai vị đại giá quang lâm."

Liễu Tuyên đứng dậy cùng Trương Nguyệt Nhi tiễn Cố Lãng Hoa và Giang Nhu ra cửa.Sau đó Liễu Tuyên thở dài, xoay người nói: "Chuyện này nàng đi nói với Ngọc Như một tiếng,nữ tử các nàng nói những lời này cũng tiện hơn."

Trương Nguyệt Nhi cười đồng ý kéo tay Liễu Tuyên tay nói: "Yên tâm đi, lão gia, Cố gia so với Diệp gia tốt hơn nhiều, Diệp gia nhiều quy củ,chứ người Cố gia dễ nói chuyện , trong nhà có quyền thế, lại chỉ có một con trai là Cố Cửu Tư.Tuy tính tình Cố Cửu Tư có chút hoang đường nhưng trên đời này làm gì có người thập toàn thập mỹ? Chỉ cần Cố Cửu Tư thích Nguyệt Như nhà chúng ta vậy thì nàng sẽ hạnh phúc thôi."

"Nàng nói đúng." Liễu Tuyên yên tâm "Vẫn là nàng suy nghĩ chu đáo."

"Ngài đừng lo lắng, thiếp đi nói với Ngọc Như," Trương Nguyệt Nhi ôn nhu nói, "Ngọc Như tuổi còn nhỏ,chuyện hôn sự là chuyện lớn, vẫn là để người trưởng thành chúng ta chọn mới tốt."

Trương Nguyệt Nhi trấn an Liễu Tuyên một lúc đến khi Liễu Tuyên yên lòng,rồi ông ta vội vàng đi lo chuyện cửa hàng. Chờ sau khi Liễu Tuyên rời đi, Trương Nguyệt Nhi gọi người tới hỏi thăm chuyện của Liễu Ngọc Như và Cố Cửu Tư.

Trương Nguyệt Nhi nghe xong cười rộ lên,bà ta ngồi ở trên ghế nói chuyện với thị nữ bên cạnh: "Tô Uyển là mụ đàn bà không bản lĩnh,không ngờ nữ nhi của bà ta thật không tồi.Vậy đi,ngươi lấy lý do này đi bảo với nàng ,ta cấm túc nàng nửa tháng vì hành vi không đúng mực,trước cứ định việc hôn sự ra đã.Bảo hạ nhân quản cho tốt cái miệng,trước đính hôn nếu ai làm nàng biết chuyện này,thì chờ bị bán ra ngoài đi!"

Thị nữ hiểu rõ suy nghĩ của Trương Nguyệt Nhi, vội nói: "Ngài yên tâm, tuyệt đối sẽ không có người lắm mồm."

Trương Nguyệt Nhi gật đầu, nghĩ nghĩ,bà ta lại nói: "Nói chuyện nhẹ nhàng một chút,hiện tại nàng ta còn mòn mỏi chờ đợi Diệp Thế An trở về đính hôn, ngươi nói chuyện dễ nghe một chút, chờ đính hôn cùng Cố gia xong, ta sẽ đi khuyên nàng."

"Nô tỳ đã rõ." Thị nữ cười nói, "Ngài yên tâm đi, nô tỳ nhất định làm chuyện này thoả đáng, dù sao cũng là Cố thiếu nãi nãi tương lai,nô tỳ cũng không dám đắc tội."

"Đáng tiếc," Trương Nguyệt Nhi thở dài, "Ta không có nữ nhi đến tuổi xuất giá,tuổi Tuyết Nhi còn quá nhỏ,nếu không, Diệp gia cũng không tồi."

" Liễu Ngọc Như này," Trương Nguyệt Nhi cúi đầu nhìn danh mục sính lễ,cười trào phúng "Cũng thật đáng giá."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro