chap66 - chap69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap66: Mượn dược

Nâng cao bụng cực lớn, một tay vịn khung cửa một tay vịn eo, chậm rãi bước "Huân Huân, ta đến rồi!"

Hai bước đi đến trước mặt hắn, mặt đen!

"Hắc hắc" ngẩng đầu nhìn hắn, lộ ra một hàng răng nhỏ trắng noãn.

Bỏ qua! Lôi ra gối đầu ở dưới quần áo, ngươi mới nửa tháng được không! Mỗi ngày đều chơi trò sinh con!

Bẹt miệng, nhỏ giọng lầm bầm: một chút cũng không phối hợp!

Vừa mới xoay người, liền nhào đến cái nhân ảnh! Ngô Thế Huân nhanh tay đem Mân Thạc ôm vào trong ngực, một chưởng khác lập tức đánh ra ngoài!

Nhảy lên kéo người nọ về, quay người lóe lên "Thế Huân, là ta!"

Tiểu Hoàng đế tại trong ngực Tô Ngữ Đường nuốt nuốt nước miếng, nhờ có Tô Tô đến nhanh, bằng không thì nhất định phải chết, A Di Đà Phật, A Di Đà Phật!!

Ngô Thế Huân hắc tuyến.

"Hoàng huynh!" Giãy dụa nhảy xuống "Sao ngươi lại tới đây?"

"Trẫm vừa nhận được thư ngươi gửi đến, xử lý xong sự tình, liền tức tốc tới đây!" Hưng phấn nhiệt tình, quả nhiên là hai huynh đệ…

"Ta sắp làm phụ thân rồi!"

"Trên thư nói là thật?!" Không thể tin!

Tô Ngữ Đường cũng bán tín bán nghi nhìn Ngô Thế Huân.

Ngô Thế Huân cười ngạo nghễ, hận không thể đem cái cằm hướng lên tận trời, trong lòng tự nhủ, lão tử xuất mã! Phải mang thai!

"Thật đó thật đó! Ngay trong bụng ta này!"

"Ta sờ! Ta sờ!"

Giống như hai cái hài tử ở đằng kia nói không ngừng.

"Khục, Thế Huân, nói chuyện chút!" Quay người hướng nội viện đi vào.

Đuổi đến "Chuyện gì?"

Nhìn lên trời… Liếc sang… Rốt cục mở miệng "Dược còn không?"
– . -…

Thất trưởng lão nói ba tháng đầu phải chăm sóc Mân Thạc cẩn thận, nam tử có thai bất đồng so với nữ nhân, càng phải coi chừng nhiều hơn.

Cho nên hôm nay sớm đã đem Mân Thạc đưa về viện rồi.

Tiểu Hoàng đế, Tô Ngữ Đường, Ngô Thế Huân, Thất trưởng lão bốn người tiếp tục uống, không bao lâu Tiểu Hoàng đế cũng say đổ.

Vì vậy hai người còn lại hoàn toàn thanh tỉnh hỏi một cái vấn đề đặc biệt trọng yếu!

"Nam nhân từ chỗ nào sinh con!"

Thất trưởng lão rít một ngụm thuốc, chậm rãi nói "Các ngươi nói sao?"

"Đây không phải là, quá nhỏ rồi hả?" Tô Ngữ Đường nhíu mày.

"Không có chuyện đó đâu" Khoát tay "Bình thường luyện tập nhiều hơn chút, chờ đến lúc sinh dùng thuốc giảm đau là được, cam đoan không có chuyện gì!" Uống rượu! Uống rượu!

Ngô Thế Huân cùng Tô Ngữ Đường nhìn nhau cười cười: Luyện tập nhiều hơn!!

Chap67: Bé trai

Lại là một mùa hè, Mân Thạc đã mang thai tám tháng rồi, mùa hè giống như đặc biệt dài dằng dặc…

Phơi ra cái bụng tròn vo nằm ở trên giường, một chữ, nóng đến chết rồi! Mùa hè năm nay sao có thể nóng như vậy! ! !

Một đĩa lê ướp lạnh đưa đến "Thạc nhi ăn trái cây nào!"

Bất động!

"Thạc nhi, Thất thúc nói ngươi không thể lại lười như vậy, phải vận động một chút!" Kéo hắn!

Vẫn bất động!

Lệ tuôn "Ô ô, nóng quá!"

Quay đầu lại nhìn khối băng trong góc phòng, lại nhìn giường băng trước mắt, rất mát mẻ ah, như thế nào Mân Thạc mỗi ngày đều kêu nóng!

Ngô Thế Huân cầm cây quạt trên giường quạt cho Mân Thạc "Được chưa?"

Gối đầu lên chân Ngô Thế Huân "Ân ân, quạt mạnh chút đi!" Bàn tay nhỏ bé vuốt ve bụng nhỏ hình cầu "Huân Huân, ngươi sờ xem, nó lúc cứng lúc mềm ah!"

Tiếp tục quạt, nghĩ nghĩ "Có lẽ là bé trai a!"

– . – ( hảo thâm ý… )

Buổi tối Thất trưởng lão lại tới bắt mạch cho Mân Thạc, nói thai rất bình thường, mọi chuyện đều tốt, vừa cầm điếu thuốc đứng dậy rời đi Ngô Thế Huân liền khẩn trương ngăn hắn lại.

"Thất thúc, như thế nào Thạc nhi gần đây luôn cảm thấy nóng?"

Nghiêng mắt liếc tiểu trư Mân Thạc trên giường "Hắn đều ăn đến mập như vậy có thể không nóng sao!"

Bẹt miệng "Mới không phải, đúng ra là tiểu bảo bảo trong bụng muốn ăn!"

"Ngươi nha, mỗi ngày ăn nhiều như vậy còn không động đậy, sinh ra hài tử cũng là tiểu địa lôi (quả cầu nhỏ)!" Hừ, quay đầu!

"Ngươi cái Xú lão đầu! Còn dám nói ta, xem ta lại nói Thất nương tịch thu tẩu hút thuốc của ngươi!" Tức giận! Má đều phình lên…

Chap68: Sắp sinh

Lúc tiến vào tháng thứ chín, cũng là thời điểm Mân Thạc sắp sinh, toàn bộ lâu đài cao thấp mỗi ngày coi chừng hầu hạ, mọi người cũng rất hưng phấn, Tam nương đã làm xong một xấp áo yếm cho đứa nhỏ rồi!

Qua hơn nửa tháng Mân Thạc một chút biểu hiện sắp sinh đều không có, mỗi ngày phơi cái bụng lớn càng không ngừng ăn ăn ăn…

"Lão Thất, thế nào còn chưa có động tĩnh?" Đại trưởng lão chắp tay sau lưng đi quanh.

Thất trưởng lão miệng ngậm điếu thuốc "Gấp cái gì!"

"Sao có thể không gấp! Lục nương trữ sữa bò đầy một viện rồi!" Lục trưởng lão mở miệng.

"Này, tôi cũng đâu khác gì, mỗi ngày bị bắt lên núi đi săn!" Nhị trưởng lão nói theo.

"Ta đây cũng không có biện pháp ah! Hắn ranh con chính là vẫn chưa sinh!" Thất trưởng lão trừng mắt.

Cứ như vậy lại đợi vài ngày, rốt cục…

"Huân Huân, Huân Huân…" Kinh hô!

Tốc độ ánh sáng chạy vào "Làm sao vậy?"

"Đau, đau quá!" Muốn ngồi xuống.

"Đừng nhúc nhích đừng nhúc nhích!" Giữ chặt tay của hắn "Thất thúc lập tức sẽ tới!" Hướng phía ngoài cửa "Mau mời Thất trưởng lão đi, Thạc nhi sắp sinh!"

Viện của Thất trưởng lão ở rất xa, không đợi hắn đến, Nhị nương Tam nương Tứ Nương Ngũ nương rất nhiều nương liền vọt vào!

Từng người hướng trên giường hô "Ai ô ô, có thể sắp sinh rồi!" "Thạc nhi chịu đựng!" "Ngươi nói là nam hay là nữ đây! Nữ hài tử! Nữ hài tử là tốt nhất!" "Cái gì nữ hài tử, nam hài mới tốt!" "Ai ôi!!! Ngươi nói có phải là một nam một nữ hay không nha!" "Ai ôi!!! Lão Tam ngươi giẫm phải ta rồi!" "Đừng đẩy đừng đẩy! Đại tỷ đây!" "Nghe tin Mân Thạc sắp sinh, đang niệm kinh đây này!"

– . -…

Mân Thạc bên này mồ hôi theo lọn tóc chảy xuống, không ngừng hô đau, Ngô Thế Huân hiện tại cũng vô cùng sốt ruột, chưa từng thấy qua điệu bộ này của hắn ah!

"Huân Huân…" Gian nan mở miệng "Lấy cho ta trâm cài tóc!"

"Trâm cài tóc, nhanh đi lấy trâm cài tóc!" Mấy nương ở bên cạnh hô gọi, chỉ chốc lát sau liền đưa tới.

Nắm trong lòng bàn tay "Huân Huân, còn có kiện đại bạch hào (áo choàng trắng)!"

"Bạch hào! Bạch hào!"

"Còn có mũ phượng khăn quàng ngày thành thân!"

"Mũ phượng khăn quàng! Nhanh!"

"Còn có…"

Lo lắng sát mồ hôi trên mặt "Như thế nào vẫn còn, ngươi cần chúng làm cái gì!"

Suy yếu "Lập tức sẽ gặp bảo bảo, ta muốn ăn mặc trang điểm xinh đẹp…"( – . -…)

Chap69: Đại kết cục

Mọi người đều bị đuổi ra, nguyên một đám đứng trong sân, thỉnh thoảng đi đến hé ra khe cửa, vẻ mặt lo lắng, chỉ cho Ngô Thế Huân ở lại bên trong giúp Thất trưởng lão đỡ đẻ cho Mân Thạc.

"Ai ôi!!!!" Tam nương cùng Thất nương cụng đầu.

Bát trưởng lão ngồi trước cửa ra vào "Đại ca, ngươi cũng đừng đi quanh nữa, ta chóng mặt"

"Không được, ta phải đi, căng thẳng ta liền đau bụng!" Tứ nương cũng đi đến cửa viện rồi, vẫn không quên quay đầu lại hô một tiếng "Sinh ra rồi thì báo ta!"

Đại nương sáng sớm nghe tin liền tranh thủ thời gian quỳ trước tượng Phật niệm kinh, lúc này mới chạy đến.

Nhị nương nắm tay "Thế nào còn chưa có sinh ra, ai nha, gấp chết người rồi!"

Ngũ nương vịn thân cây "Không được, ta cũng không ổn rồi"

Kỳ thật mọi người không cần lo lắng như vậy, nam nhân sinh con khó khăn hơn một chút là tất nhiên, nhưng là nghe Mân Thạc khí lực mười phần, đã biết rõ không có cái đại sự gì rồi…

Ngô Thế Huân một tay hứng lấy phẫn nộ của Mân Thạc, một tay không ngừng lau mồ hôi cho hắn.

"Ngô Thế Huân!! Ngươi cặn bã, vương bát đản! Hộc hộc…" Thở gấp "Lão tử không bao giờ sinh con cho ngươi nữa!"

"Xú lão đầu! Ngươi đến tột cùng có phải thần y hay không ah!! Đau chết! ! !" Ô ô…

"Ai bảo ngươi bắt ta gán nợ làm cái gì!! Lão tử muốn liều mạng với ngươi, ô ô, ngươi sinh thử xem!"

"Ah ah ah! Ta không sinh nữa! ! Ô ô! !"

Một canh giờ sau…

"Ai ôi!!! Bộ dáng này lớn lên khẳng định rất anh tuấn!!!" "Ta nhìn, ta nhìn!" "Nhỏ giọng một chút, không thấy nó đang ngủ sao" "Mau nhìn mau nhìn, mở mắt rồi!" "Ai ôi!!! Con mắt rất giống Thạc nhi!" "Thấy chưa, ta nói uống súp của ta sinh ra hài tử đều xinh đẹp!" "Xin ngươi, đó là tắm cánh hoa của ta mới được vậy đấy!" "Đúng thế, mau nhìn thật đáng yêu nha!"

Mân Thạc rốt cục chống đỡ hết nổi đã ngủ, cuối cùng hắn cũng không có ăn mặc chỉnh tề đi gặp tiểu bảo bảo, trong tay còn nắm chặt trâm cài tóc đây này.

Ngô Thế Huân vẻ mặt sủng nịch lau đi mồ hôi cho hắn "Khổ cực…" Chạm vào vết cào trên mặt…

Đứa bé này Đại trưởng lão gọi là Ngô Diệp Kỳ, nhũ danh Thuỷ Thuỷ, liên tiếp vài năm đều là sủng nhi lớn nhất Mục Phong Bảo.

Tháng mười hai cùng năm đó, tiểu Hoàng đế Kim Cảnh Thịnh tại hoàng cung sinh hạ một đứa con, gọi là Kim Diệp Đồng, lập vi thái tử.

———-oOo———-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro