Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Ở trường học, mọi người đều vô cùng kinh ngạc khi thấy Vệ Khải một người chưa bao giờ đến tiết tự học, rồi lại thấy hắn cùng Lăng Thụy Đông đến cùng một phòng học ở cuối cùng, lúc này sự kinh ngạc của mọi người lại tang lên gấp bội.

Vệ Khải cũng không biết rõ, nhưng khi thấy Lăng Thụy Đông lấy ra bài tập, trên mặt hắn liền hiện rõ sự khổ sở, giờ mới hiểu được lý do tại sap mình bị lôi đến lớp tự học.

Ngược lại các đồng học có mắt trong phòng lúc đó đã có thể tiếp thu được sự hiện diện của bộ đôi kỳ lạ này, dù sao "học sinh giỏi giúp đỡ người kém hơn" cũng chính là "truyền thống tốt đẹp" của nền giáo dục Trung Quốc bao nhiêu năm qua.

Có tất cả bốn tiếng để tự học, bảy giờ đến mười một giờ, học sinh học ngoại trú có thể về nhà lúc chín giờ còn các học sinh nội trú thì vẫn luôn ở lại đến mười một giờ. Mà nếu như muốn, học sinh ngoại trú có thể kéo dài thời gian tự học ở trường.

Sau khi bắt đầu tự học, do áp lực học hành của cấp ba nên nhiều người đều bắt đầu vùi đầu vào học, mà Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải trốn ở góc phòng cũng bắt đầu làm bài.

Hai tiếng sau, Lăng Thụy Đông mới phát hiện ra, đừng xem thường Vệ Khải tuy lúc bình thường đều không học tập gì nhưng cơ sở lại vô cùng tố, chỉ là không dành thời gian tập trung học tập. Mà trong lúc làm bài, tốc độ nhận thức của Vệ Khải cũng vô cùng nhanh, so với tưởng tượng của Lăng Thụy Đông hắn không cần thiết phải quá khắt khe.

Đến chín giờ, học sinh ngoại trú về nhà, trong nháy mắt căn phòng đã trở nên một chút trống vắng, ở đằng sau hầu như không có ai. Lớp của Lăng Thụy Đông là lớp chọn thành tích tốt, các lớp sau đó là các lớp có thành tích kém hơn, và hai lớp cuối cùng là hai lớp mà các bạn học một là ngay cả mấy bài cơ bản đều không làm được, hai là các học sinh năng khiếu, cho nên đến chín giờ thực sự là không còn bất kỳ ai.*

Vệ Khải chăm chú nhìn Lăng Thụy Đông đang lựa chọn các dạng bài kinh điển, có Lăng Thụy Đông bên cạnh, dù không muốn hay muốn học, hắn đều chỉ có thể kiên trì.

Lúc này, hắn bỗng cảm giác được trên đùi có cảm giác xoa xoa nhẹ nhàng, ban đầu hắn còn tưởng là ảo giác, nhưng ngay lúc ý thức được, kia thật sự là tay Lăng Thụy Đông. Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lăng Thụy Đông một cái, phát hiện đối phương đang dùng tay trái cầm sách vở, biểu tình vẫn rất nghiêm túc.

Còn tay phải thì ngược lại, bàn tay xấu xa dọc theo chiếc đùi lớn của Vệ Khải mà vuốt ve dương vật, đợi đến khi dương vật phản ứng, cậu liền nhẹ nhàng kéo quần khóa quần bò xuống.

Dương vật ngay lập tức bắn ra ngoài. Ở trong phòng học, Lăng Thụy Đông cũng không dám làm ra các động tác khác, chỉ lấy ngón tay nhào nặn đùa bỡn, sờ sờ bao quy đầu giống như cây nấm nhếch lên cao hơi chếch chếch với bụng.

Thế nhưng ở trong phòng học, tình cảnh như vậy cũng đủ khiến cho Vệ Khải cảm thấy một loại kích thích vô cùng mãnh liệt, cuối cùng Vệ Khải căn bản không có cách nào tiếp túc học, hai tay vùi đầu, che dấu đi khuôn mặt đã đỏ lên, mà ở phía dưới, dương vật cũng đã phấn khởi đến cực điểm.

Lăng Thụy Đông lại thu tay vào đúng lúc ấy rồi thấp giọng nói: "Kéo quần lại đi."

Vệ Khải đang đầy mặt phấn khởi bây giờ mới cảm nhận được sự đáng sợ từ câu nói buổi chiều hôm đó của Lăng Thụy Đông: "không được tùy tiện bắn tinh", hắn nắm thật chặt dương vật đã sắp bùng nổ nhét lại vào quần, tiếp tục học cùng Lăng Thụy Đông.

Sau đó, Vệ Khải cũng liên tục bị làm tới mức suýt bắn tinh hai lần, lại đều chỉ có thể dùng phương pháp "tự mình hại mình" để nhuyễn xuống.

Đợi đến lúc kết thúc tự học, hai người đi đến một con phố vắng vẻ, Lăng Thụy Đông không nhịn được cười nói: "Như thế nào, cảm giác muốn bắn mà không thể bắn sướng hay không?"

" Cẩu nô thật sự rất muốn bắn, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến chủ nhân không cho phép bắn liền không dám bắn, hơn nữa cẩu nô là vì mệnh lệnh của chủ nhân mà không thể bắn, trái lại khiến cẩu nô cảm thấy rất phấn khởi." Vệ Khải thành thực mà nói ra suy nghĩ trong lòng mình, cũng giống với suy đoán của Lăng Thụy Đông, "không được phép bắn tinh" không chỉ mang thống khổ về thẻ xác mà còn mang đến khoái cảm tâm lý.

" Chủ nhân, nếu như chúng ta có thể ở với nhau thì thật tốt." Trong lúc tạm biệt, đột nhiên Vệ Khải sinh ra một cảm giác lưu luyến không rời nói.

Lăng Thụy Đông khẽ mỉm cười: " Nếu có thể đỗ cùng một trường đại học với ta thì chúng ta có thể ở chung?"

Nói xong cậu liền đi khuất vào màn đêm.

Buổi sáng chủ nhật được nghỉ, buổi tối tự học, còn đội bóng rổ lại gia tăng huấn luyện, cho nên Lăng Thụy Đông cũng không có ra ngoài, mà ở trong nhà suốt, đến trưa, âm thanh thông báo từ công cụ chat đặc biệt của diễn đàn Thần phục "D&M" vang lên.

Caesar:Gâu gâu, chảo chủ nhân.

Sodom: Ừ, nghỉ ngơi buổi trưa?

Caesar: Vâng, chủ nhân

Sodom: Làm sao, phát tình nên muốn bị chơi.

Caesar: Vâng, chủ nhân, tiện cẩu huấn luyện đến giữa trưa, hiện tại rất muốn bị chủ nhân chơi

Lăng Thụy Đông mở ra chat video, Vệ Khải rất nhanh cũng tiếp máy.

Trong màn hình, là Vệ Khải đang ngồi ở ghế tựa, hắn mặc một bộ áo bóng rổ màu đỏ, lộ ra xương quai xanh cùng cánh tay rắn chắc, tóc tai ướt nhẹp, hơi buông xuống lông mày, ánh mắt tỏa sáng lóe lên một tia mong đợi, đôi môi đầy đặn mím thật chặt, theo cánh mũi mấp máy cũng hơi hơi mím chặt, cuống họng nuốt một ngụm nước bọt.

"Nhìn thấy ta liền cảm thấy hưng phấn sao?" Lăng Thụy Đông cười tựa lưng vào ghế ngồi.

Vệ Khải gật gật đầu, mặc dù không có trải qua bất kỳ điều giáo hay kích thích gì nhưng dương vật hắn lại cứng lên.

" Thực sự là một con chó thể lực dồi dào, mới chơi ngươi có hai ngày, dương vật liền không xuống được." Lăng Thụy Đông khẽ mắng một câu, "Còn chờ cái gì, quần áo."

"Vâng, chủ nhân." Vệ Khải thở hổn hển, hắn giữ chặt lấy vai áo, hai cánh tay rắn chắc lôi kéo áo lên trên rất nhanh liền cởi áo ra làm lộ cơ bụng cùng cơ ngực.

Lúc đang cởi áo, khung chat phát ra một tiếng nhắc nhở, đó là âm thanh bắt đầu ghi hình. Cởi áo xong Vệ Khải liếc mắt nhìn thông báo nhắc nhở đối phương đang quay video, liền ấn xác nhận, không có chất vấn, không có ngăn cản.

Ngay sau đó hắn không chần chờ mà đứng lên, kéo quần xuống, quần rớt xuống dưới chân, bên trong vẫn không mặc quần lót, dương vật đang khẽ ngẩng đầu lại nhếch cao hơn một chút.

Hắn quay người đem ghế để ra xa một chút, để máy thu hình có thể quay được toàn bộ quá trình, sau đó quay người ngồi lại lên ghế, nâng lên chân vẫn còn đang đi giày đặt lên tay vịn, cái đùi mở hết cỡ sang hai bên, như vậy khiến cho tất cả các bộ vị tư mật của hắn đều bại lộ trước mắt Lăng Thụy Đông và máy ghi hình.

"Không sai." Lăng Thụy Đông hài lòng gật đầu, " Ngày hôm nay chủ nhân sẽ chế tác cho ngươi một quyển cẩu nô: nhật ký trưởng thành, có thích hay không muốn để chủ nhân ghi lại bộ dạng dâm đãng của ngươi?"

Ban nãy hắn không thông báo cho Vệ Khải mà tự mình quay phim, khi điều giáo trực tuyến thì quay phim cũng là một điều mà hầu như mọi người đều kiêng kỵ.

Bởi vì phần lớn nô lựa chọn điều giáo trực tuyến như này, cũng chỉ là ham muốn nhất thời, lại lo lắng khi điều giáo thật ngoài đời có thể gặp lừa đảo hoặc bị tổn thương nguy hiểm, cho nên bọn họ đối với quay phim chụp ảnh đều vô cùng mâu thuẫn.

Mà diễn đàn thần phục, cung cấp công cụ quay phim cùng chụp ảnh chuyên nghiệp trong thanh chat, nếu mở những công năng đều sẽ có thông báo nhắc nhở cho cẩu nô đang bị điều giáo, để phòng trường hợp có người dùng những ghi chép này mang đi lừa đảo. Hơn diễn đàn thần phục quản lý phần mềm quay chụp vô cùng nghiêm ngặt, nếu có người dám dùng các phần mềm khác hoặc ghi lại màn hình, thì sẽ bị phong tỏa tài khoản ngay lập tức, những ghi chép trong máy vi tính cũng sẽ bị tiêu hiểu.

Có thể nói hệ thống quản lý máy tính của diễn đàn thần phục vô cùng mạnh mẽ, bảo đảm an toàn cho cả chủ và nô, đây mới là điểm nổi bật nhất của nó trong toàn bộ các diễn đàn SM, thành diễn đàn giao lưu SM chân chính và cao cấp.

Khi không hề có sự thương lượng từ trước, Lăng Thụy Đông đã mở ra chế độ quay phim,nếu như Vệ Khải từ chối đều có thể lý giải được, dù sao nếu video này mà tiết lộ ra ngoài, người đang khỏa thân trước màn hình- Vệ Khải, tin tức này liền triệt để trở thành trò cười mới của thời đại.

"Thích, tiện muốn cho chủ nhân đem tất cả các mặt dâm đãng đều ghi lại, đây chính là chứng cứ cẩu nô thuộc về chủ nhân." Vệ Khải kết hợp tướng mạo dương quang và tráng kiện cùng tư thế hai chân mở lớn, nói ra lời này lại vô cùng chân thành.

Lăng Thụy Đông không có bảo đảm mình sẽ không tiết lộ ra bên ngoài, cũng không nói chắc chắn sẽ không lừa bịp hắn.

Ngoài tác dụng lưu lại kỷ niệm, dùng để thưởng thức ra, quay phim cũng là một cách để biểu hiện lòng tín nhiệm với đối phương.

Hầu như các chủ nhân đạt tới cấp hầu tước, cũng có rất nhiều người dùng phương thức quay phim để lưu lại ghi chép, như vậy cẩu nô liền không dám dễ dàng ruồng bỏ chủ nhân hoặc từ chối điều giáo.

Vệ Khải đồng ý quay phim, chính là giao nhược điểm của bản thân giao vào tay Lăng Thụy Đông, sau đó cũng không thể đổi ý nổi nữa.

--------------------

*) Do câu này cảm giác hơi tối nghĩa nên sẽ giải thích như sau:

Ở Trung thì người ta hay chia kiểu lớp ....-1,.... -2,.... -n gì gì đó

Trong câu này thì lớp đầu tức lớp ....-1- lớp của Lăng Thụy Đông á là lớp có thành tích tốt nhất khối, sau đó là mấy lớp tuột dần theo thứ tự và hai lớp cuối cùng coi như là hạng chót luôn, là mấy lớp gọi là cá biệt. Mà đã là cá biệt rồi thì đi tự học buổi tối à không đi học bình thường còn trốn nên hai người bạn trẻ mới kéo nhau vô đấy và đặc biệt là sau chín giờ tối hoàn toàn không có ai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro