Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời phía Tây - Mumumu-mushen

OOC Kim Hyunjung x Kim Jiyeon 

Link phần 1: https://samsam-mu.lofter.com/post/30c2776a_1cc46ecf7

Sojung và Jiyeon lớn lên cùng với nhau. Sojung đã luôn thích Jiyeon từ khi còn nhỏ, cô nghĩ đó là vì điểm số cao của Jiyeon. Cho đến khi học trung học, cô mới nhận ra đó là tình yêu. Nhưng đó là một mối tình thầm kín, cô chưa bao giờ nói ra.

Khi hai người học năm thứ hai trung học, có một học sinh chuyển trường tên là Kim Hyunjung.

Gia đình Hyunjung phá sản và mắc nợ rất nhiều nên cô ấy buộc phải chuyển trường để không ảnh hưởng đến việc học của mình. Vì thầy giáo vô tình tiết lộ sự thật, nên có rất nhiều học sinh trong trường lo lắng nếu đến quá gần Hyunjung sẽ bị người ngoài trả thù nên không muốn hòa hợp với Hyunjung.

Hyunjung là bạn cùng lớp với Sojung. Một lần, Hyunjung gặp phải chủ nợ trên đường đến trường. Chính Sojung đã đến giải cứu cô thoát khỏi thảm họa. Hyunjung rất biết ơn và luôn đối xử với Sojung như một thành viên trong gia đình, vào ngày sinh nhật của mình, cô cũng đã ước bản thân được trở thành cảnh sát để sau này có thể bảo vệ cô ấy.

Một ngày nọ, Sojung thú nhận rằng cô ấy có người mình thích, đó là Kim Jiyeon, người mà Hyunjung cũng đã gặp vào bữa tiệc sinh nhật của mình. Hyunjung không muốn nhìn thấy Sojung dày vò vì yêu thầm nữa nên đã giúp cô ấy đưa bức thư tình mà cô ấy chưa bao giờ dám đưa cho Jiyeon.

Ai ngờ bức thư tình dang dở này thậm chí còn không có tên người gửi. Jiyeon đã nhầm tưởng rằng Hyunjung thích mình suốt một năm.

Bởi vì Jiyeon không biết gì về Hyunjung nên nàng chỉ có thể nghe về cô ấy từng chút một từ Sojung. Thời gian trôi qua, Jiyeon đến lớp học để tìm Sojung ngày càng thường xuyên hơn, thực ra nàng rất tò mò tại sao Hyunjung lại không có ý định theo đuổi mình.

Hyunjung nói với Sojung rằng Jiyeon thực sự đã đến lớp học để gặp cô ấy sau khi nhận được bức thư tình. Sojung đã được động viên rất nhiều và cuối cùng cũng thổ lộ tình yêu của mình, nhưng Jiyeon đã dứt khoát từ chối cô ấy.

Jiyeon gọi Hyunjung ra để giải thích, trách cô vì khiến cho mối quan hệ của nàng với Sojung trở nên khó xử. Hyunjung nói, vậy tại sao mỗi ngày em đều tới phòng học tìm cô ấy làm gì? Nếu không thích cô ấy thì chẳng lẽ em thích chị hay sao?

Jiyeon nhất thời không biết phải nói gì, khoảnh khắc nàng sững sờ khiến trái tim Hyunjung thắt lại.

Vào năm cuối trung học, Hyunjung trở về trường cũ để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học và rời khỏi đây, nhưng cô vẫn giữ liên lạc với Sojung.

Sau khi Hyunjung rời đi, Jiyeon phát hiện ra nàng thực sự thích Hyunjung. Chỉ là Hyunjung nói rằng bức thư tình đó hoàn toàn không phải do cô ấy viết nên giờ đây Jiyeon mới là người có tình cảm đơn phương.

Sojung điền nguyện vọng giống với Jiyeon và được nhận vào học viện cảnh sát. Sau khi tốt nghiệp học viện cảnh sát, Sojung và Jiyeon được xếp vào các đơn vị tốt với mức điểm cao. Tuy nhiên, Sojung, người có điểm trung bình, đã trở thành cảnh sát, và Jiyeon, người đứng đầu trong bảng đánh giá toàn diện, đã trở thành cảnh sát chìm trong nhiệm vụ đầu tiên.

Kho báu được nhiều doanh nhân giàu có ở Seoul thu thập đều bị cùng một tổ chức đánh cắp. Cấp trên nghi ngờ một sĩ quan cảnh sát trong sở cảnh sát đã làm rò rỉ thông tin và vẫn chưa bắt được thủ phạm. Nhiệm vụ của Jiyeon là trà trộn vào băng đảng lừa đảo và tìm ra danh tính thực sự của tên cảnh sát.

Đêm đó Sojung lại tỏ tình trong bộ đồng phục cảnh sát. Cô nói rằng lời tỏ tình này khác với năm cuối trung học, lần này cô hy vọng Jiyeon có thể hoàn toàn tin tưởng Sojung và để cô bảo vệ nàng khi gặp nguy hiểm. Jiyeon rất cảm động, nhưng nàng nói rằng tình cảm không thể bị ép buộc và nàng vẫn hy vọng được làm bạn với Sojung.

Sau khi Jiyeon thực hiện nhiệm vụ mật, nàng vô tình vào sở cảnh sát vì một cuộc ẩu đả ở quán bar. Nàng tình cờ gặp Hyunjung ở sở cảnh sát. Hóa ra Hyunjung cũng đã đậu học viện cảnh sát và thành công trở thành cảnh sát sau khi tốt nghiệp. Jiyeon đã không gặp Hyunjung trong vài năm qua và nàng không nghĩ sẽ được gặp cô ấy theo cách này. Nàng cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Hyunjung. Nhưng Hyunjung không nói nhiều với Jiyeon. Vì nhớ đến tình bạn với Sojung, Hyunjung đã thả Jiyeon đi vào đêm đó và tốt bụng sắp xếp chỗ ở tạm thời cho nàng trong vài ngày.

Jiyeon đã sử dụng kỹ năng máy tính tuyệt vời của mình để thâm nhập vào một sòng bạc ngầm gần đó khi đang ở khách sạn do Hyunjung sắp xếp. Lý do mà cấp trên chỉ định Jiyeon làm cảnh sát chìm, là vì Jiyeon có trí nhớ hình ảnh và khả năng ghi nhớ đặc biệt mạnh mẽ. Khi còn đi học, Jiyeon có thể thiết lập một hệ thống bảo mật chặt chẽ chỉ bằng một chiếc máy tính và đôi bàn tay khéo léo, khiến bọn tin tặc không thể tấn công vào hệ thống. Tương tự, cũng không khó để Jiyeon xâm nhập vào hệ thống an ninh.

Jiyeon đã dành hơn nửa giờ để hack vào cơ sở dữ liệu của sòng bạc ngầm, chủ yếu là để kiểm tra trước mối liên hệ giữa sòng bạc và vụ trộm cắp.

Cảnh tượng này bị Hyunjung đột ngột đến phát hiện ra. Jiyeon lo lắng Hyunjung sẽ lại đưa mình đến sở cảnh sát và giam lại nên nàng giải thích rằng hiện tại nàng đang kiếm tiền bằng cách giúp bọn xã hội đen bẻ khóa hệ thống an ninh. Đó là vì nàng bị bắt quả tang làm việc này một cách bí mật sau khi tốt nghiệp học viện cảnh sát nên nàng không thể làm việc ở sở cảnh sát với tiền án như vậy được nữa. Nhưng lần này nàng hack vào sòng bạc và không làm gì cả, chỉ làm quen trước với các thao tác mà thôi.

Jiyeon lập tức che dấu bản thân mình là cảnh sát nằm vùng với Hyunjung, nhưng Hyunjung đã nhìn Jiyeon dưới một góc nhìn khác. Bởi thứ mà Jiyeon đã bẻ khóa chính là hệ thống an ninh khó khăn nhất ở Hàn Quốc trong những năm gần đây. Những người ở sở cảnh sát vẫn chưa nghiên cứu được cách bẻ khóa hệ thống này. Hyunjung thử mấy lần, nhưng phải mất hơn một giờ mới vào được với thời gian nhanh nhất, khi thoát ra rất dễ mắc kẹt vì quên mất đường đi chặn tin tức. Nhưng Jiyeon chỉ mất 40 phút để thâm nhập xung quanh và thoát ra an toàn.

Phải nói rằng Jiyeon về cơ bản khác biệt với những hacker thông thường.

Hyunjung cũng cân nhắc đến trường hợp Jiyeon tham gia bẻ khóa hệ thống. Đây là lần đầu tiên Hyunjung có thể biết thời gian mở khóa của người khác đến từng micro giây.

Sau khi Jiyeon trà trộn vào đường dây lừa đảo một thời gian dài, cuối cùng nàng cũng có cơ hội liên lạc với cảnh sát hình sự. Nàng và Sojung trong ngoài phối hợp với nhau, cuối cùng Jiyeon nhìn thấy một gương mặt quen thuộc xuất hiện ở hiện trường vụ án. Không ngờ tên cảnh sát gián điệp lại chính là Hyunjung.

"Thật là bất ngờ. Vốn dĩ chị không muốn lộ mặt, nhưng Jiyeon, em thực sự rất tuyệt vời. Chị nghĩ chúng ta nên làm quen lại với nhau."

Đêm đó, Jiyeon lần đầu tiên bước vào nhà Hyunjung, nàng phát hiện ra rằng trong nhà cô ấy có một bức tường ảnh treo rất nhiều bức ảnh thời trung học của họ. Trong số đó có một bức ảnh chụp hai bộ đồng phục cảnh sát và hai số hiệu cảnh sát. Jiyeon nghi ngờ Hyunjung không phải là người duy nhất trong nhóm cảnh sát nội gián nên đã chụp ảnh gửi cho Sojung, yêu cầu cô ấy đến cục cảnh sát hình sự để tìm hiểu thông tin chủ nhân của hai số hiệu cảnh sát này.

Nàng bí mật gửi tin nhắn nhưng lại bị Hyunjung bắt được.

"Em đang làm gì ở đây?"

Để che dấu, Jiyeon quay người lại và bịt kín đôi môi của Hyunjung.

"Kim Hyunjung, chị đã thích em từ hồi trung học rồi sao? Tại sao lại lén lút chụp nhiều ảnh của em như vậy?"

Jiyeon không cho Hyunjung có thời gian mở miệng nói chuyện hay nghi ngờ, nàng cởi quần áo leo lên giường.

Hyunjung biết Jiyeon là người mà bạn thân của mình thích trong nhiều năm nên đã đẩy Jiyeon ra.

Sau khi Hyunjung rời khỏi phòng ngủ, Jiyeon cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi xóa lịch sử trò chuyện, nàng thấy mình đỏ mặt trong gương. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn ai đó.

Rõ ràng có rất nhiều cách để khiến Hyunjung không nghi ngờ, vậy tại sao nàng lại dùng thủ đoạn này?

Sojung đến sở cảnh sát để tìm Hyunjung. Hai người vẫn uống rượu và kể chuyện cười trên đường phố như trước, nhưng Hyunjung rất kín miệng và diễn xuất rất chân thật. Sojung không thể moi ra bí mật của tổ chức lừa đảo khổng lồ và kế hoạch trộm cắp đằng sau cô ấy.

Jiyeon cho biết mình sẽ tiếp tục tiếp cận Hyunjung để tìm bằng chứng, và Sojung đã chấp thuận. Ngày hôm đó trên xe, Sojung muốn hôn Jiyeon, nhưng cuộc gọi của Hyunjung đã gián đoạn sự việc đó. Jiyeon nói rằng Hyunjung đã lên sẵn kế hoạch trộm cắp mới ở nhà, nàng sẽ quay lại tìm cô ấy ngay lập tức. Sojung chỉ có thể gật đầu đồng ý và để Jiyeon đi.

Ở nhà không có kế hoạch gì mà chỉ có một bữa tối thịnh soạn. Hyunjung đích thân nấu rất nhiều món ăn ngon để chiêu đãi Jiyeon. Hyunjung chưa bao giờ nấu ăn cho ai ngoại trừ chính mình. Cô thông minh và gan dạ từ khi còn nhỏ, cô nghĩ đến việc được nhận vào học viện cảnh sát, vài năm sau lẻn vào sở cảnh sát để phạm tội. Rất nhiều người trong băng đảng đánh giá cao cô, vì vậy Hyunjung rất tự hào, cảm thấy không ai có thể sánh được với mình. Nhưng kể từ khi Jiyeon xuất hiện, Hyunjung cuối cùng cũng tìm được người phù hợp với khả năng của mình.

"Kim Jiyeon, hôm nay em chuyển đến sống ở nhà chị nhé, kể từ bây giờ chị sẽ nấu cho em ăn mỗi ngày."

Trong bữa tối gia đình dưới ánh nến ấm áp, Jiyeon thực sự nhớ lại vào thời điểm này nàng đã đưa máy quay cho Sojung để quay video vì lễ kỷ niệm của trường, kết quả là nàng đã bí mật có được rất nhiều cảnh quay lớp học của Hyunjung trong máy.

"Nhưng mà Jiyeon, công bằng mà nói, em phải hứa với chị một điều."

Jiyeon tò mò đó là gì. Hyunjung tiếp tục nói: "Kỹ năng của em chỉ có thể phục vụ chị. Từ nay trở đi, em chỉ được hợp tác trộm cắp với một mình chị."

"Jiyeon, em là thiên tài mà! Yên tâm, chị sẽ không đối xử tệ bạc với em." Đêm đó tại bàn ăn tối, Hyunjung hôn lên trán Jiyeon.

Jiyeon không từ chối nụ hôn bất ngờ của Hyunjung. Nàng biết rằng ở đây không có tình yêu, đó chỉ là biểu hiện hợp tác thân thiện. Nhưng nàng rất tự trách mình, bởi vì mấy giờ trước Sojung muốn hôn nàng, trong lòng nàng vẫn kháng cự, nhưng nàng lại không chống cự Hyunjung, người mà nàng chỉ gặp vài lần.

Sau khi Jiyeon sống với Hyunjung một thời gian, nàng phát hiện ra Hyunjung có một kế hoạch rất lớn. Sở dĩ cô ấy yêu cầu Jiyeon hợp tác riêng là vì Hyunjung muốn qua mặt băng đảng và cuỗm hết số tiền khổng lồ. Hyunjung cho biết cô ấy bắt đầu nghề lừa đảo này để giúp bố trả nợ và kiếm tiền nhanh chóng. Không ngờ đã làm việc được nhiều năm, giờ cô ấy sẽ dừng lại sau khi kiếm thêm một khoản lớn nữa.

Nhưng chỉ có hai người thì không thể hoàn thành được. Bây giờ Hyunjung muốn tìm thêm một cảnh sát khác để hoàn thiện phi vụ này.

Hyunjung cho rằng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất nên tìm cảnh sát là cách tốt nhất. Jiyeon ngay lập tức nghĩ đến một số hiệu cảnh sát khác.

Jiyeon báo tin này cho Sojung, Sojung nói rằng một trong hai số hiệu cảnh sát là của chính Hyunjung, số còn lại là giả và không tìm thấy thông tin gì cả. Tuy nhiên, Sojung cho biết cô ấy sẵn sàng làm "gián điệp" và cô ấy là người phù hợp nhất.

Nhưng Hyunjung chưa bao giờ nghĩ đến việc kéo bạn mình xuống nước. Khi Jiyeon đề nghị Sojung tham gia, Hyunjung đã rất phản đối.

"Em điên à? Không thể chọn Sojung. Cô ấy nên được thăng chức và tăng lương để trở thành một cảnh sát giỏi. Tại sao cô ấy lại phải làm loại việc này như chị?"

Jiyeon nghe xong cảm thấy buồn bã, bởi vì Hyunjung chưa bao giờ nghĩ về nàng như vậy. Tâm trí Jiyeon đi vào ngõ cụt, tạm thời quên mất mình là cảnh sát chìm.

"Còn em thì sao? Chị có bao giờ nghĩ rằng nếu em thất bại, có thể em sẽ không bao giờ quay lại được nữa không? Chị đã bao giờ nghĩ đến em chưa?"

"Em?" Hyunjung cười nhìn vào mắt Jiyeon, sờ đầu nàng: "Chúng ta vốn là người xấu. Hơn nữa, chị sẽ không để em xảy ra chuyện gì."

"Thật sao?"

"Chúng ta là đối tác lý tưởng nhất, em có tin chị không?"

Nhìn thấy Jiyeon do dự, Hyunjung có chút bối rối. Jiyeon là quân cờ quan trọng nhất của cô. Nếu không có Jiyeon, kế hoạch của Hyunjung sẽ phải đợi thêm vài năm nữa.

"Em muốn làm gì để có thể tin tưởng chị? Như đêm đó à? Em có thích chị làm vậy với em không?"

Jiyeon không ngờ Hyunjung đang nói đến cái đêm đó, chợt nhớ lại lúc mình dụ dỗ Hyunjung, nàng đã cởi quần áo rồi leo lên giường cô ấy.

Khi Jiyeon ngẩng đầu lên lần nữa, Hyunjung đã bắt đầu cởi cúc đồng phục.

"Jiyeon, sao em lại thi vào học viện cảnh sát? Tại sao em lại tức giận như vậy vào năm cuối trung học? Em có thích chị không? Hay là... chúng ta làm một lần đi."

Jiyeon cảm thấy Hyunjung làm vậy chỉ là muốn ngăn cản nàng rời khỏi kế hoạch nên đẩy cơ thể Hyunjung ra và từ chối. Nhưng nhìn thấy Hyunjung cởi quần áo, toàn thân Jiyeon liền nóng bừng.

"Jiyeon, kỳ thật chị thích em, chị đã thích em từ lâu rồi. Nhưng em biết không, Sojung là bạn thân của chị, chị tưởng em thích cô ấy nên chị không dám thích em chút nào."

Lời nói của những tên lừa đảo có lẽ là những lời dối trá được tạo ra để đạt được mục đích của chúng, nhưng người trước mặt lại là Hyunjung. Đêm đó, Jiyeon chạm vào chỗ mềm yếu trong lòng cô ấy, nhìn vào ánh mắt đau khổ của Hyunjung, lựa chọn tin tưởng cô ấy. Jiyeon đã lên giường với cô ấy, nhưng vì sự thay đổi trong mối quan hệ này, Hyunjung càng tin tưởng Jiyeon hơn, vài ngày sau cô ấy không nghi ngờ gì đã đưa Jiyeon vào căn phòng bí mật phía sau bức tường ảnh.

Trí nhớ của Jiyeon đã được rèn luyện rất cao. Ngay cả khi không có máy ảnh, trí óc nàng vẫn có thể nhanh chóng ghi lại mọi thứ Hyunjung đánh dấu trên bảng kế hoạch. Sau đó, khi Hyunjung không để ý, nàng lập tức sắp xếp địa điểm, thời gian và những người tham gia phi vụ tiếp theo rồi gửi cho Sojung.

Kể từ đêm đầu tiên, Hyunjung đã dần yêu thích cảm giác vui vẻ trên giường với Jiyeon. Mỗi lần làm xong, cô đều cẩn thận hôn Jiyeon, sau đó nhìn nàng ngủ say mới nằm xuống. Nếu buổi sáng cô không nhận được nụ hôn từ Jiyeon, cô sẽ không đến sở cảnh sát làm việc.

Hyunjung luôn đơn độc, chưa bao giờ bị phụ thuộc hay được quan tâm. Sự xuất hiện của Jiyeon rõ ràng đã thay đổi Hyunjung rất nhiều. Nhưng điều này sẽ không khiến Hyunjung dừng lại, ngược lại, cô còn hy vọng sẽ nhanh chóng xong phi vụ này và đưa Jiyeon rời khỏi Hàn Quốc.

Và Jiyeon cũng đã quen với việc sống chung với Hyunjung. Nàng ôm đầu gối ở nhà và đợi Hyunjung tan sở mỗi ngày. Nàng đã có ảo tưởng rằng họ đã yêu nhau nhiều lần. Nhưng lý trí sẽ khiến nàng lập tức đánh tan ảo mộng đó, bởi vì nàng là cảnh sát còn Hyunjung là một tên lừa đảo.

Một ngày nọ, Jiyeon tựa vào vòng tay của Hyunjung và cố gắng khiến cô ấy quay đầu: "Tại sao chúng ta không ngừng ăn trộm? Em đã tiết kiệm được rất nhiều tiền khi còn là hacker. Chúng ta hãy trực tiếp ra nước ngoài thôi."

Dĩ nhiên, Hyunjung không chịu bỏ cuộc, cô cho biết đã liên hệ với một chuyên gia khác và đang chuẩn bị sắp xếp để Jiyeon gặp người ấy.

Người này tên là Son Juyeon, nhìn cái cách cô ấy ngậm kẹo mút và bắt chéo chân mỗi ngày như thể cô ấy không thể làm tốt bất cứ chuyện gì. Tuy nhiên, cô ấy rất nhanh nhẹn và có thể đoán trước được những mánh khóe mà Jiyeon sẽ kiểm tra cô ấy. Đồng thời cô ấy có thể di chuyển tự do trong ranh giới cảnh báo bảo mật. Lớp khóa mã hóa an toàn nhất có thể được mở chỉ bằng thiết bị nghe lén.

"Unnie, nếu có một mình, em sẽ phải mất 8 phút để mở được ổ khóa này. Em thực sự không ngờ rằng với sự trợ giúp của công nghệ đen của chị, em có thể mở khóa lớp bảo mật trong vòng 4 phút."

Jiyeon bắt đầu hoảng sợ. Nàng không biết liệu mình có nên tiếp tục làm việc này hay không.

Nàng vẫn viết báo cáo hàng ngày và đưa cho Sojung. Khi Sojung gặp riêng Jiyeon, cô ấy đã hỏi nàng: "Tại sao Kim Hyunjung đột nhiên tin tưởng cậu nhiều thế?"

Jiyeon che giấu sự thật rằng mình đã ngủ với Hyunjung. Nàng chỉ nói có lẽ Hyunjung cảm thấy rằng kỹ năng của Jiyeon không ai có thể thay thế được.

Sojung đưa cho Jiyeon một chiếc vòng tay và nói rằng chiếc vòng tay này khác với món đồ trang sức mà Jiyeon sở hữu. Chiếc vòng tay này có thiết bị định vị, vì vậy ngay cả khi Jiyeon không mang theo các thiết bị điện tử như điện thoại di động, Sojung vẫn có thể tìm được nàng.

Kể từ khi Jiyeon chuyển đến nhà Hyunjung, Sojung ngày càng khó gặp được nàng. Lần này, Sojung ôm chặt Jiyeon và không buông ra trong một thời gian dài. Jiyeon không từ chối sự thân mật của Sojung vì nàng sợ rằng mình sẽ nghiện thế giới của Hyunjung và quên mất bản thân là cảnh sát.

Một tuần sau, Sojung hẹn Jiyeon để báo cáo tình hình, Jiyeon đã đến địa điểm đã thỏa thuận để gặp mặt. Không ngờ Hyunjung cũng tới.

Sojung lo lắng Hyunjung sẽ nghi ngờ thân phận của Jiyeon, vì vậy cô phải nói với Hyunjung rằng cô đã có một cuộc hẹn đặc biệt với Jiyeon vì vẫn chưa thể quên được nàng.

"Sojung, Kim Jiyeon không phải là loại người giống như em. Một ngày nào đó sự tồn tại của cô ấy sẽ cản trở em."

Mặc dù Hyunjung đang nói về Jiyeon nhưng thực ra cô ấy cũng đang nói với chính mình. Cô cũng là một tay xã hội đen và không thích hợp làm bạn với Sojung.

Hyunjung yêu cầu Jiyeon tránh xa Sojung. Jiyeon đùa rằng Hyunjung đang ghen tị.

Hyunjung cắn môi Jiyeon, nói: "Em không thích hợp đâu, em đã làm nhiều chuyện xấu như vậy, chỉ có thể xứng với một mình chị."

Mấy ngày sau là sinh nhật của Sojung, Hyunjung cố ý đến nhà Sojung để chúc mừng. Trên thực tế, cô muốn nhân cơ hội này để làm cô ấy ngất xỉu vì Hyunjung muốn lấy mật khẩu dấu vân tay của Sojung.

Jiyeon lao tới nhà Sojung. Hyunjung mở cửa, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Jiyeon, có vẻ như kế hoạch làm choáng váng Sojung của cô đã bị Jiyeon phát hiện.

Sojung đã uống quá nhiều, nói rằng hôm nay là sinh nhật hạnh phúc nhất đối với cô ấy. Cô ấy vừa uống rượu vừa cười đùa, chia sẻ những câu chuyện thú vị về thời trung học của mình và Jiyeon cho Hyunjung nghe. Nhưng điều cô ấy không biết là Jiyeon luôn lén lút thông qua Sojung để chú ý đến vẻ mặt của Hyunjung, bởi vì Jiyeon sợ Hyunjung sẽ hiểu lầm mối quan hệ của nàng và Sojung.

Sojung bị Hyunjung hạ gục, cô nói rằng mình đã đánh thuốc mê cô ấy trước khi Jiyeon đến.

Hyunjung đã sử dụng dấu vân tay của Sojung để truy cập vào hệ thống của Tổng cục Quốc gia. Hệ thống cho thấy có một lô di sản văn hóa mới sẽ được vận chuyển từ Ai Cập đến Hàn Quốc. Tài liệu chính thức bao gồm thông tin chuyến bay, thời gian và lộ trình hộ tống trong ngày vận chuyển. Lô di sản văn hóa này sẽ được bán đấu giá tại bữa tiệc của Trung tâm hội nghị Quốc gia trong một tuần, và vị trí cất giữ là trên tầng cao nhất của Trung tâm hội nghị Quốc gia.

"Kim Hyunjung, hôm nay chị đi quá xa rồi."

"Không sao, chị chắc chắn đối xử với Sojung còn tốt hơn nhiều so với em đối với cô ấy."

"Hôm nay em không về với chị đâu, em muốn ở lại đây chăm sóc cô ấy."

Hyunjung bề ngoài có vẻ thờ ơ, nhưng trong thâm tâm cô không còn có thể chấp nhận sự tiếp xúc thân mật giữa Jiyeon và Sojung.

Sau khi Hyunjung rời đi, Hyunjung đã đọc hết tin nhắn Jiyeon gửi cho cô và không trả lời lại. Hyunjung biết đây chính là điều khiến Jiyeon khó chịu nhất. Bây giờ cô chỉ có thể cho Jiyeon biết rằng cô đang tức giận một cách trẻ con như vậy.

Sau khi Jiyeon đợi Sojung tỉnh dậy, nàng đã nói với Sojung về kế hoạch ăn trộm của Hyunjung. Sojung nói rằng cô ấy sẽ sắp xếp và để Jiyeon chú ý đến sự an toàn của bản thân. Sojung nói Jiyeon hãy ở đây với cô ấy tối nay. Cô ấy nói rằng hai người đã quen biết rất lâu, nhưng Jiyeon chưa bao giờ qua đêm ở nhà cô ấy.

"Jiyeon, mấy ngày trước không phải cậu hỏi món quà sinh nhật tớ thích nhất là gì sao? Chính là cậu đấy, Jiyeon, vẫn luôn là cậu. Hi vọng cậu sẽ luôn ở bên cạnh tớ, có được không?"

Sojung thăm dò và tiến tới hôn Jiyeon, trong đầu Jiyeon liền tràn ngập Hyunjung, vừa nhắm mắt lại, nàng liền nghĩ tới vừa rồi Hyunjung giận nàng như thế nào, vội vàng đẩy Sojung ra. Sojung cảm thấy gần đây Jiyeon quan tâm đến mình, có lẽ đã yêu mình, vì vậy Sojung vốn còn có chút bối rối đã trở nên cứng rắn hơn, cô đè Jiyeon dưới thân mình, tiếp tục hôn lên cơ thể Jiyeon bất chấp sự phản kháng của nàng. Cuối cùng khi cô cởi được đồ của Jiyeon ra, cô nhìn thấy dấu hôn trên xương đòn của nàng.

"Ai làm? Tớ hỏi cậu! Là ai làm! Chẳng lẽ... chẳng lẽ là Kim Hyunjung? Hai người đã làm cái gì?!"

"Jiyeon, bỏ đi. Đừng làm gián điệp nữa. Không đáng đâu."

"Không còn đường quay lại nữa. Kế hoạch của Kim Hyunjung đã đạt tới điểm quan trọng và sẽ được triển khai trong một tuần nữa."

Jiyeon trở về nhà của Hyunjung vào lúc gần năm giờ sáng. Hyunjung đã đứng ở tầng dưới đợi nàng quay lại. Xung quanh chân cô ấy có dấu vết của tàn thuốc. Jiyeon cũng nhìn thấy một khẩu súng cảnh sát giấu trong áo khoác của Hyunjung.

"Nếu như đêm nay em không trở về, chị sẽ giết em rồi tự sát."

Nhưng cả đêm đã trôi qua rồi phải không? Nhưng Jiyeon không vạch trần cô ấy.

"Cô ấy biết... em đã ngủ với chị."

Jiyeon nói xong, sắc mặt tái nhợt đi lên lầu.

Sojung sau khi tan sở đã mua rượu và đến sở cảnh sát để gặp Hyunjung. Cô ấy tỏ ra không sao nhưng sau khi uống được nửa ly, cô ấy bất ngờ đứng dậy và đấm Hyunjung. Nhưng Hyunjung chỉ đứng dậy, lau máu rỉ ra từ khóe miệng.

"Sao chị không đánh lại?"

Hyunjung biết tại sao Sojung lại làm như vậy, sở dĩ cô không đánh trả là vì cô thực sự có tình cảm với Jiyeon, thứ hai, cô hy vọng rằng cô và Jiyeon có thể hoàn toàn gác lại mối quan hệ với Sojung. Bởi vì cô lo lắng chuyện của mình sẽ liên quan đến Sojung, ứng cử viên sáng giá trong sở cảnh sát.

"Sojung, từ hôm nay chúng ta không còn là bạn bè nữa."

Một ngày trước kế hoạch của Hyunjung, Jiyeon lẻn vào bữa tiệc Quốc gia, mặc một chiếc váy rất có giá trị. Nàng cần lẻn vào khu quản lý giám sát trên tầng cao nhất của phòng tiệc, nơi mà một cảnh sát khu vực như Hyunjung không thể lẻn vào.

Sojung cũng đến đây vào ngày hôm đó. Thứ nhất, cô lo rằng Jiyeon có thể gặp chuyện. Thứ hai, cô đến để nói với Jiyeon hãy có chừng mực và an toàn khi làm việc vào ngày mai. Thứ ba, cô đến để xin lỗi vì đã ép buộc Jiyeon đêm đó. Hơn nữa, bữa tối ngày hôm nay là cơ hội cuối cùng để Sojung và Jiyeon gặp nhau và truyền tin tình báo.

Juyeon đã bí mật hỗ trợ Jiyeon, và trên camera giám sát cô phát hiện ra Sojung cũng có mặt. Cô đã báo cáo với Hyunjung rằng cô nghi ngờ có điều gì đó không ổn xảy ra với Jiyeon và Sojung. Vì Jiyeon cố tình đến nơi bị nhiễu tín hiệu để gặp Sojung nên tai nghe của Jiyeon bị nhiễu quá nhiều, khiến cô khó nghe được cuộc trò chuyện giữa Sojung và Jiyeon.

Ở sở cảnh sát, Hyunjung đã gọi vào số điện thoại của Jiyeon và yêu cầu nàng nhanh chóng làm gì đó và ngừng dính líu đến Sojung.

Hyunjung nghĩ rằng Sojung ít nhất sẽ không đến gặp Jiyeon nữa sau khi biết cô đã ngủ với Jiyeon. Không ngờ, Sojung vẫn không muốn buông tay Jiyeon.

"Kim Jiyeon, nhanh chóng đi, bằng không trường hợp xấu nhất sẽ để Juyeon đi! Hãy quay lại."

"Chị lo sợ cái gì? Là lo em sẽ bị lộ, hay là... lo thân phận của Sojung sẽ có liên quan đến chúng ta?"

"Kim Jiyeon, em làm sao vậy? Giờ là lúc nói chuyện tình cảm à? Ra ngoài, chị sẽ cử Juyeon đi lên."

Nghe thái độ của Hyunjung, Jiyeon đoán Hyunjung vẫn giống như khi còn nhỏ, có lẽ điều quan trọng nhất là hết mình vì bạn bè và bỏ qua bản thân.

"Em có thể làm tốt mà, đừng lo."

Sau khi Jiyeon cúp điện thoại, Hyunjung đã mất bình tĩnh trong sở cảnh sát. Cô nói với đồng nghiệp rằng ở nhà có chuyện nên thay đồng phục và lao đến bữa tiệc.

Khi Hyunjung đến, Jiyeon và Juyeon đang vẽ sơ đồ trong xe bên ngoài bữa tiệc.

"Em đã vào chưa? Có sơ đồ của tầng giám sát chưa."

"Rồi."

"Một mình em à? Em đã làm như thế nào?"

"Cái gì, chị không tin em?"

"Không phải. Jiyeon ~"

Jiyeon đặt bút xuống và chạy ra ngoài.

Sơ đồ giám sát này quả thực là do Sojung cung cấp. Jiyeon không dám nhìn vào mắt Hyunjung vì sợ lộ khuyết điểm. Nhưng Hyunjung đã hiểu lầm, đồng thời cô cũng lo lắng Jiyeon sẽ gặp vấn đề về tình cảm nên đã đuổi theo để an ủi nàng.

"Thật ra, vừa rồi phản ứng đầu tiên của chị khi tức giận không phải là lo lắng Sojung sẽ bị liên lụy vì chúng ta, mà là chị lo cho em. Kim Jiyeon, dường như chị đã yêu em rồi. Chị không muốn em gặp lại cô ấy, cô ấy có công việc ổn định, danh tiếng tốt... Chị lo em sẽ chọn cô ấy. Chị sợ em sẽ bỏ rơi chị."

Bản thân Hyunjung cũng không ngờ rằng mình có thể nói ra những lời này trong một hơi.

Kế hoạch ngày hôm sau diễn ra suôn sẻ. Jiyeon không quan tâm liệu những gì Hyunjung nói tối qua có thật hay không, nàng đã lên kế hoạch để Hyunjung giảm tội hoặc thậm chí trốn thoát êm đẹp.

Thứ mà Hyunjung muốn đánh cắp lần này chính là di sản văn hóa. Jiyeon đã gửi kế hoạch phạm tội trước cho cảnh sát, nhưng nàng đã gian lận ngay từ một tháng trước, trong cuốn sổ báo cáo đưa cho Sojung, nàng đã viết tên của thủ phạm chính là Juyeon. Hyunjung chỉ là một cái tên trong cuốn sổ, là một con rối bị tống tiền và cuối cùng bị buộc phải phục tùng.

Hyunjung đã vẽ ra lộ trình đánh cắp chi tiết và Jiyeon đã sử dụng máy tính để bẻ khóa chương trình của từng cơ chế bảo mật.

Ở bước cuối cùng, Juyeon phải mất 4 phút để mở lớp khóa số. 4 phút này là thời điểm tốt nhất để cảnh sát ập vào tòa nhà và bắt những tên ăn trộm.

Jiyeon đưa Juyeon vào, khi Hyunjung chuẩn bị đi vào, cô phát hiện tia hồng ngoại trong hành lang lại được bật lên, khiến cô không thể đến gần nơi cất giấu di sản văn hóa.

Sai lầm cấp độ thấp như vậy không phải là điều Jiyeon sẽ mắc phải.

"Jiyeon?"

"Hãy để cô ấy yên, cô ấy có thể tự làm được."

"Ý em là gì?"

Hyunjung nhìn tia hồng ngoại trước mặt, chợt nhớ đến lời nhắc nhở của Juyeon: "Em nghĩ Jiyeon có chuyện gì đó, tai nghe của cô ấy có tiếng ồn, em hoàn toàn không nghe được cô ấy và Chu Sojung đang nói gì."

Ngoài lời cảnh báo của Juyeon, Sojung cũng nói rằng cô ấy vẫn còn thích Jiyeon, một đứa trẻ ngoan ngoãn và thông minh như vậy khi còn nhỏ giờ lại đi trộm cắp hay sao. Đúng vậy, Jiyeon dù thế nào đi nữa cũng nên mặc đồng phục cảnh sát. Cô tin chắc rằng khi nàng và Sojung đứng cùng nhau, sẽ luôn có cảm giác như họ mới là cặp đôi hoàn hảo.

Cô cũng nhớ rằng Jiyeon đã từng nói: "Tại sao chúng ta không ngừng ăn trộm? Em đã tiết kiệm được rất nhiều tiền khi còn là hacker. Chúng ta hãy trực tiếp ra nước ngoài thôi."

Ngoài ra, Jiyeon đã bí mật gặp Sojung sau lưng cô. Khi Jiyeon biết Hyunjung sẽ đích thân lợi dụng Sojung, Jiyeon cũng tỏ ra lo lắng.

Nhưng Hyunjung lại dùng sức vỗ đầu. Làm sao cô có thể nghi ngờ Kim Jiyeon?

Chỉ mới có 1 phút trôi qua...

Nếu Juyeon mở khóa mật khẩu trong vòng 4 phút, tia hồng ngoại cũng sẽ biến mất. Vì tin tưởng vào Jiyeon nên Hyunjung đã chọn chờ đợi.

Juyeon chăm chỉ rèn luyện tay nghề, nhưng thực ra lại lén lút giấu kỹ năng thực sự của mình, cô ấy mỉm cười nói với Hyunjung và Jiyeon trong tai nghe: "Các chị của em, để em báo cho các chị một tin vui. Em có thể bẻ khóa này chỉ trong 2 phút và 28 giây. Các chị có mong chờ không?"

Jiyeon nhìn đồng hồ và thấy 1 phút 20 giây đã trôi qua. Thay vì báo tin này cho cảnh sát, nàng chặn tai nghe của Juyeon và báo trước cho Hyunjung rằng cảnh sát sẽ đến.

Hyunjung tưởng rằng Jiyeon sẽ mở đường trốn thoát cho Juyeon như kế hoạch nên hai người đã theo con đường dài trở về. Nhưng Juyeon đã rơi vào đường cùng, khoảnh khắc Jiyeon bật tia hồng ngoại để ngăn cản Hyunjung vào trong, Juyeon đã không còn đường trốn thoát. Kế hoạch trốn thoát được Jiyeon vạch ra cho Hyunjung, và không có đường nào để trốn được nữa.

Sau khi Hyunjung đi xuống lầu, cũng là lúc cảnh sát đang ập vào bắt giữ cô ấy. Khi Hyunjung nhìn thấy cảnh sát chạy lên lầu, cô lên xe và hỏi Jiyeon sẽ đón Juyeon ở đâu.

Tuy nhiên, Jiyeon bình tĩnh yêu cầu Hyunjung lái xe đi trước. Nhìn vào mắt Jiyeon và vẻ mặt của nàng như thể biết hành động của cảnh sát, Hyunjung vẫn im lặng, khởi động xe và rời khỏi hiện trường vụ án.

Trên thực tế, theo tính cách của cô, cô sẽ cố gắng tìm cách giải cứu Juyeon, nhưng hiện tại cô cảm thấy mình chính là thủ phạm đã hãm hại Juyeon.

Jiyeon luôn đeo chiếc vòng tay có chức năng định vị, nhưng hôm nay nàng cố tình để nó ở nhà vì không muốn Hyunjung bị bắt.

Nhưng khi nghe thấy tiếng còi hú của xe cảnh sát bên ngoài xe, nàng nhận ra có điều gì đó không ổn. Nàng bật máy tính lên và tìm thấy thiết bị định vị trong xe.

"Vị trí của chúng ta đang bị theo dõi. Không thể nào. Ở đây làm sao có thiết bị định vị được?"

Jiyeon dùng thiết bị tìm kiếm trong xe, cuối cùng tìm được chiếc vòng tay định vị trong áo khoác của Hyunjung.

"Sao hôm nay chị lại cầm theo thế hả!!"

Thì ra chính là chiếc vòng tay này, trong lòng Hyunjung cười khổ.

"Chị thấy em ngày nào cũng đeo, chắc hẳn là em rất thích. Chị sợ sau này không tìm được chiếc vòng tay, em sẽ cáu kỉnh, nên liền mang nó theo."

Có lẽ đây là định mệnh, Hyunjung ném chiếc vòng tay ra ngoài cửa sổ xe.

Chiếc xe lao lên cầu vượt biển thì bị xe cảnh sát phía trước chặn lại. Hyunjung cho xe dừng giữa cầu vì họ không thể băng qua được.

"Jiyeon à... Vì sao vừa rồi tia hồng ngoại lại đột nhiên sáng lên?"

Cô muốn cho Jiyeon một cơ hội khác, có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều?

"Em cố ý làm vậy vì không muốn chị tham gia mở khóa."

"Lúc ra ngoài chị đã đốt hết bằng chứng về em, chị cũng không muốn chuyện này liên quan gì đến em, em có nghĩ rằng chúng ta có sự ngầm hiểu sâu sắc không?"

Hyunjung xuống xe, dựa vào hàng rào sắt của cây cầu vượt biển, châm một điếu thuốc.

Sau khi nhìn thấy Jiyeon xuống xe cùng cô, Hyunjung thổi ra một vòng khói, dùng tay bóp vai Jiyeon và ấn nàng vào hàng rào sắt.

"Em là cảnh sát à?"

"Chị hỏi em, em có phải là cảnh sát không!!"

"Xin lỗi."

"Hừ. Cảnh sát chìm?... Ờ, diễn hay đấy. Vậy là em ghi chép và mật báo mỗi ngày phải không? Em có ghi chi tiết việc lên giường với chị không?"

"Yah! Kim Hyunjung!"

Mặc dù lời nói của Hyunjung không mấy dễ chịu nhưng Jiyeon biết rằng cô ấy đang nói một cách tức giận.

Hyunjung vứt điếu thuốc xuống đất, cô giữ hàng rào bằng một tay, Jiyeon bị mắc kẹt trong vòng tay cô. Cô nhéo cằm Jiyeon và nói:

"Em xinh đẹp như vậy mà lại dùng nó để lừa gạt tình cảm của người ta à?"

"Kim Hyunjung, thật ra em..."

Thật ra em đã thích chị từ hồi trung học rồi, Jiyeon đã muốn thú nhận như vậy, nhưng vẻ mặt khó chịu của Hyunjung lại không muốn nói chuyện với mình nữa.

Các sĩ quan SWAT được trang bị vũ khí hạng nặng từ từ tiếp cận họ với nòng súng đã sẵn sàng.

Hyunjung lấy súng cảnh sát ra, ấn vào thái dương Jiyeon, biến nàng thành cọng rơm cứu mạng cuối cùng trong tay mình.

"Thử lại gần xem. Tin hay không thì tùy, tôi sẽ giết nữ cảnh sát của các người ở đây."

Sojung cầm súng từ từ đi tới, liên tục nói Hyunjung bình tĩnh lại, có trời mới biết cô đã hối hận đến mức nào khi từng cứu mạng Hyunjung. Mọi thứ đã ổn nếu như Sojung không biết Hyunjung, không phải liên quan gì đến Sojung và Jiyeon của cô.

Jiyeon hợp tác với sự rút lui về phía sau của Hyunjung, nàng biết rằng Hyunjung vẫn đang có ý định tẩu thoát, và Hyunjung sẽ không nghĩ đến việc đầu hàng. Cả hai không dừng lại cho đến khi tới nơi không có hàng rào sắt trên cầu.

"Kim Hyunjung, em đếm đến ba, chúng ta cùng nhau nhảy xuống."

"Hừ, cảm ơn em đã cho chị biết cách trả đũa em vào phút cuối. Chị rất mong được thấy em mặc bộ đồng phục cảnh sát mỗi ngày để cảm thấy dằn vặt vì chị. Ngoài ra, hãy nhớ để mắt tới Juyeon. Chị sẽ đến đưa cô ấy về nhà."

Sojung nhìn thấy Hyunjung đẩy Jiyeon về phía trước, sau đó cô ấy xoay người nhảy khỏi cầu.

Juyeon là chủ sở hữu của số hiệu cảnh sát khác. Sở dĩ Sojung không phát hiện ra là vì Hyunjung đã tấn công hệ thống an ninh của sở cảnh sát và xóa hồ sơ ngay từ đầu.

Cấp trên nóng lòng muốn giải quyết vụ án nhưng cảnh sát lại không biết Hyunjung còn sống hay đã chết. Vì vậy, truyền thông đã tiết lộ rằng Juyeon được coi là cảnh sát phạm tội duy nhất trong vụ án này và đã khép lại vụ án.

Mặc dù Jiyeon không hài lòng với cách làm này của cấp trên nhưng điều đó không ngăn nàng lấy lại danh tính và được thăng thẳng ba cấp lên vị trí sếp của Sojung.

Jiyeon dậy sớm mỗi ngày để tập thể dục, đi làm và thỉnh thoảng đi ăn và mua sắm với đồng nghiệp. Mọi thứ rất bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Nàng sẽ được tư vấn tâm lý hàng tuần theo yêu cầu.

Jiyeon có vẻ quá bình thường, nhưng Sojung lo lắng cho tình trạng của nàng nên đã chuyển đến sống cùng Jiyeon.

Nhưng Jiyeon luôn nói rằng mọi chuyện hoàn toàn ổn và không cần phải lo lắng gì cả. Sojung dọn đến ở được ba ngày, bị nàng nói vậy nên đành phải thôi.

Kỳ thực là bởi vì ban đêm Jiyeon luôn gặp ác mộng, nàng mơ thấy Hyunjung đứng dưới lầu chĩa súng vào mình: "Không phải chị đã nói với em rồi sao? Nếu như đêm nay em ngủ với cô ấy, chị sẽ giết em rồi tự sát."

Jiyeon không muốn Hyunjung chết, ngay cả trong giấc mơ của nàng.

Sojung hỏi Jiyeon liệu nàng có yêu Hyunjung không. Jiyeon phủ nhận mà không cần suy nghĩ, nàng nói rằng nàng hành động như vậy vì mình là một cảnh sát ngầm. Nàng nói rằng Sojung đã suy nghĩ quá nhiều. Làm sao Jiyeon có thể quan tâm đến tên lừa đảo như vậy?

Một ngày nọ Jiyeon sốt cao, Sojung quyết định ở lại chăm sóc nàng.

Sau khi Jiyeon ngủ say, Sojung nhìn thấy máy quay video của Jiyeon trên sofa trong phòng khách. Trước đây, Jiyeon là hội trưởng bộ phận tuyên truyền của trường, chiếc máy quay phim này đã được Jiyeon sử dụng để ghi lại cuộc sống của các học sinh trong hai năm.

Tại sao Jiyeon vẫn không nỡ vứt bỏ những thứ cũ kĩ như vậy và để trên sofa?

Sojung nghĩ rằng Jiyeon hẳn là đang nhớ lại những ngày qua khi thấy buồn chán. Thế là cô cũng lắp máy quay phim và chiếu trên ti vi. Hóa ra thư mục lưu trữ phim gần như đã bị Jiyeon xóa hết, chỉ để lại một vài thư mục năm thứ hai trung học, và mỗi tệp phim chỉ có những cảnh quay về Hyunjung.

Có Hyunjung ngủ quên trong giờ thể dục, và có Hyunjung đang ngẩn ngơ trong thư viện...

Thậm chí còn có cảnh Jiyeon rõ ràng đang nói chuyện với Sojung, nhưng trong ống kính, Hyunjung đang chăm chú trong lớp.

Sojung không biết điều đó cho đến ngày hôm nay.

Khi Jiyeon thường đến lớp nói chuyện với cô ấy mỗi ngày, nàng chỉ luôn hướng về Hyunjung.

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro