Chương 11.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn hóa tiếng địa phương này, có chút địa phương mấy tỉnh lân cận nói tiếng như người một nhà, nhưng có chút địa phương qua một thôn là nghe không hiểu, có thể xem như một môn ngoại ngữ.

Tiếng địa phương của Hải Thành không khó như một vài tỉnh thành phố phía nam, nhưng cũng tuyệt đối không đơn giản, hầu hết vẫn là làm người bên ngoài nghe không hiểu.

Một giờ học tiếng địa phương, nhiều nhất có thể học mấy câu đơn giản thăm hỏi cùng đối thoại, ba người đều lắp ba lắp bắp cùng bác gái học, trong lúc nhất thời toàn bộ trong đình đều tràn ngập bầu khồn khí vui vẻ ông nói gà bà nói vịt.

Tổ đạo diễn ở bên cạnh cười đến bụng đau, dân bản xứ nói tiếng địa phương không có vấn đề nhưng là một khi có người bên ngoài học nghiêm túc lên, điểm cười tang gấp bội.

Trang Duệ Phong giống như nghe sách trời, cả người tựa hồ đã hoàn toàn từ bỏ hy vọng, đối với bác gái lung tung nói một hồi, thường thường còn muốn sinh ra một ít hiểu lầm.

Đến nỗi Chung Trì Tân hắn không phải người hướng ngoại, đồng thời mẫn cảm với thanh âm, một giờ học được miễn cưỡng xong mười mấy câu đối thoại thường dùng.

Nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng vị trí thứ nhất vậy mà bị Giải Chi Anh đoạt.

Mấy bác gái đều nói chị học được nhanh nhất, tốt nhất.

Giải Chi Anh ngượng ngùng cười nói: "Trước kia ở chỗ này mấy tháng."

Tổng đạo diễn ở phía sau vuốt cằm nhìn, thấp giọng thảo luận cùng người bên cạnh: "Màn ảnh vừa rồi không bị mất đi? Đến lúc đó màn ảnh của Trang Duệ Phong cắt nhiều một chút ra tới, bên phía hắn điểm cười nhiều, đợi lát nữa nói cho tổ đạo diễn camera của Chung Trì Tân kia, làm cho bọn họ hướng máy quay vào mặt hắn nhiều lên, quay chụp người đẹp chút."

Nói xong, tổng đạo diễn ngồi dựa về phía sau, hắn vẫn là tương đối vừa lòng khách quý cố định lần này tiết mục mời đến, Chung Trì Tân phụ trách hấp dẫn phái người xem mặt, Trang Duệ Phong đảm đương khôi hài trong tiết mục này, đến nỗi Giải Chi Anh...... Xem như đón ý hùa theo tên tiết mục.

Bằng không, khách quý không đoạt màn ảnh như vậy, lại không có điểm gây chú ý thật không quay được, cắt ra tới đều là lãng phí màn ảnh, hấp dẫn không được người xem.

Tổng cộng ba vòng, quay ba ngày, manh mối hôm nay có một tấm card phát xong, liền có thể nghỉ ngơi.

"Ngày mai mọi người sẽ không xuất phát ngồi xe cùng nhau, mỗi người sẽ có một chiếc xe riêng đưa đón, vòng ba khi nào bắt đầu do các bạn tự quyết định." Tổng đạo diễn trước khi kết thúc công việc nói.

"Đạo diễn ngài nói được thần thần bí bí, nhưng vòng thứ ba là cái gì, tôi hoàn toàn không biết a." Trang Duệ Phong còn chuẩn bị chờ ngày mai tổ đạo diễn gọi hắn ra, giống hôm nay sau khi tập hợp thông báo quy tắc trò chơi.

Kết quả nghe hàm ý lời tổng đạo diễn nói, đây là chuẩn bị ngày mai tùy bọn họ hành động.

"Hai vị khách quý khác trong tay đã có manh mối." Tổng đạo diễn hướng hai người Chung Trì Tân chỉ chỉ, "Tôi chỉ có thể cho các bạn một cái nhắc nhở, chủ đề vòng thứ ba là —— truy tìm kho báu."

Trang Duệ Phong: "......"

Trở lại khách sạn, trước khi vào phòng Kế Thiên Kiệt đuổi kịp tới: "Đợi lát nữa còn có tổ camera lại đây, anh Tân anh nhớ đem tấm card đưa ra trước màn ảnh."

Thấy Chung Trì Tân nhìn qua, Kế Thiên Kiệt sờ đầu cười: "Để cho người xem biết tấm card là có ý tứ gì, anh Tân đợi lát nữa nếu anh nguyện ý, còn phải phân tích manh mối trước màn ảnh."

Nếu là hôm nay tấm card này vào tay Trang Duệ Phong, buổi tối hắn nhất định sẽ cố gắng thể hiện trước màn ảnh một phen, nhưng...... Kế Thiên Kiệt lặng lẽ trộm ngắm liếc mắt một cái Chung Trì Tân, anh Tân của bọn họ ngày thường nói không nhiều lắm, phỏng chừng cầm tấm card cũng là không nói lời nào.

Nếu tới quay tống nghệ, Kế Thiên Kiệt tự nhiên hy vọng Chung Trì Tân có thể biểu hiện tốt trước màn ảnh.

Chờ tới buổi tối, quả nhiên một tổ người khiêng camera liền gõ cửa mà vào.

Vẫn là ở sau khi Chung Trì Tân tắm rửa xong.

Chẳng qua bởi vì biết buổi tối có người muốn tới, hắn không có mặc áo tắm dài của khách sạn, mà là cầm bộ quần áo mới từ trong rương hành lý mặc vào, chỉ có một đầu tóc ngắn còn ướt.

Có tổ tiết mục đang ở, hắn không tiện dung máy sấy, chỉ lấy một cái khăn lông khô tùy ý xoa xoa, liền đáp ở bên cổ. Chung Trì Tân mở cửa, đi đến trước tủ đầu giường, cầm lấy tấm card chiều nay bắt được, xoay người nhìn về phía màn ảnh, câu môi: "Muốn biết manh mối ở đây là gì?"

Mấy người đứng ở sau màn ảnh, nhìn thấy nụ cười vừa rồi, động tác nhất trí hít vào sâu một hơi.

Chung Trì Tân ngồi ở trên giường, cúi đầu thong thả ung dung mở ra nơ con bướm trên tấm card, ánh mắt lướt qua một lần, mới hai ngón tay kẹp tấm card, đem mấy hang chữ lộ ra trước màn ảnh.

Hàng chữ kia tách ra thì biết nhưng hợp lại với nhau không phải một câu tiếng phổ thông, mà là ngôn ngữ địa phương.

Đem tấm card thu trở về, Chung Trì Tân chậm rãi đọc ra, tiếng địa phương khó hiểu, bên trong còn có danh từ địa điểm, cùng tiếng phổ thông khá khác nhau.

Chẳng qua tổ tiết mục tự nhiên sẽ không làm cho bọn họ luống cuống.

Chung Trì Tân còn nhớ rõ hôm nay mấy bác gái bản địa dạy cho bọn họ từ lặp đi lặp lại với tần suất rất cao.

"Chúng ta ngày mai 8 giờ đi phường Kim Ký một chuyến." Chung Trì Tân tầm mắt đối diện màn ảnh, giơ ra bàn tay ngăn trở nó, thấp giọng nói, "Được rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, ngủ ngon."

......

Buổi sáng 7 giờ rưỡi, Chung Trì Tân ra phòng, cửa đã có camera chờ.

8 giờ, dùng xong bữa sáng, hắn đi xuống tầng 1 khách sạn, ngồi vào xe liền bảo tài xế đi đến phường Kim Ký.

Chung Trì Tân cũng không có chú ý tới có một chiếc xe khác đang đi theo.

Người ngồi trong xe phía sau là Trang Duệ Phong, 5 giờ sang hắn liền rời giường, canh giữ ở tầng 1 khách sạn.

Hắn không có tấm thẻ cung cấp manh mối, chỉ có thể lựa chọn đi theo sau một người. Buổi sáng 7 giờ 40 , Giải Chi Anh ngồi xe đi một hướng khác, lúc sau Chung Trì Tân rời đi theo hướng ngược lại.

Trang Duệ Phong nhanh chóng quyết định theo Chung Trì Tân.

Quay gameshow, cuối cùng muốn không phải thắng thua, mà là màn ảnh. Thực hiển nhiên Giải Chi Anh sẽ không được đến càng nhiều màn ảnh, đi theo Chung Trì Tân mới có thể được nhiều sự chú ý.

"Vòng thứ nhất Trì Tân tìm được khách quý có thể lấy tròn điểm, tôi tin lần này cậu ấy cũng sẽ không kém, cho nên đi theo Trì Tân mới là lựa chọn tốt nhất." Trang Duệ Phong nhìn màn ảnh cười đến giảo hoạt, "Đến lúc đó nhân lúc chưa chuẩn bị, tôi đi lên đoạt lấy kho báu."

Hắn quay gameshow nhiều quen, biết bên trong cong cong vòng vòng, phải như thế nào mới làm cho người xem thích.

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro