Chương 145

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Diệp còn chưa ký xuống hợp đồng <Thế Vai>, có chút chi tiết đôi bên còn đang thương thảo, điều này vừa vặn để cho Hùng Úc có không gian thương lượng với đoàn phim về thời gian và đãi ngộ quay phim.

"Gần đây vài chương trình trinh thám, còn có chương trình trí tuệ đều rất hot, em lại tốt nghiệp đại học A, tới tham gia tuyệt đối có ưu thế." Hùng Úc chọn cho cô mấy chương trình tương đối chất lượng, chị hi vọng có càng nhiều người nhìn thấy những ưu điểm từ những phương diện khác của Khương Diệp.

Trong giới điện ảnh, Khương Diệp còn trẻ, bây giờ kỹ xảo biểu diễn cũng có đã danh tiếng. Hùng Úc có chút hiểu biết những thành tích của cô ở đại học A. Ở trong một đại học cao cấp nhất cả nước, cô vẫn đứng trong hàng ngũ ưu tú nhất. Loại nhân thiết chỉ số thông minh cao này, trong giới giải trí chưa có người nào đứng vững, nhưng Hùng Úc tin tưởng Khương Diệp nhất định có thể làm được.

Dù sao không phải sinh viên tốt nghiệp nào cũng có thể lưu lại một một nét bút đậm như vậy tại đại học A.

Khương Diệp cầm mấy kịch bản chương trình tống nghệ kia nhìn qua, không có hứng thú quá lớn, hiện tại cô đang chuyên tâm muốn đi quay phim của đạo diễn Trương Đông.

Khương Diệp chỉ vào một chồng thật dày trên bàn: "Tất cả những thứ này đều là tống nghệ sao?"

Hùng Úc gật đầu: "Đúng, nơi này cơ bản đều là chọn lựa những chương trình tống nghệ chất lượng nhất. Trước chị đã qua đoàn làm phim <Thế Vai> trao đổi, mặc dù em là nhân vật chính, nhưng vẫn có thể dành ra thời gian để quay show tống nghệ."

Chị ngược lại không phải muốn áp bức Khương Diệp, chủ yếu cô hiện tại đang trong thời kỳ đi lên, không tham gia nhiều chương trình thì thật đáng tiếc.

"Em sẽ xem qua trước, vài ngày sau lại nói." Khương Diệp nhìn một chồng kịch bản trên bàn kia, quay đầu nói với Hùng Úc."

"Được, nếu như không thích cái nào, có thể không đi." Trước khi Hùng Úc rời đi vẫn bỏ lại một câu.

Sau khi người đại diện rời đi, Khương Diệp đưa tay lật xem vài quyển, kết quả nhìn qua không có chút thú vị nào, đều là xấp xỉ cùng một khuôn mẫu. Mấy quyển còn lại bên cạnh cô cũng không có hứng thú nhìn nữa, đứng dậy đi vào thư phòng tiếp tục nghiên cứu kịch bản <Thế Vai>.

Cô phải thể hiện hai nhân vật, ca ca là sinh viên của học viện cảnh sát, vừa mới tốt nghiệp, tới đồn cảnh sát thực tập một năm sau đó mất tích trên đường tra án, trước khi mất tích từng gọi điện cho em gái, nói mình gặp phải chuyện gì đó, mới được một nửa lại im bặt sau đó mất kết nối.

Tình cảm của em gái và anh trai từ nhỏ tới lớn đều rất tốt, vốn dĩ em gái muốn đi tới sở cảnh sát hỏi thăm, lại bị đồng nghiệp của anh trai nhận nhầm người, trời xui đất khiến để cho cô ấy dùng cái thân phận này ngây người ở cảnh đồn, bắt đầu đi theo tiền bối cùng nhau phá án, đồng thời âm thầm điều tra nguyên nhân mất tích của anh trai.

Kịch bản này khó diễn không phải ở việc Khương Diệp phải diễn hai nhân vật, mà là cô cần xử lý tình cảm giữa hai người anh trai và em gái.

Bởi vì boss phản diện sau màn của <Thế Vai> chính là anh trai, vốn dĩ hắn muốn mượn tay em gái, truyền tin tức mình bị ngộ sát tới đồn cảnh sát, lại không ngờ em gái từ một sinh viên trưởng thành trong đại học sư phạm lại có thể đủ tư cách trở thành hình cảnh, sau đó từng chút một vạch trần chân tướng toàn cục.

Từ nhỏ anh trai ổn trọng, em gái hoạt bát, hai người đều là học sinh ưu tú trong trường, cùng học cùng chơi, mỗi ngày đều như hình với bóng, cùng tranh hạng nhất hạng nhì các cấp toàn trường, mãi cho đến khi viết nguyện vọng thi đại học, em gái đi theo ý nguyện của người lớn thi vào sư phạm, mà anh trai lại tới trường cảnh sát.

Dưới sự tiếc nuối của giáo viên các khoa, hai người này tách ra trên đường học đại học.

Bốn năm, hai người ở chung một thành phố cũng thường xuyên gặp mặt, nhưng mỗi người đều có không gian riêng của chính mình.

Mãi cho tới khi tốt nghiệp, anh trai đi làm cảnh sát, mà em gái thì tới một trường trung học làm giáo viên.

Sự thật là, chỉ số thông minh của hai người giống nhau đều cực kỳ cao, cùng đang che giấu bản tính của chính mình. Chẳng qua cuối cùng anh trai hướng về bóng tối, mà em gái lựa chọn phá vỡ bóng tối tiến tới chính nghĩa.

Khương Diệp lại một lần nữa nhìn lại kịch bản từ đầu tới cuối, cô đã bắt đầu chờ mong đến ngày được tới đoàn phim.

Chờ Khương Diệp đi ra từ thư phòng, Chung Trì Tân vừa vặn trở về từ công ty, gần đây hắn viết được không ít ca khúc, phải tới phòng làm việc thu âm.

"A Diệp, mấy thứ này là gì vậy?" Chung Trì Tân vừa trở về đã nhìn thấy một chồng giấy trên bàn, tiện tay lấy một quyển vừa lật vừa hỏi.

"Hùng tỷ mang tới kịch bản show tống nghệ." Khương Diệp đi đến bên cạnh rót một ly nước.

Chung Trì Tân nhìn trang giới thiệu trong tay, nhìn rất nghiêm túc, thậm chí còn quên mất thói quen vừa trở về phải dán ngay vào người Khương Diệp.

Qua một hồi, Chung Trì Tân lật xong kịch bản đang cầm, lúc này mới cọ đến bên người cô: "A Diệp, chương trình tống nghệ này rất thú vị, chúng ta cùng nhau tham gia có được không?"

Khương Diệp liếc trang bìa màu hồng phấn non nớt trong tay hắn, rất xa lạ, cô còn chưa nhìn đến.

"Chương trình nào cơ?" Khương Diệp cầm lấy kịch bản trong tay hắn mở ra xem.

Mở ra bên trong cũng đều là màu hồng phấn, toàn bộ kịch bản tô vẽ loè loẹt, không trách được Khương Diệp lúc trước không sờ đến.

Khương Diệp khép lại quyển kịch bản 'Lên Đường Đi', nhìn tới tên chương trình trên trang bìa, theo bản năng nhíu mày.

Tên chương trình cũng không có gì đặc biệt, trang trí kịch bản lại quá mức đau mắt.

"A Diệp, chúng ta tham gia chương trình này có được hay không? Có thể cùng nhau đi chơi khắp nơi." Ánh mắt Chung Trì Tân thấp thoáng chờ mong, tình nhân đi ra ngoài du lịch thuận tiện quay chương trình, hắn vừa nhìn hai chữ 'tình nhân' này đã không thể rời mắt.

Vừa vặn mượn cớ đi quay chương trình, có thể quang minh chính đại để cho tất cả mọi người chứng kiến bọn họ là một đôi.

Khương Diệp mở kịch bản ra một lần nữa, quả nhiên thấy giữa trang giấy phấn hồng viết một dòng thành thật mời cô cùng nửa kia tham gia show tống nghệ.

Khương Diệp: "..."

Hiện tại toàn bộ cư dân mạng đều biết cô cùng Chung Trì Tân đã ở bên nhau, tâm tư của tổ tiết mục này không cần nói cũng hiểu.

Có điều bọn họ đã đoán sai rồi, không phải Khương Diệp đồng ý, sau đó khuyên Chung Trì Tân cùng tham gia, ngược lại động tác của Chung Trì Tân lại nhanh hơn một chút.

"Em phải quay phim, chúng ta không có mấy thời gian ở cạnh nhau." Chung Trì Tân ôm lấy Khương Diệp, cọ cọ lên mặt cô làm nũng nói: "Hôm nay anh đi thu âm, người khác đều có bạn gái đi cùng, chỉ mình anh không có."

Khương Diệp: "..." Rõ ràng là phòng thu âm của một mình anh, lấy đâu ra người khác.

"Anh còn hai tập phát sóng trực tiếp nữa chưa quay xong."

"Rất nhanh là xong rồi, ngày mai anh phải qua D thị, chúng ta lại phải tách ra." Chung Trì Tân vừa nhắc đến, cơ mặt lại hạ xuống, cực kỳ giống chó con tủi thân.

"Em không nói sẽ không cùng anh tới D thị." Trong khoảng thời gian này Khương Diệp vẫn đang rảnh rỗi, <Thế Vai> không chỉ có mình cô làm diễn viên, còn một vài người nữa chưa tuyển xong.

"Vậy em đồng ý cùng anh tham gia chương trình này đi."

Cuối cùng dưới công lực 'làm nũng' của Chung Trì Tân, Khương Diệp vẫn phải đồng ý.

Về phần biểu tình của Hùng Úc sau khi nhận được điện thoại của Khương Diệp, nghe cô nói muốn tham gia chương trình tống nghệ yêu đương là cái quỷ gì thì để nói sau.

...

Trong khoảng thời gian này, đoàn luật sư của Thời đại Văn hoá hết sức bận rộn, trước bay qua D thị xử lý thí sinh cầm dao trả thù kia, biện luận cho đến khi đối phương hối hận vì đã sinh ra trên đời, hiện tại lại phải đi thu thập chứng cứ, đối phó tay săn ảnh chụp và quay lén video, cùng với các tài khoản marketing lên bài không kiểm soát.

Đối với sự kiện này phản ứng của cư dân mạng chỉ có một: [Cầu xin các vị tài khoản marketing tỉnh táo một chút đi, cũng đã can qua quá nhiều lần rồi, còn muốn lan truyền tin tức không tốt về Khương Diệp, một nửa số tài khoản marketing các người đều đã bị Thời đại Văn hoá đạp ngã, bây giờ vẫn còn dám đăng loạn nữa?]

Trên mạng thật vất vả mới yên tĩnh vài ngày, trong nháy mắt đã đến thời gian phát sóng trực tiếp Tinh Tú tập đếm ngược thứ hai, từ tám người tiến vào top 4.

Đài trực tuyến hôm nay so với lần trước còn chen lấn dữ dội hơn, trong đó có một nửa là nhóm cp Chuyên Nghiệp nghe tin mà đến.

Nghe nói Giang tỷ đã xuất hiện trên phát sóng trực tiếp hai lần.

Phải biết rằng Giang tỷ = Khương Diệp = Chuyên Nghiệp – real.

[A a a! Tôi là người mới, xin hỏi trình tự xem trực tiếp thế nào ạ?]

[Tập này Khương Khương sẽ tới sao?]

Theo màn hình trực tiếp bắt đầu phát sóng, vô số cư dân mạng đều đang tìm kiếm Khương Diệp, đáng tiếc màn ảnh rất ít khi chuyển đổi, hơn nữa Khương Diệp cố ý né tránh màn hình, cư dân mạng vẫn chưa phát hiện ra bóng dáng của cô, chỉ có thể thở dài tiếp tục nghe ca hát.

Lần này khi tám thí sinh bước lên sân khấu, trạng thái không giống nhau, nhất là so sánh giữa Dương Túc và Lâm Trí.

Dương Túc đứng trên vũ đài giống như vừa ăn thuốc kích thích, mà Lâm Trí phảng phất như chuẩn bị muốn xuất gia.

[Ha ha ha, Dương Túc là một thành viên của cp Chuyên Nghiệp, đương nhiên sẽ hưng phấn. Nói thật nha, bây giờ tôi vẫn còn đang ở trong trạng thái phiêu linh không chân thật đây.]

[Lâm Trí hình như là only fan của Khương Khương.]

[Chết cười, thỉnh cầu hỏi tâm tình của Lâm Trí hiện tại khi đối mặt với đạo sư là như thế nào?]

[Cạc cạc cạc, thí sinh bị đào thải lần trước không phải nói Lâm Trí muốn sau khi giành được quán quân muốn xin ca ca số điện thoại của Khương Khương sao? Khó trách ca ca lúc ấy trầm mặt không nói lời nào.]

[Đỉnh! Bây giờ hồi tưởng lại, cảm giác tất cả đều là đường! Tôi cmn đã bỏ lỡ bao nhiêu đây?]

Đạn mạc nghị luận ầm ĩ, Giản Đồng Hạnh trên đài cũng thi thoảng muốn chế nhạo Chung Trì Tân.

"Thì ra A Diệp của anh thực sự là Khương Diệp, ngày đó tôi còn tưởng chỉ là cùng tên."

Tâm tình Chung Trì Tân hôm nay rất tốt, chỉ cười cười không nói gì, ánh mắt thoáng hướng về một vị trí bên dưới vũ đài.

[Đến đến, cái ánh mắt này, Khương Diệp tuyệt đối đang ở phía dưới. Lúc trước tôi đơn thuần ngồi bên dưới khán đài nhạc hội, nhìn thấy ánh mắt này của ca ca còn tưởng rằng ca ca đang nhìn fan.]

Thí sinh lúc này vẫn theo thể lệ cũ rút thăm thi đấu, tổng cộng tám màn biểu diễn đơn của các thí sinh, mỗi một vị đạo sư có 100 phiếu, có thể tự do ném cho đội viên, chiếm cứ 60% kết quả, một phần khác là phiếu bầu của cư dân mạng, hai bộ phận cộng lại theo tỷ lệ tính ra số diểm cuối cùng, bốn người có điểm thấp nhất sẽ bị đào thải.

Dương Túc vẫn biểu diễn một ca khúc hát nhảy nóng bỏng như thông thường, thật sự muốn theo con đường này đi đến cùng, mặt khác có hai thí sinh mạo hiểm đổi phong cách, mong muốn có thể tìm được đột phá.

Có điều phản hồi không tốt lắm, ngược lại màn biểu diễn của Dương Túc lại được fan yêu thích hơn.

[Tôi phảng phất nhìn thấy Giản Đồng Hạnh thứ hai, tuy rằng Dương Túc là nam sinh, đối với một người có vũ đạo cũng tốt, giọng hát cũng tốt thế này hoàn toàn không có sức chống cự.]

[Một loại phong cách đi đến cực hạn thật sự có thể khiến cho người ta bội phục.]

Biểu diễn trực tiếp, trên cơ bản không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra, rốt cuộc đi đến thời điểm này, người xem chú ý nhất tới bốn người bắt đầu hình thành phong cách của chính mình, cũng thành công giữ lại bọn họ.

"Lần trước khiến cho tôi kinh diễm là Phương Hoằng, ca khúc của cậu ấy đến bây giờ có buổi tối tôi vẫn còn ngâm nga." Hôm nay Tằng Vân làm đạo sư tổng kết: "Mà hôm nay màn biểu diễn khiến tôi rung cảm chính là Lam Hà Linh, thời gian rảnh rỗi tại phòng ngủ, cậu có xem lại biểu hiện chính mình ở hai ba tập trước hay không? Đến bây giờ đã hoàn toàn khác nhau, tôi nghe thấy trong tiếng ca của cậu không còn cái gọi là linh hoạt kỳ ảo hư vô mờ mịt, mà là một loại phản loạn. Hà Ninh, tôi cho rằng cậu đã tìm được điều mà mình muốn."

[Đột nhiên cảm động, Tiểu Lam biến hoá quả thật rất lớn, cậu ấy so với thời điểm mới tới đã trở nên khiêm nhường hơn không ít, tôi nhìn video huấn luyện mấy tập này, cảm thấy cậu ấy đã buông xuống cái giá vô hình kia.]

"Chung đạo sư có suy nghĩ gì để nói với các thí sinh của chúng tôi hay không?" MC đi lên hỏi.

Chung Trì Tân đẩy đẩy chiếc bút trên mặt bàn, giương mắt nhìn về phía Phương Hoằng, Lam Hà Ninh, Lâm Trí, Dương Túc đứng bên trên đài: "Thứ hạng cuối cùng không có ý nghĩa quá lớn, một hai ba bốn cũng chỉ là thứ hạng của một ca khúc, tôi càng chờ mong biểu hiện của các cậu sau khi trận tranh tài này kết thúc hơn."

[A a a! Không biết vì sao, đột nhiên cảm giác ca ca dịu dàng hơn rất nhiều.]

[Dù sao cả thế giới đều biết anh ấy rất thích làm nũng, ha ha ha.]

Phát sóng trực tiếp vừa kết thúc, ấn theo lệ cũ, sẽ ghi lại hình ảnh các đạo sư và thí sinh rời đi trong pháo ruy băng, sau đó màn ảnh mới chậm rãi đen xuống, để cho người xem có một chút thời gian giao lưu trên đài trực tuyến.

Lần này hai vị nữ đạo sư vẫn như thông thường đi lên trên đài ôm từng thí sinh, sau đó tiến về hậu trường. Nhưng Chung Trì Tân lại trực tiếp đi xuống phía khán đài.

Vốn dĩ màn hình cố định bên cạnh Chung Trì Tân không kịp phản ứng, một khắc mới chậm chạp đuổi theo.

Chung Trì Tân chỉ là không muốn nhìn thấy Khương Diệp giống như lần trước, ra ngoài chờ mình sau đó xảy ra chuyện không may, hắn không chịu nổi nếu lại nhìn thấy cô bị thương lần thứ hai, cho nên trực tiếp bước xuống dưới muốn đưa Khương Diệp cùng đi vào hậu trường.

[Đỉnh a a a a a! Rốt cuộc ngồi xổm chờ nãy giờ cũng được thấy cảnh này! Các cô gái Chuyên Nghiệp đi ra hết cho tôi! ! !]

[Hu hu, Khương Khương của tôi sao lại hoá trang nữa? Nào có ai cả ngày đem mình hoá xấu như vậy không?]

[Kỳ thật vẫn còn được, chỉ là hơi bình thường, đương nhiên so với dáng vẻ thật sự của Khương Diệp quả thật xấu gấp trăm lần.]

[Phặc! Trong nháy mắt ca ca lôi kéo Khương Khương đi vào trong, quá bá đạo!]

[Thôi đi nha, nghĩ lại một chút dáng vẻ của ca ca mấy người một bên ôm một bên cọ cọ làm nũng với Khương Diệp đi.]

[... Cạn lời, Người từng là Alpha bạo quân trong lòng tôi, thực tế là một cái Omega sữa tươi.]

Các cô gái Chuyên Nghiệp ngồi ròng rã quan sát cả chương trình trực tiếp, rốt cuộc mấy chục giây cuối cùng đập được đường hàng thật giá thật, đạn mạc trên đài trực tuyến đều điểm danh kêu gào, còn có hàng loạt chữ hỷ màu đỏ thẫm.

Chung Trì Tân xuống đài trực tiếp giữ chặt cổ tay Khương Diệp hướng về hậu trường, nghiêng người che chở cho cô, ngăn ngừa người xung quanh đụng tới.

"Khương Diệp, kia là Khương Diệp đúng không?" Dương Túc đụng tay Lâm Trí bên cạnh, vẻ mặt vừa phấn khởi vừa kích động.

"Không giống người trong phim điện ảnh." Phương Hoằng cũng nhìn thoáng về phía Khương Diệp.

"Cô ấy trong mỗi một bộ phim đều không giống nhau, đi thôi!" Lam Hà Ninh ôm hai cánh tay nói.

Lâm Trí đã hoàn toàn ngây dại, nhân thiết ổn trọng bình thường đã sớm sụp đổ, con mắt nhìn chằm chằm vào Khương Diệp không thèm chớp một cái.

Thần tượng của hắn vậy mà đã có người yêu, lại còn là đạo sư của hắn.

Chung Trì Tân che chở Khương Diệp đi vào hậu trường, liếc về phía mấy học viên bên kia, cuối cùng nói khẽ với cô: "Em có muốn tới gặp bọn họ hay không?"

Thực tế hắn muốn mang Khương Diệp đi khoe ân ái với các học viên.

Hắn đã mở miệng, Khương Diệp đương nhiên không từ chối, hai người chậm rãi hướng về phía bốn thí sinh.

"Cmn cmn, Chuyên Nghiệp cơ thể sống!" Dương Túc theo bản năng lùi về phía sau một bước, trên mặt lại là hưng phấn khó nén.

"Phương Hoằng, nhìn tôi bây giờ ổn chư?" Dương Túc lôi kéo Phương Hoằng bên cạnh, để cho hắn xem giúp hình tượng của bản thân.

"Rất ổn."

Về phần Lâm Trí, hắn đã xoay người cầm lấy điện thoại, mở camera kiểm tra xem tóc mình có bị rối loạn hay không rồi mới xoay người lại.

"Khương Diệp, cô hoá trang thật là... xịn." Giản Đồng Hạnh từ nửa đường đi ra, cẩn thận đánh giá cô, hoàn toàn là một trời một vực so với người ở trên lễ trao giải điện ảnh Kim Tiêu.

Giản Đồng Hạnh là một người nhiệt tình, lập tức gọi bốn học viên tới: "Lâm Trí, không phải cậu muốn chữ ký và số điện thoại của Khương Diệp sao? Cơ hội thật tốt đây nè."

Lâm Trí còn đang có ý đồ bảo trì hình tượng học viên ổn trọng, Dương Túc đã xông lên, hắt dứt khoát từ bỏ chạy theo.

Cuối cùng bốn thí sinh thành công thêm bạn wechat của Khương Diệp, cùng với mỗi người một tấm ảnh chung, còn có cả ký tên.

Chung Trì Tân nhìn hai người Lâm Trí và Khương Diệp đang chụp ảnh chung bên cạnh, trong lòng lập tức đổ bình dấm chua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro