Chương 10: Người mẫu khỏa thân (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người vợ trần truồng, bị cây cọ dính đầy thuốc kích dục chà sát nơi riêng tư, trước mặt người chồng đang hôn mê bị địt lồn kịch liệt (3)

Quả nhiên tên Minh Lãng này không phải thứ gì tốt lành, thế nhưng thuốc kích dục trộn lẫn bên trong dầu bôi lên người Từ Vũ có hiệu lực cực mạnh, trách không được ngay từ đầu Từ Vũ không có động tác kháng cự gì, tứ chi cũng không bị hành động lớn mất làm cho sợ tới cứng ngắc.

Trong cơ thể thoáng bị nhét đầy, nước mắt ngâm trong hốc mắt Từ Vũ theo cơn khóa cảm cực hạn ngăn không được mà theo khuôn mặt chảy xuống, Thẩm Quân Trạch cảm giác như một cái camera có ham muốn tình dục, dùng hai mắt của mình ghi lại miệng lồn co chặt của Từ Vũ cùng cặc bự sưng lên cứng rắn như sắt của người đàn ông.

Người đàn ông dùng tư thế bế trẻ con xi tiểu nâng Từ Vũ lên, lắc lắc vài cái trên mặt Quân Trạch rồi mới tời đi, đối phương vừa đi vừa tàn nhẫn mạnh mẽ thọc vào rút ra, mỗi lần bìu dài va vào mông vểnh mượt mà của Từ Vũ lại phát ra âm thanh bạch bạch.

"Mông đĩ kẹp chặt đấy!"

Từ Vũ dùng đầu ngón tay tự moi lỗ sữa ửng đỏ của mình, hai điểm nhỏ đánh yêu bị người vợ véo đến đáng thương sưng to như hai hạt đậu, nhưng người vợ dục cầu bất mãn không hề thỏa mãn, khóc lóc khẩn cầu người đàn ông vò nát vú mình.

Minh Lãng đổi lại tư thế ôm ấp, mãnh liệt va chạm lồn non hơn mười cái, cuối cùng cũng có dấu hiệu muốn bắn tinh.

"A a a a a ——!"

Từ Vũ há cái miệng nhỏ nhắn, nước bọt nối đuôi nhau chậm rãi trượt xuống, bị buồi to địt đến thần trí không rõ, hai chân dài nhũn ra phát run.

Khi sắp lên đỉnh, Từ Vũ vong tình thét chói tai, hai người bọn họ cùng lúc tiết ra. Một người phun lên bảng vẽ, một người bắn vào trong cơ thể Từ Vũ. Thẩm Quân Trạch cố nén dục vọng xuất tinh, thay đổi tư thế chờ dương vật cương cứng chậm rãi bình ổn.

Minh Lãng ôm Từ Vũ ma sát trong chốc lát, vừa kéo dương vật nửa mềm ra, dịch thể chôn bên trong liền tranh nhau chảy ra, Thẩm Quân Trạch thấy vậy bụng lại nóng lên.

Bất tri bất giác Thẩm Quân Trạch lại hôn mê, khi tỉnh lại đầu anh tựa lên đùi Từ Vũ đã một lần nữa ăn mặc chỉnh tề, Minh Lãng không biết đã đi đâu.

Từ Vũ nở nụ cười rạng rỡ với anh, vệt đỏ ửng trên hai gò má thật lâu chưa rút đi.

Cậu không ý thức được trên người mình ngoài dính mùi thuốc màu trong phòng tranh còn có một mùi tinh dịch đàn ông.

"Chồng ơi, chúng ta về nhà thôi."

"Được, về nhà đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro