19 - Ai đẩy ai đổ ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

19 - Ai đẩy ai đổ ?

Chủ ý của Seulgi là muốn tắm rửa cho Joohyun trước, dù cho thật muốn làm chút cái gì cũng phải về đến trên giường chứ. Nhưng mà tại sao lại bị áp đảo ở trong bồn tắm a ? Không đợi nàng lấy lại sức, môi Joohyun liền dính vào, xúc cảm mềm mại ấm áp để Seulgi đình chỉ tất cả động tác. Joohyun hôn là cấp thiết mà bá đạo, cậy ra hàm răng Seulgi, cái lưỡi liền xông vào, như là con cá rốt cuộc trở về trong nước, vui vẻ sung sướng cướp đoạt trận địa của Seulgi. Mới nếm thử thơm ngon mật ngọt như vậy cơ thể Seulgi trong nháy mắt mềm xuống, nàng ngây ngô đáp lại Joohyun. Nàng cảm thấy nụ hôn của Joohyun thật là thơm ngọt, cùng ngày đó trong mộng giống nhau như đúc. Khiến nàng nhịn không được muốn phát ra rên rỉ thoải mái.

Joohyun sờ qua tay phải của Seulgi, dẫn nó đi tới bên hông mình, cô bám vào tay Seulgi dán vào da thịt bụng dưới đi xuống tìm kiếm. Mà một tay khác cũng dò vào áo ba lỗ bó sát người của Seulgi cách nội y nắm chặt ngọn núi, Seulgi xụi lơ tại dưới thân Joohyun. Nàng muốn rút tay ra từ trong quần Joohyun, thế nhưng dùng không ra một chút khí lực. Cảm giác được Joohyun cách nội y của mình nắm chỗ đó, mặt nàng thiêu đỏ bừng, mím chặt môi, xấu hổ quay đầu đi chỗ khác.

Joohyun vòng tay đến sau lưng Seulgi thoáng cái liền cởi ra nội y của nàng, khoát tay trực tiếp đem quần áo Seulgi kéo tới cổ của nàng. Thân thể Seulgi run run, còn chưa kịp ngăn cản, nụ hôn của Joohyun liền rơi xuống, ngay sau đó là cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân. Joohyun cấp thiết cắn một chỗ đó, cũng không dùng sức, chỉ là dùng đầu lưỡi qua lại xung quanh chuyển chuyển vòng vòng. Mà Seulgi dưới thân cô lúc này rốt cuộc chân chính tước vũ khí, quanh quẩn phòng tắm tràn đầy tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ nho nhỏ, cũng phân không rõ là ai vọng lại.

- Seulgi, chị muốn...

Thanh âm Joohyun hơi chút khàn khàn vang lên bên tai Seulgi.

Seulgi từ bên trong lơ lửng tỉnh lại, trong đầu hiện lên dáng vẻ lúc đội trưởng giơ lên ngón tay 'Cũng không thể kém hơn món đồ kia của nam nhân'. Seulgi nhớ tới lúc ở bộ đội đám chiến hữu có lần tán gẫu qua đề tài như vậy. Món đồ kia của nam nhân cùng ngón tay mình ? Trong đầu Seulgi hiện lên một cái hình ảnh, nàng biết đội trưởng vừa nãy là sợ mình không hiểu đến những thứ này, sợ nàng không biết phải làm như thế nào. Trên thực tế, nếu như đội trưởng không nói nàng cũng thực sự là không biết phải làm như thế nào.

- Seulgi...

Lúc Seulgi ngây người, Joohyun lẩm bẩm một tiếng, cô cọ đầu đến trước ngực Seulgi, một lần nữa chiếm trụ trên ngọn núi viên trái cây đã gắng gượng kia. Joohyun dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lên lại dùng đầu lưỡi đè nặng xuống, một tay xoa ngọn núi bên kia, mà một tay còn lại đã cởi ra đai lưng quân dụng của Seulgi. Bàn tay tinh tế trắng noãn bám trên sơn cốc thần bí của Seulgi, ngón tay cô uốn lượn thấm ướt khe suối không ngừng tuôn ra, liên tục khều, đùa giỡn.

Seulgi hút vào ngụm khí lạnh, nàng bất giác ngửa ra thân thể, giương lên cái cổ, trong lòng nàng cảm thấy xấu hổ gần chết. Thế nhưng hiện tại thân thể của chính mình như không còn bị bản thân khống chế, hoàn toàn nắm giữ tại trong tay Joohyun, không bao lâu nàng liền kìm lòng không đậu phát ra rên rỉ. Lúc cảm giác được tay đặt ở giữa hai chân Joohyun bị kẹp có chút đau, Seulgi dùng sức cắn môi, nàng mở mắt liền nhìn thấy trong gương lớn ở mặt tường đối diện bồn tắm chiếu đến dáng vẻ của mình cùng Joohyun.

Lúc này Joohyun thân trên trần trụi, đang nằm nhoài trên thân thể nàng bận rộn, mà chính nàng vẻ mặt ửng hồng, quần áo vướng ở trên cổ, dây lưng cũng thả lỏng. Dĩ nhiên một bộ dáng vẻ Xuân Cung Đồ. Nàng cố nén ngọn lửa dục vọng bị khiêu khích, muốn cho bản thân thanh tỉnh chút, vừa bị Joohyun hôn môi xoa xoa hầu như muốn đạt đến cao triều. Vốn việc này hẳn là nàng làm, thực sự là quá mất mặt, Seulgi thầm nghĩ.

Seulgi mệnh lệnh bản thân tỉnh táo lại, nàng rõ ràng cảm giác được nước ấm trong bồn tắm lạnh xuống. Nếu hai người cứ tiếp tục như vậy ngày mai không thể không cảm mạo. Nàng rút ra tay mình, không để ý Joohyun chống cự tay mình rút ra từ trong quần Joohyun. Nàng ôm Joohyun cẩn thận xoay người một cái, liền ngồi dậy. Seulgi bước ra bồn tắm, ném xuống áo ba lỗ của mình, tiện tay kéo xuống nội y ở bên trong ném sang một bên.

Nàng đưa tay mở vòi hoa sen, chuyển nước ấm, liền mò ra Joohyun đang nhíu chặt mày vẻ mặt *dục cầu bất mãn (*nghĩa đen: muốn nhưng không được thỏa mãn) trong bồn tắm. Nhanh chóng cởi ra quần Joohyun vướng ở bên hông. Tùy ý Joohyun dính sát trên người mình, nghiêng đầu đi, qua loa giúp Joohyun cọ rửa. Sau khi tắm xong cầm khăn tắm đơn giản lau lau một hồi, mặc vào áo tắm cho Joohyun, nhấc tay liền ôm người lên giường. Chờ chỉnh đốn tốt Joohyun rồi, Seulgi dùng một phút đồng hồ đơn giản tắm một chút, thân thể trần trụi khoác áo tắm liền đi ra phòng tắm bừa bãi khắp nơi.

Seulgi đem cửa khóa trái, kéo rèm cửa sổ, tắt đèn, làm tốt tất cả lại đi phòng tắm cẩn thận rửa sạch tay, liền lên giường. Không biết lúc nào áo tắm của hai người đã bị quăng xuống đất, hai thân thể mỹ lệ dán chặt cùng nhau. Seulgi dán vào rừng cây đi tới vùng u cốc kia, liền có dịch thể ấm áp dính đầy bàn tay, nàng nửa nằm sấp lên người Joohyun, dùng tay tới tới lui lui yêu, vỗ về, ngẩng đầu nhìn biểu tình của Joohyun.

- Joohyun, có thể chứ ?

Seulgi khẩn trương hỏi, nàng vẫn nghĩ Joohyun chính là một nữ vương cao cao tại thượng, cho dù sáng tỏ tình yêu của mình, cho tới bây giờ nàng chưa từng nghĩ tới muốn đối đãi với cô như vậy.

- Seulgi, muốn chị...

Joohyun mê ly nhìn Seulgi, cô khẽ nâng thân thể nghênh hợp với ngón tay Seulgi, cô muốn nhiều hơn nữa.

- Thế nhưng...

Seulgi tại thời điểm quan trọng như vậy có chút do dự, nàng biết Joohyun bị đánh thuốc, nếu không phải như vậy sẽ không có một buổi tối thế này. Nàng không muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, dù cho Joohyun đã từng yêu cầu nàng không giao cô cho bất luận kẻ nào, nhưng đó cũng không đại biểu có thể đối đãi cô như vậy.

- Seulgi, mau, nhanh lên một chút

Joohyun bị dằn vặt đến bây giờ còn chưa được thỏa mãn, trong lòng khó chịu như bốc hỏa.

- Được, Joohyun chị thực sự nguyện ý sao ?

Seulgi bò đến bả vai Joohyun chăm chú nhìn cô.

- Chị biết, chị biết em là Kang Seulgi, chị muốn em muốn chị, không chỉ bởi vì thuốc...

Joohyun gián đoạn nói, trong đó còn mang theo nho nhỏ rên rỉ.

Nghe xong như vậy, Seulgi không chần chờ nữa cúi đầu hôn trụ cặp môi thơm của Joohyun, ngón tay không chút do dự trơn tiến vào trong thân thể căng mịn mà trơn trượt của Joohyun. Joohyun rời khỏi môi Seulgi, ngửa cổ lớn tiếng rên rỉ, còn không ngừng gọi tên Seulgi. Nghe thanh âm như vậy, Seulgi hưng phấn như hít thuốc lắc, nàng nhanh chóng đưa đẩy, mấy phút sau, Seulgi cảm giác ngón tay mình bị hút chặt thêm, một luồng dịch thể ấm áp theo ngón tay chảy ra, theo đó Joohyun hô to một tiếng, thân thể liền mềm xuống, chỉ còn ngực kịch liệt phập phồng.

Seulgi thấy trên mặt Joohyun đều là mồ hôi, nàng chậm rãi rút ra ngón tay mình, vươn đầu lưỡi liếm một chút, đây là mùi vị của nữ nhân nàng yêu, nàng phải thật tốt thưởng thức một hồi. Có thể mang đến cho Joohyun vui vẻ mãnh liệt như vậy, điều này làm Seulgi cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nàng rúc thân thể chôn đầu ở giữa hai chân Joohyun, cẩn thận vươn đầu lưỡi bắt đầu một vòng công kích mới.

Lúc Joohyun lần thứ n đạt đến cao triều dưới sự tiến công của Seulgi, tay Seulgi đã mệt rút gân. Nàng bò xuống từ trên người Joohyun, nằm ngửa tại trên giường. Thật không nghĩ tới vận động mà người người nóng lòng là tiêu hao thể lực như vậy. Seulgi hoạt động lại cánh tay, để thân thể hoàn toàn thanh tĩnh lại.

Nàng nhìn Joohyun nằm ở bên người, một chút động tĩnh cũng không có, tiếng hít thở cũng dần dần bình ổn xuống. Xem ra là đang ngủ, nghĩ hết thảy vừa mới phát sinh, Seulgi vẫn như cũ cảm thấy mặt đỏ tim đập, tuy rằng bị ăn cũng không phải bản thân nàng. Nhớ lại lúc Joohyun đạt đến cao triều tiếng rên rỉ ngày một cao hơn, thực sự có phản ứng lớn như vậy sao ? Chưa trải qua chuyện phòng the, Seulgi mất tự nhiên vặn vẹo thân dưới, không biết vì sao nhìn Joohyun như vậy, dưới thân nàng cũng nhịn không được ẩm ướt, trơn lên, đến bây giờ còn cảm giác ngưa ngứa rất khó chịu.

Seulgi nằm một hồi, suy nghĩ lung tung xong, nàng đứng dậy đi tới phòng tắm, đứng ở dưới vòi hoa sen đơn giản cọ rửa hạ thể, lại làm nóng cái khăn lông, trở lại trên giường. Nàng cẩn thận vì Joohyun lau lau thân thể, lúc này Joohyun lại khôi phục dáng vẻ an tĩnh dưới ánh trăng đêm đó. Mắt hơi lim dim, chỉ là thân thể còn hiện ra đỏ ửng. Seulgi kéo chăn trùm lên trên người cô.

Thu thập xong tất cả Seulgi trở về nằm trên giường, nàng liếc nhìn thời gian, vừa vặn rạng sáng hai giờ. Vết thương cánh tay trái bắt đầu nhè nhẹ nhoi nhói đau, vốn là vết thương nên rất nhanh khép lại, bởi vì lúc cứu Joohyun kịch vận động kịch liệt và vừa nãy lại ngâm mình ở trong nước mà có chút nhiễm trùng rồi. Seulgi thở dài trong lòng, ngày hôm qua cũng quên hỏi Tiểu Miêu xin chút thuốc mỡ rồi. Nghĩ nghĩ Seulgi mơ mơ màng màng ngủ thiếp.

Thời điểm đang muốn ngủ say, nàng cảm giác trên mặt truyền đến xúc cảm mịn màng, âm ấm mềm mềm. Seulgi lấy tay phủi đi mặt mình một chút, xoay người tiếp tục ngủ, nàng thực sự mệt chết đi, chính là muốn ngủ. Khi cảm giác được trên người có trọng lượng đè xuống, Seulgi cả kinh, thoáng cái ngồi dậy, mắt nhỏ mở thật to.

Nhiều năm như vậy đều luyện được thói quen, khi nàng nghe 'ai u' một tiếng, nhanh chóng nhìn lại bên cạnh, lúc này Joohyun không chút hình tượng ngã chỏng vó lên trời ở trên giường, hiển nhiên là ngã xuống từ trên người Seulgi. Seulgi nhanh đưa tay bật đèn đầu giường, vẻ mặt không rõ vì sao nhìn về phía Joohyun. Trong ánh mắt Joohyun, nàng rõ ràng cảm giác được khí tức nguy hiểm, trong lòng nàng lộp bộp một cái, xem ra nữ vương tỉnh lại rồi, Seulgi bất giác hơi xê dịch thân thể về góc giường, vẻ mặt phòng bị.

Joohyun chậm rãi ngồi thẳng thân thể, ưu nhã vuốt vuốt tóc mình. Trên người cô vẫn không một sợi vải, thế nhưng nhìn bộ dáng của cô không chút nào cảm thấy cái gì. Trên khuôn mặt lạnh lẽo dần dần nổi lên một chút cân nhắc, Seulgi nhìn Joohyun như vậy, tay gắt gao lôi góc chăn che khuất ngực mình. Nàng cũng không có mặc quần áo đâu, cũng không phải nàng không muốn mặc, mà là ở trong phòng tắm bị Joohyun lôi vào trong bồn tắm, toàn thân từ trong ra ngoài liền không có một bộ quần áo khô.

- Chị muốn làm gì ?

Nàng thấy Joohyun đang từ từ tới gần mình, có chút chột dạ hỏi. Seulgi thầm nghĩ, sẽ không là bởi vì vừa nãy chính mình hành động nên tức giận chứ ? Không thể nha ? Là chính chị ấy nói nguyện ý mà. Seulgi nhịn không được lại xê dịch tới góc giường, mặc dù hiện tại Joohyun thoạt nhìn không có lãnh ngạo như thường ngày, nhưng sao Seulgi cảm thấy sợ như vậy chứ ?

- Là chị tự đồng ý, tôi mới làm như vậy...

Thấy Joohyun không nói lời nào, Seulgi cao giọng nói rằng. Nàng quay đầu lại liếc nhìn phía sau, cái mông mình đều phải ngồi lên tủ đầu giường rồi, vậy mà Joohyun còn áp sát đến trước người. Nàng nghĩ muốn đi xuống giường, nhưng vừa nghĩ đến thân thể trần truồng bại lộ ở trước mắt cô liền cảm thấy xấu hổ gần chết. Nàng nhìn Joohyun càng dựa càng tiến, vẻ mặt như muốn khóc.

Joohyun nhìn Seulgi trước mắt vô cùng đáng thương, lòng không khỏi thầm nghĩ, lúc này biết sợ, vừa nãy làm gì rồi, đem cô ăn no căng diều liền muốn ngủ say như chết. Nghĩ tới thật là sướng a, nếu như cô không để nàng cũng trải nghiệm một hồi làm sao xứng đáng với cổ họng đã sắp không phát ra được thanh âm nào của mình. Thật không hổ là Bae tổng, cô cũng không suy nghĩ nếu không phải cô uống thuốc, lại cường liệt yêu cầu Seulgi người ta. Hiện tại Seulgi cũng sẽ không uất ức héo rút ở trong góc giường.

- Nằm lại đây

Joohyun vỗ vỗ giường dưới thân, lạnh nhạt mở miệng. Cô cảm thấy muốn ra tay đối với Seulgi, chính mình nhất định phải từ khí thế áp đảo nàng trước tiên, bằng không Seulgi muốn phản kháng chính là mười mình cũng không phải đối thủ.

- Joohyun...

Seulgi xác thực bị dọa rồi, không biết vì sao đối với khí tràng của Joohyun, nàng bản năng không dám đi phản kháng. Seulgi cẩn thận xê dịch tới góc giường, tội nghiệp nhìn Joohyun.

Joohyun ở trong lòng lườm một cái, mình đáng sợ như vậy sao ? Tốt xấu gì Seulgi cũng là một quân nhân biết đánh biết giết, sao dáng dấp một bộ ngốc nghếch vậy.

Trên mặt Joohyun nở nụ cười, thả mềm ngữ khí nói rằng.

- Ngủ đi, đã trễ thế này, chị cũng buồn ngủ

Nói xong cô giật chăn một chút, nằm xuống.

Seulgi cẩn thận nhìn Joohyun đã nhắm hai mắt lại, có chút như *hòa thượng sờ không thấy tóc (*mù mờ, không hiểu rõ sự việc), đây là diễn cái trò gì thế ? Nàng lại ngồi vài phút, lúc thấy Joohyun thực sự không hề có động tác, tắt đi đèn đầu giường, cẩn thận nằm ở bên giường, để lại cái khe hở rất lớn giữa hai người.

Seulgi cảm giác được thân thể Joohyun nhích lại gần, nàng căng thẳng thân thể, một cử động cũng không dám. Mãi đến khi đôi tay mềm mại của Joohyun bắt đầu chạy khắp tại trên người nàng, đầu nàng đột nhiên trống rỗng. Joohyun không thỏa mãn xoa xoa mềm nhẹ như vậy, cô nâng người đè lên người Seulgi, cảm giác được người dưới thân khẩn trương, cô hé miệng khẽ cắn trụ vành tai của nàng, thân thể Seulgi rõ ràng run lên một cái.

- Ngoan, thả lỏng chút

Joohyun mềm nhẹ nói. Cô buông tha lỗ tai mẫn cảm của Seulgi, lắc đầu, chính diện nhìn dưới thân Seulgi mím chặt môi, chậm rãi cúi đầu, hai phiến môi mềm mại liền phủ lên môi Seulgi.

Joohyun có chút bá đạo hôn thẳng đến khi Seulgi cảm giác được thiếu dưỡng khí mới ngừng lại, lúc này Seulgi đã hoàn toàn thả lỏng, mềm nhũn nằm ở dưới thân Joohyun. Nàng cảm giác nụ hôn vừa nãy quá mỹ hảo, như là đặt mình dưới bầu trời xanh thẳm, chân đạp trên đám mây, mỹ hảo khiến nàng muốn thét gào. Seulgi kìm lòng không đậu ôm cổ Joohyun, đôi mắt nhỏ bắn ra sắc thái dục vọng.

Nàng bị Joohyun lần mò xoa nhẹ, cảm giác trái cây trước ngực mình cứng rắn ưỡn lên bị ấm áp ẩm ướt mềm mại bao vây, Seulgi khẽ cắn môi dưới, 'ưm' ra tiếng.

Joohyun đưa tay bật đèn giường, con mắt mê ly của Seulgi hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Ngoan, để chị nhìn dáng vẻ của em một chút

Ánh đèn vàng nhạt chiếu vào trên mặt ngượng ngùng của Seulgi, nàng động môi cũng không nói lời nào, nghiêng mặt sang một bên.

Joohyun thoả mãn nhìn Seulgi xấu hổ, vùi đầu tiếp tục thưởng thức bữa tiệc lớn của mình. Ngón tay cô theo bụng dưới bằng phẳng săn chắc của Seulgi một đường đi tới vùng u cốc thần bí, không ngừng đẩy trêu chọc. Khi cô đè lại một viên đậu đỏ kia, Seulgi tràn ra tiếng rên dài, nàng nâng lên thân thể nỗ lực dán vào bàn tay Joohyun.

- Joohyun...

Thanh âm Seulgi đê mê mang theo cầu xin, nàng chịu không nổi trêu chọc khiêu khích như vậy. Cảm giác mỗi một địa phương bị Joohyun chạm qua đều như muốn dấy lửa, phía dưới càng khó chịu muốn chết. Nàng muốn mau mau phát tiết ra ngoài, rồi lại không biết làm sao cho tốt bây giờ.

- Muốn sao ?

Joohyun tiến đến bên tai Seulgi, ngón tay cũng không đình chỉ động tác. Đối với giường sự, cô cùng Park Bogum trải qua vài lần, tuy nhiên cũng không thường xuyên, bởi vì cô lĩnh hội không được cái loại cảm giác đó, cho nên cô không thích. Thế nhưng đêm nay không biết là do xuân dược chết tiệt kia, hay bởi vì đối phương là Seulgi, để cô thể nghiệm được từng làn sóng cao triều kích tình đi tới, để cô có loại xung động vui sướng đến muốn khóc.

Lúc này cô rốt cuộc lý giải vì sao mỗi lần Jennie cùng cô nói chuyện nữ nữ đều sẽ có biểu tình thỏa mãn như vậy. Cũng là ít nhiều Jennie nói với cô chuyện không nên nói, để cô nhiều ít đã biết trong lúc con gái yêu nên làm thế nào.

- Ưm...

Seulgi ưm rất nhẹ, nàng nghĩ hiện tại bản thân nhất định mất mặt cực kỳ.

- Ưm cái gì ? Nói cho chị biết, em muốn cái gì ?

Joohyun yêu chết Seulgi lúc này, bộ dạng nhỏ nhắn xấu hổ đó, nhu thuận như cừu nhỏ, khiến lòng cô trong nháy mắt lấp đầy cảm giác hạnh phúc. Cô vừa hỏi vừa không ngừng kích thích nơi mẫn cảm đó của Seulgi.

- Joohyun...ưm...em...em muốn...

Seulgi nói không được, hai tay bấu víu vai Joohyun, thân thể dùng sức nghênh đón phía trên.

- Muốn cái gì ?

Joohyun cũng không sốt ruột, hôn lấy gò má hồng thấu của Seulgi.

- Muốn...muốn chị cho em

Seulgi rốt cuộc vẫn nói ra, nàng đã hoàn toàn sa vào dưới đầu ngón tay của Joohyun, cũng quản không được âm điệu tà ác của Joohyun.

Khi ngón tay Joohyun đi qua cản trở tiến nhập thân thể Seulgi, theo một tiếng kêu rên, cảm giác đau tê tâm liệt phế trong nháy mắt truyền khắp toàn thân Seulgi, theo sau đó cái trán liền chảy xuống mồ hôi.

- Có phải rất đau ?

Joohyun khẩn trương hỏi, ngón tay cô dừng lại ở bên trong không dám động nữa. Nhìn biểu tình thống khổ của Seulgi, lòng cô cũng đau theo.

Joohyun nhớ tới lần đầu tiên của mình, cảm giác đau đớn đó đến nay còn khiến lòng cô sợ hãi. Đó là một hôm sau 4 năm cùng Park Bogum yêu nhau, hai người tham gia một yến hội, Joohyun uống nhiều. Park Bogum đưa cô về nhà, cô cái gì cũng không nhớ kỹ, cũng không biết Park Bogum lên giường cô lúc nào. Mãi đến khi cảm giác đau cường liệt kéo tới cô mới thanh tỉnh chút, đau đớn qua đi, cô đuổi Park Bogum đi.

Sau đó cũng có qua vài lần, có thể là tuổi tác lớn cô cũng có dục vọng, về phương diện khác cũng là bởi vì cô nghĩ sớm muộn gì cũng sẽ là vợ Park Bogum, cho nên lúc Bogum lần nữa yêu cầu cũng từng phát sinh vài lần quan hệ. Thế nhưng mỗi lần đều khiến cô cảm thấy rất khó chịu, cho nên về sau cô tình nguyện nhắm một mắt mở một mắt để Park Bogum ở bên ngoài tìm hoa dại, cũng không nguyện ý lại cùng hắn phát sinh quan hệ.

- Joohyun...

Nghe thanh âm Seulgi, Joohyun kéo trở về tâm tư. Seulgi đưa tay xoa lên lông mày nhíu chặt của Joohyun.

- Em không sao

Seulgi mềm nhẹ nói.

Trong lòng Joohyun ấm áp, cô mỉm cười hôn môi Seulgi, khẽ nhúc nhích ngón tay phía dưới, cảm giác được dịch thể ướt át chảy ra, nhìn nét mặt Seulgi không hề thống khổ, liền bắt đầu động lên.

(lược 1000 chữ :))))

- Joohyun, em...em không được...a...cầu chị tha em đi

Mới nếm thử tình dục Seulgi ở lúc không biết lần thứ mấy bò lên trên đỉnh núi bắt đầu cầu xin tha thứ. Nàng cảm giác khí lực như bị hút sạch, cổ họng kêu gào đều phát không ra thanh âm.

Nghe Seulgi lại một lần hô lớn tên mình đạt đến cao triều, Joohyun đình chỉ động tác. Cô biết lần đầu tiên không thể quá túng dục, tuy rằng cô yêu chết bộ dáng Seulgi ở dưới thân mình vui sướng, cô thích Seulgi như vậy, thẹn thùng mà ôn nhu. Cô rút ra ngón tay đưa đến trước mắt mình, nhìn ngón tay dính huyết, lòng đột nhiên sinh ra ý nghĩ muốn cả đời nắm giữ cô bé này.

Joohyun nhìn Seulgi đã ngủ, dùng tay kia mềm nhẹ đẩy ra tóc dán tại mặt nàng, thay nàng lau đi lệ khóe mắt.

- Đó là nước mắt hạnh phúc sao ? Trở thành nữ nhân của chị, em hạnh phúc sao ?

Joohyun nhẹ hỏi.

Joohyun xuống giường, giúp Seulgi đã ngủ say lau lau thân thể, bản thân tắm sạch mới nằm xuống. Cô nhìn Seulgi ngủ ở bên người, Seulgi tướng ngủ rất tốt, chỉ có tiếng hít thở yếu ớt, vừa nãy lau người cho nàng Joohyun xếp đặt tư thế cho nàng, đến bây giờ cũng không cử động qua. Joohyun khẽ nhếch khóe miệng, cô cũng không muốn sinh hoạt với một người ngủ một giấc còn muốn lăn loạn cả giường. Cô gối đầu lên cánh tay Seulgi, thoải mái vùi vào lòng Seulgi liền ngủ.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro