Chương 15: Tóm gọn ổ Quỷ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hahahjhj1410

Lý Lạc Phàm nhìn đến đầu lâu ha ha một tiếng, dùng chân thoáng nhướng đem cặp sách của cô cầm đến trong tay, từ bên trong lấy ra đến một cây búa tiếp đem cặp sách ném về phía Trương Hiên Minh: " Giúp tôi bảo quản cặp sách thật tốt!"

Trương Hiên Minh luống cuống tay chân chụp được cặp sách, tiếp theo mở khóa kéo ra nhìn vào trong túi sách thì vừa thấy bên trong có một cái la bàn, một cây thước đo bằng gỗ, một cây kiếm đồng tiền, một cái chuông nhỏ, còn có một cây bút lông và một hộp chu sa cùng với một sấp giấy vàng, tóm lại đồ vật giống như đồ dùng học tập thì không thấy được nhưng những đồ loạn thất bát tao ngược lại là có không ít. Cậu ấy vội vàng đem cặp sách ôm chặt, một tay còn lại như cũ không quên nắm chặt lá bùa mà Lý Lạc Phàm cho mình, tinh thần khẩn trương chú ý tình huống của Lý Lạc Phàm.

Lý Lạc Phàm đối mặt với đầu lâu vẫn không có quá nhiều khẩn trương, chỉ thấy cô động tác lưu loát đem một con quỷ đầu lâu nhào tới đạp ngã, một búa gõ xuống đầu lâu liền bị sét đánh nát, còn dư lại thân thể giãy dụa hai lần liền ngã ở trên mặt đất thành một đống xương cốt tán loạn. Còn lại một con kia liền càng bớt việc, Lý Lạc Phàm ngay cả chân đều không nâng trực tiếp xoay người một cái liền đem đầu lâu chém thành hai nửa, đừng nói Trương Hiên Minh vây xem không phản ứng kịp mà ngay cả đầu lâu chính nó đều chậm nửa nhịp mới ngã xuống.

Trương Hiên Minh nhìn vào chỗ bộ xương nát nhất tâm tình hết sức phức tạp, nhân gia người ta dù sao cũng là quỷ đầu lâu a, ở trong Tây Du kí vẫn rất có danh xưng là yêu tinh đấy vậy mà kết quả đến trước mặt Lý Lạc Phàm thì một búa liền bị quật ngã. Liền không thể đại chiến 300 hiệp lại chiến đấu ra cái thắng bại gì khác? Thắng đơn giản như vậy khiến cậu ấy cảm thấy giống như chính mình cũng có thể làm được!

Lý Lạc Phàm mang theo búa nhìn quỷ áo đen treo ở không trung cười lạnh, đem từng lời nói của nó đầy đủ trả lại cho nó: " Nếu chỉ là loại chút tài mọn này, mơ tưởng giữ tôi lại còn thật sự không dễ dàng."

Quỷ áo đen bị mũ trùm che nên không thấy rõ vẻ mặt, nó lẳng lặng treo ở không trung bỗng nhiên hai tay giơ lên trên đầu. Theo động tác của nó mặt đất có một lần rung động, một lượng lớn đất đá bay lên trên cuồn cuộn mang theo một cổ mùi hôi tanh tưởi lập tức tràn ra.

Lý Lạc Phàm biến sắc chợt lóe thân đi vào bên cạnh Trương Hiên Minh, đem búa ném xuống đất  cho một tay vào cặp sách lấy ra được một cây kiếm đồng tiền cùng một cái chuông nhỏ tinh xảo.

Trương Hiên Minh nhìn đến thần sắc Lý Lạc Phàm khiến cho bản thân cậu cũng khẩn trương theo, vội vàng đem búa nắm ở trong tay có chút bất an hỏi: " Dưới đất là thứ gì muốn chui ra vậy?"

Lý Lạc Phàm nhanh chóng nói ra: " Có thể là cương thi, một lúc nữa nếu tôi không để ý tới cậu thì cậu tìm cái cây lớn một chút trốn ở phía sau đó, nhất thiết đừng để cho cương thi đụng tới."

" Cương thi..." Trương Hiên Minh lập tức nhớ tới quỷ trong phim thân thể mặc quần áo của quan triều Thanh sắc mặt trắng bạch, đôi mắt đen nhánh và ở giữa trán dán một tờ giấy vàng là hình tượng đặc trưng của cương thi, nhìn giống như không quá dọa người nha? Bất quá nhìn thấy Lý Lạc Phàm mang dáng vẻ trận địa phòng thủ sẵn sàng đón quân địch, cậu rất phối hợp che miệng lại thấp giọng hỏi: " Một hồi tớ ngừng thở nó có phải chăng liền không phát hiện được tớ?"

Lý Lạc Phàm dùng ánh mắt xem giống đồ ngốc nhìn Trương Hiên Minh giống như nhau, lại nhắc nhở: " Tìm cái gốc cây cổ thụ lớn một chút đi trốn đi."

Mắt thấy dưới đất đã vươn ra  đến một bàn tay, Lý Lạc Phàm cũng không nhiều lời cầm kiếm đồng tiền lao tới. Trương Hiên Minh luống cuống tay chân ôm cặp sách Lý Lạc Phàm, vừa chạy được hai bước lại xoay người trở về đem cặp sách của bản thân cũng xách lên.

Ngọn núi này vị trí rất tự nhiên, khách du lịch ở địa phương cũng không quá phát đạt mà vẫn luôn không có khai phá qua nên trên đỉnh núi có không ít cây cổ thụ trên trăm năm, phải hai ba người nắm tay mới ôm được. Trương Hiên Minh cũng không dám chạy quá xa mà ở lân cận tìm gốc cây nép vào, chờ đứng vững vàng sau đó thăm dò nhìn thoáng qua phía này, cậu ấy bị dọa thiếu chút nữa tiểu ra quần.

Lúc này cương thi đã bò đi ra hơn nửa cái thân thể, trên người một tầng tóc trắng xóa thật dài, móng tay dài khoảng nửa thước, nếu bị một vuốt này cào xuống thế nào cũng không thể không bị thiếu đi miếng thịt.

Này cùng trong điện ảnh diễn không giống nhau a!

Trương Hiên Minh lòng còn sợ hãi đem đầu rụt trở về, nhớ tới trong phim điện ảnh có nói cương thi sợ gạo nếp, cậu ấy nhanh chóng mở ra cặp sách từ bên cạnh trong túi lấy ra cái bánh chưng. Đây là lúc ăn cơm tối còn dư lại, cậu ấy vốn định sáng sớm ngày mai hâm nóng làm điểm tâm nhưng không nghĩ đến tại lúc này trở thành công dụng.

Trương Hiên Minh cách túi thực phẩm đem bánh chưng lột ra đem toàn bộ bánh chưng nhét ở miệng. Hai tay cũng không nhàn rỗi, một bàn tay cầm lá bùa một bàn tay mang theo búa, ân, lúc này cảm giác an toàn hơn nhiều.

Một bên khác Lý Lạc Phàm từ trong túi tiền lấy ra một tấm bùa Lôi kích hướng tới cương thi đã bò ra ném qua: " Âm Dương đảo lộn cực kì oán than, phong bị chấn người tội chi đương mệnh, tùy khí nhập tay vang lên oán thanh. Ngô phụng tam sơn cửu Hầu tiên sinh pháp lệnh, nhiếp!"

Vừa dứt lời, một quả cầu lửa màu vàng bỗng xuất hiện ở không trung hướng bạch cương hung hăng lao tới. Theo một tiếng vang thật lớn đất rung núi chuyển, cương thi vừa bò đi ra liền bị đánh ngã xuống đất, chờ nó lại thoáng động lúc đứng lên có chút lung lay trên người lớp da trắng bạch đã không thấy đâu ngược lại lộ ra làn da đen nhánh bốc mùi.

Lý Lạc Phàm thấy nó diện mạo không thể nhận ra thì nhẹ nhàng thở ra một hơi, loại lá bùa này lực sát thương mạnh mà cô cũng liền chỉ có ít ỏi mấy tấm mà thôi. May mắn con cương thi này cấp bậc cũng không cao, một lá liền có thể đối phó chứ nếu là gặp được phi cương linh tinh thì chỉ sợ cô còn thật sự không có cách nào đối phó được.

Vẫn nên chăm chỉ học vẽ bùa thật tốt a, học vẽ bùa xong sẽ không cần dùng điểm tích lũy cùng địa phủ đổi lá bùa. Đến lúc gặp phải chỉ cần vung tay lên 100 lá bùa Lôi kích ném ra thì đừng nói đến phi cương, chính là tổ tông của phi cương đều có thể làm cho nổ tung!

Nghĩ một chút cái cảnh tượng kia liền cảm thấy sướng!

Lý Lạc Phàm mặc sức tưởng tượng vài giây lập tức đem suy nghĩ đang bay xa kéo về, cảnh giác nhìn chằm chằm cương thi trước mắt.

Cương thi mặc dù không có linh trí nhưng còn có bản năng, mắt thấy lực lượng của nó bị suy yếu hơn phân nửa làm nó lập tức lửa giận ngút trời, hướng Lý Lạc Phàm xông đến.

Lý Lạc Phàm lắc mình một cái tránh đi móng tay thật dài của cương thi, đồng thời cầm kiếm đồng tiền trong tay quất tới, vừa lúc chém tới trên bàn tay cương thi đem năm ngón tay dài và móng tay thật dài của nó đồng loạt đều chém đứt, ngón tay rơi trên mặt đất nháy mắt liền hóa thành xương trắng.

Duỗi đầu nhìn lén tình hình chiến đấu, Trương Hiên Minh xem đến kinh ngạc theo bản năng nhìn bên cạnh chị gái nữ quỷ bị trói ở trên cây. Như thế một đôi bàn tay giống như so với vừa rồi lúc mà Lý Lạc Phàm cắt móng tay cho nữ quỷ còn rất ôn nhu, cái kia nhiều lắm là rơi khối thịt ngược lại cái này liền đầu ngón tay đều không còn.

Nữ quỷ tựa hồ cũng ý thức được điểm này, dưới tình huống đang bị bó chặt vẫn như cũ vượt qua gian khổ vạn khổ cố gắng đem ngón tay nắm chặt lại sợ cũng cùng con cương thi kia giống như nhau đều không có ngón tay.

Lợi thế lớn nhất của Cương thi là móng tay của nó, bây giờ một bàn tay không còn móng nữa khiến cho nó càng thêm phẫn nộ, nó quay đầu há miệng hướng tới Lý Lạc Phàm phun ra một ngụm khí đen. Lý Lạc Phàm xoay người một cái như diều hâu né qua một bên cũng ngay lúc này đem chuông nhỏ trong tay lắc vang lên. Cương thi nghe được tiếng chuông thân thể sau đó rõ ràng cứng đờ, động tác cũng thay đổi chậm chạp đứng lên.

Treo ở không trung quỷ áo đen sau khi thấy một màn rõ ràng như vậy đã không còn lạnh nhạt như trước đó nữa, nó cắn nát đầu ngón tay hướng mi tâm cương thi bắn ra một giọt máu đen. Cương thi nhận được máu quỷ nuôi nấng, lập tức liền thoát khỏi tiếng chuông khống chế xoay người lại hướng Lý Lạc Phàm xông đến.

Lý Lạc Phàm trong tay chuông hướng lên trên ném ra, chuông lại treo ở đỉnh đầu cương thi tự lay động ở trên không, tiếng chuông xung kích thiên linh cái cương thi. Theo chuông lay động tốc độ càng lúc càng nhanh, cương thi thân hình rõ ràng lại một lần nữa chậm lại. Lý Lạc Phàm thừa cơ hội này dưới chân khẽ động, vận linh khí đạp lên không trung tạo ra một cái hư ảnh liền vọt đến phía sau cương thi, kiếm đồng tiền trong tay hướng về phía trước đâm một nhát lại vừa lúc xuyên qua trái tim cương thi.

Cương thi ầm ầm ngã xuống tại chỗ, da thịt đen nhánh bốc mùi lúc tiếp xúc với mặt đất trong nháy mắt biến thành nước bùn, chỉ còn lại một đống xương cốt trắng như tuyết cùng vừa rồi hai con quỷ đầu lâu kia bị đánh nát làm bạn với nhau.

Chuông đình chỉ lay động trở lại trong tay Lý Lạc Phàm, cô đón được chuông nhỏ đồng thời bỗng nhiên đem kiếm đồng tiền hướng tới quỷ áo đen lao tới, lớn tiếng quát: " Hiện tại đến lượt ngươi!"

Vốn có ý nghĩ chạy trốn nhưng mà quỷ áo đen trốn tránh không kịp nên bị kiếm đồng tiền cắt đến trên mặt nạ bảo hộ, mũ trùm cũng bị kiếm đồng tiền đánh rơi lộ ra một khuôn mặt vô cùng bình thường phổ thông.

Lý Lạc Phàm a một tiếng: " Lớn lên trông thật xấu!"

Bị trói ở trên cây khi đám quỷ kia nhìn đến khuôn mặt của quỷ áo đen không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc nghi hoặc, trong lòng cũng lần đầu tiên nổi lên hoài nghi: " Lớn lên bình thường như thế này thật sự là phán quan đại nhân sao?"

Quỷ áo đen cũng không nghĩ đến mũ trùm đầu của nó bị đánh rơi, gào thét một tiếng từ không trung hướng Lý Lạc Phàm đánh tới, Lý Lạc Phàm cười lạnh một tiếng: " Liền chờ đã lâu đây!"

Một con dấu hiện ra không khí ở U Minh từ trong tay cô ném ra, ném thẳng về quỷ áo đen mà đến. Quỷ áo đen thấy thế theo bản năng muốn chạy nhưng mà tốc độ của con dấu so với tốc độ của nó phải nhanh hơn rất nhiều, cơ hồ trong chớp mắt con dấu liền nặng nề mà ấn vào trên trán quỷ áo đen.

Quỷ áo đen từ không trung rớt xuống trên trán nhiều một cái đại ấn màu đen.

" Thu phục!" Lý Lạc Phàm tiến lên một tay đem con dấu nhặt lên và một tay còn lại đem quỷ áo đen từ mặt đất ôm đứng lên, cười nhạo một tiếng: " Trách không được vẫn luôn không dám xuống dưới kia, liền cái bản lãnh này còn không sánh bằng cương thi đâu, như thế nào không biết xấu hổ lừa những con quỷ khác nói mình là phán quan."

Quỷ áo đen tức giận phi thường nhưng lại không thể làm gì, lực lượng cả người nó đều bị con dấu phong ấn lại, lúc này đừng nói đến phản kháng ngay cả nâng tay lên đều tốn sức.

Lý Lạc Phàm mang theo quỷ áo đen cho đám quỷ bị bó tại trên cây kia nhìn xem: " Đây là phán quan đại nhân của các người, còn muốn đi theo phục vụ nó đời đời kiếp kiếp sao?"

Một đám quỷ ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm quỷ áo đen, trong nháy mắt liền vang lên một tràng tiếng mắng chửi liên tiếp nhất là nữ quỷ kia ngón tay bị cắt vào da mắng đặc biệt vang dội.

Lý Lạc Phàm thuận tay gõ gõ đầu nữ quỷ: " Cô tên gọi là gì? Chết như thế nào? Lại như thế nào đi theo nó?"

" Tôi gọi là Lưu Xuân Hoa." Nữ quỷ oan khuất chảy xuống nước mắt quỷ: " Tôi là vì chưa cưới đã vượt đèn đỏ nên tự vẫn đụng vào cây chết, lúc ấy địa điểm chết ở ngày tại phụ cận này. Trên núi này âm khí lại nhiều tôi liền phiêu lãng trên núi, lúc nửa đêm canh ba vừa lúc gặp được nó. Nó nói mình là phán quan, nếu tôi nguyện ý làm tay sai của nó thì liền đem ta bồi dưỡng thành Quỷ Vương về sau có thể thống lĩnh một phương nên tôi liền đồng ý."

Lý Lạc Phàm trợn mắt há hốc mồm: " Nó nói như vậy cô liền tin là như thế? Cô không nhìn kỹ tình huống của nó là gì, chính nó liền ngay cả một nửa Quỷ Vương đều không đạt được đâu, còn bồi dưỡng cho cô sao? Cô chỉ số thông minh là bao nhiêu a? Chín năm giáo dục phổ thông học xong sao?"

" Tôi chỉ học xong tiểu học." Lưu Xuân Hoa khóc mười phần ưu thương: " Lại nói tôi cũng chưa từng thấy qua Quỷ Vương a!"

" Được rồi, được rồi, nhanh câm miệng đi!" Lý Lạc Phàm đem dây thừng mở ra lại vung lên đem  quỷ áo đen cộng thêm đám quỷ tay sai cùng nhau bó lại cùng một chỗ: " Một hồi các người cùng nhau đến địa phủ chịu thẩm vấn đi."

Đem bọn quỷ này giải quyết xong, Lý Lạc Phàm vừa mới chuẩn bị mở ra quỷ môn liền bắt gặp Trương Hiên Minh lảo đảo bò lết từ phía sau cây đi ra. Chỉ thấy cậu ấy trừng mắt nhìn, miệng nhét phồng lên trên tay còn đánh cổ của mình, một bộ dáng vẻ thở không được tức giận.

Lý Lạc Phàm buồn bực hỏi: " Cậu đây là cái tạo hình gì a?"

Trương Hiên Minh chỉ chỉ bản thân không kịp khép miệng, ý bảo cậu ấy bị nghẹn họng.

Lý Lạc Phàm không biết nói gì siết chặt ngực Trương Hiên Minh liên tiếp ép ra, cuối cùng một ngụm bánh chưng trắng bóng phun ra ngoài.

Nháy mắt không khí mới mẻ tràn vào hô hấp Trương Hiên Minh xụi lơ ngồi dưới đất, thở ra một hơi thật dài: " Dựa vào, thiếu chút nữa bị bánh chưng nghẹn chết."

'*****Tác giả có chuyện nói:

Chú: "Âm Dương đảo loạn làm cực kì oán than, nhữ bị chấn người, tội chi đương mệnh, tùy khí nhập tay, vang lên oán thanh. Ngô phụng tam sơn cửu Hầu tiên sinh pháp lệnh nhiếp!" Trích từ « vạn pháp quy tông »

*****Mới nhất bình luận:

【 cái kia thiếu chút nữa bị nghẹn chết? 】

xong -..

19/01/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro