Chương 7: Work-Life Balance is Difficult when You're a Star*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Chương 7: Thật khó để cân bằng giữa công việc và cuộc sống khi bạn là một ngôi sao

(*tên chương mình để nguyên vì dịch ra bị dài  wp nó không cho đăng 😌)

Tóm tắt:

   Khi buổi hòa nhạc đầu tiên của các chàng trai đến gần, lịch trình của họ trở nên căng thẳng hơn nhiều, và Ricky tự mình làm việc đến bờ vực kiệt sức. Nhưng vào cuối tuần, đó là cơ thể của Ricky đang kiệt sức hay trái tim của cậu ấy?

          ——— 🦋 ——— 🦋 ——— 🦋 ———

   Phần còn lại của tuần trôi qua chậm rãi, và Ricky dường như không thể tìm được bất kỳ thời gian nào để gặp JiWoong do lịch trình của họ đối lập nhau. Tuy nhiên, cậu ấy gần như rất biết ơn vì khi cậu nhìn thấy JiWoong trong studio với những người khác, cậu ấy sẽ thấy mọi người cảm thấy thoải mái như thế nào khi ôm hoặc giữ JiWoong, và Ricky cuối cùng cũng thừa nhận rằng mình chắc chắn là kiểu người yêu ghen tuông.

   Tuy nhiên, cậu ấy không biết mình mong đợi điều gì. JiWoong không phải là kiểu người hay gây ra xung đột, và anh ấy cũng đã cố gắng rất nhiều để trở thành người đáng tin cậy, hyung lớn tuổi hơn cho mọi người trong nhóm. Nhưng Ricky vẫn cảm thấy như cậu ấy đang mong đợi điều gì đó thay đổi sau buổi hẹn hò của họ. Vì vậy, để che giấu những cảm xúc này, Ricky đã cố gắng giữ cho riêng mình và đặt tất cả năng lượng và sự tập trung của mình vào mỗi buổi luyện tập đến mức cậu ấy sẽ tự làm việc đến kiệt sức. Bằng cách đó, mỗi đêm Ricky sẽ có thể vùi đầu vào gối của mình, không còn chút sức lực nào để viết nhật ký, xem tivi, hay quan trọng hơn, nhớ JiWoong.

   Trong suốt buổi tập luyện nhóm tối Chủ nhật, Ricky đã cực kỳ khó chịu vì không ngủ ngon vào đêm hôm trước. Tay chân của cậu ấy cuối cùng đã bắt kịp với tất cả các bài tập bổ sung mà cậu ấy đã thực hiện và bây giờ thậm chí chỉ cần cúi xuống cũng gây ra một cơn đau chạy khắp cơ thể cậu. Khi cả nhóm luyện tập một trong những điệu nhảy của họ, cậu ấy nhận thấy rằng chuyển động của mình chậm chạp, và cậu ấy phải vật lộn để theo kịp vũ đạo. Cậu ấy thậm chí còn tình cờ va phải một vài thành viên một vài lần, bao gồm cả JiWoong một lần, người đã nhìn cậu ấy với một ánh mắt lo lắng khi cậu ấy tiếp tục nhảy.

   Rất may, hiện giờ Hanbin dường như đã phớt lờ cậu và không chỉ ra tất cả những sai lầm của cậu trước mặt cả nhóm. Cậu ấy cũng nhận thấy rằng YuJin bên cạnh cậu cũng có vẻ mệt mỏi, và cả hai đều đã vấp ngã trong cùng một phần một vài lần, gây ra sự nhầm lẫn giữa cả hai phần của họ. Những người duy nhất trong phòng thực sự có vẻ ở mức 100% có lẽ là JiWoong và Hanbin, trong khi những người khác trông như đang kiệt sức.

   "Được rồi, chúng ta hãy kết thúc sớm," Hanbin cuối cùng cũng lên tiếng, mặc dù tất cả họ vẫn còn một giờ luyện tập. "Tại sao chúng ta không nghỉ qua đêm và nghỉ ngơi nhỉ?"

   Ricky nửa mong đợi được nghe tiếng reo hò từ nhóm, nhưng có lẽ vì mọi người quá mệt mỏi nên cậu chỉ nghe thấy một vài tiếng thì thầm đây đó. Matthew là ngoại lệ khi cậu ấy ngay lập tức bắt đầu gõ vào điện thoại của mình và nhìn lên mọi người một cách hào hứng. "Hiện tại có một bộ phim thực sự nổi tiếng ở rạp; Tôi bỏ phiếu chúng ta đi và xem nó!" Matthew quay điện thoại về phía nhóm để hiển thị tên của bộ phim.

   Khi không ai trả lời, Matthew thay nụ cười của mình bằng một cái bĩu môi và nhảy lên cánh tay của JiWoong. "Làm ơn đi mà. Đi mà hyung; Em thực sự muốn xem bộ phim này. Đi với em đi," cậu ấy tiếp tục. JiWoong cười và véo má cậu ấy một cách tinh nghịch.

   "Chắc chắn rồi, anh đoán anh có thể đi," anh ấy đồng ý, trước sự thất vọng hoàn toàn của Ricky.

   Ricky đợi cho đến khi JiWoong cách xa cậu một chút để bắt đầu thu dọn túi xách của mình trước khi phát ra một tiếng thở dài. Matthew, người tình cờ là người gần cậu nhất, ngạc nhiên ngước lên và nhìn cậu đầy thắc mắc. Rất may Ricky không phải giải thích vì Hao đã lên tiếng.

   "Anh sẽ đi," Hao đề nghị.

   "Anh cũng sẽ đi," Hanbin nhanh chóng đồng ý, có lẽ chỉ vì Hao cũng đi.

   "Anh có đi không GyuVin?" Gun-Wook hỏi, nhìn người bạn của mình, người nằm dài trên sàn nhà như thể cậu ấy không còn chút năng lượng nào để đứng dậy.

   "Có lẽ anh sẽ quay trở lại phòng của mình," GyuVin cuối cùng cũng trả lời sau khi đẩy người đứng lên.

   "Em đã nghĩ rằng em cũng sẽ về phòng của mình," Gun-Wook xác nhận, điều này khiến Matthew chỉ cần xác nhận với các thành viên còn lại trong nhóm xem họ có đi không. Ricky quan sát khi vài người còn lại khẳng định với Matthew rằng họ sẽ đi xem phim cùng, nhưng cậu ấy để ý thấy Matthew không bao giờ hỏi mình. Thay vào đó, JiWoong đã quay lại với cậu, nghiêng đầu một cách dễ thương và hỏi Ricky liệu cậu có muốn đi không.

   Ricky lắc đầu mà không do dự. "Em cảm thấy không được khỏe lắm, nên em sẽ ở lại đây," cậu ấy thừa nhận. JiWoong siết chặt vai cậu trước khi quay lại để giúp Hanbin dọn dẹp phòng.

   Ricky thực sự rất muốn đi xem phim, đặc biệt là khi JiWoong đi, nhưng chân, cánh tay, lưng và mọi thứ có thể tưởng tượng được của cậu ấy đều đau vào lúc này. Cậu ấy biết rằng mình sẽ không thể ngồi trên một chiếc ghế rạp không thoải mái đủ lâu để thưởng thức bộ phim, nhưng cậu ấy cũng nhận ra rằng cậu ấy không muốn nghĩ về việc JiWoong trong một rạp chiếu phim tối bên cạnh Matthew mà không có cậu ấy. Và thực tế là JiWoong đã dễ dàng đồng ý dành buổi tối với người kia thay vì xác nhận trước với Ricky, thực sự có chút tổn thương.

   Nhưng anh ấy không biết mày sẽ không muốn đi mà, Ricky tự nhắc nhở mình, cố gắng loại bỏ cảm giác cay đắng trong lòng. Ricky nghĩ tốt nhất là mình nên rời đi, vì vậy cậu ấy thu dọn túi xách của mình và đi trước về phía cửa, cho cả nhóm một cái nhìn lần nữa trước khi rời khỏi phòng. Cơ bắp đau nhức của cậu tiếp tục kêu gào trong khi cậu đi lên cầu thang để tìm kiếm sự thoải mái trên chiếc giường của mình.

   Khi vào bên trong, cậu ấy úp mặt xuống nệm và chìm vào sự mềm mại. Tuy nhiên, khi cậu ấy nằm ở đó, cậu ấy lại nghĩ về JiWoong và Matthew ở rạp chiếu phim cùng nhau... trong bóng tối... thậm chí còn chia sẻ bỏng ngô... và có khả năng nhen nhóm lại tình cảm của JiWoong. Ricky thở dài, thất vọng vì cậu ấy cảm thấy như vậy về một điều gì đó có lẽ quá tầm thường. Cậu ấy nhấc người dậy khỏi giường và đi đến bàn làm việc của mình để ngồi xuống. Vươn tay vào một ngăn kéo, cậu ấy lấy quyển nhật ký của mình ra và tự hỏi hôm nay mình nên làm gì với nó.

   Cậu ấy rên rỉ một lần nữa, hoàn toàn không biết phải thêm gì vào. Vẫn còn cảm thấy lo lắng, Ricky đứng dậy và quay lại ngồi trên giường, nhấc điều khiển từ xa lên để bật TV. Cậu ấy lướt qua các kênh khác nhau, đầu tiên là kênh nấu ăn và sau đó là kênh thể thao. Cuối cùng cậu ấy chuyển sang kênh âm nhạc và thấy rằng họ đang phát lại các tập của 'Boy's Planet.'

   Sau khi trở thành một phần của nhóm thông qua chương trình này, Ricky đã thực sự phát đi phát lại các tập này nhiều lần. Cậu ấy thậm chí còn biết những phân đoạn yêu thích của mình, chủ yếu là những phân cảnh mà JiWoong xuất hiện trên màn hình. Ví dụ như tập hai, khoảng hai mươi phút là lúc camera sexy tìm thấy JiWoong. Thật không may, Ricky không thể tua nhanh đến những phân cảnh yêu thích của mình vì cậu ấy đang xem nó trên TV chứ không phải ứng dụng.

   Ricky tiếp tục xem chương trình như một sự phân tâm cho đến khi cậu nghe thấy một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Cậu ấy lẩm bẩm trong miệng của mình, rồi sau đó từ từ nhấc người lên để đi mở cửa. Khi cậu ấy mở cửa ra, trái tim cậu nhảy lên một chút khi cậu đối mặt với JiWoong. Ricky nhìn JiWoong từ trên xuống dưới và thấy rằng anh ấy đã thay một chiếc áo sơ mi màu xanh lam và quần jean bó sát. Ricky cũng đã tạo một trang ghi chú rằng cậu ấy cũng thích màu xanh lam của JiWoong nhiều gần như màu trắng vậy.

   "Anh đang làm gì ở đây vậy?" Ricky hỏi. JiWoong mỉm cười và đi vòng qua cậu ấy để vào trong phòng, và Ricky đóng cửa sau lưng mình lại. Khi đến gần JiWoong, JiWoong vươn tay ra và kéo cả hai ngồi xuống sàn.

   "Đây, cầm lấy những thứ này," anh ấy nói. Ricky nhìn anh ấy mở một cái chai nhỏ màu trắng và đổ hai viên thuốc nhỏ vào tay anh ấy. Sau đó, anh ấy thò tay vào túi hàng tạp hóa mà anh ấy đã mang theo và lấy ra một chai nước. "Nó sẽ giúp loại bỏ mọi cơn đau mà em đang cảm thấy."

   Ricky nhận lấy những viên thuốc từ tay anh và nuốt chúng cùng với một ngụm nước lớn. "Cảm ơn anh," Ricky nhẹ nhàng nói, cảm thấy hơi xấu hổ vì tất cả những suy nghĩ tiêu cực của mình từ trước đó. "Em không nghĩ là anh để ý," cậu ấy thành thật nói.

   "Em đã làm việc rất chăm chỉ, vậy làm sao anh có thể không để ý chứ," JiWoong khẳng định. "Anh cũng đã mua những thứ này." JiWoong đã lấy ra một loạt các miếng dán Icy Hot và bày chúng ra. "Sao em không quay lại, và anh sẽ giúp dán một ít vào?" Anh ấy đề nghị. Ricky dành một chút thời gian để nhìn chàng trai trước mặt mình. Cả tuần nay có cảm giác như Ricky luôn tìm kiếm anh, nhưng nếu JiWoong đã đi ra ngoài và mua những thứ này trước ngày hôm nay, liệu anh ấy có thể bí mật theo dõi cậu ấy không?

   "Đây có phải là lý do để anh đến tận phòng em không? Em tưởng anh sẽ đi xem phim với Matthew?" Cậu ấy hỏi, có vẻ cay đắng hơn một chút so với những gì cậu định nói.

   "Anh sẽ đi xem phim với hầu hết các thành viên trong nhóm, không chỉ Matthew," anh ấy trêu chọc, dùng tay xoa đầu Ricky. "Và anh không được phép đến phòng của em sao?" JiWoong đã mở một trong những miếng dán Icy Hot và đưa nó về phía trước để đặt lên nửa dưới cổ của Ricky. Anh ấy đã vuốt phẳng nó để đảm bảo nó sẽ ở đó đến hết đêm. "Bây giờ anh không phải là bạn trai của em sao?" Anh ấy lạnh lùng hỏi, không hoàn toàn nhìn thẳng vào mắt Ricky.

   Ricky cảm thấy tim mình lỡ nhịp trước câu hỏi này. "Em sẽ quay lại để anh có thể sử dụng một số trong số đó," cậu ấy nhanh chóng nói trước khi quay lưng lại hoàn toàn với JiWoong để che giấu nụ cười đã chiếm lấy toàn bộ khuôn mặt của cậu.

   Cậu ấy nghe thấy JiWoong cười, và sau đó cảm thấy áo sơ mi của mình bị nhấc lên từ phía sau. JiWoong tinh tế đặt một vài miếng dán lên lưng dưới của cậu ấy, và sau đó cũng đặt một vài miếng ngay dưới xương bả vai của cậu. "Còn đau ở đâu nữa không?" JiWoong hỏi.

   Ricky di chuyển xung quanh một chút và nhận ra rằng cậu ấy đã cảm thấy tốt hơn một chút... mặc dù có thể chỉ vì JiWoong, liều thuốc tốt nhất cho cậu, đang ở ngay sau cậu. Cậu ra hiệu về phía cánh tay phải của mình, và JiWoong cũng phản ứng bằng cách ấn một cái vào đó cho cậu, thậm chí mất thêm vài giây để làm phẳng nó. Điện thoại của JiWoong đột nhiên vang lên, Ricky quay lại và thấy anh ấy nhấc điện thoại lên và nhắn tin trả lời cho người vừa gửi tin nhắn.

   "Có vẻ như cả nhóm đã sẵn sàng để đi xem phim. Em có chắc là em không muốn đi với anh không?" JiWoong hỏi.

   Nụ cười của Ricky chùng xuống một chút khi sự ghen tuông nhỏ bé xuất hiện trở lại. "Không, em cảm thấy không khỏe lắm, nên có lẽ em nên ở lại đây."

   JiWoong có vẻ thất vọng, nhưng anh ấy vẫn đứng dậy. "Đây, hãy để anh giúp em đi ngủ nhé," anh ấy đề nghị. JiWoong đưa tay xuống và kéo Ricky lên và đợi cho đến khi cậu ấy ổn định trên giường trong chiếc chăn bông của mình. "Em có cần anh lấy cho em thứ gì khác không?"

   Ricky lắc đầu không.

   "Được rồi, vậy anh đi trước đây. Nhắn tin cho anh nếu em bắt đầu cảm thấy tệ hơn." JiWoong quay lại và rời xa Ricky một bước. Ricky không thể tin được cảm xúc mãnh liệt của mình đang dâng trào, và ý nghĩ về việc JiWoong đột ngột rời đi dường như có thể cậu sẽ mất anh tối nay vào tay Matthew nếu cậu để anh ấy đi. Cảm giác mất mát đó thôi thúc Ricky vươn tay ra, và cậu đã nắm lấy cánh tay của JiWoong trước khi anh ấy vượt ra khỏi tầm với.

   JiWoong quay lại, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của anh ấy. Anh ấy nhìn xuống Ricky, người đăng cúi đầu xuống để tránh giao tiếp bằng mắt. Ricky siết chặt tay JiWoong, vừa để giữ lấy anh ấy vừa để tiếp thêm sức mạnh cho mình để lên tiếng.

   "Đừng đi," Ricky thì thầm. "Làm ơn đừng đi xem phim với Matthew. Thay vào đó hãy ở lại với em tối nay..." cậu ấy cầu xin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro