Chỉ có trẻ con mới tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: 小太阳92131
Link: https://13652214910.lofter.com/post/1dcd00c8_1cb6f33e9

__________________________________
 
1.
 
Vương Dịch vừa muốn đi ra ký túc xá liền bị Hách Tịnh Di gọi lại: "Ài Vương Dịch, em muốn đi đâu?"
 
 
Vương Dịch không giải thích được quay người lại: "Tuần tới sẽ có cuộc biện luận, em đi thuê quần áo a."
 
 
"Không được không được, em hôm nào lại đi đi, chị vừa tính qua, em hôm nay có họa sát thân." Hách Tịnh Di khẩn trương trả lời.
 
 
Vương Dịch im lặng: "Chị ba năm nay đoán đúng lần nào chưa? Chị mới có họa sát thân." Nói xong cũng đóng cửa lại.
 
 
Mặc dù ngoài miệng nói không tin, nhưng Vương Dịch đi ra ngoài vẫn là cẩn thận chút, đừng thật bị Hách Tịnh Di cái kia miệng quạ đen nói trúng. Bất quá hôm nay làm việc thuận buồm xuôi gió, hết thảy như thường, Vương Dịch rất nhanh liền mang theo trang phục đã thuê đường cũ trở về.
 
 
Nhà ai miểng thủy tinh đầy đất, Vương Dịch cẩn thận đi vòng qua, vừa phóng ra một bước, liền nghe được phía sau hô to: "Cẩn thận!"
 
 
Vương Dịch vừa định quay đầu, liền nhận ra phía sau đột nhiên bị va chạm manh, không còn kịp suy tư nữa, Vương Dịch vô thức dùng tay phải đem quần áo đựng trong túi bảo hộ ở trong ngực, cánh tay trái chống trên mặt đất.
 
 
"Thật xin lỗi thật xin lỗi." Châu Thi Vũ rất nhanh từ phía sau chạy tới, trước tiên kéo đứa cháu gái đang bị ngã dưới đất lên, sau đó chạy tới đỡ Vương Dịch.
 
 
Vương Dịch cau mày giơ cánh tay lên biểu thị cự tuyệt, lại nghe thấy Châu Thi Vũ một tiếng kinh hô: "A, tay của ngươi chảy thật là nhiều máu!"
 
 
Vương Dịch mới bất tri bất giác cảm nhận được đau nhức, em nhịn không được "Tê" một tiếng, nhìn thấy trên cánh tay mình rất nhiều mảnh vụn thủy tinh, có một mảnh sâu nhất cấm ở lòng bàn tay, hai đường vết máu của toàn bộ cánh tay chảy dọc xuống.
 
 
Châu Thi Vũ hoảng sợ đoạt lấy cái túi bên tay phải Vương Dịch, kéo tay Vương Dịch liền đi: "Đi mau, xe của chị ở bên kia, chị đưa em đi bệnh viện." Lại quay đầu sốt ruột đối với đứa cháu gái nói: "Mau cùng lên xe a, về sau cũng không cho phép chạy loạn nữa."
 
 
Châu Thi Vũ lái xe thật nhanh, nhanh đến Vương Dịch cũng nhịn không được nhắc nhở: "Chậm một chút, rất nguy hiểm, em còn chưa muốn chết."
 
 
Nhưng là Châu Thi Vũ căn bản nghe không vào, nàng dư quang nhìn thấy Vương Dịch vết thương còn đang chảy máu liền không nhịn được tăng tốc, nhìn xem đều đau nhức, Châu Thi Vũ căn bản không dám nghĩ nếu như vết thương này trên người mình sẽ như thế nào.
 
 
Bệnh viện không phải ở rất xa, Châu Thi Vũ để cháu gái ngoan ngoãn ngồi ở một bên chờ lấy, mình bồi Vương Dịch đi vào xử lý vết thương. Châu Thi Vũ cũng mặc kệ Vương Dịch vui hay không vui, liền siết chặt tay còn lại của Vương Dịch, bởi vì nàng nghĩ nếu như là mình, khẳng định chỉ cần bên cạnh có người nắm chặt lấy tay liền ổn.
 
 
Nhìn xem bác sĩ cầm cái kẹp đem mảnh kiếng bể từng khối từng khối lấy ra, Châu Thi Vũ đi theo hít vào khí lạnh, Vương Dịch cảm thấy có chút buồn cười, ngẩng đầu hỏi nàng: "Là em bị thương cũng không phải chị, chị phản ứng lớn như vậy làm gì?"
 
 
Châu Thi Vũ ủy khuất mà cúi đầu nói: "Thật xin lỗi, chị tình nguyện là mình bị thương, là chị không quản tốt Hi Hi."
 
 
Vương Dịch nhìn nàng đều muốn khóc lên, cũng không tiện lại trách cứ nàng, bất đắc dĩ nói: "Một hồi muốn khử độc, nhìn càng đau hơn, chị vẫn là ra ngoài lo một chút tiền thuốc men đi."
 
 
Châu Thi Vũ trong lòng vùng vẫy một hồi, vẫn kiên trì ở lại nơi đó bồi Vương Dịch xử lý xong vết thương, mặc dù dọa đến mức con mắt đều không có mở ra.
 
 
"Em thật không cần nằm viện." Vương Dịch treo kỹ cánh tay băng bó kháng cự nói.
 
 
Châu Thi Vũ phản bác: "Không được, bác sĩ đều nói phải ở lại viện quan sát hai ngày, vết thương sâu như vậy, nhiễm trùng hoặc là lây nhiễm thì phải làm sao?"
 
 
Cuối cùng Vương Dịch vẫn là đuối lý, đành phải nằm viện quan sát, nhưng chỉ đồng ý ở một ngày, ngày mai liền phải về trường có lớp học.
 
 
"Được" Châu Thi Vũ ấn mở danh thiếp Wechat của mình, ra hiệu Vương Dịch quét quét qua: "Vậy chị xế chiều ngày mai tới đón em."
 
 
Mặc dù Châu Thi Vũ có việc đi trước, nhưng đã giải quyết tốt hậu quả gây nên. Vừa đến giờ cơm liền có người đưa thức ăn ngoài tới, ban đêm còn có hộ lý muốn tới giúp Vương Dịch tắm rửa, Vương Dịch tranh thủ thời gian cự tuyệt.
 
 
Ngày thứ hai vừa qua khỏi hai giờ, Châu Thi Vũ liền mang theo Hi Hi tới đón Vương Dịch, còn mang theo một bó hoa tươi, Vương Dịch có chút im lặng: "Chị mang cái này đến đây làm gì?"
 
 
Châu Thi Vũ cười đáp: "Chúc mừng em thuận lợi xuất viện."
 
 
Vương Dịch nhìn Châu Thi Vũ ánh mắt mong đợi, người này nhìn xem cũng không thể so với mình tuổi còn nhỏ, làm sao còn như thế ngây thơ, nhưng vẫn là dùng cái tay khỏe mạnh kia nhận lấy hoa
 
 
Vương Dịch ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn về phía ngoài cửa sổ không biết đang suy nghĩ gì. Châu Thi Vũ liếc trộm nàng một chút, cẩn thận mở miệng: "Thật không có ý tứ a, làm em thêm phiền toái, em xem chị bồi thường nhiều ít tương đối phù hợp? Năm ngàn có đủ hay không?"
 
 
Vương Dịch lại nhíu nhíu mày, không biết vì cái gì, nàng không thích Châu Thi Vũ cùng nàng nói chuyện tiền bạc, nhàn nhạt mở miệng: "Không cần, lần sau chú ý hài tử."
 
 
Châu Thi Vũ rất khẩn trương, nhưng là đối phương nhìn thật hung, không phải rất muốn để ý đến dáng vẻ nàng. Khoảng cách đến trường X không còn bao xa, Châu Thi Vũ vắt hết óc tìm chủ đề, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu thấy Hi Hi đang ăn bánh bích quy, đột nhiên phúc chí tâm linh: "Ài, em bình thường cuối tuần có rảnh không? Có thể giúp Hi Hi học bổ túc không? Hoặc là phụ đạo hài tử này làm việc cũng được."
 
 
Vương Dịch sửng sốt một chút, mặc dù đằng sau tiểu ranh con kia lần thứ nhất gặp mặt liền đả thương mình, nhưng công việc gia sư quả thực là một công việc làm thêm tốt mà ai cũng muốn tìm kiếm.
 
 
"Em ấy năm nay học lớp mấy?"
 
 
"Em học lớp 2." Chỗ ngồi phía sau Hi Hi đoạt đáp.
 
 
Châu Thi Vũ cũng bổ sung thêm: "Hi Hi rất thông minh, cuối tuần chị cũng rảnh, sẽ không để cho em khó quản."
 
 
Vương Dịch nội tâm im lặng, mình sẽ không bị thương nếu nàng thực sự quản tốt em ấy.
 
 
"Để em suy tính một chút." Xe đến cửa chính trường X, Vương Dịch để lại một câu nói liền xuống xe, dù sao vẫn là nên ngạo kiều một chút.
 
 
Châu Thi Vũ đưa mắt nhìn Vương Dịch tiến vào, quay đầu chỉ vào Hi Hi nói: "Con biểu hiện tốt một chút, nhất định phải giữ lại tỷ tỷ này biết không?"
 
 
Hi Hi xẹp xẹp miệng: "Vì cái gì mà..."
 
 
Châu Thi Vũ không có trả lời vấn đề này, ngược lại nhíu mày uy hiếp nói: "Nếu như con không giúp dì, dì liền đem sự tình con gặp rắc rối nói cho mama của con, cũng đừng nghĩ đến việc mua bánh bích quy gấu nhỏ ăn."
 
 
Hi Hi tức giận trừng mắt Châu Thi Vũ, đường đường một người lớn thế mà dùng bánh bích quy gấu nhỏ uy hiếp mình! Nhưng nàng cũng biết chuyện này xác thực mình đuối lý, không cam lòng nói: "Được a."
 
 
 
2.
 
Cuối tuần này Vương Dịch có hẹn đi tới nhà Châu Thi Vũ, tuyệt đối không phải Châu Thi Vũ cho thù lao quá mê người, Vương Dịch chỉ là nghĩ muốn lấy lại kiến thức thời tiểu học của mình...
 
 
Vương Dịch vừa nhấn một chút chuông cửa, cửa rất nhanh liền được mở ra, Châu Thi Vũ đứng phía sau cửa cười nhìn nàng. Châu Thi Vũ hôm nay hóa một cái trang phục rất ôn nhu, tóc cột cao đuôi ngựa, áo sơ mi trắng tựa hồ lớn hơn một size dài qua đùi không ít.
 
 
"Mau vào." Châu Thi Vũ nhìn nàng sững sờ ở ngoài cửa, đem nàng kéo vào nhà
 
 
Nhà của Châu Thi Vũ rất sáng sủa, ban công thông với phòng khách, trời sáng, ánh nắng chiếu vào phòng, trắng xóa chói mắt.
 
Hi Hi ngồi bên cạnh bàn ăn đã được dọn dẹp làm bài tập, cái ghế có chút cao, chân của em khẽ đung đưa…
 
 
"Em ngồi trước, chị đi chuẩn bị một ít trái cây" Châu Thi Vũ giúp Vương Dịch kéo ghế ngồi bên cạnh Hi Hi, lại lập tức đi vào phòng bếp.
 
 
Vương Dịch nhìn Châu Thi Vũ chân trần chạy tới chạy lui, có chút bất đắc dĩ, muốn gọi nàng mang giày vào, nghĩ nghĩ các nàng bây giờ không phải quá thân thiết, vẫn là không có mở miệng.
 
 
Châu Thi Vũ đem quả xoài đã cắt gọt phóng tới trước mắt Vương Dịch cùng Hi Hi, ngồi đối diện, hướng Vương Dịch nói: "Không ngại chị dự thính một hồi đi?"
 
 
Kiến thức lớp 2 có gì tốt để nghe? Đây là không tin mình sao? Vương Dịch trong lòng nghĩ như vậy, vẫn gật đầu.
 
 
Hi Hi thật thông minh, chỉ là có chút cẩu thả, Vương Dịch kiên nhẫn từng chút một cho nàng sửa sai. Thời gian dần qua Vương Dịch cảm thấy có điểm gì là lạ, làm sao cảm giác Châu Thi Vũ ánh mắt một mực nhìn lấy mình? Vương Dịch ngẩng đầu nhìn Châu Thi Vũ một chút, Châu Thi Vũ cấp tốc dời ánh mắt đi chỗ khác, lỗ tai đỏ bừng.
 
 
"Châu tiểu thư, chị rất nóng sao?" Vương Dịch nghi hoặc hỏi
 
 
"Khụ khụ " Châu Thi Vũ lúng túng đứng người lên hắng giọng một cái, "Tựa như là có chút, chị đi chỉnh điều hoà không khí thấp một chút."
 
 
Mới vừa đi hai bước Châu Thi Vũ như lại nghĩ tới cái gì, quay đầu đối Vương Dịch nói: "Còn có, đừng gọi chị là Châu tiểu thư, gọi là Châu Châu liền tốt."
 
 
Vương Dịch cũng quay đầu nhìn nàng một chút, nhẹ nhàng gật đầu.
 
 
Vừa mới bởi vì bị bắt gặp làm việc xấu Châu Thi Vũ rối như một đám mây mù, đôi mắt cong cong, nở một nụ cười đặc trưng.
 
 
 
3.
 
Giữa trưa, Châu Thi Vũ gọi thức ăn ngoài, ba người cùng một chỗ ăn xong Vương Dịch lại dạy Hi Hi một chút kiến thức hơi phức tạp, thời gian không còn bao lâu, Châu Thi Vũ chủ động đưa Vương Dịch trở về.
 
 
"Baba và Mama Hi Hi ở đâu?" Vương Dịch cảm thấy những việc đồn thổi về nhà người khác không tốt lắm, vẫn là không nhịn được hiếu kì hỏi một câu.
 
 
Châu Thi Vũ tiếp tục tay lái, cùng Vương Dịch giải thích nói: "Mama Hi Hi cũng chính là tỷ tỷ của chị, người là mẹ đơn thân, gần nhất ngã bệnh nằm viện, Hi Hi so với ông ngoại bà ngoại càng quý chị hơn, chị công việc cũng tự do, trước hết mang theo nàng một trận."
 
 
"Chị đã đi làm sao? Thoạt nhìn không có lớn hơn em nhiều."
 
 
Châu Thi Vũ cười cười, nói: "Đúng vậy a, bất quá chị đã dùng tiền tiết kiệm và sự tài trợ của bố mẹ để lập một công ty nhỏ với những người khác. Chị lúc đóng tiền nhìn thấy tuổi tác của em rồi, chị lớn hơn em ba tuổi."
 
 
Vương Dịch gật gật đầu, hỏi nhiều một câu: "Vậy chị cũng vừa tốt nghiệp không bao lâu, có rất nhiều áp lực đi?"
 
 
"Không biết nữa" Châu Thi Vũ quay đầu nhìn Vương Dịch một chút, "Nếu công ty nhỏ thất bại, chị liền phải trở về kế thừa công ty lớn của gia đình"
 
 
Vương Dịch khóe miệng kéo ra…
 
 
Sau 2 tuần, Vương Dịch dần dần quen thuộc con đường đến nhà Châu Thi Vũ, cũng dần dần quen thuộc Châu Thi Vũ. Luôn luôn chống khuỷu tay trên bàn nhìn mình dạy Hi Hi học phụ đạo, buổi chiều trăm phương ngàn kế lưu mình chờ lâu một chút, xem phim, chơi bể bơi, mỗi lần đều có thể tìm lý do mới.
 
 
"Vương Dịch, cuối tuần sau là sinh nhật Hi Hi, nàng muốn đi khu vui chơi, em có thời gian hay không? Có thể cùng đi không?" Châu Thi Vũ hướng Vương Dịch cẩn thận dò hỏi
 
 
Vương Dịch nhìn Hi Hi đang ngồi ở bên cạnh mình, Hi Hi cũng nhiệt tình nói: "Nhất Nhất tỷ tỷ, em sẽ mời chị ăn bánh gato, chị đi cùng có được hay không?"
 
 
Làm quen trong vài tuần, Vương Dịch đã thích cái đứa nhỏ nhịch ngợm này rồi, cũng không có lý do gì cự tuyệt, liền đáp ứng.
 
 
Châu Thi Vũ nhướng mày một cái cùng Hi Hi trao đổi cái ánh mắt, trong lòng tán thưởng một chút ranh con này.
 
 
Không tệ, đối tốt với con thật là không lãng phí.
 
 
 
4.
 
Thứ bảy sân chơi phi thường náo nhiệt, nơi này có đu quay to nhất trong tỉnh, xa xa liền có thể trông thấy. Vì phòng ngừa tiểu bằng hữu lạc mất, Vương Dịch cùng Châu Thi Vũ một người nắm một tay Hi Hi.
 
 
Tiểu hài tử trời sinh đối với nơi náo nhiệt liền hưng phấn, dắt lấy Vương Dịch cùng Châu Thi Vũ chạy tới chạy lui, hai cái người lớn cũng thuận theo nàng chơi bất kỳ trò chơi nào.
 
 
"Hai người trước tiên ở chỗ này ngồi một hồi, em đi mua kem" Vương Dịch tìm cái bàn trống cẩn thận cho Châu Thi Vũ cùng Hi Hi ngồi nghỉ, thời tiết quá nóng, muốn nghỉ ngơi một hồi để không bị cảm nắng.
 
 
"Tiểu bằng hữu muốn ăn hương vị gì?"
 
 
"Em muốn sô cô la !" Hi Hi hưng phấn nói.
 
 
"Được, không có vấn đề " Vương Dịch sờ lên đầu Hi Hi, quay đầu hỏi Châu Thi Vũ: "Kia bằng hữu lớn muốn ăn kem vị gì?"
 
 
Bị một cổ ôn nhu nhìn chằm chằm, Vương Dịch còn có chút trầm xuống…
 
 
Châu Thi Vũ mặt lại nóng lên, khẳng định là nguyên nhân thời tiết
 
 
Châu Thi Vũ ho khan hai tiếng sau đó trả lời: "Chị muốn vị ô mai."
 
 
"Được." Vương Dịch đứng người lên, dừng một chút, phóng tới nhanh tay vò đầu Châu Thi Vũ hai lần sau đó lập tức đào tẩu.
 
 
"Vương Dịch! Em làm loạn đầu chị!" Sau lưng truyền đến tiếng Châu Thi Vũ tức giận la lên.
 
 
Vương Dịch vừa đi vừa nhịn không được cười ra tiếng.
 
 
Công viên trò chơi quá nhiều người, xếp hàng mua kem rất dài, Vương Dịch bỏ ra mười mấy phút mới mua được ba cây kem, cộng thêm một phần khoai tây chiên cùng gà rán. Vương Dịch cẩn thận từng li từng tí cầm thức ăn trở về vì sợ bị đụng trúng, ngẩng đầu xa xa đã nhìn thấy hai cái đầu nhỏ, tựa hồ cũng duỗi cổ nhìn lấm lét, cực kỳ giống những chú cún con đang lo lắng chờ được cho ăn.
 
 
"Cảm ơn Vương Dịch tỷ tỷ!" Hi Hi ăn đến gương mặt phình lên, cười híp mắt hướng Vương Dịch nói lời cảm ơn.
 
 
"Không cần khách khí, sinh nhật em dĩ nhiên là tỷ tỷ phải mời " Vương Dịch ôn nhu mà nhìn Hi Hi, liền nghĩ tới cái gì "A, đây là quà cho em"
 
 
Vương Dịch từ trong túi móc ra một cái hộp, vừa mở ra là chiếc đồng hồ thiếu nhi kiểu mới nhất, Vương Dịch giúp Hi Hi đeo lên.
 
 
"Hi Hi nhanh lên đa tạ tỷ tỷ." Châu Thi Vũ dạy Hi Hi, sau đó lại có chút chua chua mà nói thêm, "Vương Dịch tỷ tỷ còn chưa từng tặng quà cho dì đó…"
 
 
Vương Dịch cười nói: "Chị còn muốn cùng Hi Hi tranh a"
 
 
Châu Thi Vũ bĩu môi: "Bỏ đi, hôm nay là sinh nhật Hi Hi, chị sẽ không ghen tị."
 
 
Ngày mùa hè ánh nắng rất thần kỳ, làm cho con người tâm tình không tốt cảm thấy nó rất chướng mắt ngược lại tâm tình tốt liền biến thành xán lạn. Vương Dịch híp mắt nhìn bầu trời một chút, mặt trời giống như rất lâu đều không có rực rỡ như thế.
 
 
 
5.
 
"Này, chị thấy gần đây em rất có số đào hoa nha? Cả người đều không giống lúc trước." Hách Tịnh Di đang nói chuyện phiếm trong kí túc xá.
 
 
"Chớ nói nhảm, chỉ là quen biết một tiểu bằng hữu đáng yêu" Vương Dịch nằm trên giường xem đoạn video của ba người quay tại nhà Châu Thi Vũ vào tuần trước, không được quá khích, nói xong câu này lại nghĩ nghĩ, bổ sung, "Không phải, là hai tiểu bằng hữu."
 
 
Cười đến sát vách ký túc xá đều có thể nghe thấy được, còn nói không có, Hách Tịnh Di kinh bỉ xem thường loại hành vi cứng miệng này của Vương Dịch.
 
 
Video đột nhiên bị đứt đoạn, một tiếng điện thoại đánh vào, màn hình hiện "Châu Châu tiểu tiên nữ", Vương Dịch lập tức nhận.
 
 
"Vương Dịch Vương Dịch."
 
 
Châu Thi Vũ thanh âm nghe rất gấp, Vương Dịch nhíu mày lại vội vàng trả lời: "Em đây, thế nào?"
 
 
"Chị vừa tiếp điện thoại của lão sư nói Hi Hi phát sốt, chị bên này công ty có chút việc đi không được, em có đang bận học không? Có thể giúp chị đón Hi Hi đi bệnh viện không?" Châu Thi Vũ nói nói sắp khóc lên.
 
 
Vương Dịch lập tức an ủi: "Chị đừng vội, em lập tức liền đi, không có việc gì."
 
 
Được trầm ổn Vương Dịch trấn an Châu Thi Vũ cũng tỉnh táo một chút, đem vị trí trường học Hi Hi phát cho Vương Dịch, Vương Dịch cũng lên xe lập tức chạy tới.
 
 
Hi Hi lão sư nói có thể là buổi sáng bên ngoài hoạt động ngoại khóa đột nhiên có mưa, Hi Hi có chút cảm lạnh, buổi chiều liền bắt đầu nóng lên, vẫn còn may không phải là quá nghiêm trọng. Vương Dịch cùng lão sư nói rõ thân phận sau liền đem Hi Hi mang đến bệnh viện lân cận, bác sĩ đề nghị ở lại bệnh viên truyền hai bình nước biển liền có thể về.
 
 
Vương Dịch thu xếp tốt hết thảy bồi Hi Hi truyền nước biển, trời cũng đã tối, Châu Thi Vũ vừa mới kết thúc công việc chạy tới, nhìn thấy chính là Hi Hi một cái tay treo dây truyền, nằm dựa vào vai Vương Dịch ngủ.
 
 
Vương Dịch hướng nàng vẫy vẫy tay, ra hiệu nàng ngồi bên cạnh mình.
 
 
"Không cần lo lắng, bác sĩ nói truyền nước xong liền tốt, một hồi liền có thể về nhà." Vương Dịch vẫn như cũ dùng lời nhỏ nhẹ an ủi.
 
 
Châu Thi Vũ nhìn thấy mặt ôn nhu của Vương Dịch, nhất thời nhịn không được ủy khuất, bổ nhào vào trong ngực Vương Dịch sụt sùi khóc.
 
 
"Uwu uwu, chị hôm nay buổi chiều tiếp điện thoại lão sư rất sợ hãi, chị sợ chiếu cố Hi Hi không tốt" Châu Thi Vũ khóc đến vai run lên.
 
 
Vương Dịch cũng không nghĩ tới Châu Thi Vũ lại đột nhiên sụp đổ, không biết nên nói cái gì, chỉ có thể vỗ nhè nhẹ lấy lưng Châu Thi Vũ.
 
 
Châu Thi Vũ ngẩng đầu, mặt khóc đến lem luốc, lại rất chân thành nói: "Nhưng may mắn thay có em ở đây."
 
 
Vương Dịch giúp Châu Thi Vũ lau đi khóe mắt còn ướt, nhẹ nói: "Về sau cũng có thể tìm em, em vẫn luôn ở đây."
 
 
Em không biết hình dung tâm tình mình hôm nay như thế nào, tiếp điện thoại Châu Thi Vũ vô cùng gấp, trong nháy mắt cảm thấy: Rất vui vẻ, Châu Thi Vũ phản ứng đầu tiên là tìm mình nhờ giúp đỡ, em thích cảm giác cũng như loại tín nhiệm này của Châu Thi Vũ.
 
 
Hi Hi truyền xong nước biển, Châu Thi Vũ liền lái xe cùng Vương Dịch trở về nhà, Hi Hi vẫn còn ngủ say, ghé đầu vào sát vai Vương Dịch.
 
 
Dáng vẻ thật thoải mái khi dựa vào, Châu Thi Vũ trong lòng nghĩ.
 
 
 
6.
 
Hi Hi rất nhanh liền khỏi bệnh rồi, cuối tuần Vương Dịch nhìn thấy nàng lúc này đã nhảy nhót tưng bừng. Hôm nay mặc dù là cuối tuần nhưng Châu Thi Vũ vẫn là có việc cần tới công ty xử lý, trong nhà có Vương Dịch chiếu cố Hi Hi nàng cũng yên tâm.
 
 
"Vương Dịch tỷ tỷ." Hi Hi mắt to nhanh như chớp, không biết đang nghĩ chủ ý xấu xa gì.
 
 
"Thế nào?" Vương Dịch đang giúp Hi Hi kiểm tra bài tập tuần trước
 
 
"Hôm nay Châu Châu dì nhỏ không ở đây, chúng ta không học có được hay không a?"
 
 
Vương Dịch ngẩng đầu, nhếch miệng cười cười, nói: "Khó mà được nha, dì nhỏ nếu biết chị vụng trộm cho em nghỉ, có thể là sẽ đánh chị."
 
 
"Dì nhỏ sẽ không đánh chị đâu" Hi Hi mất hứng quệt miệng nói "Nhiều lần chị trước khi đến, dì nhỏ đều nghĩ cách ăn mặc rất lâu, xú mỹ chết."
 
 
Vương Dịch ngẩn người, lại nhịn không được "Phốc phốc" cười ra tiếng.
 
 
Cái này cháu gái cùng dì nhỏ làm sao mà đồng dạng đáng yêu.
 
 
 
7.
 
"Không phải chứ? Cậu cũng thích người ta sắp ba tháng rồi mà không dám thổ lộ hả?" Thẩm Mộng Dao nghe được Châu Thi Vũ cùng mình bộc bạch hết tâm tình thiếu nữ sau nhịn không được lớn tiếng nói. Trong ấn tượng của nàng Châu Thi Vũ cho tới bây giờ đều là vượt qua vạn bụi hoa phiến lá không dính vào người, làm sao lại cùng cái ngây thơ thiếu nữ đồng dạng còn đang xoắn xuýt làm sao cho đối phương biết mình thích người kia ?
 
 
"Cậu nhỏ giọng một chút, nơi xa xa bên trong bàn kia đều có thể nghe được." Châu Thi Vũ vừa thẹn vừa xấu hổ.
 
 
"Không phải nói chứ, cái người Vương Dịch này có cái gì mị lực mà làm cậu mê đến thần hồn điên đảo?"
 
 
Châu Thi Vũ nâng nâng má nghiêm túc suy nghĩ: "Nàng học rất giỏi, xinh đẹp, ôn nhu, dạy Hi Hi rất có kiên nhẫn, nhìn chính là người có thể tin tưởng được."
 
 
"Vậy cậu liền đi tỏ tình đi! Cậu không biểu lộ, nàng làm sao biết cậu thích nàng?" Thẩm Mộng Dao lại nhịn không được lớn tiếng ồn ào.
 
 
"Tỏ tình!" Châu Thi Vũ thẳng tắp ngực hít thật dài một hơi, dừng lại bắt đầu nghĩ lý do, đột nhiên đột nhiên thông suốt "Chỉ có trẻ con mới tỏ tình a"
 
 
Thẩm Mộng Dao nghi hoặc ngoẹo đầu nhìn nàng: "Vậy người lớn làm sao? Câu dẫn làm sao?"
 
 
Người lớn... người lớn không dám.
 
 
 
8.
 
Lại là một ngày dạy thêm kết thúc, Nam Thành thời tiết biến hóa phi thường lớn, hai ngày trước còn nóng đến không chịu được, hai ngày nay đã có chút chuyển lạnh, nhất là ban đêm, gió thổi qua lạnh đến thấu xương, Châu Thi Vũ nhịn không được bó lấy áo khoác.
 
 
Vương Dịch nhìn thấy hành động nhỏ của Châu Thi Vũ, liền đem áo khoác mình cởi ra, bị Châu Thi Vũ vội vàng ngăn lại.
 
 
"Chị không sao chị không sao, em mau mặc vào, bằng không em sẽ bị bệnh."
 
 
Vương Dịch kiên trì đem áo khoác choàng trên vai Châu Thi Vũ, Châu Thi Vũ không lay chuyển được nàng.
 
 
"Chị nhìn xem, em bên trong mặc áo tay dài. Mà em sinh bệnh không có việc gì, chị cũng không thể ngã bệnh."
 
 
Châu Thi Vũ ở trong lòng vụng trộm nở nụ cười, niềm vui không thể dung hòa trong tim, ý cười khống chế không nổi mà hiện trên khóe miệng
 
 
Vương Dịch bồi Châu Thi Vũ đi dạo ở sân trường, trong sân trường cây đã bắt đầu rụng lá, đạp lên phát ra sàn sạt thanh âm. Đi đến nơi nào mới lạ nàng liền giới thiệu cho Châu Thi Vũ, mình ở nơi đó lên lớp, bình thường đi nơi nào ăn cơm, cùng bằng hữu đi nơi nào chơi. Theo bước chân của hai người, Châu Thi Vũ cảm giác mình giống như liền thấy mỗi một ngày Vương Dịch trong trường học sinh hoạt, mặc dù thói quen rất bình thường, nhưng bởi vì nhân vật chính là Vương Dịch, Châu Thi Vũ liền cảm thấy hết sức hứng thú, nàng thích cảm giác được hiểu Vương Dịch
 
 
"Mà này, mama Hi Hi không phải ngã bệnh sao? Gần đây thế nào?" Vương Dịch đột nhiên nhớ tới chuyện này.
 
 
"Nghe bác sĩ nói không có vấn đề, đoán chừng rất nhanh liền có thể xuất viện."
 
 
Chẳng biết tại sao, Vương Dịch luôn cảm thấy Châu Thi Vũ ngữ khí có chút cô đơn, nhưng nàng vẫn là vì Hi Hi vui vẻ: "Vậy thì tốt quá, Hi Hi lập tức liền có thể nhìn thấy mama."
 
 
Châu Thi Vũ cũng đi theo gật gật đầu.
 
 
"Đến túc xá em rồi" Vương Dịch chỉ chỉ kiến trúc phía trước.
 
 
"A......" Vậy liền mang ý nghĩa hôm nay thời gian ở chung kết thúc, Châu Thi Vũ có chút không nỡ.
 
 
Vương Dịch nhìn thấy Châu Thi Vũ tâm tình không tốt lắm, lại nghĩ tới một việc khác: "Em dẫn chị đến em tiểu hài tử nhà em." Nói xong liền lôi kéo Châu Thi Vũ hướng con đường nhỏ bên cạnh ký túc xá
 
 
Hài tử? Châu Thi Vũ có chút không kịp phản ứng.
 
 
"Quả nhiên là ở chỗ này!" Vương Dịch kéo Châu Thi Vũ lại một mảng cây xanh ngồi xuống, xuyên thấu qua nhánh cây, Châu Thi Vũ nhìn thấy bên trong chỉ có một con mèo mập mạp màu xám đang chơi đùa.
 
 
"Tên nó là Lãn Lãn, em thường xuyên đến chơi cùng nó, chị nhìn xem béo chết đi được." Vương Dịch tràn đầy khoe khoang ngữ khí.
 
 
Châu Thi Vũ cười lên: "Chị cũng thích mèo, trước kia trường học cũng có mèo, đáng tiếc vừa lúc tốt nghiệp bận quá, không thể nuôi một con."
 
 
Vương Dịch nhìn Châu Thi Vũ tâm tình biến tốt, chính mình cũng cảm thấy vui vẻ. Nhìn Châu Thi Vũ miễn cưỡng chơi đùa, bỗng nhiên có loại cảm giác mang nàng dâu đến ra mắt mẹ đẻ cùng người nhà
 
 
Mình đang loạn tưởng cái gì, Vương Dịch lắc đầu đem kỳ quái ý nghĩ ném ra.
 
 
 
9.
 
Hôm nay rất kỳ lạ, Vương Dịch trước khi đến phát cho Châu Thi Vũ một cái Wechat thế nhưng không có trả lời, Vương Dịch không nghĩ nhiều, trực tiếp giống thường ngày tiến về nhà Châu Thi Vũ cho Hi Hi học bổ túc.
 
 
Cùng thường ngày nhấn một chút chuông cửa liền sẽ nhìn thấy Châu Thi Vũ nhiệt tình nghênh đón mình. Hôm nay khác biệt, nhấn ba, bốn lần cũng không ai mở cửa, Vương Dịch cũng có chút luống cuống, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ, đành phải lấy ra chìa khóa dự phòng Châu Thi Vũ cho mình mở cửa.
 
 
Vừa vào cửa Vương Dịch đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, xa xa trông thấy Châu Thi Vũ lại chân trần, trên thân còn mặc đồ ngủ, ngồi tại bên cạnh khay trà trên sàn nhà, trong tay trên bàn trà đều là rượu đỏ, nhìn giống như đã uống suốt một đêm.
 
 
Vương Dịch vội vàng chạy tới, ý đồ đem Châu Thi Vũ trên sàn nhà lạnh buốt kéo lên, lại bị Châu Thi Vũ dùng sức hất ra.
 
 
Vương Dịch không kịp sinh khí, nàng nhìn thấy Châu Thi Vũ cái dạng này phản ứng đầu tiên là khẩn trương cùng đau lòng, ngồi xổm xuống hỏi Châu Thi Vũ: "Châu Châu, chị làm sao."
 
 
Châu Thi Vũ hiển nhiên uống không ít, ánh mắt đã có chút mê ly, nhưng nhìn đến Vương Dịch nghiêm túc nhìn xem mình, nước mắt một chút xông lên hốc mắt, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Hi Hi bị mẹ của nàng đón đi rồi."
 
 
Vương Dịch cũng có chút kinh ngạc, Hi Hi đột nhiên như vậy liền đi, còn không có hảo hảo tạm biệt. Nhưng cũng không đáng để Châu Thi Vũ khóc đến mức đó, nàng là dì của Hi Hi, về sau không phải là có thể gặp mặt sao?
 
 
Nhưng nhìn đáng vẻ Châu Thi Vũ ủy khuất, Vương Dịch chỉ dám cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Vậy cái này không phải chuyện tốt sao? Chị vì cái gì khó chịu như vậy a?"
 
 
Châu Thi Vũ ủy khuất mạnh hơn, bắt đầu lên tiếng khóc lớn, bên cạnh vừa khóc vừa nói: "Thế nhưng là Hi Hi đi, chị liền rốt cuộc không có lý do để em tới nhà của chị, chị liền không thể gặp em." Mấy câu lại đem mình khóc tức tưởi, tựa hồ là hận Vương Dịch không hiểu phong tình dáng vẻ, Châu Thi Vũ còn đấm đấm nện bả vai Vương Dịch.
 
 
Nghe lý do này, Vương Dịch mới là dở khóc dở cười, đành phải đem người ôm vào trong lòng ngực của mình, nhẹ giọng thì thầm dỗ dành. Thời gian dần qua người trong ngực yên tĩnh trở lại, Vương Dịch nhìn một chút, Châu Thi Vũ khóc mệt, đã bất tri bất giác ngủ thiếp đi. Vương Dịch nhẹ nhàng đem Châu Thi Vũ ôm đến trên giường, lại cầm khăn nóng lau lau mặt cho nàng, cuối cùng đem chăn mền đắp tốt, nhìn thấy mặt Châu Thi Vũ ngủ say, Vương Dịch mới yên lòng rời phòng.
 
 
Nhân tài này chính là tiểu hài đi, đem trong nhà biến thành cái dạng này, Vương Dịch thở dài, bắt đầu giúp Châu Thi Vũ dọn dẹp một mảnh hỗn độn phòng khách. Tất cả đều chỉnh lý xong, Vương Dịch tìm cách làm trà giải rượu, vụng về nấu một nồi. Dần dần có khói lửa phòng bếp, Vương Dịch nhớ tới thời điểm cho Hi Hi học bổ túc, Châu Thi Vũ đều không mua thức ăn ngoài, tự mình xuống bếp cho Hi Hi cùng mình nấu cơm. Mặc dù mỗi lần dạ dày Vương Dịch đều đang kêu cự tuyệt, nhưng nhìn thấy Châu Thi Vũ tràn ngập ánh mắt mong đợi, Vương Dịch mỗi lần đều kiên trì đem đồ ăn trên bàn toàn bộ dọn sạch.
 
 
Vừa xuất thần xém chút nấu khét, Vương Dịch tranh thủ thời gian quan lửa, lại đem một lời ghi chép cùng chìa khoá đặt ở bên trên bàn ăn
 
 
Trước khi đi, Vương Dịch quay đầu nhìn một chút căn nhà từ lạ lẫm dần dần trở nên quen thuộc, Nơi mà mình có thể cảm thấy ấm áp như chính ngôi nhà của mình khi học đại học bên ngoài thành phố. Cười cười, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
 
 
 
10.
 
Ngày thứ hai tỉnh rượu Châu Thi Vũ có chút mất trí nhớ, nàng chỉ nhớ rõ mình giống như ở trong ngực Vương Dịch vừa khóc lại đánh, Châu Thi Vũ có chút lúng túng vuốt vuốt, mình không nói gì không nên nói đi ?
 
 
Nhưng khi Châu Thi Vũ nhìn thấy trên bàn chìa khoá, vẫn cụp mắt xuống.
 
 
Nàng đi thật.
 
 
Đương nhiên sau khi Vương Dịch nhận được chuyển khoản học phí của Châu Thi Vũ, hai người cũng không còn lí do liên hệ.
 
 
Đột nhiên phát hiện giữa chúng ta khoảng cách nguyên lai xa như vậy, trung gian dẫn dắt yếu ớt như vậy. Thực tế không giống như phim truyền hình, nhân vật chính có thể vô hạn ngẫu nhiên gặp. Mỗi ngày ở bên ngoài, Châu Thi Vũ đều vô tình hay cố ý liếc nhìn xung quanh, nhưng dù là nàng cố ý tan tầm quan sát cửa chính trường X, đều không thể toại nguyện nhìn thấy Vương Dịch.
 
 
Trong mộng xuất hiện người, tỉnh lại liền đi gặp nàng, sinh hoạt chính là đơn giản như vậy. Trước đó, Châu Thi Vũ thích Vương Dịch, cũng coi tình yêu chính là đơn giản như vậy. Bây giờ mới biết thời điểm thích một ai đó thực sự rất cao cả, chỉ là đứng trước mặt nàng, đều cảm thấy muốn đem đối phương xem thấu. Nàng cùng Vương Dịch chẳng qua là quan hệ dạy kèm lão sư cùng với lâm thời gia trưởng, hiện tại chương trình học kết thúc, mình cũng không có lý do lại đi tìm Vương Dịch.
 
 
Hai tuần sau, lại là một buổi chiều đáng ra là buổi dạy kèm vui vẻ của Vương Dịch và Hi Hi, Châu Thi Vũ mệt mỏi lấy điện thoại di động ra đặt thức ăn ngoài, nàng đã thật lâu chưa làm qua cơm, không có người tại bàn ăn chờ đợi, mới phát hiện việc nấu cơm ý tứ đều không có.
 
 
"Ăn cơm chưa?"
 
 
Wechat đột nhiên bắn ra một đầu tin tức, nhìn thấy chủ nhân của tin nhắn, Châu Thi Vũ một tiếng kinh hô, xém chút điện thoại không có cầm chắc.
 
 
"Chưa ăn." Châu Thi Vũ xóa xóa sửa sửa, vẫn là phát hai chữ này ra ngoài.
 
 
"Em cũng chưa có ăn, vừa mới mua nguyên liệu"
 
 
Châu Thi Vũ nhất thời không có kịp phản ứng, một câu "and?" xém chút liền phát ra ngoài.
 
 
"Chị có nhà không?" Đối diện tin tức lại phát tới.
 
 
Châu Thi Vũ đột nhiên liền minh bạch, lập tức trả lời: "Đều ở nhà"
 
 
"Kia mở cửa đi."
 
 
Thu được cái tin tức này một giây sau Châu Thi Vũ liền chạy như bay đến cửa.
 
 
Cửa vừa mở ra, gương mặt quen thuộc liền xuất hiện trong ánh mắt.
 
 
"Sao em lại tới đây?" Châu Thi Vũ ngơ ngác hỏi.
 
 
Vương Dịch cười cười, nâng lên tay trái cái túi: "Đến cấp chị làm đồ ăn a, tay nghề em cũng không tệ lắm."
 
 
Châu Thi Vũ nhường Vương Dịch vào nhà, lúc này mới phát hiện tay phải Vương Dịch còn cầm một cái lồng lớn, bên trong là một tiểu mỹ lông ngắn đang ôm lấy chiếc lồng nhìn lấm lét.
 
 
"Đây là cái gì!" Châu Thi Vũ hưng phấn ngồi xổm xuống nhìn.
 
 
Vương Dịch đem chiếc lồng để dưới đất, đem tiểu mỹ ngắn ôm ra: "Đây là mèo con Úc của em, thế nhưng tụi em ở ký túc xá không thể nuôi, đành phải đến hỏi một chút Châu Châu tỷ tỷ có nguyện ý hay không thu nạp giúp a." Vừa nói còn cầm tay mèo con sờ sờ mua bàn tay Châu Thi Vũ.
 
 
Châu Thi Vũ cao hứng tiếp nhận, ôm vào trong ngực nhịn không được hôn lấy hôn để.
 
 
Vương Dịch nhìn xem nửa tháng không gặp Châu Thi Vũ, dưới mắt quầng thâm hết sức rõ ràng, hiện tại thời tiết cũng đã thật lạnh, vẫn là chân trần giẫm trên sàn nhà.
 
 
"Châu Thi Vũ" Vương Dịch đột nhiên mở miệng.
 
 
Châu Thi Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu: "Thế nào."
 
 
"Hiện tại mèo con cho chị nuôi, nhưng em sẽ rất muốn nó."
 
 
Châu Thi Vũ bị câu này không đầu không đuôi làm khó hiểu, đây là ý gì?
 
 
Vương Dịch nhìn thấy Châu Thi Vũ dáng vẻ ngây người, vừa tức vừa muốn cười, đi về phía trước một bước, có chút cúi đầu bổ sung: "Ý của em là, về sau chị lại có lý do mời em đến nhà, hiểu không?"
 
 
Giao! Châu Thi Vũ ở trong lòng mắng một tiếng.
 
 
Tiểu hài tử sẽ như thế này sao ?
 
 
Cái này có thể thua sao ? Khẳng định không thể a!
 
 
Châu Thi Vũ cũng hướng Vương Dịch tới gần một bước, hai người đã chóp mũi chạm chóp mũi.
 
 
"Vậy nếu như mèo con không muốn gặp em đây?"
 
 
Vương Dịch nở nụ cười, trực tiếp hôn lên môi Châu Thi Vũ.
 
 
"Vậy em liền đến gặp chị."
 
 
 
Em biết, luôn có một con mèo nhỏ muốn gặp em.
/
 

END.
___________________

#02.10.21 🌧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro