Chương 1: Còn nhỏ đã có chí khí cao ㅠㅠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nói "ba tuổi nhìn đã già dặn", lời nói này quả không sai. Trong suốt hai năm đầu đời, Tae Hyung cũng rất bình thường, không khác gì những đứa trẻ khác, có khóc lóc, có ầm ĩ, có đái dầm. Nhưng đến năm cậu được ba tuổi thì tính cách kì dị mới bắt đầu xuất hiện.

Năm Taehyung lên ba tuổi, cậu rất mê súng. Cái này cũng không ngạc nhiên gì, là thằng con trai đứa nào chả thích súng, bản tính này do trời quyết định. Nhưng vào một ngày nào đó, Tae Hyung bắt đầu lăn lộn dưới sàn nhà đòi mua khẩu súng mới, mặc cho mẹ cậu mắng mỏ nhất quyết không cho. Dù có cưỡng chế hay đe dọa cũng đều thất bại.

–Người tốt chỉ có một khẩu súng, người xấu mới có nhiều súng. Tae Hyung của mẹ, trong nhà con đã có một khẩu súng lục rồi, mua thêm nữa sẽ trở thành người xấu đó.

Tae Hyung có lần xem TV, cũng đúng như mẹ nói vậy, nhưng khát vọng của thằng con trai muốn có súng đã vượt qua phẩm chất yêu cầu của chính mình, cho nên cậu đã trả lời mẹ mà không cần động não

– Con muốn làm người xấu.

Cuối cùng Tae Hyung cũng có được khẩu súng mới, mà cuộc đời cậu cũng đặt phương hướng quyết định từ đó - " Tôi muốn làm người xấu!! "

Không cần hoài nghi hoặc là thấy mình may mắn, cái mà người lớn cho rằng không cần quan tâm mà đánh giá thấp quyết tâm của đứa trẻ ba tuổi đã khiến mẹ cậu đã lơ đễnh với câu nói sớm gieo vào đầu Tae Hyung, vì thế đó là sai lầm lớn, là thời cơ tốt nhất để Tae Hyung xoay chuyển phương hướng cuộc đời mình.

Từ đó về sau, mỗi lần xem TV cậu đều đặc biệt chú ý so sánh sự khác biệt giữa người tốt và kẻ xấu, càng xem càng kiên định quyết tâm của mình.

Thật chỉ muốn làm người xấu.

Cứ nhìn người xấu trên tivi kia kìa, ăn uống thoải mái, tâm tư thoải mái tùy tiện ham muốn mọi nơi.

Trái lại người tốt thì bị người xấu bắt nạt, hãm hại đến chết đi sống lại, nếm hết mùi đau khổ.

"Tôi muốn làm người xấu!! " Từ ba tuổi trở lên, cậu đã cố gắng hướng đến mục tiêu này, quán triệt chấp hành đủ loại thủ đoạn của người xấu.

Từ việc cướp lấy que kẹo của em gái hàng xóm, Tae Hyung bắt đầu thống trị trường mẫu giáo không cho bạn học chơi đồ chơi, cậu bắn súng cao su vào cửa kính nhà người ta, cắm pháo hoa vào đuôi con mèo nhà hàng xóm....vân vân và mây mây.

Mỗi ngày đều có khiếu nại của mọi người xếp hàng đến nhà cậu.

Ba mẹ cậu giờ đây cũng đã lập thành thói quen một là làm động tác khom người xin lỗi, hai là tặng quà lần lượt, ba thì chỉ biết nói.

–Thật xin lỗi, không biết cách dạy con.

Nhưng bọn họ không có cách nào bắt được cậu, giống như viên ngọc bội gia truyền quý giá được tổ tiên bao bọc cẩn thận, bà nội câu lúc nào cũng coi cậu như thế.

Nhà của cậu từ năm đời nay đều đơn truyền chỉ có mình cậu là con một, bà không thương cậu thì thương ai?

Hơn nữa mẹ cậu còn hay bị sẩy thai, trước cậu có hai cái thai cũng không giữ được.

Đứa đầu tiên nghe nói bởi vì những lúc cởi áo, tay toàn hướng lên trên, đứa nhỏ không giữ được ; thêm một bài học về đứa thứ hai, mẹ cậu sống cũng không phạm cái gì.

Duy chỉ có một lần sau khi ăn xong đã ném cái hột mận xa hơn một mét vào thùng rác nhà hàng xóm, kết quả ngã rầm một phát, thế là anh trai và chị gái cậu đều ra đi.

Đến lúc mang thai Tae Hyung, mẹ cậu ngoài việc động miệng, thì cái gì cũng không dám động.

Bà nằm trên giường bảy tháng, mọi việc từ ăn uống đều giải quyết hết trên giường, như thế mới bảo vệ được dòng máu nhà họ Kim.

◀HẾT CHƯƠNG 1 ▶

Vote để tui có động lực đi nè ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro