|Q1| - CHƯƠNG 3 : Sự kiện trong lớp học (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên bước vào lớp, tất cả con mắt bỗng nhiên tập trung chiếu thẳng hết vào cậu. Thậm chí một số người còn tỏ vẻ kinh ngạc không hề che giấu.
Cậu nhíu mày, bộ các người chưa thấy học sinh mới bước vào lớp bao giờ sao. Nhìn cái gì mà nhìn.
Giáo viên chưa vào, tình hình còn có chút hỗn loạn, lác đác có bàn trống có bàn không, thật chẳng biết chỗ nào chưa có người ngồi. Cậu cứ đứng thừ người ra đấy, mắt liên láo dòm xung quanh.
Lớp học đang náo nhiệt bỗng nhiên im lặng đến đáng sợ, thậm chí còn có thể nghe cả tiếng muỗi bay.
"Woa cậu ta là ai ý nhỉ..."
"Woa nhìn cậu ta thật cao quá đi, có lẽ cao hơn cả lớp trưởng nữa..."
"Woa, cậu ta đẹp thật đó..."
"Woa...", đám con gái bắt đầu nhao nhao lên.
Trước mặt họ là một người, từ đầu đến chân gọn gàng ngăn nắp, khuôn mặt không phải thuộc dạng đẹp mê người, cũng không phải là mẫu những anh chàng hào hoa, lãnh đạm, mà trước mặt họ đây là một khuôn mặt trắng trẻo, đôi mắt to tròn lanh lợi và nhìn cũng có chút trẻ con, khiến cho người khác không hiểu sao cảm thấy... thật đáng yêu.
Có một tên béo ngồi phía cuối lớp, mặt mũi bặm trợn, quần áo xộc xệch chẳng đâu vào đâu, nhìn có thể biết hắn là thành phần không tốt của lớp. Hắn đứng dậy, tiến về phía Vương Nguyên, hất cằm nói một cách vô cùng lỗ mãng.
"Nhầm lớp rồi bạn ơi, xin mời ra khỏi lớp cho."
Vương Nguyên nhìn tên béo ấy rồi lại nhìn mấy khuôn mặt xung quanh với ánh mắt đang dán chặt lên người mình. Cậu bật cười, dùng một giọng nói không to không nhỏ nói với tên béo:
"Xin lỗi nhưng tôi là học sinh mới của lớp hai này, chắc bạn vẫn chưa biết nhỉ.", cậu có cảm giác, tên béo này hình như hơi quen quen.
Tên béo định nói tiếp gì đó thì từ đám học sinh bất chợt có một người nọ, dáng vẻ cao ráo, khuôn mặt điềm tĩnh đến gần Vương Nguyên, nói với cả lớp.
"Chắc các bạn quên rồi, lão Đặng đã bảo chúng ta là hôm nay sẽ có học sinh mới chuyển vào lớp, đây chắc chắn là cậu ta rồi." xong quay lại nói với Vương Nguyên, "Chào cậu, tớ là Dịch Dương Thiên Tỉ, lớp trưởng lớp hai."
Đám con gái bắt đầu xuýt xoa, ánh mắt dán chặt vào Vương Nguyên.
Vương Nguyên nhìn Thiên Tỉ, cười đon đả, "Ồ thì ra là lớp trưởng, hân hạnh, tớ là học sinh mới, tên là..."
"Mấy đứa trật tự vào chỗ ngồi hết!" Vương Nguyên chưa nói hết câu, một giọng nói khác bất chợt chen vào.
Cậu nhìn ra phía cửa lớp, ồ thì ra là thầy giáo.
Nói đúng hơn có lẽ đây là thầy chủ nhiệm của lớp hai này, vậy là đã đến giờ vào tiết học.
Cả lớp ai về chỗ nấy, Thiên Tỉ cũng về chỗ của mình. Vương Nguyên hiện tại không biết mình ngồi chỗ nào, thế là cứ đứng đờ ra ngay giữa lớp. Thầy giáo bước lên bục, kéo Vương Nguyên lại gần, dõng dạc nói với cả lớp.
"Đây là bạn Vương Nguyên, bạn ấy vừa mới chuyển từ trường trung học A đến, từ bây giờ sẽ học lớp chúng ta."
Vương Nguyên cúi đầu chào cả lớp, rồi nhanh chóng viết tên mình lên bảng. Cả lớp chăm chú nhìn cậu, một số thấy hào hứng, một số tỏ thái độ vui vẻ, cũng có một số khó chịu ra mặt. Tuy chỉ là một học sinh mới, nhưng lại khiến cho đám con gái lớp này nhao nhao lên như vậy nói sao cũng khiến cho người khác sinh lòng ghen tỵ.
Tên béo đang ngồi phía cuối lớp im lặng, bỗng nhiên đập bàn hét lớn, "Tao biết nó là ai rồi."
Cả lớp đồng loạt nhìn xuống tên béo, dùng ánh mắt tò mò nhìn hắn.
"Nó là thiếu gia của nhà họ Vương, là tên tiền vệ của đội bóng rổ trường trung học A."
Cả lớp ồ lên một tiếng, có vài người đã nhận ra. Đội bóng rổ của trường trung học A, đó chẳng phải là đội bóng vừa giật giải nhất thành phố này sao. Năm ngoái nghe đâu đội bóng rổ trường đó chỉ là một đội bình thường, nhưng học kỳ vừa rồi có tuyển thêm một tiền vệ, nghe đâu rất giỏi, liên tiếp giúp đội bóng ghi điểm, rồi từng bước dẫn cả đội giành quán quân ở giải toàn thành luôn. Chẳng lẽ người tiền vệ tài năng ấy chính là Vương Nguyên, là người đang đứng trước mặt bọn họ đây sao. Không chỉ thành tích thể thao giỏi, mà gương mặt nhìn cũng rất điển trai.
Woa, tiền vệ đội bóng rổ trường trung học A đây ư...
Vương Nguyên thờ ơ nhìn xuống lớp, khẽ lướt qua tên béo phía dưới, rồi hình như cậu vừa nhớ ra một điều gì đó, nhưng suy nghĩ vừa lóe lên lại biến mất. Cậu lắc lắc đầu, gạt bỏ mọi suy nghĩ mơ hồ qua một bên.
Dù sao có vẻ có một vài người đã biết cậu là ai rồi, cái lớp này cũng thật thú vị nhỉ.
Cậu nhìn lướt xuống lớp, thấy có một chỗ trống gần cửa sổ, cậu nhanh chóng bước xuống, đặt cái cặp lên bàn rồi ngồi xuống bắt chéo chân, hướng lên phía bục giảng, "Từ bây giờ mình sẽ ngồi chỗ này."
Cả lớp nhất thời câm lặng.
Thầy giáo tằng hắng vài tiếng, lôi mấy quyển sách rồi bắt đầu vào tiết học.
Vương Nguyên quyết tâm lần này sẽ nghiêm túc học hành đàng hoàng. Phải, nhất định phải cố gắng lấy được thành tích thật tốt, có như vậy thì sau này xin mama chuyển trường sẽ dễ dàng hơn. Cậu không muốn học ở trường nội trú chút nào đâu, một chút cũng không. Nhưng hiện tại phải cố gắng tỏ ra thật ngoan ngoãn, bây giờ nhẫn nhịn, rồi sau này nhất định Đại Nguyên ta sẽ thành công. Cố lên, cố lên, hahahaaa....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro