Chương 02: Nam nhân áo bào đen bí ẩn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hahahjhj

Một người một quỷ đứng đối mặt nhau, Lý Lạc Phàm không thể nhìn rõ mặt nam nhân đối diện nhưng nam nhân áo đen lại có thể nhìn thu hết biểu tình khó coi trên mặt cô gái vào đáy mắt.

Ý thức chính mình chuẩn bị hồng bao đại lễ trưởng thành không được hoan nghênh, nam nhân áo đen đành ho khan một tiếng để hóa giải sự xấu hổ: " Cô đến địa phủ đã 3 năm, nhiệm vụ giao cho cô vẫn luôn hoàn thành cũng không sai biệt lắm, sau này tiền lương tiền thưởng cho cô gấp bội."

Lý Lạc Phàm nghe vậy càng vô lực: " Lão đại, tôi còn chưa có chết đâu, muốn cho tôi nhiều minh tệ như vậy cũng thật sự vô dụng."

Nam nhân áo đen trầm mặc, ở địa phủ lưu thông chính là dùng minh tệ, tiền lưu thông trên dương gian hắn thật sự là không có. Tuy rằng hắn có không ít đồ vật, vàng bạc châu báu chôn cùng, những món vật này nếu cho cô cũng không thể làm rõ lai lịch của nó mà chỉ sợ đem đến nhiều phiền toái hơn cho cô.

Lý Lạc Phàm cũng không trông mong địa phủ có thể giải quyết được vấn đề tiền tài của mình, nhún vai nói ra: " Không có việc gì, sau khi tôi đủ mười tám tuổi là có thể làm việc cũng có thể nuôi sống chính mình. Về sau thời điểm tôi làm nhiệm vụ có thể tận lực cho nhiều điểm tích lũy hơn, miễn cho lãng phí thời gian."

Nam nhân áo đen nghe nói như thế thì chợt nhớ tới cái gì: " Kỳ thật cô cũng có thể dùng bản lĩnh kiếm tiền cô học được ở Địa phủ."

Lý Lạc Phàm ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt nhìn nam nhân áo đen trong nháy mắt trở nên trong suốt sáng ngời.

" Làm công so với bắt quỷ tổng thể sẽ không kiếm được nhiều tiền đi? Cô có thể tại dương gian thay người bắt quỷ, bắt được về sau đưa về địa phủ còn có thể kiếm điểm tích lũy, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện." Nam nhân áo đen khóe miệng có chút giơ lên, ngẩng đầu hướng màn hình vươn tay chỉ: " Còn có những khoa kia, đều là kĩ năng kiếm tiền, cô học càng nhiều thì có hội kiếm tiền càng nhiều. Chờ cô đem nội dung mà Địa phủ an bài toàn bộ học xong, thì cô chính là thiên sư số một trên đời này, đến thời điểm đó cô còn có thể là người thiếu tiền sao?"

"Lão đại, ngài quá anh minh!" Lý Lạc Phàm nhìn chằm chằm màn hình đôi mắt phát ra ánh sáng: " Tôi muốn học đồng thời mấy môn học tập, về sau tôi liền ở tại trong phủ."

Nam nhân áo đen phẩy tay một phen, một quyển tập mỏng manh xuất hiện trên tay. Hắn liền ném quyển tập này vào ngực Lý Lạc Phàm, thanh âm mang theo vài phần ghét bỏ nói: " Đem ly hồn pháp hảo hảo học một ít, về sau khi đi học ở Địa phủ thì mang hồn phách đến học là được rồi. Miễn cho thân thể cô ngày đêm đều không được nghỉ ngơi tốt, mệt chết ta đi được lại còn phải nghĩ biện pháp sống lại cho cô."

Lý Lạc Phàm mở quyển tập ra quét mắt nhìn nội dung bên trong, trên đó ghi lại ly hồn pháp đối với thiên sư bắt quỷ lui tới Địa phủ đã 3 năm như cô tuyệt đối không tính là khó. Cô đem quyển tập cất cẩn thận vào, hướng về phía nam nhân áo đen chắp tay chào: "Cảm ơn Lão đại nhiều, ngài thật là lão quỷ trong nóng ngoài lạnh."

Nam nhân áo đen giật giật khóe miệng: "Không cần, ta chỉ nể mặt Công Đức Kim Quang của sư phụ cô thôi."

Lý Lạc Phàm tươi cười trên mặt biến mất: " Sư phụ tôi người có tốt không?"

" Tốt vô cùng." Nam nhân áo đen nhìn nhìn sắc mặt Lý Lạc Phàm, ngoài dự liệu mà an ủi cô một câu: " Ta cùng hắn giao dịch còn chưa xong nên ta sẽ che chở hắn."

Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng thở ra, trong ánh mắt có thêm vài phần kiên định: " vậy làm phiền ngài, thỉnh ngài giúp tôi chuyển lời cho sư phụ, tôi sẽ tích cóp Công Đức Chi Quang. Người dùng thập thế Công Đức đổi lại cho tôi trọng sinh, tôi dùng bách thế Công Đức đổi lại cho người thế hệ bình an vui vẻ."

Nam nhân áo đen liếc nhìn Lý Lạc Phàm một cái thật sâu, sau đó liền xoay người biến mất.

Trong tầng làm việc lại khôi phục yên tĩnh như ngày xưa, Lý Lạc Phàm cũng không còn tâm tình tiếp tục sống ở chỗ này nên xoay người đi ra khỏi tòa văn phòng.

Bạch Tiểu Soái vẫn luôn ở bên ngoài chờ nhìn thấy Lý Lạc Phàm vội vàng đi ra, liền có chút không kiên định hỏi: " Lão đại đã đi chưa?"

Lý Lạc Phàm nhẹ gật đầu: " Đi rồi."

Bạch Tiểu Soái nhìn từ trên xuống dưới Lý Lạc Phàm, có chút không kiên định hỏi: " Lão đại không làm khó dễ cô đi?"

" Không có a!" Lý Lạc Phàm kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Soái liếc mắt một cái: " Lão đại tính tình tốt vô cùng, tuy rằng hắn nói chuyện lãnh lãnh đạm đạm nhưng tâm địa thật rất lương thiện."

"Lão đại tính tình tốt?" Bạch Tiểu Soái cả kinh suýt nữa không khống chế được âm lượng, sau khi vừa rống xong những lời này thì vội vàng che miệng lại khắp nơi nhìn thoáng qua, xác định không có thấy đồng nghiệp nào đi ngang qua lúc này mới hạ giọng nói: " Cô là người đầu tiên nói Lão đại tính tình tốt, tại Địa Phủ của chúng ta thì Lão đại rất ít khi lộ diện nhưng mà mỗi lần Lão đại lộ diện tất cả mọi người im bặt như hàn thiền, không một ai dám nói chuyện lớn tiếng ngay cả Phán Quan đại nhân cũng không dám nói lời nào."

Lý Lạc Phàm khó hiểu: " Vì sao? Thủ đoạn của hắn rất nghiêm khắc?"

"Kia thật không có." Bạch Tiểu Soái gãi gãi đầu: " Hắn kì thật mặc kệ bọn ta nhưng mà bọn ta chính là đều rất sợ hắn."

Lý Lạc Phàm nghe vậy càng hiếu kì: " Kia vị Lão đại này đến cùng là có chức vị gì a?"

"Ta cũng nghe nói không rõ ràng." Bạch Tiểu Soái cố gắng suy nghĩ một chút: " Hắn giống như không có phụ trách sự tình cụ thể cái gì cả, nhưng là tại Địa Phủ chúng ta ngay cả Diêm Quân đối với hắn cũng cung kính, còn gọi hắn là Lão đại, chúng ta đều gọi theo là Lão đại. Hơn nữa trên dưới đất Địa Phủ này trừ Diêm Quân đại nhân không có một con quỷ nào có thể thấy rõ khuôn mặt của hắn."

Thật đúng là vị tồn tại thần kì. Lý Lạc Phàm trôi chảy lại hỏi một câu: " Vậy hắn tên gọi là gì?"

Bạch Tiểu Soái há miệng thở dốc, lời nói đã ra đến bên miệng vẫn là nuốt trở vào. Hắn lại nhìn xung quanh một chút, từ trong túi tiền đem ra chỉ hạc giấy mới mở ra lúc nảy đưa cho Lý Lạc Phàm.

Lý Lạc Phàm vuốt lên trang giấy sau đó phía trên trang giấy là mấy cái chữ rồng bay phượng múa to hiện ra, cuối dòng bút danh ghi là Liễu Nhiên.

Liễu Nhiên, một cái tên rất bình thường.

Lý Lạc Phàm nghĩ nghĩ, vô luận là trong lịch sử vẫn là những Quỷ thần trong truyền thuyết đều chưa nghe nói qua cái tên này, cũng không biết vị Lão đại này đến cùng là thần thánh phương nào.

"Được rồi, đừng suy nghĩ nữa." Nhìn thấy bộ dáng Lý Lạc Phàm trầm tư suy nghĩ, Bạch Tiểu Soái từ trong túi tiền lấy ra một hạt ngọc châu trong suốt sáng ngời đưa cho cô: " Nha, đây vật này là quà tặng lễ thành niên đưa cho cô."

Lý Lạc Phàm giơ lên nhìn nhìn: " Đây là cái phần quà gì a?"

"Đây là ta khi còn sống bằng hữu đưa cho ta phần quà này, gặp được âm khí hoặc là ma quỷ linh tinh liền sẽ sáng lên cảnh báo." Bạch Tiểu Soái xòe tay: " Địa Phủ đều là âm khí cùng quỷ nên từ lúc đến đây đồ chơi này đều không bao giờ tối, ta lưu lại không biết khi nào dùng đến liền đưa cho cô vậy."

Lý Lạc Phàm đem hạt châu cất đi, cười hì hì vỗ vỗ bả vai Bạch Tiểu Soái: " Cảm ơn nhiều Bạch ca, sau này thiếu tiền nói với tôi, tôi cho anh mượn."

"Có tiền ngược lại là không nóng nảy." Bạch Tiểu Soái chà chà tay, cười hắc hắc: " Ta chính là rất thèm muốn cái trò chơi Lạp Địch mới ra, cô có thể mua giấy cắt làm cho ta một cái được không?"

Làm một cái trò chơi Lạp Địch? Đồ chơi này sài hết bao nhiêu tiền a! Vừa nghĩ đến trong túi tiền của mình còn sót lại mấy trăm đồng tiền, Lý Lạc Phàm quyết đoán phất phất tay: " Tạm biệt!"

*

Từ Địa Phủ đi ra trời đã sáng, Lý Lạc Phàm vừa ngáp vừa trở lại căn nhà trệt nhỏ của chính mình. Phòng này cũng là sư phụ lưu lại cho cô, tuy rằng phòng ở không lớn nhưng là may mà có cái sân, thanh thanh tĩnh tịnh cũng không ai quấy rầy.

Ân, là không có ai quấy rầy nhưng là....

Có quỷ xuyến môn*!

* xuyến môn đại loại là đến cửa hoặc gõ cửa.

Lý Lạc Phàm nhìn xem bốn vị lão quỷ ngồi ở trong phòng lập tức đầu như to ra: " Các vị lão sư, tôi cả đêm đều không ngủ! Có thể hay không trước hết để tôi nghỉ ngơi một chút."

" Này là gần đến lúc liền phải thi đại học, như thế nào có thể nghỉ ngơi chứ!" Một cái tóc muối tiêu lão đầu bay lơ lửng trên không trung, khàn cả giọng quát: " Ta đem bài thi vật lý đều chuẩn bị xong, nhanh lên làm bài xong đến ta nhìn xem ngươi đến cùng còn có điểm kém."

Bên cạnh một bà lão cười vô cùng hiền lành, nhưng sách luyện tập trong tay bà ấy lại tuyệt đối không kém hơn so Sư Tử Hống lão đầu.

Còn có bên cạnh số học lão sư cùng sinh vật lão sư tuy rằng không nói chuyện, nhưng là hai người bọn họ động tác lại hết sức nhất trí, trực tiếp đem đồ trên bàn thu thập xong, dọn trống ra chỗ học tập.

Được rồi! Ai bảo cô vẫn là cái người khổ ép học sinh cấp 3 đâu, Lý Lạc Phàm đi qua vừa ngồi xuống, trong túi áo rớt ra ngoài một cuốn tập, cô nhặt lên vừa thấy lập tức mắt sáng rực lên.

"Các lão sư, trước chờ tôi một lát."

Nửa giờ sau, Lý Lạc Phàm nằm ở trên giường ngủ, một đạo bóng dáng trong suốt nhẹ nhàng từ cơ thể đi ra, nhận mệnh ngồi ở trước bàn múa bút thành văn viết ở bài thi trên bàn.

Bốn vị lão quỷ có bay lơ lửng ở phía sau cũng có ngồi ở bên cạnh, còn có một vị ngồi xổm ở trên bàn Lý Lạc Phàm, đều vô cùng hiền lành nhìn xem cô làm bài thi.

Thật là một đứa trẻ ngoan yêu học tập!

Từ hừng đông đến trời tối lại đến hừng đông, Lý Lạc Phàm thân thể trọn vẹn ngủ 24 giờ, hồn phách thì tại ngay trước bàn chiến đấu hăng hái một ngày một đêm, hoàn thành công khóa của bốn vị lão sư đã sắp xếp.
Mắt thấy trôi nhanh sắp tới thời gian đến trường , Lý Lạc Phàm lười biếng duỗi eo về tới trong thân thể, chờ tỉnh lại thời điểm mặt khác ba vị lão sư đều đi , chỉ có toán học Vương lão sư muốn nói lại thôi đứng ở bên giường.

"Vương lão sư, có chuyện gì không?" Lý Lạc Phàm một bên thu thập cặp sách vừa nói.

"Tôn nữ của ta, chính là Lý lão sư dạy toán học của ngươi, Lý Hiểu Tĩnh giống như gặp được quỷ." Vương lão sư có chút bận tâm thở dài: "Khuya ngày hôm trước ta nhịn không được bay tới cửa sổ nhìn con bé một cái, phát hiện trên người con bé quấn vòng quanh rất nhiều hắc khí nên ta muốn mời ngươi hỗ trợ nhìn xem, nếu là nàng thật gặp được thứ gì kính xin ngươi xem ở mặt mũi của ta có thể tới giúp con bé."

Lý Lạc Phàm nhẹ gật đầu: "Vương lão sư ngài yên tâm, nếu là thực sự có lệ quỷ hại người, tôi chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

Có những lời này của Lý Lạc Phàm thì Vương lão sư kiên định không ít. Nhớ năm đó khi bà ấy chết đi không bỏ xuống được người nhà, không muốn đi địa phủ báo danh hồn phách đi lại ở đầu đường khi đó thiếu chút nữa bị lệ quỷ bắt giết, là Lý Lạc Phàm ra tay đem lệ quỷ truy bắt cứu bà ấy một mạng.

Vương lão sư là biết bản lĩnh của Lý Lạc Phàm, có cô ở đó chắc hẳn cháu gái nhất định sẽ không có việc gì.

*

Đừng nhìn trường học của Lý Lạc Phàm ở trong thị trấn nhưng lại chính là trường cao trung trọng điểm, đối với học sinh học tập quy định bắt buộc vô cùng nghiêm khắc. Đương nhiên cái trường học này cũng có người đặc biệt tồn tại thật độc lập, chính là Lý Lạc Phàm.

Nếu nói cô là học sinh tốt thì cô lại thường xuyên trốn học lên lớp lại ngủ, bài tập càng là luôn luôn không viết qua còn nếu nói cô là học sinh xấu đi, cố tình thành tích của cô không kém vẫn luôn ổn định chiếm ở trong ba vị trí đầu hơn nữa chưa bao giờ ở trường học gây chuyện thị phi. Ngay từ đầu lão sư còn nhiều mặt khuyên bảo, nhưng Lý Lạc Phàm tai trái nghe tai phải giả điếc trường học vẫn luôn không liên lạc được với người giám hộ của cô, dần dà các lão sư cũng mở một con mắt nhắm một con mắt dù sao chỉ cần cô học tập đừng giảm sút liền bỏ qua.

Lý Lạc Phàm đã nửa tháng không đi học, tiến vào phòng học cô liền nhìn đến trên bục giảng toán học lão sư Lý Hiểu Tĩnh, vẻn vẹn nửa tháng không gặp trên người cô ấy giống như theo lời nói của Vương lão sư, quấn không ít khí đen.

Lý Lạc Phàm mắt nhìn đồng hồ, cách tiết tự học phía sau chỉ còn có một phút đồng hồ, cô hướng Lý Hiểu Tĩnh chào hỏi: "Lão sư, em ở hành lang chờ cô."

*****Mới nhất bình luận:

【 nếu Diêm Vương cũng gọi hắn Lão đại, kia có thể là Phong Đô đại đế? 】

【 "Không có a!" Lý Lạc Phàm kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Soái liếc mắt một cái: "Lão đại tính tình tốt vô cùng, tuy rằng hắn nói chuyện giọng nói lãnh lãnh đạm đạm , nhưng thật ra tâm địa rất lương thiện ." Ha ha, Liễu Nhiên là nam chủ sao? 】

【 không có CP đi 】

【 trong suốt sáng ngời hạt châu không có tối qua? Vẫn là nói hạt châu là loại kia tuy rằng thoạt nhìn là sáng ngời trong suốt nhan sắc kỳ thật nó là sơn đen đen như mực ? 】

【 tuy rằng nhưng là, dùng bách thế công đức đổi sư phụ thế hệ bình an hỉ nhạc, từ cả đời này sau này làm cái bách thế sao? Vẫn là nói nhân vật chính trước đã có 99 thế công đức ? 】

【 rốt cuộc mở, tuy rằng ta đã tới chậm 】

【 nam chủ là ai a? 】

【 ha ha ha ha ha ha, lão sư ta tại hành lang chờ ngươi ~ 】

【 kích chưởng tán thưởng, văn này chỉ ứng có ở trên trời, nhân gian khó được vài lần gặp, phi địa lôi không đủ để nổ ra ngô đẳng quý mến chi tâm. 】

- xong -..
14/10/2023.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro