Chương 98

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Alo." Sau khi kết nối điện thoại Khương Diệp khách khí với đầu bên kia một tiếng.

Chung Trì Tân trầm mặc hồi lâu, lâu đến nỗi Khương Diệp phải hỏi một lần nữa: "Anh tìm tôi có chuyện gì sao?"

"... Ngày 25 tôi tổ chức nhạc hội cô có muốn tới hay không?"

"Hôm nay tôi mới biết được sinh nhật của cô cũng là ngày 25, ngày đó cô muốn tổ chức sinh nhật với bạn bè sao?"

"Nếu tổ chức sinh nhật xong, có thể đến xem tôi công diễn không? Cô là bạn của tôi, một bài hát cuối cùng muốn chúc cô sinh nhật vui vẻ."

Không cho Khương Diệp bất kỳ cơ hội nói chuyện nào, Chung Trì Tân dùng một tia ý thức nói vài câu liên tiếp.

Khương Diệp vài lần muốn mở miệng nói chuyện, cuối cùng cũng bắt đầu cầm di động trầm mặc, hai đầu điện thoại chỉ còn tiếng hít thở nhẹ nhàng của đôi bên.

"Ngày hôm qua... anh tới đoàn phim sao?" Khương Diệp hỏi sang một chuyện khác.

Chung Trì Tân lập tức trả lời: "Tôi quên lấy kịch bản, cho nên tìm đạo diễn, ngày hôm qua cô quay phim thế nào?" Giống như căn bản không biết hôm qua Khương Diệp không hề tới đoàn phim.

Sơ hở, mỗi một câu hắn nói đều là sơ hở.

Ngày đầu tiên hắn tới đoàn phim, Khương Diệp rõ ràng đã nhìn thấy Bao Điển Hiền đưa kịch bản cho hắn, sau đó được trợ lý đem bỏ vào trong túi.

"Ngày hôm qua tôi không tới đoàn phim."

"Khó trách ngày hôm qua tôi không nhìn thấy cô." Chung Trì Tân ngồi trước mặt đàn dương cầm trong nhà kính, đầu ngón tay hờ hững khoát lên phím đàn, giọng điệu trấn định: "Có phải thân thể cô không thoải mái hay không?"

Khương Diệp buông mắt ngắm nghía chỉ tay trong lòng bàn tay còn lại của mình. "Ngày 25 tôi sẽ tới, trước đó đã nói muốn xem anh biểu diễn."

Không phải bởi vì chúc phúc cho bạn bè, cũng không nói sắp xếp ngày sinh nhật, đơn giản chỉ là một câu 'trước đó đã nói'.

Trong nháy mắt Chung Trì Tân có ý nghĩ hay là trực tiếp mở miệng nói cho cô biết tâm tư chân thật trong lòng mình, nói cho cô bài hát cuối cùng là vì cô mà viết, nói rằng chính mình thực sự thích cô đến thế nào, đến cuối cùng... lại không nói được gì.

Một cuộc điện thoại đối với cả hai người đều chưa nói tới vui vẻ đã bị cắt đứt.

Khương Diệp trở lại căn hộ, chờ trợ lý rời đi, ngồi trong phòng khách nửa giờ, sau đó lại lái xe đi ra ngoài.

...

"Sao cậu lại tới đây?" Tiễn Quý theo bản năng nhìn xung quanh bên ngoài một lượt, sau đó mới kéo Khương Diệp vào bên trong. "Cũng không mang khẩu trang, bị mấy tay săn ảnh chặn lại thì làm sao bây giờ?"

"Ai tới vậy?" Lý Ái mang một đĩa hoa quả mới gọt đi ra từ phòng bếp, nhìn thấy Khương Diệp hai mắt liền toả sáng: "Tiểu Diệp!"

Tiễn Quý đến cùng đã quen biết Khương Diệp nhiều năm như vậy, một chút là có thể nhìn ra tâm tình cô không tốt, nói với Khương Diệp: "Ai, gần đây mới phát hiện một quán nướng mùi vị không tệ, cậu có muốn đi ăn thử không?"

"Em không đi đâu." Lý Ái quăng cho Tiễn Quý một ánh mắt. "Em muốn đi ngủ, hai người tự mình đi chơi đi."

Tình trạng của Khương Diệp bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy là không tốt, hai người đều có thể nhìn ra được điểm không thích hợp, Tiễn Quý mang theo cô đi ra ngoài, thuận tay vớt cái mũ của mình đội lên đầu Khương Diệp.

Lý Ái trốn trong phòng, suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được điều gì, liền gửi một tin nhắn cho Tiễn Quý.

Mới vừa ra khỏi tiểu khu, Tiễn Quý đã nhận được tin nhắn của Lý Ái: [Chung thần không phải ngày 25 này muốn tổ chức nhạc hội vì Tiểu Diệp sao? Vì sao tâm tình của Tiểu Diệp còn không tốt như vậy?]

Tiễn Quý: [Chắc là tình nhân giận dỗi đi.]

Lý Ái: [Lời nói như vậy anh tin sao? Tiểu Diệp giống loại người hay giận dỗi kia? Anh tìm hiểu tìm hiểu xem trong giới có phải có người nào bắt nạt Tiểu Diệp hay không? >"<.]

Tiễn Quý: [Có thể là Chung Trì Tân giận dỗi.]

Lý Ái: [Câm miệng, không được nói ca ca của em.]

Tiễn Quý: [? ? ? Em gọi ai là ca ca?]

Động tác nhỏ của hắn quá nhiều chọc cho Khương Diệp nhìn sang, hắn theo bản năng thu hồi lại di động.

"Tâm tình không tốt sao?" Tiễn Quý kéo Khương Diệp vào một quán ăn khuya, lúc này trong quán không có ai.

"Khi nào thì cậu biết được mình thích Lý Ái?" Khương Diệp đột nhiên hỏi một vấn đề không liên quan.

Tiễn Quý vỗ đùi: "Cái này nha... Kỳ thật không gạt cậu, lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, tôi đã cảm thấy cô ấy rất đặc biệt, sau này tự nhiên cứ thích như vậy."

Trong lúc nói chuyện hắn còn trộm nhắn tin cho Lý Ái: [Không phải, vì sao ngày 25 Chung Trì Tân lại tổ chức nhạc hội vì Khương Diệp? Ngày 25 là cái ngày gì?]

Lý Ái: [... Anh rốt cuộc có phải bạn thân của Tiểu Diệp không vậy? Ngày 25 là sinh nhật của cô ấy, các fan đều biết việc này, các anh hàng năm không tổ chức sinh nhật cho Tiểu Diệp hay sao?]

Tiễn Quý: [Sinh nhật... tổ chức cho Khương Diệp là ngày 25 tháng 12 âm lịch mà.]

Chủ quán đem một bình rượu trắng tới, Khương Diệp mở nắp tự đổ cho mình một ly.

"Ngày 25... cậu có sắp xếp gì?" Tiễn Quý thăm dò.

Khương Diệp ngửa đầu uống cạn ly rượu: "Xem nhạc hội."

"Nhạc hội của Chung Trì Tân?" Tiễn Quý nghi hoặc trong lòng, còn đến xem nhạc hội, không giống dáng vẻ đang giận dỗi nha.

Khương Diệp nhẹ gật đầu.

Trong giới nếu có người tìm Khương Diệp gây phiền phức, cô tuyệt đối không trưng ra vẻ mặt này, Tiễn Quý ruột gan đảo lộn suy nghĩ, cố tình người đối diện chỉ uống rượu không nói lời nào, hắn càng nghĩ càng cho rằng chính là chuyện tình cảm đang xảy ra vấn đề.

"Chuyện này, tôi và Lý Ái cũng có đôi khi mâu thuẫn." Tiễn Quý quyết định mang bản thân ra làm ví dụ. "Cô ấy trước kia luôn cảm thấy tôi sẽ chạy mất, sợ tôi ghét bỏ mình, tôi còn cảm thấy cô ấy mới là người chạy kìa, cô ấy lớn lên xinh đẹp, trong nhà còn có tiền, tôi lại bình thường như vậy."

Lý Ái khi còn nhỏ bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mất đi hai chân, vẫn dựa vào chân giả đi đường. Nhìn bề ngoài có vẻ tự tin hào phóng, thực tế vừa chạm đến tình cảm sẽ tự động lùi bước.

"Tỉnh cảm chính là trải qua như vậy, rơi vào rồi rất khó đi ra, lại luôn dễ dàng xảy ra nhiều vấn đề." Tiễn Quý tận tình khuyên nhủ: "Cậu xem cậu cùng Chung Trì Tân, hai người đều rất tốt, giữa người yêu với nhau có chuyện gì nên mở rộng lòng mình, nói ra hết được đều có thể giải quyết."

Khương Diệp đột nhiên ngẩng đầu nhíu mày nhìn về Tiễn Quý: "Người yêu?"

Tiễn Quý vớt bình rượu trước mặt Khương Diệp, đổ cho mình một ly: "Chớ giả bộ, lão Đồ đã sớm nói cho tôi biết về chuyện của hai người, các người ở tỉnh Y đã ở chung một chỗ nha, tôi cũng không phải người ngoài, lại còn muốn gạt tôi."

Khương Diệp: "Học trưởng nói cho cậu biết?"

Tại tỉnh Y, khi đó cô và Chung Trì Tân rõ ràng vừa mới quen biết không lâu.

Tiễn Quý 'ừm' một tiếng, ngửa đầu uống một ngụm rượu, sau đó nhíu mày nhìn cái ly, líu lưỡi: "Sao lại cay thế này? Thiệt thòi cậu uống nhiều như vậy."

Gọi chủ quán tới đổi hai lon nước có ga, Tiễn Quý túm bình rượu trên bàn đặt xuống dưới chân, đưa cho Khương Diệp một lon: "Uống cái này đi."

"Chúng tôi chỉ là quan hệ bạn bè, học trưởng hiểu lầm rồi." Khương Diệp nhìn Tiễn Quý nói.

"A?" Tiễn Quý tự hỏi có phải mình bị một ngụm rượu kia khiến cho mụ đầu đến nỗi nghe lầm rồi hay không: "Hai người chia tay?"

Sắc mặt Khương Diệp nhăn nhó một giây: "Không phải... chúng tôi chưa bao giờ ở bên nhau."

Tiễn Quý nghiêm túc nhìn chằm chằm Khương Diệp một hồi, một lát sau lại bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, không nghĩ tới Khương Diệp trong chuyện tình cảm lại là người như vậy, vừa chia tay đã trở mặt không quen biết.

Lão Đồ đã nói trước cho hắn, Khương Diệp đưa Chung Trì Tân tới nhà anh ấy, hình như còn hoá trang cái gì cho anh ta, nhìn độ thuần thục giống như thường xuyên thực hành. Hơn nữa Chung Trì Tân vừa giành được Xuân Khê Đường, qua tay liền đưa luôn cho Khương Diệp.

Còn nữa, lần trước quay quảng cáo hắn cũng đã nhìn thấy rõ ràng, hai người nắm tay quang minh chính đại, biểu hiện rất tự nhiên, nếu không phải loại quan hệ kia, Tiễn Quý sẽ nuốt sống một thùng cải bẹ của công ty hắn!

"Cái này... trong chuyện tình cảm, có bỏ mới có được." Tiễn Quý thở ngắn thở dài, một bộ dáng như cao thủ tình yêu: "Kiêng kị nhất một điều, giấu giếm trước sau. Thích là thích, không thích là không thích, cậu bình thường đều là người sảng khoái, nhất thiết đừng ở chỗ này phạm phải hồ đồ. Tôi nhìn Chung Trì Tân cũng không tệ lắm, trong mắt anh ta có cậu."

Khương Diệp trầm mặc nhìn lon nước có ga trước mặt, dưới tình huống cô không hề biết gì, vậy mà có người đã mặc định quan hệ của bọn họ.

"Ban đầu là cậu mở lời sao?" Qua một hồi lâu, Khương Diệp hỏi.

Vừa nhắc tới chuyện này, Tiễn Quý đúng là có khá nhiều chuyện muốn nói, năm đó Khương Diệp và Đồ Liêu là hai cẩu độc thân lớn nhỏ, một lòng một dạ xây dựng sự nghiệp, hoàn toàn không để ý đến một người bạn là hắn đang rơi vào lưới tình.

Tiễn Quý cũng là dựa vào chính mình đi từng bước một cho tới tận bây giờ.

"Đương nhiên là do tôi mở lời, may mà tôi nói ra sớm một chút, nếu không Tiểu Ái đã lập tức đóng gói xuất ngoại." Tiễn Quý nhắc lại trong lòng vẫn còn sợ hãi. "Tôi sống hai mươi mấy tuổi, sắp trở thành tăng sư nghiên cứu đến nơi, mãi mới có thể động tâm với một người con gái là cô ấy, suýt chút nữa đã bở lỡ."

Tiễn Quý cầm lon nước có ga trước mặt, ừng ực uống một hơi lớn: "Chuyện tình cảm này không thể do dự, một lần do dự chính là bỏ lỡ một đời. Cậu làm về nghệ thuật, đóng phim điện ảnh, không có khả năng không biết, cho nên nhất thiết đừng nghĩ đông nghĩ tây, thích được một người không hề là dễ dàng."

Một câu lại nói tiếp một câu, Tiễn Quý đều nói đến cảm động, không nghĩ tới hắn cũng rất ra dáng một vị quân sư tình yêu.

Chủ quán bưng tới vài đĩa xiên nướng, ngửi thấy mùi thịt, Tiễn Quý lúc này mới phân tâm, tập trung tiêu diệt xiên nướng.

Phải cảm ơn Khương Diệp hôm nay đến đây, cuối cùng hắn cũng thoát ra từ trong ma trảo của Tiểu Ái, có thể ăn được một bữa xiên nướng.

Khương Diệp thấy dáng vẻ hổ đói của hắn, nhíu mày hỏi: "Cậu chưa ăn cơm tối sao?"

"Ăn rồi." Tiễn Quý diệt xong hai cây xiên nướng mới ngẩng đầu lên cười: "Tiểu Ái bình thường không cho phép tôi ăn mấy thứ này, quầy hàng này đã mở từ rất lâu, tôi còn chưa từng đến, hôm nay nhờ cơn gió của cậu."

"Có chuyện gì cậu cứ nói ra, tôi giúp cậu tham khảo một chút." Tiễn Quý cắn xiên nướng nói nhồm nhoàm: "Nói như thế nào tôi cũng là người từng trải, cậu đừng hi vọng gì vào lão Đồ, anh ấy đến bây giờ vẫn còn là lão độc thân."

Khương Diệp ban đầu còn có gì đó muốn hỏi, hiện tại cũng không cần hỏi ra nữa.

Cô đẩy đĩa xiên nướng trước mặt mình về phía Tiễn Quý: "Không có chuyện gì, cha mẹ tôi bên kia... có động tĩnh gì không?"

Nhắc tới chuyện này, Tiễn Quý hưng phấn: "Tôi vẫn cho người để ý, bọn họ đang dạy học ở một trường cấp ba tư nhân, đãi ngộ hình như không tốt lắm, dù sao mỗi ngày lên lớp xong liền về nhà, ngoại trừ một tuần đi ra ngoài mua đồ một lần, thời gian khác căn bản không ló mặt."

Cha Khương đại khái vì sự tình của đồng nghiệp cộng thêm trước đó Tiễn Quý tìm người quấy rầy một phen, hoàn toàn bị doạ đến vỡ gan, mẹ Khương lại đặt cha Khương lên trời, hai người mỗi ngày đều lủi thủi trong phòng, không giống như trước kia đi khoe khoang khắp nơi con gái mình tốt nghiệp đại học A thế nào, đi làm ở công ty lớn ra sao, không hề đề cập một chút dính dáng gì đến Khương Diệp.

Ngồi bên bàn xiên nướng trò chuyện bảy tám hồi, tâm tình của Khương Diệp hơi buông lỏng một chút, trước khi rời đi cô tới quầy trả tiền, bởi vì trên người Tiễn Quý không có nửa đồng tiền nào.

"Ai, có chuyện gì tìm tôi không thì là lão Đồ trò chuyện, đừng có cái gì cũng giấu trong lòng." Trước khi rời đi, Tiễn Quý ôm bả vai Khương Diệp vỗ vỗ. "Nếu thật sự Chung Trì Tân bên kia có vấn đề, cậu cứ chia tay đi, không có gì đáng ngại, tôi lại tìm cho cậu một người khác tốt hơn."

Nói xong Tiễn Quý lại bổ sung thêm một câu: "Đương nhiên... muốn tìm người đẹp trai như anh ta khả năng hơi có chút khó khăn."

"Chúng tôi không có ở bên nhau" Khương Diệp đè trán, giải thích thêm lần nữa.

"Phải phải, không ở bên nhau." Tiễn Quý trấn an xong lại hỏi: "Cậu đi về thế nào?"

"Vừa rồi mới tìm lái xe thuê."

"Được rồi, tự mình chú ý an toàn." Tiễn Quý thò tay kéo khoá áo của Khương Diệp lên, che chắn một nửa khuôn mặt của cô. "Như vậy sẽ không nhìn rõ cậu là đại minh tinh nữa."

...

Tiễn Quý vừa về đến nhà, Lý Ái đã ngăn ở cửa: "Thế nào rồi, Tiểu Diệp và ca ca có chuyện gì vậy?"

Tiễn Quý lắc đầu, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: "Hai người bọn họ ầm ĩ chia tay."

Lý Ái hoài nghi nhìn Tiễn Quý: "... Thật sự?"

"Đương nhiên là thật, Khương Diệp còn ở chỗ này lấy kinh nghiệm từ anh, vừa rồi còn muốn lấy rượu giải sầu, cũng may bị anh ngăn lại, chỉ uống mấy ly." Tiễn Quý không đề cập chút nào đến việc chính mình ăn bao nhiêu đĩa xiên nướng.

"Tiểu Diệp có nói vì sao lại chia tay không?" Lý Ái cũng không quên sự tình ở thành phố W trước kia, khi đó trong đáy mắt của Chung Trì Tân toàn bộ đều chỉ có Khương Diệp, căn bản không buông tha cho bất luận kẻ nào.

"Cái này thì không nói, vẫn còn khẳng định không ở bên Chung Trì Tân." Tiễn Quý sờ cằm nghi ngờ nói: "Trước kia thế nào không phát hiện Khương Diệp còn có thói quen mạnh miệng nhỉ? Quả nhiên tình yêu có thể thay đổi một con người."

Tiễn Quý kiên định tin tưởng hai người bọn họ là một đôi.

Lý Ái cũng lắc đầu, cô ấy không hiểu giữa Khương Diệp và Chung Trì Tân có thể sinh ra mâu thuẫn gì, rõ ràng hai người đều ưu tú như vậy.

...

Vốn dĩ Khương Diệp còn muốn bình tĩnh vài ngày, lại bị một sự kiện quấy rầy tiết tấu.

Có người theo dõi cô, mua được ảnh chụp cô cùng Tiễn Quý ngồi chung một chỗ, không chỉ như thế, còn có ảnh động Tiễn Quý trước khi đi ôm bả vai cô, sau đó giúp cô kéo khoá áo.

Vừa mới truyền ra liền nhanh chóng nhảy lên Hot search.

[Cmn, người đàn ông này là ai?]

[Khương Diệp lại tuỳ ý để anh ta 'giở trò' như vậy sao?]

[Không phải là vị kim chủ nào đi.]

[Cả ngày kim chủ kim chủ, không biết suy nghĩ gì khác sao?]

[Dáng vẻ của bọn họ nhìn rất thân mật.]

[Bây giờ kỹ thuật chụp ảnh của truyền thông thật có tiến bộ, học được từ bên Tô Khinh Y sao? Chụp được thật rõ ràng, chính là đừng để đến lúc lại bị vả mặt.]

[Đây không phải là học trưởng Tiễn Quý tam kiếm khách trường đại học A sao?]

[Vị này cũng xuất thân đại học A? Hiện tại tốt nghiệp đại học A có nhiều như vậy à?]

[Tam kiếm khách, còn có nhị kiếm khách nữa đâu?]

[Sinh viên hệ tài chính Khương Diệp, nghiên cứu sinh hệ sinh vật Tiễn Quý, giáo sư khoa vật lý Đồ Liêu, đại học A chúng tôi có tam kiếm khách có tiếng là nghiêng bút chém chữ.]

[Người này tôi biết là ai, ông chủ cải muối siêu hot gần đây - Tiễn Quý. Hình ảnh.jpg]

[Kỳ thật nhìn kỹ một chút khuôn mặt ông chủ cải muối nhìn rất man, lại vẫn còn trẻ.]

[Chờ chờ, hình như tôi phát hiện ra một chuyện không ổn, mấy người mở xem avatar Diễn viên Khương Tiểu Diệp, phát hiện ra cái gì?]

[Cải muối?]

[Đây là hai chữ mặt sau trên bao bì của cải muối đóng gói phải không?]

[Cmn! Đừng nói với tôi Khương Tiểu Diệp với Tiễn Quý là một đôi nhé, tôi không chịu đâu.]

[Tôi cũng không chịu, ông chủ cải muối tuy rằng không tệ, nhưng Diệp Diệp đáng giá tốt hơn.]

[Vậy cũng cần phải Khương Diệp tình nguyện nha, người ta cũng đã treo hình ảnh lên làm avatar rồi.]

[Tôi mở xem weibo ông chủ cải muối, hình như anh ta đã có người trong lòng, Khương Diệp đây là yêu thầm sao?]

[Tôi không tin! ! !]

[Mặc kệ giải thích thế nào, avatar sẽ không lừa người.]

[Đột nhiên nghĩ tới vì sao ca ca trước đây lại cầm ra cải muối Tiễn Quý trong Trở Về Diền Viên? ? ?]

[Chắc là ca ca mua, có sao nói vậy, cải muối Tiễn Quý quả thật ăn rất ngon.]

[Tôi đi tra xét một chút thời gian bọn họ ghi hình, khi đó cải muối Tiễn Quý còn chưa chính thức đưa ra thị trường, ca ca lấy từ đâu tới?]

[Thông tin nội bộ, hình như người trong giới đã sớm mua được.]

...

Tin tức trên mạng vừa tuôn ra, Hùng Úc lại lập tức gọi điện thoại cho Khương Diệp chứng thực.

Dựa theo quy tắc trong giới đáng lẽ ra không phải như vậy, bình thường cánh săn ảnh chụp được thứ gì đều sẽ có lưu trình, một số người muốn kiếm tiền, sẽ tìm đến chính chủ, để chính chủ tự mua lại, hoặc nếu tản ra ngoài cũng sẽ có những trang tin biết được manh mối báo động cho phía nghệ sĩ.

Nếu Hùng Úc nhìn thấy tin tức sớm hơn, sẽ lập tức liên hệ với người đưa ra tin tức, sau đó áp chế xuống, kết quả đây đã là lần thứ hai, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu gì, trên mạng đã lan truyền tin đồn của Khương Diệp trong diện rộng.

Hùng Úc vẫn đang liên hệ tuyến người khắp nơi, hiện tại chị đang hoài nghi nhóm người này là cùng một phe với nhóm người lúc trước Tô Khinh Y tìm được. Có điều nhiệm vụ đầu tiên vẫn phải bác bỏ tin đồn trước.

Chị liên hệ với công ty Tiễn Quý, thông báo cho hắn biết chuyện này, hi vọng hắn có thể đứng ra lên tiếng thanh minh.

"Chuyện xấu? Những người này đúng là ăn no không có việc gì làm." Lý Ái nhìn thấy tin tức cũng rất tức giận, cô ấy vừa nhìn thấy hình ảnh liền biết là mới chụp được từ quán ăn khuya gần nhà.

"Không phải chỉ là giúp Khương Diệp kéo cái áo, phòng ngừa cô ấy bị người khác phát hiện hay sao, kết quả cả hai người bọn anh đều bị chụp." Tiễn Quý đúng là không biết nói gì đối với những tay săn ảnh xuất quỷ nhập thần của giới giải trí.

...

Việc này không chỉ có bọn họ biết, rất nhanh Chung Trì Tân bên kia cũng đã nhìn thấy, hắn biết rõ hai người không phải loại quan hệ kia, nhưng vẫn không tránh được mất mát, tâm tư như bị người khác hung hăng nắm chặt một phen.

"Tìm xem ai là người thả ra tin tức." Chung Trì Tân nghiêng đầu nói với Kế Thiên Kiệt, giọng nói cực kỳ lạnh lùng khiến Kế Thiên Kiệt chỉ biết im lặng cúi đầu.

Sau đó Chung Trì Tân tìm trong di động số điện thoại của Tiễn Quý đã lưu xuống trước kia, bấm gọi đi.

"Chung Trì... Khụ, Chung tiên sinh?" Tiễn Quý nhìn người gọi điện thoại tới, mười phần khoa trương làm động tác ra hiệu với Lý Ái bên cạnh, để cô ấy tiến lại gần, sau đó mở loa ngoài.

"Video quảng cáo lần trước đã hoàn thiện rồi sao?"

Lý Ái dùng khẩu hình hỏi Tiễn Quý: "Quảng cáo gì?"

"Là quảng cáo của anh và Khương Diệp cùng quay sao?' Tiễn Quý lại ho một tiếng: "Đã hoàn thiện rồi, tôi mới nhận được thành phẩm từ công ty quảng cáo."

"Trong điện thoại của cô ấy không có ảnh chụp gì, avatar weibo chắc hẳn khi ấy tuỳ tiện chọn, hiện tại bị người trên mạng hiểu lầm, có thể phiền phức Tiễn tổng cùng tôi liên hợp tuyên bố thanh minh không?" Chung Trì Tân cầm di động bình tĩnh nói.

"... Ha ha, việc này đương nhiên có thể, không có vấn đề." Tiễn Quý dựng thẳng một ngón cái với Lý Ái, làm 'người nhà mẹ đẻ', hắn hết sức hài lòng đối với phản ứng lần này của Chung Trì Tân.

"Phiền phức Tiễn tổng gửi video quảng cáo kia cho tôi."

"Bản internet sao?"

"Đúng vậy."

...

Sau khi cúp điện thoại, Tiễn Quý và Lý Ái tựa vào nhau cùng thảo luận mấy lời của Chung Trì Tân vừa rồi.

"Anh còn chưa được nhìn trong album ảnh của Khương Diệp có ảnh chụp gì." Tiễn Quý chậc chậc lấy làm kỳ lạ: "Khương Diệp còn nói không có quan hệ gì với Chung Trì Tân, quả nhiên là mạnh miệng."

"Anh ấy rất để ý Tiểu Diệp." Lý Ái kết luận, từ trong lời nói của Chung Trì Tân có thể nhìn ra được, việc gì hắn cũng đã thay Khương Diệp nghĩ xong.

"Lúc nào lại mời bọn họ cùng ăn bữa cơm chung, tác hợp tác hợp, có chuyện gì vẫn nên nói rõ ràng ra là tốt nhất." Tiễn Quý bắt đầu nghĩ kế, hắn thậm chí còn muốn gọi cả Đồ Liêu từ tỉnh Y qua.

Chuyện xấu truyền tới ba giờ sau, weibo tập đoàn Tiễn Quý cùng với weibo của Chung Trì Tân liên hợp phát một cái weibo.

Tập đoàn Tiễn Quý: [Bản thân cùng Khương Diệp thật sự là bạn thân, ngày đó chuẩn bị ra ngoài đã báo trước cho lão bà, mặt khác mấy người đã nói đúng một sự kiện, tôi chính là kim chủ của bọn họ @Mỗi ngày muốn ăn lẩu, @Diễn viên Khương Tiểu Diệp.]

Mỗi ngày muốn ăn lẩu: [Video.avi.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro