1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Quá tốt rồi lão sư, quả nhiên như ngươi dự liệu, phòng vệ sau núi trống rỗng, chính là cơ hội tốt để đạt được Tử Linh Tinh."

Thiếu niên đang nói chuyện thân mang trang phục màu đỏ thẫm, dáng người cao gầy, dung mạo thanh tú soái khí, phía sau một đôi lửa lông màu trắng xám dài ước chừng một mét đang nhanh chóng bay đi, chính là Tiêu Viêm đi đến sơn động Ma Thú huấn luyện, vì ước hẹn đánh bại Nạp Lan Yên Nhiên trong ba năm mà cố gắng, thừa dịp nữ tử Đấu Hoàng thần bí cùng Tử Dực Sư Tinh Vương đánh nhau không thể thoát thân, dưới sự hướng dẫn của Dược lão sư, đến đây tính toán và thăm dò hang ổ của Tử Dực Sư Tinh Vương.

Càng tiến sâu vào huyệt động nhiệt độ ngày càng nóng chảy, giống như không khí đều có thể bốc cháy, Tiêu Viêm không thể không vận dụng đấu khí làm ra lá chắn ngăn cản nhiệt tức.

"Tới rồi, ha ha, quả nhiên khắp nơi đều có bảo bối!"

Tiêu Viêm bước chân chậm dần, nhưng cũng không giấu được nội tâm hưng phấn, liếc nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại khu vực trung tâm nằm trong sơn động, ở nơi đó, một hòn Tử Tinh Thạch rất cao ước chừng 1 mét xếp thành hình một cái đài vuông, ở trên bệ đá Tử Tinh, một vật thể hình cầu màu tím nhỏ hơn đầu Tiêu Viêm một chút được lặng lẽ đặt ở đó.

Tiêu Viêm bước chân chậm dần, nhưng cũng không thể che hết nội tâm hưng phấn, liếc nhìn chung quanh, cuối cùng nhất ánh mắt dừng lại tại sơn động nội bộ vị trí trung ương, nơi đó, một cái trọn vẹn cao hơn một mét Tử Tinh thạch tích lũy thành một cái đài vuông giống như bộ dáng, tại Tử Tinh trên bệ đá, một viên chừng Tiêu Viêm đầu lớn tiểu nhân tử sắc hình cầu tròn đồ vật, chính an tĩnh cất đặt trong đó.

Ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm viên cầu màu tím, Tiêu Viêm chợt phát hiện, nhiệt độ trong sơn động, vậy mà toàn bộ đều từ thứ này tỏa ra.

Tiêu Viêm không nghĩ tới đồ vật nho nhỏ này lại có thể sở hữu năng lượng to lớn như thế, Dược Lão từ trong nhẫn đúng lúc hiện ra thân ảnh, cảm thán trêu ghẹo Tiêu Viêm thật sự gặp được phước lớn.

Dược lão lại cười nói: "Tử Tinh Nguyên cộng sinh, ngươi lại có thể gặp được đồ tốt thế này!"

"Tử Tinh Nguyên cộng sinh là đồ vật gì" nghe thấy cái tên xa lạ, làm cho Tiêu Viêm cau mày nghi ngờ dò hỏi.

"Chậc chậc, đây chính là đồ tốt" tung bay trong không trung, nhìn quanh viên viên cầu màu tím dạo qua một vòng, Dược lão tấm tắc khen: "Tử Tinh Dực Sư Vương, chính là một loại thiên phú dị bẩm của dị thú, nếu không cũng khó có thể trở thành một lục giai ma thú, loại này ma thú, mỗi khi vào thời điểm sinh sản, đều sẽ có tỉ lệ cực nhỏ đồng thời sinh ra thêm tiểu thú, cũng sản sinh thêm loại Tử Tinh Nguyên cộng sinh này."

Nghe nói có thể tăng thêm uy lực của Phần Quyết, Tiêu Viêm mừng rỡ trong lòng, lúc này ngồi tĩnh tọa trên mặt đất, phá vỡ màn chắn tinh thể, vận hành Phần Quyết để hấp thu năng lượng khổng lồ trong đó .

Nhưng mà công pháp Phần Quyết trong cơ thể tựa như lỗ đen tham lam hút vào năng lượng khổng lồ và bá đạo của Tử Tinh Nguyên, tình thế hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát Tiêu Viêm, dù muốn ngừng cũng không thể dừng được, kinh mạch bị năng lượng bá đạo xé nát, bản thân bị trọng thương, ngay tại thời khắc Tiêu Viêm tuyệt vọng chỉ thấy hư không bị xé dài một đường, trước mắt hiện lên một đạo bạch quang, một nam tử cao ngạo mặc áo trắng đạp nát hư không xuất hiện, mọi cử động đều mang theo khí chất to lớn khó tả, không rõ thực lực thâm hậu ra sao, trông thấy Tiêu Viêm gặp nguy hiểm, nam tử không dám chậm trễ, trong nháy mắt đi đến phía sau Tiêu Viêm đánh một chưởng vào người, khí lực cường đại ấm áp rót vào thân thể, nhẹ nhàng chữa trị gân mạch bị hao tổn.

Phát hiện nam tử không có ác ý, có vẻ là đến giúp mình, Tiêu Viêm không phản kháng, có được trợ giúp Tiêu Viêm tiếp tục thúc giục Phần Quyết hút vào năng lượng của Tử Tinh Nguyên, vừa mới đột phá không lâu lại 1 lần nữa buông lỏng cảnh giới, dưới sự trợ giúp của nhiều nguồn sức mạnh hắn trực tiếp đột phá đến cửu tinh đấu giả, Tiêu Viêm không dám chậm trễ nhắm mắt, khoanh chân ngồi tĩnh tọa, tiêu hóa khí lực còn còn sót lại trong cơ thể, trong lòng dâng lên một tia cảnh giác, sức chịu đựng và khí lực phi thường của nam tử này thật không thể đo lường được, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này. . . Hi vọng không phải kẻ địch.

Cúi đầu nhìn Tiêu Viêm tĩnh tọa, Thạch Hạo lúc này mới thở dài một hơi, lần này vừa đúng thời gian và địa điểm, không uổng công hắn lội ngược thời gian, đột phá rào cản dị thứ nguyên xuyên vào Đấu Khí đại lục cứu vớt Viêm Đế Tiêu Viêm hiện tại vẫn còn là thiếu niên, đương nhiên điều này cũng hao phí phần lớn khí lực của Hoang Thiên Đế, khi chân thân tiến vào, trời và đất sẽ không chịu nổi mà trực tiếp vỡ vụn, hiện tại Hóa Thân Cảnh giới của hắn tạm thời chỉ có Tôn giả cảnh thực lực, thầm nghĩ vẫn có đủ sức tự bảo vệ bản thân.

Năm đó bản thân bày trận đã từng gặp nguy hiểm, một nam tử thần bí áo đen trùng hợp đi ngang qua cứu được hắn, từ đó lưu lại nhân quả khiến đường vận mệnh cả hai xen lẫn, Hoang Thiên Đế sau này tế đạo suy đoán nhân quả, phát hiện nam nhân kia sớm đã chết qua năm tháng, vì báo ơn nhân quả năm đó nên Thạch Hạo nhiều lần ngược dòng thời gian, cưỡng ép phá vỡ hư không đại đạo, đi xuyên trời đất, dòng thời gian cũng vì vậy biến động phát sinh sai sót, cũng may mắn tìm đến kịp thời và cứu được Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm ngồi xuống xong tiện tay ăn vài viên đan dược củng cố tu vi, lúc này mới mở mắt dò xét nam tử hộ pháp cho mình, nghe đối phương nói rằng đặc biệt tới đây để cứu mình khiến Tiêu Viêm trong lòng kinh ngạc. . . Bởi vì Thạch Hạo nói rằng bản thân tương lai chính là Viêm Đế, từng có cơ duyên giao hợp ở Cửu Thiên Thập Địa cứu hắn, Thạch Hạo lần này là đến báo đáp nhân quả, Tiêu Viêm nghe xong bày ra vẻ mặt sững sờ, trên mặt thiếu niên bối rối lẫn kinh ngạc lẫn kích động đều có, dù sao cảnh giới Đấu Đế cũng chưa nghe bao giờ, khiến cho hắn vô cùng tin tưởng.

Thạch Hạo lạnh nhạt nói: "Tốt, nhân quả của Viêm huynh cũng đã trả, ta cũng muốn trở về... Viêm huynh, ngươi có chuyện gì sao, vì sao sắc mặt lại đỏ ửng như vậy?"

Tiêu Viêm cũng là không hiểu làm sao, chẳng lẽ chẳng lẽ kích tình đan mà hắn luyện nhầm ra lúc trước bị bỏ nhầm vào mấy viên đan hắn vừa uống! Thiếu niên sắc mặt sợ tới mức trắng bệch, thế nhưng một luồng khí huyết lại dâng lên khiến sắc mặt đỏ ửng, miệng lưỡi khô khốc, một cỗ nhiệt lưu từ đan điền trào ra, cặc dâm giữa háng không khống chế được sung huyết sưng to, trong chốc lát đã dựng thành túp lều nhỏ, sắc mặt khó xử, trước mặt Thạch Hạo ân nhân cứu mạng nhất thời cũng không biết làm thế nào cho phải, xấu hổ kì lạ.

Trông thấy Tiêu Viêm đột nhiên không nói lời nào, Thạch Hạo cũng chú ý tới bầu không khí khó xử, cũng không suy nghĩ nhiều chỉ đơn giản nói lời tạm biệt, pháp lực mạnh mẽ phá vỡ hư không cứ thế rời đi, Tiêu Viêm sau khi trông thấy Thạch Hạo rời đi, sự khẩn trương và lo lắng trong lòng cũng buông xuống, cố nén thân thể khó chịu rời đi khỏi hang động Tử Dực Sư Tinh Vương, tìm 1 sơn động ẩn nấp tạm thời làm động phủ, trong lúc đó có kêu gọi Dược lão nhiều lần nhưng không được đáp lại.

Tiêu Viêm dù sao cũng trẻ tuổi, khí lực dồi dào, căn bản không có cách nào nén xuống lửa dục, bàn tay vươn tới đũng quần bóp bóp nắn nắn, thiếu niên sắc mặt đỏ bừng, xoắn xuýt một hồi lâu mới nửa cởi quần ra, cầm lên đồ lót sớm đã ướt đẫm, có thể thấy rõ sức mạnh kích tình đan dược có bao nhiêu cường đại, không thể không nói Tiêu Viêm thật có thiên phú luyện đan.

Tiêu Viêm cởi quần lót nắm chặt cây kiếm thịt đứng thẳng, động tác không thành thạo tuốt động con cặc vẫn chưa phát dục hoàn toàn dưới háng, nếu đợi lớn thêm mấy tuổi nhất định đây sẽ là một cây cặc khủng dài thô to dày, bên dưới nhanh chóng tuốt động, bao quy đầu không ngừng nhả ra nuốt vào đầu cặc đỏ hồng xinh đẹp, thân cặc mẫn cảm tê tê dại dại sảng khoái không thôi, Tiêu Viêm thở khẽ vài tiếng, cũng may không có người trông thấy, ngay khi đang cảm thấy may mắn bỗng truyền đến tiếng bước chân, một nam tử tuấn lãng ôm cánh tay đi ra, thần sắc cũng mang theo xấu hổ.

Chính là Thạch Hạo lần nữa quay lại, trước đó Hoang Thiên Đế nhạy bén phát giác được sự khác thường nên giả vờ rời đi, sau khi xác định được vị trí Tiêu Viêm lần nữa phá không mà đến, ai ngờ nhìn thấy như thế xấu hổ như thế, hai người hai mặt nhìn nhau, Thạch Hạo lúng túng không thôi nên không còn dám nhìn, sờ lên chóp mũi xoay người sang chỗ khác, Tiêu Viêm sợ tới mức dương vật mềm nhũn ra, không nghĩ tới lại là Thạch Hạo, dược lực kích phát chỉ trong chốc lát con cặc lại lần nữa cương đứng thẳng, quy đầu hồng phấn rò rỉ dịch nhờn tích táp nhỏ giọt trên nền đất, nhưng từ đầu đến cuối đều không có phát tiết bắn ra, thân thể cũng khô nóng khó nhịn, trống rỗng đến dị thường!

Nhìn thấy Thạch Hạo cao lớn, bóng lưng thẳng tắp giống như bắt được ngọn cỏ cứu mạng, Tiêu Viêm thần trí mơ hồ, phía trước cuối cùng không kìm nén được, từ phía sau ôm lấy Thạch Hạo, gương mặt dán sát vào lưng đối phương, hạ thể điên cuồng cọ xát đùi Thạch Hạo vẻ mặt đói khát, thân thể nam tính ấm áp làm hắn khó mà chống cự, Thạch Hạo vốn định nhẫn nại, nhưng bên tai truyền đến âm thanh thiếu niên dồn dập thở dốc, trong lòng có chút ngứa, miệng thầm mắng một câu đĩ nứng, vẫn quyết định giúp Tiêu Viêm làm dịu dược lực trước.

Thạch Hạo xoay người, cúi đầu nhìn Tiêu Viêm phát dâm phát nứng, duỗi tay nắm chặt lấy con cặc thô dày mới cọ xát đùi mình, mặc dù thiếu niên bây giờ thân thể vẫn còn đang phát triển, nhưng con cặc lại phát dục cực tốt, so với những người đồng trang lứa lớn hơn rất nhiều, Thạch Hạo ước lượng cặc lớn trĩu nặng cùng trứng tinh no căng, nhanh chóng nhìn ra cũng phải hơn 18 centimet, thân cặc giống như bảo kiếm thẳng tắp cứng chắc, quy đầu non mềm đến chảy nước, Tiêu Viêm khàn khàn thở dốc, con cặc bị người khác sờ vuốt khiến hắn cũng có chút hưng phấn, vặn vẹo cái eo thon gầy nhưng rắn chắc, dùng con cặc trơn ướt cọ lấy bàn tay Thạch Hạo dinh dính chất lỏng.

Thạch hạo khiêu khích nói: "Muốn sướng sao? Viêm huynh đệ."

Tiêu Viêm nhìn về phía nam tử anh tuấn, ở trên người hắn có khí chất vương giả coi thường thiên hạ, nuốt nước miếng vô thức gật gật đầu.

Thạch Hạo đột nhiên lạnh lùng ra lệnh: "Quỳ xuống." 

"... Cái gì..."

Tiêu Viêm ban đầu cho rằng mình nghe lầm, Thạch Hạo trầm ổn vừa mới còn ôn hoà như ngọc đột nhiên giống như biến thành người khác, trên người toát ra khí phách khinh thường kiêu ngạo, làm cho người bất giác nghe theo mệnh lệnh của hắn, ngay sau đó nói là làm Tiêu Viêm hai đầu gối nhũn ra quỳ gối dưới chân Thạch Hạo, Thạch Hạo cười lạnh một tiếng chân mang giày trắng tinh xảo giẫm lên con cặc sưng to chảy nước.

Thạch Hạo lưu manh nói: "Không nghĩ tới Viêm huynh đệ ngươi đĩ như thế, đối với một nam nhân lần đầu gặp mặt cũng có thể phát tình động dục, thật sự là một con đĩ dâm nứng, ngươi nói đúng không."

Thiếu niên sắc mặt đỏ ửng, bị nhục nhã đến không dám liếc nhìn Thạch Hạo, ngay cả con cặc cũng bị đối phương dẫm lên lực đạo cực mạnh, Thạch Hạo dường như cũng muốn phối hợp dẫm nghiền cộn thịt rồng đến nát, Tiêu Viêm con cặc bị dẫm chơi đến hết sức thoải mái, thậm chí chủ động lắc mông cọ cặc vào đế giày Thạch Hạo.

"Ô. . . Ưm ách. . . Nóng quá, thân thể thật là khó chịu. . . Ô ô. . . Muốn bắn. . . Để cho ta bắn đi. . . Cầu ngươi Hạo huynh..."

Thiếu niên thanh tú vốn hăng hái khí phách bị kích tình dược ảnh hưởng đắm chìm trong dục vọng, bày ra gương mặt đói khát phát tình động dục, đối mặt với Thạch Hạo cùng là nam tử phát ra khao khát rên rỉ, hóa thân bị hoàng đế Hoang Thiên Đế cắt đứt chính là hóa thân của chấp niệm, tính dục cường đại, bị Tiêu Viêm câu dẫn đến tính dục bộc phát không còn khách khí, thi triển pháp lực dùng tay hướng Tiêu Viêm một đường, phong đao nhẹ nhàng hướng Tiêu Viêm trên thân phá đi, chỉ chốc lát trang phục màu đỏ thẫm trên người hóa thành từng mảnh bị phong đao cắt không còn một mảnh, Tiêu Viêm như đứa trẻ toàn thân trần trụi, da thịt trắng nõn rắn chắc, cơ bắp không nhiều nhưng đường nét cơ thể vô cùng rõ ràng, sáu khối bụng thon gọn phân rãnh sâu hoắm, Thạch Hạo cố ý giữ lại vớ thúi dưới chân Tiêu Viêm, càng tăng thú vị.

Sau đó từ trong hư không biến ra một cái giường ngọc ôn hòa trắng như tuyết, đem Tiêu Viêm bế lên, Tiêu Viêm càng thêm ngượng ngùng, dù sao hắn bây giờ toàn thân trần trụi, vóc người cao gầy tráng kiện đều bại lộ trong mắt người khác, da thịt đỏ ửng, quầng vú trước ngực mềm mịn nhô lên chỉ khiến người khác muốn cắn vài phát.

Thạch hạo khắc chế dục vọng, lạnh giọng nói ra mấy chữ: "Lại đây liếm."

Đều là nam nhân với nhau nên Tiêu Viêm tự biết đó là ý gì, thân nhiệt dưới tác dụng của dược lực tăng cao, Tiêu Viêm quằn quại như chó động tình, nằm nhoài dưới thân Thạch Hạo, dùng tay cởi bỏ quần đối phương, một cộn thịt rồng to dài rời khỏi trói buộc ngay lập tức mạnh mẽ bật ra.

Hoang Thiên Đế vốn là vạn pháp bất xâm không dính bụi trần, con cặc lớn thô mập cũng không có tao thúi mùi lạ, ngược lại phát ra từng luồng tiên khí trộn lẫn mùi mồ hôi nam tính, mùi vị xạ hương nam tử độc nhất lại dễ ngửi dị thường, Tiêu Viêm nhìn một hồi mắt liền đỏ lên như con hổ đói bắt được mồi ngon, tay vịn lấy thân cặc, cúi đầu xuống hớp một hơi mùi vị con cặc, dùng sức hít lấy hít để hương vị cặc khủng khai thúi của đàn ông, ngay sau đó hôn lên quy đầu tròn trịa vừa khai bao, môi mỏng tuấn lãnh chảy dãi há hốc nhìn Hoang Thiên Đế.

Thạch Hạo hô hấp dồn dập, đôi mắt lóe lên, không nghĩ đến Tiêu Viêm là loại câu dẫn người như thế, bộ dáng tao tiện đĩ điếm chỉ hận không thể ngay lập tức mạnh mẽ địt chết hắn, nghe thiếu niên tuấn mỹ ở dưới thân khóc lóc xin tha.

Tiêu Viêm mê luyến nhìn con cặc lớn Thiên Đế một hồi lâu mới thè lưỡi tinh tế liếm láp đầu khấc to như cự long, đầu lưỡi quét một vòng từ đỉnh trượt xuống đến gốc cặc liếm láp, điên cuồng liếm láp làm cho nguyên cây cặc lớn dính đầy nước bọt ẩm ướt, há miệng ngậm đầu cặc còn ra sức dùng lực nuốt vào, dùng cả người Tiêu Viêm cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngậm vào một phần ba, đầu cặc kẹt ở cuống họng, đủ thấy con cặc cao ngất oai hùng, tuy rằng động tác vụng về nhưng vẫn hầu hạ Thạch Hạo đến hết sức thoải mái.

Thạch Hạo sủng nịch cười cợt, tay đổi thành hình dạng kiếm, hai cái ngón tay linh hoạt thâm nhập vào trong cổ họng, nhắm chuẩn vươn đến lưỡi trơn mềm mại kéo ra ngoài, Tiêu Viêm bị ép há to miệng không cách nào thu hồi đầu lưỡi, chật vật hít hà từng ngụm khí đến nỗi chảy nước miếng, ngay cả con ngươi cũng bắt đầu ẩm ướt, vẻ mặt đòi hỏi nhìn về phía Thạch Hạo, Thạch Hạo buông tha đầu lưỡi, ngón tay đâm vào miệng nhỏ ngọ nguậy quấy phá mãi đến khi ngón tay thấm đầy nước bọt mới buông tha cho Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm ngượng ngùng nằm trên giường, hai bàn tay vuốt ve bắp đùi của chính mình, hai chân mang vớ thúi đưa lên, ngón chân cuộn tròn, hơi chút khẩn trương, đầu gối đè trên ngực, hai chân tách ra, con cặc đứng thẳng run rẩy rỉ chất lỏng, cặp mông no đủ mượt mà, lỗ thịt khít khao thần bí hướng đến chính xác Thạch Hạo, hậu môn lồn nứng đang khép kín chặt chẽ, nếp nhăn đều tăm tắp giữa hai cánh mông căng tròn chỉ làm tăng thêm sức quyến rũ khiến cho người khác chỉ muốn dùng đầu lưỡi liếm láp vài cái, lồn thịt bị Hoang Thiên thu hết vào đáy mắt, không nhịn được muốn địt nát cái lỗ lồn này lẳng lơ này của hắn, phải địt thật sâu vào trong lồn sau đó bắn tinh trùng Thiên Đế vào bên trong.

Thạch Hạo liếm liếm khóe miệng, không nghĩ đến lỗ đít Tiêu Viêm lại có thể đẹp đẽ dụ người đến thế, thực sự là trời sinh làm đĩ thiếu địt, ngón tay dính đầy nước bọt thử cắm vào lỗ đít, dưới ảnh hưởng và tác dụng của kích tình đan, hậu huyệt sớm đã ướt mềm từ lâu, ngón tay đút vào dễ dàng không hề bị lực cản cũng coi như bớt đi chút phiền toái, cũng không sợ đả thương đến hắn, Thạch Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Tiêu Viêm không nhịn được thở hổn hển, cảm thấy khe thịt bị ba ngón tay đút vào thọc ra, trong chốc lát lại tăng lên một ngón, lỗ đít bị khuếch trương đến cực hạn bị nam nhân tùy ý đùa bỡn, từng đợt sóng triều khoái cảm cứ theo sát mà đến, khát vọng lại càng nhiều, mắt dán vào giữa đầu cặc to lớn và con cặc mập thô của Thạch Hạo, Thạch Hạo lại gần Tiêu Viêm, bắt lấy hai chân thiếu niên gác lên vai chính mình, điều chỉnh con cặc thô to hướng vào giữa khe thịt, phá vỡ rào cản hùng mạnh cắm vào thành thịt ướt mềm, nếp nhăn co rúm lại bị con cặc khủng san bằng nắc vào, giống như 1 cái lồn thịt dâm mị, từng chút một nuốt vào cái con cặc khủng dày cộm của Thiên Đế.

Thạch hạo nhíu lông mày an ủi nói: "A ừm, thật chặt, thả lỏng chút, đợi lát nữa có thể địt ngươi khóc."

Tiêu Viêm dùng sức cắn răng, bị con cặc đàn ông xâm phạm trong nháy mắt khiến hắn có cảm giác kích thích, cảm thấy thẹn thùng có hưng phấn có, thiếu niên bị phá trinh lần đầu tiên hưởng thụ tình dục đã mang theo đến cho hắn vực sâu khoái lạc, càng dùng sức ôm lấy đùi, con cặc nhanh chóng thọc vào rút ra lỗ lồn ẩm ướt, lỗ đít khít khao bị gậy thịt khổng lồ đang dùng sức xỏ xiên hận không thể nhét cả cặp dái vào, Tiêu Viêm bị địt rên rỉ thở gấp kêu rên, chân dài kẹp cứng cổ Thạch Hạo, thân thể run rẩy co rút, rất nhanh đã phát tiết lần đầu tiên, biết trước điều này Thạch Hạo đã đặt lên Tiêu Viêm một vài cấm chế, lỗ cặc mất khống chế khép mở rỉ ra một khối dịch tuyến tiền liệt thay vì phun trào dương tinh, dịch nhờn chảy xuống dính vào vòng eo gầy gò rắn chắc, bởi vì ở Đấu Khí đại lục này lấy tinh lực làm cốt lõi Đấu Khí, Thạch Hạo bởi vì nghĩ cho Tiêu Viêm nếu bắn quá sớm dễ dàng làm hao tổn tu vi, lại tự trách chính mình hiện tại chỉ có sức mạnh bảo vệ bản thân, lấy gì đảm bảo được tính mạng Tiêu Viêm nếu hắn lại gặp nguy hiểm như vừa rồi.

Dược lực hơi yếu đi khiến Tiêu Viêm tìm về được một tia lý trí, điều hắn nghĩ tới đầu tiên lại không phải trốn khỏi bị nam nhân địt, hơn nữa khát vọng con cặc khủng kia 1 lần nữa dùng sức tiếp tục địt hắn, nơi sâu nhất trong thân thể ngứa ngáy, khát vọng con cặc càng đâm rút thô bạo hơn.

Nhìn khuôn mặt dục cầu bất mãn của Tiêu Viêm rõ ràng còn không có đủ sướng lại ngượng ngùng, Thạch Hạo nghiêng đầu gặm cắn ngón chân bị vớ thúi bao bọc, lại còn liếm lòng bàn chân non mềm của thiếu niên, chọc đến nỗi Tiêu Viêm nhỏ giọng thở dốc, ngón chân cuộn tròn, Thạch Hạo khiêu khích nói: "Đồ đĩ nứng nhà ngươi, vẫn còn muốn ăn cặc đàn ông có phải hay không?"

Tiêu Viêm ngẩng đầu ngượng ngùng cực kỳ, vừa nhìn về phía Thạch Hạo vừa gật gật đầu, nhỏ giọng "Ừm" một cái, Thạch Hạo tiếp tục lưu manh nói: "Chậc chậc, ta muốn nghe thấy  được gọi là chủ nhân rõ một chút, nếu ngoan sẽ để cho ngươi làm một con chó đĩ nứng có thể ăn cặc lúc nào cũng được." Nói xong Thạch Hạo cố ý dừng lại động tác, đem con cặc khủng chôn cứng trong lồn thịt nóng hổi nhằm kích phát dâm tính của thiếu niên.

Tiêu Viêm trợn mắt ngoác mồm, không nghĩ đến Thạch Hạo còn có một mặt ngông cuồng lưu manh bá đạo như thế, đột nhiên gậy thịt bên trong thân thể nảy lên một cái, nhưng vẫn là bất động không nhúc nhích, mỗi lần ngứa ngáy lướt qua đều muốn ngừng mà không được, Tiêu Viêm mặt mũi cúi xuống, dùng thanh âm nhỏ bé yếu ớt như thốt ra câu "Chủ nhân".

Thạch Hạo bất mãn nói: "Quá nhỏ! Không nghe thấy!"

Tiêu Viêm hốc mắt ẩm ướt ngày càng ngượng ngùng nói: "Cầu xin chủ nhân . . . Con cặc mau địt chó đĩ, bên trong thật nóng, thật ngứa. . . Ô."

Thạch Hạo nắm lấy mắt cá chân thon gầy của Tiêu Viêm, thưởng thức chân to mang vớ thúi của đối phương, chóp mũi cao kề sát lòng bàn chân đối phương, áp mặt vào lòng bàn chân ngửi mùi mồ hôi chân nhè nhẹ, đầu lưỡi thè ra liếm chút vị mồ hôi trên vớ thúi, lỗ đít không những chặt mà lại càng trơn, hai cẳng chân vừa thô ráp vừa có đường cong tuyệt đẹp, không có vết chai do luyện võ quanh năm, mỗi lần bị cắn một cái thiếu niên đều sẽ kìm nén rên rỉ khiến Thạch Hạo muốn ngừng lại cũng không nổi, mở to miệng để cho Tiêu Viêm đạp lên mặt mình, một bên hít ngửi mùi mồ hôi thoang thoảng dễ ngửi, một bên thẳng lưng thọc vào rút ra cái lồn thịt ở giữa hai cánh mông to vểnh cao.

"A a... Ức ô ô... Thật nhanh! A!, Hạo huynh nhẹ chút, ô ô, nhanh quá, đau quá, sướng..."

"Gọi là chủ nhân, đồ đĩ nứng!"

". . . Vâng . . Chủ nhân. . . Chậm một chút, ư ưm, ư ô, ô ô, sướng. . . Bị địt sướng chết, a a a, đầu cặc thật lớn mà lại chọc vào được, lồn thịt bị địt nát, não cũng bị địt nát, không, không được! ! Ô ô."

Hoang Thiên Đế sức lực cực kỳ mạnh mẽ đâm vào lồn thịt, mang trong mình thể lực Cửu Thiên Thập Địa không một ai trong Thiên Địa Huyền Hoàng có thể sánh bằng, sức mạnh to lớn dường như có thể địt nát cả người nằm dưới đến rã rời thậm chí bị địt cho hỏng, khí thế Đế Vương bức người, đại đạo cũng phải quỳ rạp dưới chân, gậy thịt đâm vào rút ra nhanh đến mức để lại tàn ảnh, phần hông hung hăng va chạm vào cặp mông thịt phát ra âm thanh "Bạch bạch bạch" mị hoặc dâm dục.

"Ô ô, a a, muốn chết, đau quá. . . Thạch Hạo. . . Tha cho ta, a a a, ô ô, hô ô, không muốn, ta không chịu nổi, thân thể sắp nứt đôi rồi, không. . . Thạch Hạo. . . Chủ nhân. . . Ô ô, úc ô, lỗ đít dâm bị địt hỏng, a a a, lại bắn rồi, hô ô, không phải, úc ô, muốn bắn, cho ta bắn!"

Tiêu Viêm toàn thân bị địt nhũn ra, hai chân vô lực kẹp cứng eo hạch Hạo, miệng liên tục xin tha, đầu cặc to lớn cọ xát ép vào thành thịt tuyến tiền liệt, thiếu niên bị địt cho rỉ ra hai tràng dâm dịch, Tiêu Viêm mắt chật vật trợn tròn, lưỡi thè dài không cách nào hô hấp, tâm trí hỗn độn, từng ngụm nước miếng chảy dài ướt dẫm hai khối cơ ngực, khuôn mặt tuấn kiệt phô bày sự đĩ điếm đáng khinh, biểu cảm vặn vẹo mất đi tư thế oai hùng, mỗi một lần bị thọc vào rút ra Tiêu Viêm toàn thân đều co rút, con cặc lớn run rẩy.

Thạch Hạo: "Chậc chậc, Viêm huynh, ta chỉ vừa mới bắt đầu, ngươi đã lên đỉnh đòi bắn tận mấy lần, nếu ta không nhanh nhạy đặt lên cấm chế, không biết đã hao tổn biết bao nhiêu tu vi cùng tinh dịch, hay là ngươi chính là loại chó nứng xuất tinh sớm đây."

Tiêu Viêm khóc lóc rên rỉ nói: "A ha. . . Mới đầu không phải, là ngươi địt quá giỏi, ô, dược lực của kích tình đan đã tan hết rồi, đau quá, a a, bị địt hỏng rồi, lồn thịt nát mất rồi, cầu xin ngươi chậm chút, Thạch Hạo. . . Chủ nhân. . . Úc ô ô thật sâu, bụng ta bị gậy thịt chọc thủng rồi, ô!"

Lỗ cặc mất khống chế đáng lẽ phải phun ra tinh dịch, thay vào đó bị cấm chế đẩy ngược cuộn tròn trong trứng đực chỉ còn lại dâm dịch trong suốt rỉ ra từng luồng, bụng dưới lộn xộn sớm đã ướt đẫm, cuối cùng thanh âm khàn khàn không rõ tiếng mơ hồ kêu lên, Thạch Hạo dùng sức cắm xuống chỗ sâu nhất, đồng thời cũng cảm nhận được khoái cảm không ngừng, gào rống một tiếng, tinh trùng Thiên Đế quý báu bị Thạch Hạo tùy ý bắn sâu vào trong lỗ đít lỏng lẻo, năng lực khổng lồ rót vào điểm nứng của tuyến tiền liệt, bụng nhỏ bị quy đầu đẩy nhô lên một khối.

Tiêu Viêm thân trên đột nhiên dựng thẳng co cứng, cái đầu ngửa ra sau, thân thể cứng ngắc giống như bị đóng băng một hồi, sau đó hai mắt thất thần, khuôn mặt tuấn soái sướng đến vặn vẹo rồi gục xuống, giống như thật sự bị địt chết rồi, tóc đen rối bù ướt mồ hôi lộn xộn dính vào nhau, trên mặt đỏ ửng, tay chân mở rộng, cả người rũ xuống, hoàn toàn mất đi tri giác, tê liệt ngã xuống trên giường ngọc, thân thể không ngừng co giật cùng lỗ con cặc không cầm được rỉ dịch, thân thể nhớp nháp ướt đẫm, trong không khí phát ra mùi nước tiểu khai dâm, ra là bị địt đến đái ra nước tiểu không kiểm soát, cuối cùng thất thần sướng đến ngất.

Thạch Hạo thở gấp đem Thiên Đế cặc lớn ướt nhẹp rút ra, kẽ mông không khép lại được bị khoan thành một cái động thịt dâm mĩ, nếp nhăn trên vách thịt bị cặc chà đến nỗi phẳng lì, thịt ruột đỏ tươi lồi ra bên ngoài, mép thịt mở rộng cố gắng mấp máy trở lại, dịch ruột sủi bọt trắng chảy ra ồ ồ, giống như hút lấy từng ngụm không khí, nhìn dâm nứng đê tiện một cách dị thường, Thạch Hạo liếm khóe miệng, khuôn mặt hạ xuống chôn trong kẽ mông, động thịt dâm ướt át đến mê người không ngừng khép mở, giây tiếp theo bị lưỡi mềm đỏ tươi liếm qua nhanh chóng, liếm láp lên nếp nhăn của động thịt đang tiết ra dịch ruột và chảy ra nùng tinh, không thể tin được Hoang Thiên Đế vô địch trên đời lại đi liếm đít cho người khác, mùi vị chất lỏng tanh nồng mạnh mẽ kích thích nội tâm Thạch Hạo, chỗ giữa Tiên căn thịt long đứng thẳng ngẩng đầu, quy đầu to lớn dữ tợn chảy ra tuyến dịch trong suốt, Thạch Hạo sờ sờ chóp mũi buồn rầu, Tiêu Viêm trong hình dạng quá khứ này bị địt tới mê sảng không thể chịu đựng được 2 lần làm tình của mình, đành tự mình tuốt lộng con cặc, cởi ra vớ thúi ướp mồ hôi bẩn dưới chân Tiêu Viêm, trực tiếp chụp vào Đế Vương cặc lớn, bao bọc con cặc cùng cặp trứng ở bên trong, sau đó nhanh chóng loát động, quy đầu mẫn cảm bị mặt vải thô ráp ma sát sướng  đến nỗi Thạch Hạo cũng không nhịn được trợn tròn mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bdsm#r18