Chap 4: Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chiều thứ 7]

[Tiệc sinh nhật]

# HAPPY BIRTHDAY TO YOU

HAPPY BIRTHDAY TO YOU

HAPPY BIRTHDAY

HAPPY BIRTHDAY

# HAPPY BIRTHDAY TO YOUUUUUUU ########

~~~~~~~ Bụppp ~~~~~~~~

Chíu chíu chíu...... rơi rơi........

# Whooooo ~~~~~~~~~~~~~~~~~~

## CHÚC MỪNG SINH NHẬT ###

Hôm nay là sinh nhật Goo Ha Na – hoa khôi lớp 10B, cũng là người mà cậu chủ Jae Bum ta đã thầm thương trộm nhớ từ khi mới bước vào trường cấp 3. Đến dự tiệc sinh nhật cô, Jae Bum đã băn khoăn mãi mới quyết định diện bộ đồ thật đẹp đúng mốt: áo sơ mi cổ cao cài kín, bên ngoài là chiếc áo phông tay dài màu xanh sành điệu phối với chiếc quần jean màu trắng ôm vừa khít đôi chân dài cùng đôi giày thể thao trắng thật phong cách. Tóc thì chải kiểu chữ M hài hòa với gương mặt làm đã soái lại càng soái hơn. Cậu chủ thật biết cách ăn mặc nha! Trong buổi tiệc hôm nay có rất nhiều người con trai khác cũng đều là bạn của Ha Na nhưng hắn mới chính là người nổi bật nhất, hảo soái nhất và làm các bạn nữ mất máu nhiều nhất. Và dĩ nhiên, có đi đâu hắn cũng sẽ không bao giờ thoát khỏi cái đuôi rắc rối – Park Jin Young, cậu đã hứa là sẽ đi theo trông chừng Jae Bum 24/7 cơ mà. Lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau hết "Cậu-chủ-ơi" rồi đến "Cậu-chủ-à"... thật làm người khác phiền chết.

Jae Bum's pov: "Lạy trời, tà khí của cái tên xui xẻo này không ám lấy mình lúc sắp bày tỏ đấy chứ".

- Thật cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của tớ hôm nay, tớ thực sự rất vui! Cảm ơn mọi người vì những lời chúc và những món quà ý nghĩa này nhé!! – Ha Na vui vẻ phát biểu vài lời trước khi nhập tiệc. Jae Bum thay mặt mấy người bạn đáp:

- Haizz..... Không có gì đâu Ha Na! Chúng mình là bạn mà, cậu vui trong ngày sinh nhật nghĩa là tụi này cũng thấy vui lắm rồi! Phải không nào??

# ĐÚNG ĐÓ... ĐÚNG RỒI ĐÓ #

- Hìhì... Thật không biết cảm ơn mọi người sao nữa! Vậy tớ cầu nguyện nhé ! – Goo Ha Na chắp hai tay lên cầu nguyện, còn Jae Bum thì chống quai hàm ngồi đó... ngắm.

Jae Bum's pov: "Cầu nguyện mà cũng đáng yêu ra phết ấy !"

- Xong rồi, CẮT BÁNH KEM THÔI...

# Hoan hô ###

Bữa tiệc vui vẻ tưng bừng của những người bạn cứ như thế trôi qua. Vui lắm, cùng nhau hát hò, chơi trò chơi rồi lấy kem trây trét nhau tùm lum. Thật là làm người ta gato quá đi.

Nhưng quan trọng hơn, thời khắc Jae Bum mong chờ nhất cũng đã tới. Đúng như hẹn, hai người cùng nhau đến công viên vì Jae Bum bảo rằng có chuyện muốn nói.

.

.

.

.

.

.

.

[7:00 p.m]

[Nhà Jae Bum]

Lại về trễ rồi. Jin Young ra mở cửa cho hắn định xả cho cậu chủ của mình một trận tơi bời hoa lá nhưng nhìn thấy sắc mặt không vui của hắn ta thì dẹp luôn cái ý định đó vì cậu tuy thế nhưng lại rất sợ ăn đòn. Jae Bum mặt buồn hiu cúi gầm xuống, chẳng nói chẳng rằng đi thẳng vào trong còn vô tình lấn đường một cái làm Jin Young suýt ngã.

- Ui... ui..! Này, cậu chủ sao vậy? – cậu không bực bội nữa mà chuyển sang lo lắng. Từ trước tới giờ chưa khi nào cậu thấy hắn buồn thê thảm như vậy. Jae Bum vẫn không phản ứng gì, cứ lầm lầm lì lì đến gần cái sofa rồi ngã người xuống cái ạch.

Jin Young's pov: "Hay là vì chuyện chiều nay nhỉ? Tỏ tình sao? Nhưng chắc là bị từ chối rồi chứ gì? Thảo nào mà cậu chủ không cho mình đi theo làm kì đà cản mũi."

Flashback____________

[5:53 p.m]

[Công viên JYP]

Hai người một nam một nữ đang sóng bước bên nhau trước cái nhìn ngưỡng mộ của nhiều người, già, trẻ, gái, trai, thậm chí người hai giới tính cùng thầm ganh tỵ với cặp đôi trước mắt. Jae Bum ngại ngùng không biết nên mở lời như thế nào nên chỉ biết cúi đầu lấy tay vân vê vạt áo, trên má cũng bắt đầu xuất hiện những vệt hồng nhè nhẹ.

Jae Bum's pov: "Thật là mất mặt quá đi! Lần đầu tiên Im thiếu gia súp pờ hảo soái này bị lúng túng trước một người con gái a~ Jae Bum à! Làm sao đây? Mở lời như thế nào cho lịch sự đây???"

- Jae Bum!

- À!Goo Ha Na... không.. không.. phải là Ha Na chứ!

- Hì.. tớ thì gọi sao cũng được mà! Cậu là có chuyện gì muốn nói với tớ vậy?

- Tớ.. ờm.. Chuyện này hơi tế nhị, rất khó nói a~ *gãi đầu*

- Có gì đâu, mình là bạn mà.. có gì cậu cứ nói! Hay là để ý cô nào rồi nhờ tớ mai mối hả?? *mặt gian*

- *xua tay lia lịa* Ấy không... không phải đâu nga~ cậu đừng có mà hiểu lầm tớ như vậy chứ?!!

- Vậy thì có chuyện gì? Cậu cứ nói đi Jae Bum, đừng ngại.. mình là bạn tốt mà!

- Ừm.. cậu thực chỉ xem tớ là bạn bè bình thường thôi sao? – Jae Bum không bước tiếp dừng lại nhìn Ha Na với ánh mắt nghiêm túc.

Có lẽ cô đã hiểu ra điều gì đó ở thái độ và lời nói của Jae Bum:

- Jae Bum à, tớ đã nói rồi... mình là bạn, mãi là bạn tốt! – cô đặt hai tay lên vai Jae Bum mỉm cười – Tớ luôn xem cậu là người bạn đáng tin cậy nhất đấy!...

Jae Bum cười gượng. Thì ra người ta chỉ xem mình là bạn thôi, một người bạn bình thường không hơn không kém.

- Nhưng mà... Goo Ha Na! Tớ... tớ thích cậu!

Ha Na lặng im. Cô không lấy làm ngạc nhiên khi người bạn thân nhất ngõ lời thích mình vì cô vốn là một hot girl có ngoại hình xinh-lung-linh cơ mà. Sau một hồi suy nghĩ, Ha na nói:

- Jae Bum... Cảm ơn cậu vì đã giành tình cảm cho tớ! Nhưng tớ xin lỗi vì người tớ thích lại là một người khác. Cho dù anh ấy không thích tớ nhưng tớ nhất định sẽ chứng minh được tình cảm của mình. Cậu có thể tìm một người khác tốt hơn tớ mà...! Vừa học bá lại đẹp trai, con nhà đàng hoàng nên thiếu gì cô để ý cậu. Goo Ha Na tớ không phải là người thích hợp đâu!

Jae Bum cuối đầu cười khổ, thật không ngờ người như mình mà cũng có ngày bị từ chối. Dù đang thất vọng như muốn rơi xuống vực nhưng vẫn giữ được nụ cười:

- Vậy thì... Ha Na à, chúc cậu sẽ tìm được người thật sự yêu mình nhé! Hôm nay hãy xem như tớ chưa nói gì được không? Tớ không muốn vì chuyện của hôm nay mà ảnh hưởng đến tình bạn bấy lâu nay của hai chúng ta đâu!!

- Cậu nghĩ được như vậy tớ vui lắm a~ hìhì...

- Hìhì....

End Flashback____________

Jae Bum nằm co ro trên sôfa mặt mày buồn thiu. Haizz..... cậu chủ thất tình rồi! Thấy vậy, Jin Young cũng muốn làm gì đó để an ủi người kia vì thấy hắn như vậy cậu xót lắm. Cậu mon men tới gần lén nhìn trộm gương mặt đang xịu xuống như cái bánh bao nhúng nước của cậu chủ.

*Lườm*

~ Oái ~

Chết cha! Bị phát hiện rồi... nhìn lén người khác lúc người ta đang mặt xấu cũng là tội lớn đó nga..

^^ rón rén ~ rón rén ^^

- Park Jin Young!

Đang định chuồn thì chời ơi...

Jin Young's pov: "Hic... lần này không phải lỗi tại tui à nha! Thất tình là tại cậu chủ chớ bộ..."

- Định chuồn đi đâu hả?

- Ahihi... đâu có a~ tuôi là định đi lấy nước ép trái cây cho cậu chủ thôi..*bối rối-ing*

- Cậu... *ngoắt ngoắt*... lại đây cho tuôi!

Jin Young bước tới chỗ cậu chủ ngồi xuống đối diện với hắn làm ra vẻ mặt ngây thơ vô số tội...

- Cậu... từng yêu ai chưa?

- Hả?? – Tự dưng cậu chủ lại hỏi câu như vậy làm Jinnie ta nhất thời bất động mồm há hốc.

[Au: "Uầy... Có con ruồi kìa!"]

- Cậ...Cậu chủ hỏi gì cơ? Y..êu ấy hả? *đỏ mặt-ing*

- Ừm...

- Haha... *xua tay* người như tôi mà dám yêu ai chớ! Vừa xấu, vừa ngốc lại vừa lanh chanh... con gái thấy là chạy mấy cây số rồi chứ ở đó mà yêu với thương gì..!

[Au: "Đâu có đâu! Chị thấy em vừa đáng yêu lại đẹp trai không kém cậu chủ nữa a~"
Jin Young: "Em nói vậy hồi nào? Là chị viết thế chớ bộ!"

Au: "Ặc..."]

- Vậy thôi!

- À.. Thì ra đúng là thất tình! Haizz... hôm nay cậu chủ của tôi bị người đẹp cho ăn bơ rồi! *lắc đầu* Đúng là tội nghiệp! Thôi đừng buồn nữa cậu chủ à... tỏ tình thất bại thì có sao đâu. Không làm người yêu thì hai người cũng vẫn có hể làm bạn tốt mà!

- Hừ ! Cậu thì biết gì chứ?!! – Jae Bum gác tay lên trán thở dài.

- Hay là... cậu chủ à! Người ta từ chối cậu rồi.. hay cậu chủ giả bộ tỏ tình với tôi đi, tôi đồng ý cho!

(=_=|||

Jae Bum's pov: "Lại lên cơn rồi, cái tên giúp việc chết bằm này mình không băm cậu ta ra làm trăm mảnh thì đúng là ngủ không yên mà!" Nghĩ là làm, cậu chủ đứng dậy quăng nguyên 1 tràng toàn những lời khó nghe:

- BIẾN NGAY CHO TUÔI... CHUYỆN NÀY RỐT CUỘC CŨNG LÀ TẠI CẬU HẾT ĐÓ! NẾU KHÔNG TẠI CẬU XUI XẺO CỨ LIÊN TỤC ÁM LẤY TUÔI THÌ TÔI ĐÃ KHÔNG RA NÔNG NỔI NHƯ VẬY... PARK JIN YOUNG! CẬU BIẾN ĐI.... TỪ NAY ĐI CHO KHUẤT MẮT TUÔI..! Tôi sẽ bảo ba mẹ đuổi việc cậu.. đúng là cái đồ sao chổi!

Jae Bum nói xong liền bỏ đi lên phòng một nước không buồn ngoảnh lại nhìn người đằng sau lưng mình đang hóa đá.

- Hic... chuyện này thì liên quan gì đến tôi chứ? Huhu... cậu chủ là cái đồ đáng ghét mà ! Có chuyện gì không hay cũng đổ thừa cho tuôi hết a~ Phải đó... tất cả là tại tuôi! Tại tuôi là sao chổi, tuôi là con ma xui xẻo nhất thế giới... Khi nào ba mẹ cậu về tôi sẽ xin phép thôi việc. Cậu chủ không cần phải đuổi tuôi đâu.. IM JAE BUM LÀ ĐỒ XẤU XA.. ĐÁNG GHÉT.... KHÓ ƯA MÀ ! Huhuhu.....

Jin Young bức xúc khóc ra 1 tràng, ai kia cũng nghe thấy nhưng vẫn dửng dưng bỏ về phòng. Trút được bực tức lên người Jin Young nhỏ tội nghiệp rồi thì mãn nguyện rồi chớ gì.. Thiệt hết nói nỗi! Chỉ tội cho JinYoung.. định an ủi vài câu nhưng không ngờ trò đùa của mình lại phản tác dụng.

[30 phút sau]

Lúc này cậu chủ Jae Bum đang nằm yên trong phòng tiếp tục chơi trò cũ, hắn lấy con kuma dốc ngược đầu nó xuống. Nhưng mà làm thế cũng chẳng thấy vui hơn a~ Hắn đang lo rằng liệu sau này mình và Goo Ha Na có thể làm bạn như trước được không, người cô ấy thích là ai, tại sao người đó lại không thích cô chứ.. một người con gái hoàn hảo vậy mà...

Jae Bum's pov: "Haizz....Im Jae Bum à! Sao phải buồn vậy chứ? Đại nam thần học bá của khối 10 sao phải khổ sở vì một người con gái thế?!! Lạc quan lên đi nào... có rất nhiều các cô gái khác thích mày mà phải không? Thôi không được buồn nữa... không được buồn nữa biết chưa??"

Sau một hồi suy nghĩ mông lung rồi tự an ủi mình, cậu chủ ngồi choàng dậy lấy lại tinh thần đi vào nhà tắm. Nhưng.....

~ Hic... Đồ xấu xa! Sao lại đối xử với người ta như vậy chớ?!.. Huhuhu.... ~

Tiếng nức nở phòng bên cạnh làm Jae Bum tò mò. Là Park Jin Young đang khóc a~

- Khổ quá! Chắc là vì chuyện hồi nãy mình hơi quá lời mà tủi thân nên khóc một mình chứ gì? Tính ra hồi nãy mình cũng hơi quá đáng... chuyện này đâu phải lỗi của cậu ta!... Nhưng chẳng lẽ Im thiếu gia mình mà cũng phải mặt dày đi xin lỗi một tên osin đầu óc không được bình thường sao? Không-đời-nào...

~ Huhu.... Ai cho phép mấy người nói vậy chớ? Đồ xấu xa.. có biết nói như vậy sẽ làm tổn thương người ta không? Huhuhu.. ~

Jae Bum vẫn tiếp tục đấu tranh tư tưởng:

- Nhưng mà tội nghiệp quá! Dù sao cậu ấy cũng có ý quan tâm mình mà, chỉ là không đúng cách thôi... Nếu cậu ta mà giận rồi thì mình sẽ rất có nguy cơ ăn trứng-ốp-la nữa cũng nên! Thôi vậy, đi xin lỗi một tiếng coi như bảo toàn được cái bụng.. không phải chịu đói a~

Cậu chủ Jae Bum sau một hồi chắp tay sau đít đi tới đi lui suy đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định dẹp sĩ diện sang một bên mà sang phòng bên cạnh mặt dày xin lỗi Park Nyeong.

~ cộc cộc cộc ~

- Park Jin Young, mở cửa đi! Tôi có chuyện muốn nói...

- Huhu.. anh đi luôn đi! Đừng bao giờ đến tìm người ta nữa.. đồ xấu xa! Huhuhu...

- Park Jin Young à... cậu không mở cửa là tôi tự mở đó, là nhà tôi nên chìa khóa phòng nào tôi cũng có hết nha!!

- Huhuhu... Đi đi! Đã nói là đi đi mà...

Bực quá Jae Bum về phòng xách qua xâu chìa khóa mở cửa phòng Jin Young.

~ cạch ~

- Park Jin Young tôi xin l.....

Đập vào mắt Jae Bum bây giờ là một khung cảnh ngoài sức tưởng tượng. Cậu tắt hết đèn một mình ôm con minion ngồi trên ghế cạnh bên có hộp khăn giấy vừa khóc thút thít vừa ngồi trước cái TV xem........... "Vì sao đưa anh tới". Thấy cậu chủ, Jin Young giật mình:

- Ủa..? Sao cậu chủ lại vào đây? – mắt mũi vẫn còn ướt nhẹp.

(=_=|||

[Au: "Còn hỏi à? Nãy giờ người ta vì em, lo cho em, sợ em tủi thân khóc một mình nên gạt hết sĩ diện định sang đây xin lỗi.. Haiz... Park Jin Young em thật là tội đáng phhắn thây trăm mảnh a~"]

Quá bất ngờ nên mặt cậu chủ chỉ đen lại rồi bỏ ra ngoài luôn. Thì ra Jin Young nãy giờ vì xem phim Hàn Quốc nên khóc lóc kể lễ thê thảm, vậy mà làm Jae Bum ta cứ tưởng.... Nhưng còn chuyện khi nãy bị mắng oan thì sao ta??

.

.

.

.

.

Ây.... quên lâu rồi a~

Ặc... tui không có nói đâu nha! Cậu chủ lại giận nữa rồi...!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro