Sakura 🌸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 漾久
Đôi khi, Sakura cảm thấy, khi Sasuke đọc tên của cô, giống như đang đọc một bức thư tình bí mật và độc nhất vậy, chỉ có cô mới có thể cảm nhận được ý nghĩa của bức thư tình.

Cô có thể tưởng tượng, đôi môi mỏng manh của anh chỉ cần một cử động nhỏ, ba âm tiết ngắn ngủi kia sẽ thuận lợi từ môi và răng anh phát ra, khi thì rõ ràng đầy đặn, khi thì hàm chứa không rõ ràng, khi thì dứt khoát lưu loát, khi thì lãng mạn.

Sakura - em thế nào rồi? Sakura - Làm ơn đừng đi. Sakura - Đừng ngừng yêu anh. Sakura - Anh không nỡ. Sakura - Anh nhớ em. Sakura - vợ à... Người yêu ơi... Xin hãy đến với anh, xin hãy luôn ở bên cạnh anh.

Chỉ có ba âm tiết, chỉ có ba âm tiết nhưng có sức hấp dẫn lâu dài. Cô yêu giọng nói trầm thấp chất lượng tuyệt hảo của anh, bất luận thêm cảm xúc bất kì nào vào, luôn êm tai, luôn chấn động lòng người.

Ví dụ như giờ phút này, bên tai cô lại truyền đến tiếng gọi của anh, kèm theo tiếng bước chân anh tới gần.

"Sakura。"

"Sakura?"

"Saku... ra......"

Lúc đầu là giọng điệu rõ ràng và khẳng định, giống như chắc chắn rằng cô sẽ ngay lập tức đáp lại.

Tích tích tích tắc —— cô vững vàng đếm đến năm, giọng nói của anh lại vang lên theo nụ cười mỉm cười của cô, có một chút nghi hoặc —— rõ ràng ở bên cạnh, không phải sao?

Cô hưởng thụ, vẫn không chịu đáp lại, tựa như tình yêu của anh chậm rãi chảy xuôi trong không gian, cảm quan của cô cũng vui vẻ theo, thân thể cô nhẹ nhàng theo.

Cô chờ đợi, lần này không quá ba lần, khuôn mặt mê người của anh đã xuất hiện trước mắt, còn có một câu "Sakura" dính dính, hơi bất đắc dĩ, hơi vô tội, âm tiết cuối cùng bởi vì nụ cười tươi sáng của cô nhẹ đến mấy lần không thể nghe thấy, nhưng lại có thể nghe được hơi thở nặng nề.

Anh dừng ở bên cửa phòng bếp, không tiếp cận một bước nữa, môi mím lại, giống như đang trách cứ cô cố ý không phản ứng.

Ba loại cảm xúc lần lượt đến, nhưng cô vẫn cảm thấy không hài lòng.

Cô cười đến gần, cánh tay mềm mại vòng quanh cổ anh, cô không tốn chút sức kiễng mũi chân lên mà là dùng sức đè thấp cả người anh xuống một chút, đến gần đến mức trong mắt rõ ràng chỉ có nhau.

Cô nhìn anh, vui vẻ yêu cầu.

"Lại gọi tên em một chút nữa đi."

Gió nhẹ thổi lay động sợi tóc cô rủ xuống bên tai, từng sợi hoa anh đào nhẹ nhàng không có trọng lượng, giờ phút này tất cả dường như đều mềm mại đến mức gió cũng có thể chịu đựng được, nhưng anh chính là không có biện pháp không thèm để ý bất kỳ một chi tiết nào, mái tóc màu hồng nhạt của cô, đôi mắt xanh biếc của cô, nụ cười trên gương mặt trắng sáng của cô —— niềm vui hữu hình, đắc ý.

"Sakura."

"Gọi lại một lần nữa đi anh."

"Sakura. "

"Gọi lại một lần nữa đi."

Anh không thuận theo nữa, không lên tiếng, không nhíu mày, khóe miệng thả lỏng, chỉ lẳng lặng gắt gao cùng ánh mắt cô giao hòa, tựa hồ đang chờ cô phát tiết hứng thú đùa giỡn.

Cô bị mắc kẹt trong tình cảnh lãng mạn do mình xây dựng, cười khanh khách, chớp chớp mắt, lập trường trong khoảnh khắc thay đổi: "Sasuke-kun, Sasuke-kun, Sasuke-kun..."

Mặc kệ có nên hay không, tự mình xông về phía trước, tựa như nhận định anh có thể hiểu anh sẽ đuổi theo.

Phát giác anh đỏ tai trong tiếng Sakura gọi mình, càng không có đà ngừng nghỉ, cho đến khi nụ hôn của anh hạ xuống.

Anh nhẹ nhàng ngậm đôi môi nở nụ cười của cô, kiên nhẫn mút môi dưới của cô cho đến khi cô thu lại nụ cười, khi môi trên của cô áp sát muốn đáp lại anh, anh đột nhiên mà không nặng không nhẹ cắn cô một cái.

"Sao..."

Sakura nức nở không vì đau đớn, chỉ vì anh không hiểu phong tình ngẩng đầu rời xa.

Anh nhìn cô bất mãn bĩu môi, khóe môi mang theo nụ cười, ánh mắt đùa giỡn.

"Còn muốn chơi mấy ngày?"

"Cái gì..."

Sakura xoay tròng mắt và liếc nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời xanh, chim hót líu lo, đó là một ngày đẹp trời.

"Sa-ku-ra. "

Anh chợt cúi người đi tới bên tai cô, giọng nói thay đổi vị theo hơi thở của anh mạnh mẽ vọt vào trong tai cô, kích thích cả người cô cuộn mình vào lòng anh.

"Còn muốn nghe không?"

Anh ôm chặt cô, cằm đặt ở hốc vai cô, tâm tình hết sức sung sướng.

"Hiện tại không được......"

Sakura vừa nói xong liền nghe thấy Sasuke cười đắc thắng, nhưng cô đã không kịp ngăn nhịp tim tăng tốc cùng thân thể nóng bỏng.

Sasuke nghiêng đầu, nửa khuôn mặt vùi vào mái tóc mềm mại của cô, hít một hơi thật sâu sau khi nhớ lại, vừa rồi anh chỉ muốn nói với Sakura: Hôm nay là một ngày thích hợp để hẹn hò.

Cre: @kosame

Dạo này tui hơi lười nên thay bằng mấy oneshot ngọt ngọt nhen 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro