Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Lăng Thụy Đông làm như thế không chỉ để dằn vặt Vệ Khải, cũng là bởi vì một tháng sau, Vệ Khải có có trận thi đấu quan trọng, đó là giải đấu liên kết cấp ba của tỉnh.

Lần tranh tài này là đội viên mới và cũ trong đội, giống như đấu giao hữu giữa các lớp với nhau, vừa là cơ hội để các đội viên mới bộc lộ tài năng, cũng là cơ hội để các đội viên cũ được thêm điểm. Tuy rằng được cộng thêm điểm không nhiều, nhưng trong trận chiến vào trường đại học, cộng thêm được diểm nào thì hay điểm đấy.

Thêm vào việc học lớp 12 cũng không thoải mái gì, cho nên nửa tháng sau đó, Lăng Thụy Đông cũng chỉ có thể ở trường, cách một lớp quần áo mà chơi đùa một chút, không dám chơi quá phận hay quá đáng hơn.

Nhưng mỗi khi có thời gian, cậu đều sẽ đến sân bóng rổ xem Vệ Khải huấn luyện, nhìn thấy đại soái ca ở trên sân bóng rổ rung chuyển trời đất, bộc lộ hết phong thái cùng năng lực, lại nghĩ đến mình có thể hoàn toàn nắm giữ được người thanh niên cường tráng này, thân là chủ nhân cậu cảm thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Tuy nhiên không nghĩ tới một ngày, đội bóng rổ không cẩn thận là quả bóng bay vào sân bóng đá mà cùng đội bóng đá đối đầu.

Thân là hai đội thể dục trọng điểm của trường học, đội bóng rổ cùng đội bóng đá vẫn thường xuyên xảy ra mâu thuẫn tập thể, vậy nên Vệ Khải và Từ Vị nói chưa được vài ba câu liền đã có khuynh hướng động thụ.

" Vệ Khải! Không được động thủ!" Lăng Thụy Đông hô to một tiếng ngăn cản Vệ Khải, hắn lúc này bị lửa giận thiêu đốt, ánh mắt bao hàm tức giận nhìn sang Lăng Thụy Đông, nhưng đến cuối cùng vẫn cố nhẫn nại xuống.

Mà Từ Vị là anh trai của Từ Lạc, cũng coi như là quen biết Lăng Thụy Đông, thấy là người quen liền hô: " Lăng Thụy Đông, ngày hôm nay không có chuyện của em, đi sang một bên!"

"Tôi thấy thầy chủ nhiệm đang ở đằng kia, mọi người mau chóng tản đi." Lăng Thụy Đông tỉnh bơ nói dối một câu, nhưng quả thực nó rất có tác dụng, những quần chúng và đội viện đứng bên cạnh hai người đã có ý lui, thừa cơ đó, Từ Vị hướng ngón tay về phía Vệ Khải chỉ chỉ, ý tứ uy hiếp cũng không còn.

Vệ Khải vừa nhìn thấy động tác kia liền muốn xông lên, Lăng Thụy Đông liền vội vàng túm lấy hắn, lại bị Vệ Khải bốc đồng đụng ngã, lần này Vệ Khải lập tức hoảng rồi, vội vã nâng Lăng Thụy Đông dậy: "Chủ... Lăng Thụy Đông, cậu không sao chứ?"

Lăng Thụy Đông cau mày lắc đầu một cái, lạnh lùng nói: "Cậu tiếp tục huấn luyện đi."

Nhìn thấy bộ dạng của cậu, Vệ Khải thấp thỏm lo sợ cũng không tâm tư mà huấn luyện nữa, nói với các đội viên khác vài câu, đợi mấy phút, liền đi đến bên người Lăng Thụy Đông

Lăng Thụy Đông không nói gì mà trực tiếp đi đến phòng nghỉ của đội bóng rổ.

Vệ Khải mới vừa vào phòng nghỉ, ngay cả cửa cũng chưa khóa liền ngay lập tức quỳ xuống: "Chủ nhân, xin lỗi, tôi ban nãy không cố ý."

"Cậu rất uy phong a." Lăng Thụy Đông không nhanh không chậm xoa xoa cánh tay, "Đội trưởng đội bóng rổ, xảy ra xung đột, tôi ngăn không được."

Vệ Khải sợ hải cúi đầu sát mặt đất: "Xin lỗi chủ nhân, tôi lúc đó quá tức giận, không cẩn thận nên mới vậy..."

" Tôi không dám nhận làm chủ nhân của cậu a, cậu lợi hại như vậy, vạn nhất ngày nào đó đột nhiên phản kháng, đánh tôi, tôi phải làm sao." Lăng Thụy Đông nheo mắt lại, cười lạnh nói.

Vệ Khải có chút nóng nảy, lại không biết nói thế nào, hắn là người có tính tình nóng nảy, trong trường hợp này không biết làm thế nào để uyển chuyển, hắn quýnh lên, liền đứng dậy, cởi toàn bộ quần áo ra, lộ ra thân thể tuyệt đẹp thấm mồ hôi, lần nữa quỳ xuống trước mặt Lăng Thụy Đông, bò đến bên chân, hôn lên giày Lăng Thụy Đông: " Chủ nhân, cầu ngài, cầu ngài chơi tiện nô đi, toàn bộ cơ thể tiện nô đều là của ngài, ngài chơi thế nào cũng được, tiện nô sẽ không phản kháng."

Lăng Thụy Đông cười lạnh nói: " Ngươi cũng biết cơ thể ngươi là của ta? Nếu đánh nhau với người khác bị thương, làm hỏng món đồ chơi của ta, ngươi sẽ đến thế nào? Muốn có vết thương, món đồ chơi như ngươi cũng hỏng vậy ta còn giữ ngươi lại làm gì?"

Vệ Khải ôm lấy bắp chân, hôn lên giày Lăng Thụy Đông, liên tục nói: "Xin lỗi, chủ nhân, tiện nô biết sai rồi."

Lăng Thụy Đông lại lắc đầu một cái: " Ngươi chỉ sợ ta không chơi ngươi nữa thôi, căn bản không để ý tới ý nghĩ của ta."

Vệ Khải đang muốn giải thích thì cửa phòng mà hắn quên không khóa lại có tiếng cót két mở ra.

Từ Vị kinh ngạc nhìn Vệ Khải quỳ trên mặt đất, đối mặt với cái mông trần truồng của hắn, hơn nữa vừa mới từ trên giày Lăng Thụy Đông ngẩng lên, cảnh tượng này thật sự quá quỷ dị.

"Các cậu... Đây là đang làm gì." Từ Vị không chớp mắt mà nhìn Vệ Khải đang quỳ trên mặt đất, hai tay hắn vẫn đang ôm lấy cẳng chân Lăng Thụy Đông, hắn đang quỳ dưới chân Lăng Thụy Đông, đây là điều không thể nào che dấu được.

Vệ Khải nhìn thấy Từ Vị, sợ hãi đến mức vội vã đứng lên.

Lăng Thụy Đông nhìn thấy biểu tình của Từ Vị, hơi nheo mắt, ôn hòa hỏi: "Từ đại ca, sao anh cũng đến."

"Tôi thấy Vệ Khải đi theo cậu, nghĩ hắn muốn gây sự nên đi theo." Từ Vị khép cánh cửa phía sau lại, ánh mắt không ngừng di chuyển từ Lăng Thụy Đông lại sang Vệ Khải.

"Không có truyện đó, Vệ Khải nô lệ của tôi." Lăng Thụy Đông thản nhiên nói, không hề hiện ra quẫn bách(không có cách nào để tháo gỡ) , "Anh đã bao giờ nói tới SM?"

"Nghe nói qua." Từ Vị gật gật đầu, tò mò hỏi, "Các cậu, chính là quan hệ SM?"

"Không sai." Lăng Thụy Đông đá đá cẳng chân Vệ Khải, thấp giọng hạ lệnh, "Quỳ xuống."

Điều giáo ngay trước mặt Từ Vị? Vệ Khải cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng hắn chỉ do dự chưa tới một giấy, liền quỳ xuống, dù sao cũng mới chọc giận Lăng Thụy Đông, bây giờ chính là cơ hội lấy công chuộc tội, hắn cũng không hoàn toàn lo lắng chuyện Từ Vị đang ở đó.

Vệ Khải cao lớn lần nữa quỳ gối xuống trước mặt Lăng Thụy Đông. Lăng Thụy Đông vòng tới trước mặt hắn, nhấc chân khóa ngồi trên bả vai Vệ Khải, hai chân buông xuống bên cổ hắn: "Đến ghế tựa kia đi."

Lăng Thụy Đông cũng đã cưỡi lên người Vệ Khải mấy lần, đối với thể lực của Vệ Khải cõng Lăng Thụy Đông như vậy cũng không hề có vẫn đề gì, hắn sử dụng tứ chi mà bò đến chiếc ghế da ở giữa phòng thay đồ, hơn nữa bởi vì biết sau lưng hắn là đối thủ một mất một còn Từ Vị vẫn đang nhìn bộ dạng bị người khác điều giáo vô cùng dâm đãng, Vệ Khải không có cách nào mà kiềm chế bản thân đang càng thêm hưng phấn, dương vật rất nhanh chóng cứng rắn.

Lăng Thụy Đông đứng dậy ngồi lên ghế, nói với Vệ Khải: "Quỳ."

Vệ Khải hai mông ngồi trên bắp chân, hai chân mở lớn, hai tay chắp sau lưng, ưỡn ngực ngẩng đầu, đém toàn bộ cơ ngực, bụng và cả bộ vị đều giơ lên trước mặt Lăng Thụy Đông.

"Quay lại đi." Lăng Thụy Đông đá đá đầu gối chân trái của Vệ Khải, Vệ Khải mặt đỏ lên, quá khứ như vậy, hắn khỏa thân đối mặt với Từ Vị.

Lăng Thụy Đông đã tức giận Vệ Khải cũng không dám phản đối liền nghe theo.

Từ Vị không chớp mắt nhìn theo mọi hành động của Lăng Thụy Đông và Vệ Khải, toàn bộ cơ thể trần trụi của hắn đều thu vào mắt y.

Lăng Thụy Đông giơ chân lên, dùng mũi chân nâng lên cao hoàn nặng trịch của Vệ Khải, lại khinh bỉ mà dùng mũi chân đạp lên tráng kiện dương vật của Vệ Khải: "Động dục cho ta xem một chút nào."

Đây là một thuật ngữ lưu hành trong diễn đàn Thần phục, cũng là một cách chơi giữa Lăng Thụy Đông và Vệ Khải, nghe đến mệnh lệnh này, mặt đỏ lên sự xấu hổ không thể nào biến mất, thế nhưng hiện tại đang bị đối thủ từ trước tới nay nhìn chằm chằm vào bộ dạng dâm đãng mang đến cho hắn sự sỉ nhục vô cùng, Lăng Thụy Đông căn bản sẽ không cho hắn dừng lại, điều này lại càng làm hắn thêm hưng phấn.

Hai tay Vệ Khải vẫn như cũ ở sau lưng, thế nhưng vòng eo rắn chắc đã bắt đầu lay động trước sau, dương vật tráng kiện dán chặt dưới đế giày của Lăng Thụy Đông mà ma sát, quy đầu đỏ chót chảy ra dâm thủy, dính đầy trên mặt giày, eo Vệ Khải thi thoảng lại ngừng động, toàn bộ dương vật ngày càng cướng, ngày càng hồng: "Chủ nhân, muốn bắn, chủ nhân."

"Tiếp tục." Lăng Thụy Đông không cho hắn dừng lại, ánh mắt vẫn luôn dừng ở trên người Từ Vị, "Xem, Vệ Khải là một con chó chơi bóng rổ, là chó bóng rổ, lực eo rất mạnh, làm giày tôi cũng có thể làm lâu như vậy, làm kỳ công như vậy, thực sự là một con chó dâm đãng."

Ánh mắt Từ Vị đều ở trên dương vật Vệ Khải còn có trên đôi giày liên tục di chuyển của Lăng Thụy Đông, nhận ra ánh mắt của Lăng Thụy Đông, y cũng dần dần đỏ mặt, không còn dám đối mặt với Lăng Thụy Đông nữa mà rời qua động tác và biểu tình dâm đãng của Vệ Khải, nghe tiếng rên rỉ cùng thở dốc ồ ồ không thể ngừng của hắn.

Dục vọng muốn bắn tinh của Vệ Khải ngày càng mạnh, nhưng Lăng Thụy Đông cũng không dừng lại hay ra mệnh lệnh cho hắn bắn tinh, không thể làm gì khác hơn ngoài việc đem quy đầu từ trên mặt giày tới đế giày, dùng quy đầu của mình ma sát lấy giày. Hắn vốn muốn dùng đau đớn để đánh tan dục vong, nhưng nửa tháng không có bắn tinh mà hôm nay lại bị Từ Vị nhìn mình tiếp thu điều giáo. Nên hắn đã đạt đến hưng phấn cực điểm, đau đớn trái lại làm hắn càng bạo phát.

"A a a a!" Vệ Khải phát ra tiếng kêu, phần eo run rẩy trước sau đung đưa, dương vật từ dưới giày của Lăng Thụy Đông nhảy dựng lên, bắn ra từng luồng tinh dịch, ban đầu còn văng xa tận hai mét, sau đó khoảng cách dần rút ngắn, cuối cùng vương lại trên giày Lăng Thụy Đông.

"Ta cho phép ngươi bắn tinh sao?" Lăng Thụy Đông mặt không đổi sắc hỏi.

"Chủ nhân, xin lỗi." Vệ Khải như một con chó lớn cắn mới gây chuyện, chắp hai tay sau lưng cúi thấp đầu, gương mặt ửng hồng lấm tấm mồ hôi, đã lâu không đạt tới cao trào khoái cảm lần này thật sự quá lớn khiến toàn hắn run lên bần bật.

"Dọn dẹp sạch sẽ những vật bẩn thỉu của ngươi đi." Lăng Thụy Đông lạnh lùng ra lệnh.

"Vâng, chủ nhân!" Vệ Khải nghe lời quỳ trên mặt đất, hạ thấp đầu xuống, dọc theo hướng tinh dịch bắn về mà le lưỡi liếm láp.

Phòng thay đồ của đội bóng rổ hằng ngày đều có người đến quét tước, tuy nhiên bây giờ vẫn còn lưu lại không ít những dấu vết của giày bóng rổ dẫm lên, những vệt tinh dịch nằm trên mặt sàn, xen lẫn thậm chí là nằm trên những vết giày. Vệ Khải chống hai tay xuống đất, le lưỡi liếm láp thỉnh thoảng lại hút những đoạn tinh dịch bị tụ lại vào trong miệng, hắn nín lâu như vậy tinh dịch đặc biệt sền sệt, thậm chí còn hơi ngả màu vàng, đó là bởi vì quá lâu không được phát tiết.

Dọc theo hướng bắn tinh dịch, Vệ Khải phải bò thêm nhữn hai mét mới có thể liếm hết tất cả, trên đất bây giờ cũng chỉ còn lại vết nước miếng nhàn nhạt, hắn lúc này mới lại bò đến trước mặt Lăng Thụy Đông, bắt đầu liếm những vệt tinh dịch còn đọng lại trên giày cậu

Lăng Thụy Đông vào đúng lúc này nhấc chân lên, chân không ngừng di chuyển lên xuống, vì vậy Vệ Khải cũng chỉ đành theo hướng Lăng Thụy Đông di chuyển mà động, rất nhanh đã liếm sạch sẽ đôi giày, phát ra âm thanh liếm giày dâm đãng.

"Xem a, dạy dỗ hơn nữa tháng vẫn không khống chế được, thật sự là một con chó ngu ngốc." Lăng Thụy Đông bất đắc dĩ mắng Vệ Khải, ánh mắt lại vẫn nhìn Từ Vị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro