17. Bị vạch trần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hyemin! Cô không sao chứ?" Trợ lý của Hyemin xông vào trước tiên, giống như đã sớm biết trong phòng sẽ xảy ra chuyện vậy.

Tiếp theo là phóng viên xa lên, vây quanh giường bệnh, không ngừng chụp dâng vẻ như hoa lê trong mưa của Hyemin.

"Tôi... Các người đừng chụp, đừng chụp nữa, Joohyun không phải cố ý làm tổn thương tôi, cô ấy chỉ quá tức giận thôi. Là tôi có lỗi với cô ấy, tôi không tốt, tôi bằng lòng nhường lại vai diễn, giúp cô ấy có lại công việc. Cầu xin các người đừng chụp nữa."

Trong miệng cô ta nói vậy, nhưng vẫn cố tỏ ra đáng thương trước ống kính.

Mà tất cả những điều này rơi vào trong mắt Joohyun chỉ là một trò xiếc nhỏ đã sớm được thu xếp.

Ngay sau đó, các phóng viên chĩa ống kính vào Joohyun: "Mời cô giải thích một chút, vừa rồi trong phòng bệnh đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Joohyun bình tĩnh ngước mắt lên: "Sao tôi phải giải thích?"

Trên giường bệnh, Hyemin hô lên: "Joohyun, cô đi nhanh đi, tôi sẽ giải thích giúp cô." Joohyun thu hồi lại tầm mắt, không có hứng thú ở lại nữa. Nàng đang muốn rời khỏi đó thì Euntak đi đến.

Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng bệnh, anh ta nghiêm khắc nhìn Joohyun. Ở dưới tình huống như vậy, Joohyun không ngờ còn gây phiền toái cho anh!

Cô trở nên không bớt lo như thế từ bao giờ vậy?

Anh ta đi thẳng tới bên cạnh Hyemin, quan tâm hỏi: "Em thế nào? Có bị thương ở đâu không?"

"Em không sao, chỉ là Joohyun, cô ấy có thể hiểu lầm em" Hyemin lộ vẻ tủi thân.

Joohyun vừa muốn mở miệng đã bị Euntak quát một tiếng: "Đủ rồi, còn ngại ở đây không đủ loạn sao? Đưa cô ấy về!" Anh ta quát trợ lý.

Joohyun nhìn dáng vẻ bọn họ trong tôi có em, trong em có tôi thì dời ánh mắt đi.

Nếu đây là lựa chọn của Euntak, anh ta tốt nhất không nên hối hận. Vẻ mặt Joohyun không cảm xúc đi ra khỏi phòng bệnh, nói với người trợ lý: "Tôi không cần anh đưa đi, tự tôi sẽ đi."

Cho dù Euntak không nói, nàng cũng không rảnh ở đây nhìn bọn họ khoe khoang ân ái.

Trợ lý của Euntak nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng.

Trong mắt của đám cấp dưới bọn họ, bà chủ Park tương lai là Hyemin, không phải là Joohyun!

Nhưng một trận gió bão đang lặng lẽ kéo tới.

Chẳng mấy chốc, tin tức Joohyun giả vờ đến thăm bệnh để ép Hyemin phải nhường lại vai diễn đã một lần nữa leo lên đầu bản tin. Giải trí AE lập tức đứng ra bảo vệ Hyemin mà hoàn toàn không để ý tới Joohyun.

Trong lúc mọi người đang bàn luận xôn xao về Joohyun, một tập ảnh đột nhiên xuất hiện.

Những tấm ảnh chụp thân mật giữa Euntak và Hyemin bắt đầu từ bốn năm trước bị vạch trần, cho dù là ánh mắt hai người nhìn nhau lúc tham dự hoạt động đến khi hai người lén gặp mặt đều bị người của đội Paparazzi chụp được, quan hệ giữa hai người bạn họ đều giống một đôi yêu nhau.

Phía dưới vẫn gắn một tấm ảnh của Hyemin ra vào khoa phụ sản.

Hóa ra Hyemin mới là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người ta!

Đồng thời, ở trên mạng có người đăng về biểu hiện đặc sắc của Joohyun khi thử vai, nói rõ nếu bộ phim này được công chiếu, diễn viên đóng vai Sooji mà không diễn tốt bằng Joohyun, chứng tỏ khâu tuyển chọn vai diễn có mờ ám.

Có người suy đoán, Joohyun vì yêu nên mới bị ép, bất buộc phải chứng minh năng lực của mình.

Còn có người nói, dựa vào giá trị của Joohyun năm đó tuyệt đối nghiền ép được Hyemin.

Nàng bởi vì Euntak mới phải uất ức chính mình, bây giờ lại rơi vào kết quả như vậy, là Giải trí AE nợ nàng.

Lúc này, người của đoàn làm phim tới thảo luận với Hyemin về công việc sau này. Phó đạo diễn vừa nói được vài câu đã nhận được điện thoại của cấp trên.

"Được rồi, tôi sẽ lập tức tìm hiểu."

Hyemin còn không biết chuyện gì xảy ra, đã thấy Phó đạo diễn lấy điện thoại di động ra, đưa một ảnh chụp phóng to cảnh cô ta và Euntak thân mật đến trước mắt cô ta.

"Cô Park, quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Park là như vậy sao?"

Hyemin ngơ ngác, vẻ mặt bối rối: "Sao các người có thể có được tấm ảnh này chứ?"

Phản ứng đầu tiên của cô ta đã chứng minh tấm ảnh không phải là ảnh ghép. Phó đạo diễn thu lại kịch bản: "Cô Park, cho dù chúng tôi không có quyền hỏi đến chuyện riêng của cô, nhưng chuyện phát triển đến mức này, chúng tôi chỉ có thể chờ mong vào lần hợp tác tiếp theo thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro