Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, lúc Tô Tình tỉnh lại Tần Dật đã đến quân doanh, cậu được hạ nhân hầu hạ rửa mặt mặc quần áo.

Hạ nhân này lúc trước Tô Tình đã gặp qua, gọi là Quy Ly, được Tần phu nhân tín nhiệm và nể trọng, ngẫu nhiên sẽ đến Hợp Hoan quán xem xét chuyện học hành của Tô Tình.

Tô Tình vẫn chưa có thói quen để người khác hầu hạ ăn uống, ngày thường nhất cử nhất động của cậu hoàn toàn bị quản thúc, được chọn thức ăn trên bàn cơm là quyền tự do hiếm có của Tô Tình.

Quy Ly có gương mặt trái xoan xinh đẹp, nhưng luôn bày ra biểu tình lạnh lùng, Tô Tình mấy lần muốn dò hỏi tình hình về Tần thiếu soái, lại bị Quy Ly dọa sợ tới mức không dám mở miệng.

Quy Ly nhìn ra Tô Tình muốn nói lại thôi, chủ động nói, "Thiếu soái sáng sớm đã đi đến quân doanh, nô tỳ là Quy Ly, sau này sẽ phụ trách cuộc sống hằng ngày của thiếu gia ở Tần phủ, thiếu gia có việc có thể phân phó nô tỳ."

Tô Tình cảm kích nhìn Quy Ly mỉm cười, ngay từ đầu cậu đã xác định vị trí của mình ở đâu, tuy mình ở Tần phủ được gọi là thiếu gia nhưng xem ra cùng con hát bên ngoài địa vị cũng không khác nhau là mấy, còn không biết ở nơi này vị trí của cậu và Quy Ly ai mới thực sự cao hơn đây, cho nên cậu không thể bởi vì thấy Quy Ly tự hạ thấp mình mà bày ra bộ dáng chủ nhân.

Tô Tình dùng xong cơm liền được Quy Ly dẫn tới một cái sân tương đối bí ẩn, Quy Ly nhìn như bất cận nhân tình, nhưng lại đối với Tô Tình rất là chiếu cố, thấp giọng nhắc nhở nói, "Thiếu gia, phòng học nô tỳ ở bên ngoài hầu."

Lưu ma ma thấy Tô Tình, bước lại hành lễ, nói, "Thỉnh an Tô thiếu gia, phu nhân căn dặn mặc dù ngài hiện tại đã là người hầu hạ thiếu soái, nhưng thiếu soái xưa nay có mới nới cũ, để được sủng ai lâu dài, những thứ ngày xưa được dạy giờ vẫn phải tiếp tục."

Ở Hợp Hoan quán mấy năm, Tô Tình sớm đã quen với những việc này, nhưng bắt cậu mang một thân dấu vết hoan ái rèn luyện cậu vẫn cảm thấy xấu hổ khó nhịn.

Trong phòng đều là những người quen thuộc lúc trước, Tô Tình ở trước mặt những người này đã không còn cái gì là riêng tư, đến nước này chỉ còn cách cố nén ngượng ngùng cởi quần áo ra.

Giữa phòng có một chiếc giường lớn bằng gỗ lê, Lưu ma ma sai nha hoàn trói Tô Tình vào giường, sau mấy lần va chạm Tô Tình cảm thấy dưới thân chỉ còn một miếng gỗ nhỏ hẹp.

Tấm ván gỗ hẹp đến vừa vặn có thể làm cho Tô Tình duy trì cân bằng, động tác mà hơi mạnh một chút là có thể ngã xuống.

Tô Tình khẩn trương kẹp chặt hai chân, hy vọng có thể giúp hai chân giữ thăng bằng tốt hơn.

Lưu ma ma tách hai chân Tô Tình ra, đẩy hai cái bánh bao sưng đỏ ra nhìn vào bên trong huyệt đạo, "Lần này thiếu soái còn xem như thương tiếc, nể tình đây là lần đầu nên không lăn lộn ngài nhiều lần."

Tô Tình nhấp nhấp miệng, không tiếp lời Lưu ma ma nói, đối với cậu mà nói, chuyện được sủng ái này cũng không tính là tốt.

Lưu ma ma không nhiều lời, sai nha hoàn đem đạo cụ tới. Bà ta trước lấy ra một cái ngọc thể thon dài, chậm rãi cắm vào hoa huyệt Tô Tình, "Ngọc thế này được làm từ loại ngọc ấm tốt nhất, lại trải qua mấy năm ngâm dược vật, đối hoa huyệt có tác dụng rất tốt, với việc sinh còn sau này cũng có nhiều lợi ích, ngài nên quen với việc ngậm nó sinh hoạt hằng ngày."

Huyệt thịt mấy năm nay đã được dạy dỗ và rèn luyện, sớm đã quen với việc co rút, giờ phút này bướm nhỏ tham lam mở rộng đón ngọc thể, rồi lại vui sướng liếm mút, xoắn chặt.

Bướm nhỏ của Tô Tình tối qua đã bị chơi đùa, hiện tại vẫn mẫn cảm như cũ, ngọc thể cắm vào cậu chỉ cảm thấy đau đớn rất ít mà nhiều hơn là cảm giác lấp đầy, tràn ngập vui thích.

Ngọc thể thon dài tiến quân thần tốc, thẳng đến tử cung, Tô Tình cắn môi dưới, nuốt xuống tiếng rên rỉ trong cổ họng, bị kích thích đến ngẩng cổ, ưỡn đầu vú, bụng nhỏ phản xạ căn chặt, những ngón chân nhịn không được cuộn tròn lên trông đáng yêu muốn xĩu.

Lưu ma ma chờ cơ thể Tô Tình bình tĩnh lại, thoa chút thuốc mỡ lên đầu vú cũng hạt đậu của cậu, sau đó sai cái nha hoàn dùng lông chim chơi đùa đầu vú cùng âm hạt của cậu.

Bộ phận mẫn cảm được bôi thuốc mỡ, lại bị lông chim mềm mại quét qua tựa hồ đã làm cậu ngứa đến tận sâu trong tim, Tô Tình nhịn không được vặn vẹo thân mình, lại đột nhiên cảm thấy cơ thể nhẹ bỗng, thế nên cậu lại càng thêm tập trung.

Thân thể căng thẳng, cảm giác ngọc thể tồn tại trong cơ thể càng rõ ràng, thêm đầu vú cùng âm đế bị kích thích, làm Tô Tình rốt cuộc nhịn không được rên rỉ ra tiếng, "Ân...... Ngô......"

Lưu ma ma nhìn bộ dạng Tô Tình bây giờ, nhịn không được trêu đùa, "Tô thiếu gia đừng rụt rè, gọi giường cũng có thể xem là một kỹ xảo, không cần làm gì cũng có thể ép người xuất ra. Còn nếu mà kêu không tốt, cho dù cương cứng thế nào cũng có thể mềm xuống ngay lập tức ấy chứ......"

Tô Tình mặc dù không được huấn luyện cách gọi giường, nhưng giọng cậu vốn không tồi, sau khi đắm chìm trong dục vọng cậu càng quyến rũ hơn, có thể làm nam nhân nhiệt huyết sôi trào, cho nên Lưu ma ma cũng không nhiều lời nữa, bởi vì nhiệm vụ của bà ta không phải là dạy Tô Tình trở thành tuyệt thế vưu vật.

Đầu vú cứng đến phát đau, vừa đau vừa ngứa, những lúc lông chim quét qua có thể tạm thời giảm bớt ngứa ngáy nhưng cũng đồng thời càng làm cậu ngứa đến phát điên, Tô Tình vừa muốn trốn tránh, lại vừa muốn nghênh đón, nhưng lại chỉ có thể cứng đờ thân thể chờ đợi sủng hạnh.

Tiểu huyệt sưng đỏ mẫn cảm càng không chịu được kích thích, âm vật bị lông chim trêu đùa đã nhô ra bên ngoài, mang đến cho Tô Tình một cỗ khoái cảm dồn dập.

Những bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể được chăm sóc cẩn thận, Tô Tình chỉ có thể đứt quãng phát ra vài tiếng ngâm nga như mèo kêu, vừa vui sướng vừa thống khổ khó nhịn vang vọng trong phòng, diễm lệ lại sống động .

"A...... Ân...... Ưm ha..." ngón tay Tô Tình nắm chặt, hoa huyệt tình cảm mãnh liệt phun ra dâm dịch, dương vật phia trước không cần bất cứ cái gì kích thích cũng đã bắn ra.

Lưu ma ma cầm lấy bút lông sói lên, nó so với lông chim lúc nãy cứng hơn một chút, kích thích mãnh liệt lên hạt đậu dâm vừa mới trải qua cao trào của Tô Tình.

Bút lông sói liên hồi chà xát lên hạt đậu nhỏ, cơn sướng dồn dập khiến Tô Tình nhịn không được rên rỉ, "A đừng mà...... Ô...... Không cần chơi...... Tôi chịu không nổi...... Ô......"

Tuy nhiên, một lúc sau, Tô Tình lại siết chặt cơ thể, bướm nhỏ co giật điên cuồng dưới sự cuồng nhiệt chưa từng có, đồng thời phun ra một lượng lớn nước dâm, tràn ngập toàn bộ hai chân.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Tô Tình đã trải qua hai lần cao trào, mà chim nhỏ sau lần cao trào thứ hai cũng chỉ có nữa phần cương cương cứng.

Lưu ma ma vừa lòng gật đầu, "Tô thiếu gia tuy cũng được coi như là nam tử, nhưng mà nếu đã chọn đi rồi con đường này rồi thì cũng chỉ có thể tập dần thói quen cao trào bằng hai huyệt, nên hạn chết tiết ra bằng chỗ kia thì tốt hơn."

Thân thể cùng cảm xúc của Tô Tình còn đắm chìm trong dư vị cao trào, sau một lúc lâu mới phản ứng lại lời Lưu ma ma nói, ngoan ngoãn gật đầu đáp, "Cảm ơn Lưu ma ma dạy dỗ, Tô Tình đã biết."

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro