Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa tháng sau, tin tức trái chiều từ từ lắng xuống, trong giới giải trí không bao giờ thiếu mấy chuyện thế này, các chủ đề tầng tầng lớp lớp, bất kể là loại ngôi sao mới nổi như Hạ Tê hay là tai to mặt lớn, đều sẽ bị giới truyền thông ghé thăm, sau một thời gian lại bị lãng quên.

Hạ Tê thở phào nhẹ nhõm, scandal qua đi có nghĩa là phải bắt đầu công tác, "Nghịch Phong Nhi Hành" chính thức khởi công, bất quá cũng may là nhiều cảnh quay ở thành phố, Hạ Tê không cần chạy đông chạy tây, ngoại trừ tình huống đặc biệt, mỗi ngày sau khi kết thúc công việc đều có thể về nhà. Hơn nữa "Nghịch Phong Nhi Hành" vốn được xem là sản phẩm của Thịnh Thế, mọi người làm việc và đóng phim với nhau đều đã biết nhau, giao tiếp không có vấn đề gì, càng khỏi nói bây giờ nghệ sĩ Thịnh Thế cùng nhân viên đều đối với Hạ Tê rất khách khí, cho nên quá trình đóng phim lần này phi thường thoải mái

"Cái chương trình thực tế này chủ yếu thể hiện tinh thần mạo hiểm, nội dung của chương trình, không, tạm gọi là nội dung chương trình được thực hiện trên một hòn đảo, lúc chương trình bắt đầu 8 người tham dự sẽ được phân ra ở những nơi gần biển, vị trí không giống nhau, mỗi người nhận nhiệm vụ cũng không giống nhau, mà mục tiêu lại chỉ có một: Bảo tàng trên đảo." Đóng xong một cảnh phim thì được cho nghỉ, Diêu Miêu Miêu sau khi đi theo nhà sản xuất của chương trình thực tế tìm hiểu tình huống thì tranh thủ giải thích qua với Hạ Tê, "Các cậu cần phải tự nghĩ biện pháp di chuyển trên đảo, phương tiện giao thông cũng không giống nhau, có thể đi ké thuyền lớn để vượt qua, có thể kiếm thuyền nhỏ, còn có thể ngồi máy bay trực thăng đến, phương tiện giao thông là phải tự mình tranh thủ."

Hạ Tê mong đợi nói: "A, thật muốn dùng máy bay trực thăng, em chưa được thử lần nào!"

"Chị cũng chưa từng ngồi qua, nhưng chương trình lại không cho người đại diện đi cùng." Diêu Miêu Miêu tiếc hận nhún vai, tiếp tục nói, "Sau khi lên đảo cậu phải nghĩ cách tìm chiến hữu, cố gắng lấy được thông tin từ chỗ bọn họ, sau đó phân tích, suy đoán vị trí bảo tàng, trong đó có rất thứ cám dỗ để các cậu nhầm lẫn, họ sẽ tìm cách để cho các cậu phát hiện ra một ít kho báu bé nhỏ như là một đồng tiền vàng, một khối bảo thạch này nọ, giá trị tự cậu đoán, nhưng loại kho báu như vậy khẳng định là không đúng, phải tiếp tục tìm."

Trợ lý không nhịn được nói chen vào: "Vậy sau khi tìm được kho báu..."

Diêu Miêu Miêu uống một hớp nước, nói tiếp: "Hầy, đây là chương trình do công ty bảo ngọc tài trợ, sau khi nghệ sĩ tìm được thì đương nhiên là của người đó."

"Thật là xịn ghê!" Trợ lý hưng phấn không thôi, nhìn về phía Hạ Tê, "Hạ Hạ nhất định phải nỗ lực lấy nhiều nhiều đấy!"

"Kho báu lớn là cái gì thì không thể tiết lộ, chắc chắn là thứ vô cùng tốt." Diêu Miêu Miêu cười cười, "Bất quá mục đích của chúng ta không phải cái này, không cần quá xoắn xuýt, nói chung, việc cậu phải làm là nhanh chóng lên đảo, tìm kiếm manh mối, có thể phá hoại hoặc làm giả đầu mối để đánh lừa những người khác, sau đó nghĩ cách lấy được nhiều thông tin hơn từ họ, trong đó chương trình sẽ có một số nhiệm vụ riêng lẻ, một số người sẽ tham gia để gây nháo loạn, một khi bảo tàng lớn được phát hiện thì trò chơi kết thúc, nếu như còn thời gian, tổ đoàn sẽ để cho các cậu tìm kiếm các bảo tàng nhỏ còn lại, sau đó cắt ghép biên tập lại."

Diêu Miêu Miêu nhìn về phía Hạ Tê: "Còn có gì không hiểu không?"

Hạ Tê lắc đầu, hai mắt cậu phát sáng, cơ hồ không dằn nổi muốn tham dự chương trình ngay, nếu như có thể may mắn ở trên đảo đào được đồng tiền vàng hay mấy thứ khác, cậu nhất định phải đem về cho Lục Hiên! Chuyện này quả thật quá lãng mạn rồi!

"Chị cố ý dò hỏi một chút, tổ thực hiện chương trình này vô cùng tốt, không có kịch bản, tùy cậu phát huy." Lần đầu hợp tác cùng một chương trình giàu nứt vách như thế, Diêu Miêu Miêu cảm thấy được giá trị của chính mình cao lên không ít, tâm tình rất tốt, "Bảy người chơi khác đã được quyết định, không cần phải áp lực, đều là những người lớn hơn cậu rất nhiều, chúng ta chính là đi cọ sát một chút, không cần lo lắng những cái khác, mấy ngày nay chị đi hỏi thăm một chút tình hình, nhìn xem có thể giúp cậu nói vài lời tốt đẹp hay không, giúp cậu tìm hiểu, hỏi một chút thói quen cùng tính cách của mấy người chơi còn lại, bất quá... Đều là những người lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy, sẽ không đến nổi bắt nạt người mới như cậu đâu, đừng lo lắng."

Hạ Tê đương nhiên không lo lắng, toàn bộ tâm trí bây giờ của cậu đều là đi lên đảo tìm kho báu mang về cho Lục tiên sinh, tạm thời không nghĩ tới cái khác, Hạ Tê sung sướng nghĩ một hồi, cảm thấy vô cùng tốt đẹp, hỏi: "Tên chương trình quyết định rồi sao?"

"Đại phú ông." Diêu Miêu Miêu bất đắc dĩ nói, "Tên lúc đầu là Vua hải tặc, nhưng không được duyệt, liền đổi thành cái này."

Hạ Tê ngược lại cảm thấy Đại phú ông cũng tốt, rất có không khí.

"Kỳ đầu tiên của chương trình là tại một hòn đảo nhỏ ở Malaysia, ngày đã định, bất quá cũng sẽ không quá lâu." Diêu Miêu Miêu nhìn đồng hồ, đứng lên nói, "Chị có hẹn ăn cơm, giúp cậu hỏi tính tình mấy vị ảnh đế kia một chút, đi trước nhé."

Hạ Tê biết Diêu Miêu Miêu chính là sợ một người mới như cậu nếu như không tìm hiểu tình huống sẽ đắc tội với người ta, tâm lý cảm động và mong chờ, đứng dậy tiễn Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu Miêu ngược lại một chút phiền cũng không thấy, cười tủm tỉm đi.

Bên kia lại gọi Hạ Tê, Hạ Tê lập tức sửa sang tâm tình đi đóng phim.

Ngày hôm đó kết thúc công việc sớm, Lục Hiên gọi điện thoại cho Hạ Tê, để cậu ở lại đoàn phim chờ hắn, trễ một chút sẽ tới đón cậu đi ăn tối.

Sau khi Hạ Tê nhận được điện thoại thì trước tiên tìm tài xế của công ty cùng trợ lý để họ tan việc sớm, mình thì tẩy trang, thay quần áo ngồi ở một bên đọc kịch bản.

Chưa đến sáu giờ Lục Hiên đã tới, Hạ Tê nhận điện thoại cơ hồ là chạy như bay ra ngoài lên xe.

Lục Hiên nhìn ra Hạ Tê so với bình thường còn vui vẻ hơn, nở nụ cười: "Sao lại hưng phấn như vậy? Đóng phim xong rồi?"

Hạ Tê cười lắc đầu: "Làm sao nhanh như vậy ạ.", Hạ Tê đem lời giới thiệu của "Đại phú ông" mà Diêu Miêu Miêu nói với cậu, đơn giản kể lại cho Lục Hiên, Hạ Tê tràn đầy phấn khởi nói: "Chính là đi thám hiểm a, vừa nghĩ tới thôi là thấy chơi rất vui rồi."

Lục Hiên không cho là đúng: "Nội dung chương trình một ngày mà cắt ghép, biên tập thành hai tập, nhất định phi thường khổ cực, sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực của em."

Hạ Tê nào có sợ mệt, cậu đem câu chuyện kho báu nói ra, có chút thẹn thùng nói: "Nếu như có thể tìm được kho báu, em nhất định sẽ đem về tặng cho ngài."

Lục Hiên mỉm cười nhìn Hạ Tê, Hạ Tê ngượng ngùng: "Nếu như... ngài thích ạ."

"Tôi đương nhiên thích." Lục Hiên mân mê ngón tay nhỏ gầy của Hạ Tê, khó có khi đùa giỡn một chút, "Vinh hạnh cực kỳ."

Hạ Tê biết đến Lục Hiên đang đùa cậu, tâm tình càng tốt hơn, nhìn ra ngoài cửa xe một chút, hỏi: "Lục tiên sinh, hôm nay chúng ta đi chỗ nào?"

Lục Hiên nói: "Quốc sắc thiên hương."

Hạ Tê có chút ngoài ý muốn: "Chỉ là ăn cơm tối thôi mà..."

Lục Hiên liếc mắt nhìn điện thoại di động, nhàn nhạt nói: "Tôi còn hẹn người khác nữa."

Lúc vào phòng nhìn thấy người mà Lục Hiên mời đến, Hạ Tê suýt chút nữa hoá đá.

Là ảnh đế a a a!!

Lục Hiên cùng ảnh đế bắt tay, hàn huyên một vài câu liền ngồi xuống, ảnh đế cũng là được mời tham gia "Đại phú ông", Hạ Tê đương nhiên rõ ràng tâm ý của Lục Hiên, trong lòng cảm động không thôi.

Trong khi nói chuyện mới biết Lục Hiên cùng ảnh đế là anh em cùng trường, năm đó ảnh đế chưa tốt nghiệp liền dấn thân vào nghiệp diễn viên, mở ra một thời kì mới, Lục Hiên cũng thôi học trên trường, bất quá là bị ép tiếp quản gia nghiệp, hai người bây giờ tuy là không đứng cùng một phía, nhưng đã cùng trải nhiều việc, có khá nhiều chuyện để nói.

Chỉ có Hạ Tê là lúng túng, đây là lần đầu cậu cùng Lục Hiên gặp người khác, cố tình Lục Hiên còn không nói trước với cậu, Hạ Tê trong lòng lo sợ, nên biểu hiện làm sao mới tốt đây? Lục Hiên hiển nhiên là muốn cho cậu làm quen với ảnh đế trước khi quay chương trình, để cho về sau tiện kết hợp, nhưng cậu thực sự không biết nên nói cái gì cho phải a, trước đây nếu tình cờ không thể tránh khỏi phải xuất hiện cùng một chỗ với Lục Hiên, Hạ Tê đều sẽ đem cảm giác tồn tại của mình giảm xuống thấp nhất, chỉ lo ảnh hưởng đến công tác của Lục Hiên, làm mọi người bên cạnh hiểu lầm Lục Hiên là một ông chủ công tư không phân minh, nhưng bây giờ nên làm như thế nào mới tốt đây?

Phải biểu hiện ôn nhu dễ bảo sao? Thân là tiểu minh tinh được bao dưỡng, có phải là nên chủ động một chút hay không? Thay Lục Hiên gắp đồ ăn? Hay là thay hắn châm thuốc?

Lục Hiên không để Hạ Tê châm thuốc, ngược lại thay Hạ Tê rót cho ảnh đế một ly rượu, ảnh đế ngầm hiểu, nở nụ cười: "Yên tâm, Hạ Tê lần đầu tiên tham gia chương trình lớn như vậy khả năng chưa quen lắm, có thể chăm sóc cậu ấy thì tôi sẽ chăm sóc."

Lục Hiên muốn chính là câu nói này, ảnh đế vội tới, buổi tối còn có việc không tiện ngồi lâu, vì đã quên biết Lục Hiên lâu năm, cũng không khách khí, chưa tới chín giờ liền cáo từ, Lục Hiên để cho Hạ Tê trước ra xe chờ, hắn và ảnh đế lại vừa hút thuốc vừa tâm sự thêm vài câu.

Chờ lúc Lục Hiên trở lại xe Hạ Tê liền chân thành nói cám ơn: "Làm phiền ngài quan tâm đến em rồi... Chị Miêu Miêu ngày hôm nay còn đang nghĩ biện pháp hỏi tính khí của ảnh đế, không nghĩ tới ngài đã mời anh ấy đến, làm ngài lo lắng ạ."

Lục Hiên ngày hôm nay gặp bạn học cũ, uống nhiều hơn chút, lúc này đã thấy hơi nóng, hắn nới lỏng ra cà vạt, cụp mắt liếc nhìn Hạ Tê một cái, động tác này làm Hạ Tê hai chân mềm nhũn.

Hắn mang theo hơi rượu, khi nói chuyện so với thường ngày càng mập mờ hơn: "Nếu thật sự cảm thấy áy náy, buổi tối tận lực hơn một chút là được."

Hạ Tê mặt đỏ bừng.

"Đại phú ông" kì một xác định ghi hình vào đầu tháng 3, trong nước vẫn còn lạnh, nhưng ghi hình trên đảo ở nước ngoài thì thời tiết lại vừa đẹp, ngày ghi hình Hạ Tê mặc áo sơ mi trắng, phía dưới thì mặc quần lửng ngang gối, vừa không quá nổi bật, lại vừa đem dáng người cùng khí chất ôn hòa biểu lộ ra.

Dù sao cũng là lần đầu tiên ghi hình, đồng nghiệp lại là những nhân vật cấp cao, Hạ Tê vẫn còn có chút căng thẳng, toàn bộ quá trình không có làm gì nổi bật, cậu cũng không cố gắng bộc lộ tài năng gì, thật ra cậu cũng không có thông minh như vậy, nhưng mà ai cũng nhìn ra cậu vừa khiêm tốn lại vừa lễ phép, vẫn để lại cho người khác ấn tượng rất tốt, Hạ Tê cuối cùng cũng không cướp được máy bay trực thăng, bất quá cậu may mắn lấy được thuyền bé, trên thuyền bé Hạ Tê mang kính râm, áo sơ mi trắng bị gió biển thổi bay phấp phới, lúc lên hình rất đẹp trai.

Trong suốt chương trình Hạ Tê biểu hiện rất tốt, bị tiền bối chơi xấu hai lần, sau khi tìm ra manh mối cậu lại không phá hoại hiện trường, bị ảnh đế nhéo lỗ tai một cái nói cậu quá thành thật, ảnh đế một cước đạp hư hết mấy manh mối, lôi kéo Hạ Tê vẫn đang trợn mắt há mồm chạy, rất là buồn cười.

Cuối cùng, lúc xế chiều ảnh đế lấy được kho báu, là một viên kim cương có trọng lượng khá lớn, kỳ 1 như vậy kết thúc.

Chương trình ghi hình rất thuận lợi, Hạ Tê bên này lại quá mức bình thường. Tổ đạo diễn biết cậu có người chống lưng, nhưng cũng hết cách, vì hiệu quả của chương trình nên bọn họ không thể cho Hạ Tê thêm cảnh diễn, nhưng không ngờ biến động lại xảy ra sau khi đóng máy.

Khi biết bảo tàng lớn đã bị người khác đào đi rồi, Hạ Tê không giống những người khác có thật có giả than vãn tiếc nuối, mà rất nghiêm túc đi hỏi đạo diễn, có phải là còn cơ hội tiếp tục chơi tìm kiếm hay không, Hạ Tê nhớ Diêu Miêu Miêu từng nói, nếu như đào được kho báu quá sớm, bọn họ vẫn có thể tiếp tục chơi.

Đạo diễn nghĩ Hạ Tê tuổi nhỏ chơi vui, cười để cho cậu tiếp tục, anh quay phim cũng đi cùng, một lần này liền đi hết 3 tiếng.

Anh quay phim cuối cùng cũng phục cậu rồi, Hạ Tê không phải đang nói đùa, cậu là thật tâm kiếm kho báu.

Hạ Tê phân tích manh mối vừa tìm được, từng bước sắp xếp kiểm tra, đem kho báu nhỏ xung quanh đào hết lên, mỗi lần đào được đồ vui mừng không thôi, mấy "anh" khác trong nhóm đã đi nghỉ ngơi ăn xong cơm tối, thời điểm trở lại thấy Hạ Tê vẫn tiếp tục đào, ảnh đế cười suýt chút nữa sốc hông, anh ta chân đất, cầm theo trái dừa đi tìm Hạ Tê, tận tình khuyên nhủ: "Tê a... đừng đào nữa,..."

Hạ Tê lau đi mồ hôi trên trán, nâng báu vật lên: "Anh xem, đây là trân châu! Lớn như vậy! Chính là không được tròn lắm, anh... anh có thích không?", ảnh đế trong chương trình rất quan tâm đến cậu, Hạ Tê cho là mình nên cảm ơn một chút, mà trân châu lớn như vậy... cậu kỳ thật là muốn tặng cho Lục Hiên.

Ảnh đế lấy ra viên kim cương lớn của mình, mặt không đổi nhìn Hạ Tê.

Hạ Tê cúi đầu xem xem trân châu, mặt cũng không đổi, đạo diễn đi theo cười lên cười xuống.

Những người khác sau khi biết Hạ Tê vẫn còn tìm kiếm trên đảo cũng cùng nhau đến góp vui, Hạ Tê càng có ý chí chiến đấu, đào đến mức không sót một ngọn cỏ.

Hạ Tê vẫn luôn tìm đến trời tối mới hài lòng mà kết thúc công việc, cậu tự biết bởi vì mình nên đạo diễn cùng anh quay phim phải cực khổ đi theo, nói cám ơn liên tục, liền mời bọn họ ăn cơm, mọi người không ngừng cười biểu thị không có chuyện gì. Vậy là phần ngoại chương đã được giải quyết.

Quả nhiên, đoạn video lúc sau Hạ Tê kiên trì khám phá trên đảo suốt 3 giờ được biên tập, cắt ghép thành đoạn ngắn chiếu cuối chương trình, vốn khán giả đối với cậu không có ấn tượng gì sau khi xem chương trình cũng phải bật cười, chương trình phát sóng cùng ngày thì hashtag #Tê Càn Quét đứng đầu hotsearch, vốn những người không biết Hạ Tê cũng thích tiểu minh tinh này.

Sau khi cùng Lục Hiên xem lại, Hạ Tê thẹn thùng, lắp bắp nói: "Ra ngoài một chuyến, em chỉ muốn tặng cho ngài vài thứ, xem như là... đặc sản?"

Hai người nhìn cái bàn trước mắt bày một đống vật lớn nhỏ, Lục Hiên cười khẽ, nghiêng đầu thưởng cho Hạ Tê một cái hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro