5 xịn :)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Chúng ta ....kết thúc đi...

- Anh đang nói bừa cái gì đó? Em nhớ anh đâu có uống bia! - Hoseok vẫn cười lắc đầu.

- Anh đang nghiêm túc đó Hoseok!- Bỗng nhiên Yoongi ngồi hẳn dậy.

Cậu im lặng, nhìn sâu vào mắt anh như thể xem rằng anh có thật sự nghiêm túc hay không.

-Lí do?- Có lẽ là cậu đã tìm được câu trả lời rồi.

-Xảy ra chuyện vừa rồi anh mới biết, mối quan hệ của chúng ta vô cùng mong manh!- Anh cắn môi.

-Mong manh? Ý anh là chỉ cần anh muốn thì đến bên em còn không thì có thể dễ dàng vứt đi sao?- Hoseok nhíu mày. Giọng cậu tăng lên vài phần.

-Không phải, ý anh là... Hoseok chuyện vừa rồi khiến anh nhận ra rằng dù chỉ là một tấm hình nhưng nó đã có sức ảnh hưởng đến như vậy, nếu như... nếu như... sau này chúng ta còn bị phát hiện nhiều hơn như vậy... hậu quả anh... không thể gánh vác nổi...- Yoongi run rẩy, anh cố kìm nén cảm xúc trong lòng - Em biết rõ anh chỉ còn mỗi Bangtan là niềm hy vọng!

-Thì ra là như vậy!- Cậu cười nhạt, ánh nhìn chuyển đi nơi khác- Tôi hiểu rồi, anh vì sợ tổn hại đến danh tiếng của mình nên không muốn dính dáng đến tôi có đúng không!

- Anh...

-Thôi được rồi!- Hoseok đứng dậy, cậu quay lại nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng- Như ý anh muốn! Từ nay tôi với anh không còn bất cứ quan hệ nào!

Nói rồi cậu bỏ vào phòng làm việc, Yoongi nhìn theo bóng lưng cậu, tim anh đau lắm, bây giờ anh chỉ muốn chạy vào đó ôm lấy cậu, nói với cậu rằng anh không hề muốn như vậy, rằng anh yêu cậu rất nhiều, nhưng tất cả cũng chỉ là muốn...

Yoongi từ từ đứng dậy, quay lưng lại đã thấy Taehyung đứng trong góc phòng. Anh cười khổ nhìn nó

-Tôi trở thành thế này, cậu vừa lòng rồi chứ? Kim Taehyung?

Yoongi đi ngang qua nó, rồi bước vào phòng.

Taehyung quay lưng nhìn theo.

_____________________________________________


Sáng hôm sau, Yoongi ngồi trên giường nhìn vào chiếc giường bên cạnh. Mền gối vẫn thẳng tắp không có dấu hiệu của việc có người nằm ngủ trên đó. Tối qua cậu không về phòng, chắc chắn là vì ghét anh nên mới qua đêm ở phòng làm việc.

Anh quay lại thì thấy Jimin vẫn còn ngủ nên nhẹ nhàng bước vào phòng tắm.

Trên gương, anh nhìn đôi mắt mình sưng đỏ. Cũng đúng thôi, tối hôm qua anh có ngủ được bao nhiêu đâu. Chỉ cần nghĩ đến lời nói và ánh mắt lạnh lùng Hoseok dành cho anh ngày hôm qua thì anh không thể nào chịu nổi.

Vệ sinh thay quần áo xong anh mở cửa ra ngoài, hôm nay anh dậy sớm nên vẫn chưa có ai dậy hết. Yoongi đi vào bếp, vừa vào đã nhìn thấy Hoseok đang đứng uống nước ở bàn cơm.

-Sao em dậy sớm vậy?-Yoongi cười mỉm nhìn cậu. Hoseok không nói quay mặt nhìn đi nơi khác, cậu uống hết li nước , lấy thêm chai khác rồi bước ra ngoài, cậu lướt ngang qua anh mà không thèm nhìn anh lấy một lần.

Nụ cười trên môi anh tắt ngấm.

" Anh xin lỗi "

Yoongi chỉ biết thở dài. Anh bước đến tử lạnh lấy một hộp sữa... trong đầu quả nhiên lại nghĩ đến trước đây...

- Sau này mỗi buổi sáng anh phải thường xuyên uống sữa, như vậy mới có thể cao lớn khỏe mạnh được, hiểu chưa? - Hoseok dúi vào tay anh một hộp sữa.

- Thôi mà,con trai ai uống sữa chứ ! - Anh bĩu môi đẩy lại hộp sữa vào tay cậu.

- Anh không biết nghe lời gì cả! Nhìn anh hơi một tí là bệnh em xót lắm có biết không? - Cậu nhíu mày.

- Jimin cũng ốm yếu đấy thôi,sao em không đưa sữa cho nó đi! - Anh vẫn cứng đầu không nghe theo cậu.

- Nhưng anh là người quan trọng đối với em nên em mới quan tâm hơn chứ! Nè,nếu anh không chịu uống sau này em sẽ đem sữa cho Jimin bỏ mặc anh đó nha!- Cậu vờ cầm hộp sữa đứng dậy.

- Anh uống là được ý gì - Anh giật hộp sữa trong tay cậu,ngoan ngoãn mở ổng hút rồi đâm vào uống.

Hoseok mỉm cười mãn cười xoa đầu anh.

Yoongi ôm chặt hộp sữa trong tay. Anh muốn lại được như thế....

- Yoongie hyung,sao không ngủ thêm chút nữa,anh dậy sớm để làm gì? -Giọng nói này anh mãi không quên được. KIM TAEHYUNG.

Anh quay phắt lại nhìn nó,ánh mắt giận dữ.

- Tôi dậy sớm hay không,không phiền cậu quản!Cậu!Tốt nhất nên cảm thấy vui đi! -Nói rồi anh đi ngang không quên đụng mạnh vào vai nó. Rõ ràng mọi đau khổ của anh đều do thằng nhóc này gây ra.

Nó quay đầu lại nhìn anh.

- Yoongi điều em muốn không chỉ là thấy anh chia tay với Hoseok hyung! -Câu nói của nó khiến anh dừng lại.

- Chứ cậu còn muốn cái gì nữa, hay tôi phải rời khỏi nhóm cậu mới vừa lòng? - Yoongi quay lại phẫn nộ nhìn Taehyung.

-Không! Em không phải là muốn anh rời khỏi nhóm! -Nó tiến lại về phía anh- Anh phải ở bên cạnh em, trở thành người của em!

- Cậu... - Yoongi đưa tay lên nhưng bị nó nắm lại.

- Từ giờ anh phải làm bất cứ điều gì em muốn. Anh không được cãi lời em! Nếu không hậu quả không chỉ một mình anh gánh đâu! Mà em sẽ khiến cả Hoseok hyung cũng không thể tiếp tục trên con đường showbiz này nữa! 

- Cậu dám...

- Tin em đi Yoongi,chỉ cần em muốn thì tất cả đều là của em! Kể cả anh!

Yoongi không thể nói thêm lời nào nữa.Taehyung thật sự trở thành con người vô liêm sỉ như thế từ bao giờ? Hay vốn dĩ bản chất của nó đã thế?

- Taehyung,tôi thật không thể ngờ.... cậu bấy lâu nay lại bỉ ổi đến như vậy! Tôi nói cho cậu biết,cậu có được thể xác tôi nhưng cái tình yêu bệnh hoạn cậu dành cho tôi mãi mãi tôi không cần!

Có lẽ Taehyung nhịn quá sức chịu đựng của nó. Tay nó bóp lấy cằm anh, thấy rõ từng gân xanh trên đó.

- Rồi anh sẽ cần thôi,nếu anh còn những câu như vậy, em sẽ làm anh đau đấy Yoongi! 

- Cậu làm gì được tôi? -Anh nhếch mép nhìn nó,rõ ràng bản thân anh cũng đau ở cằm nhưng anh nhìn thấy bộ dạng tức giận của nó khiến mình mãn nguyện liền không ngừng khiêu khích nó.

Không chần chừ,nó bến anh lên bàn cơm. Xé xoẹt cổ áo sơ mi của anh rồi điên cuồng cắn lên đó.

- Ah... cậu làm gì...buông ra thằng khốn!! - Yoongi hốt hoảng đánh vào vai nó, cố gắng chống cự nhưng hoàn toàn không thể cử động.

Taehyung nắm lấy tay anh ghì chặt xuống bàn, còn người thì đứng giữa hai chân anh.Nó cắn đến khi chảy máu rồi mút lấy.

- Taehyung buông ra... đau quá!

Anh không thể phủ nhận.Nó rất đau.Lát sau trên cổ Yoongi hằn đầy vết cắn cùng vết bầm tím, nó hài lòng buông lỏng anh ra..

Yoongi đẩy nó ra,lấy áo che lại vùng cổ.

- Em không muốn làm anh đau nên tốt nhất anh đừng chọc giận em Yoongi!

Anh rất muốn chửi vào mặt nó rồi đập cho nó một trận nhưng không thể.Anh đành chạy toát vào phòng đóng sầm cửa lại.

Jimin đang xếp mền liền bị tiếng đóng cửa làm giật mình.

- Cái gì vậy hyung? Làm em giật hết cả mình!! Ma đuổi sao?

- Nó còn hơn cả ma quỷ - Yoongi nghiến răng.

- Cổ áo hyung bị sao thế?

- Không có gì,sơ ý chút thôi! - Anh vừa nói vừa tiến đến tủ lấy áo thay.

- Anh kì lạ thật đó -  Jimin nói xong cũng vào nhà tắm.

Yoongi thay áo xong, đứng trước gương nhìn những vết thêm tím trên cổ, chịu không nổi lấy tuýp kem nền trong tủ thoa lên. Đến khi nhìn đã đỡ mới chịu thôi.

Bỗng nhiên điện thoại trên giường của Jimin rung lên.Hình như là báo thức nó đặt. Yoongi tiến lại, cầm lên tắt giùm nó. Tắt xong liền thấy cái lockscreen có chút không đúng lắm.

Là hình nó chụp với Hoseok.Thấy tấm hình này,anh nhíu mày nghĩ đến mối nghi ngờ hôm trước.

Dặn lòng là phải tin Jimin nhưng lòng tò mò khiến anh không để yên mà mở điện thoại lên xem.Anh nhớ lúc trước nó có nói với anh là không để khóa vì tính nó hay quên.

Quả nhiên là mở khóa không cần mật khẩu.Anh bấm vào thư viện để xem. Không có gì trong đó cả. Yoongi thở phào nhẹ nhõm. Anh thoát khỏi thư viện liền thấy có một file ghi toàn số.

Anh nhớ lúc trước hỏi Jimin thì nó bảo là file nhạc và game của nó. Mà Jimin it chơi game nên chắc toàn nhạc.Dù sao cũng bấm vào coi thử.

- Anh làm gì mà yên lặng vậy Yoongi? - Jimin bước ra,quấn khăn quanh cổ liền nhìn thấy Yoongi sửng sốt cầm điện thoại của mình trên tay.

Jimin vội chạy đến giựt lại.

- Anh làm cái gì vậy chứ? Tại sao lại lục lọi điện thoại của em? - Nó gắt lên.

- Đó là cái gì vậy.... nói anh biết đi.... Jimin..

Yoongi nói không ra hơi...mắt đã cay từ bao giờ.

Jimin nuốt nước miếng, nó im lặng không nói ...

_________________________

cắt cắt cắt :v


Sorry mấy cô, dạo này tôi bận quá,không có thời gian up chap mới :<<<

Hơn nữa là lap của tui đang bị hỏng,phải đem sửa nên mấy bữa tới không thể ra chap mới :((( huhu

Khi sửa được tôi sẽ up bù nhaaaaaa

Dù sao cũng cmt+vote cho tui <33 yêu yêu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro