Quyển 5 - Chương 120 : Là ngươi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Tiểu Linh Linh

“Nơi này khí tức kia mạnh mẽ dị thường , đến tột cùng là cái gì……” Bạng Đề tộc Đại điện hạ lẩm bẩm nói nhỏ, tuy rằng hắn thực hy vọng hai tên đệ đệ kia chết, nhưng thật ra trong lòng có chút tư vị không nói rõ .
“Ong!” Không khí bên trong bỗng nhiên truyền đến chấn động ,  màng tai mấy người kịch liệt đau nhức , lập tức đề cao cảnh giác nhìn bốn phía.

“Rốt cục đã phát sinh chuyện gì!” Tiêu Vân hét lớn một tiếng, La Đằng mắt đen trầm xuống, nhanh chóng nhìn bốn phía xung quanh, đáy lòng dâng lên nồng đậm bất an.
“Ong!” So với vừa rồi thì chấn động càng thêm mãnh liệt !
“Ong ong! Ầm ầm !” Lúc này đây ,toàn bộ khe Tang Luống đều trong trạng thái chấn động! Dưới nền đất dưới tựa hồ có thứ gì ngo ngoe rục rịch, đang cố phá mặt đất mà chui ra !
“Không tốt!” La Đằng kêu to một tiếng, thân mình cấp tốc lui lại, xoay người liều mạng chạy ra khỏi khe sâu với tốc độ cực kỳ mau lẹ. Những người khác còn chưa kịp có phản ứng lại , hắn đã chạy như bay , cách xa nơi này !
“Cửa động Long Tức nồng đậm ... tựa hồ sẽ nổ tung !" thanh âm Nhị Lôi xẹt qua trong đầu Vân Phong , mắt đen nhanh chóng nhìn về phía cửa động, nguyên bản là Long tức vô sắc vô thanh nhưng giờ phút này cư nhiên nồng đậm đến mức có thể mơ hồ nhìn thấy hình dạng của chúng,  như đám sương chậm rãi tụ tập, tựa hồ muốn khuếch tán mở đường  lao ra cửa động !
Nếu luồng Long Tức khủng bố kia bùng nổ thoát ra ngoài , hậu quả chắc chắn là tan xương nát thịt !
Bạng Đề tộc hai vị điện hạ hung hăng nhăn chặt mày, không cam lòng nhìn cửa động sắp nổ tung , cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng quay đầu chạy trốn ! Mảnh Địa Đồ gì đó cũng sẽ không tự chạy trốn, một lát sau khi cỗ khí tức kia tản ra thì bọn họ không chừng có thể tiến vào , trước tiên phải chạy khỏi địa phương này đã!
Bạng Đề tộc hai vị xoay người rút lui, Tiêu Vân cắn răng đem Khởi La giữ chặt  trong tay, vẫn cứ đứng bất động ở kia cau mày nhìn Vân Phong, “Ngươi còn không đi?!”
Vân Phong quay đầu quét mắt sang Tiêu Vân, “Đi, bất quá ta muốn ở lại chờ một lát.”
Tiêu Vân mí mắt hung hăng nhảy vài cái, luôn cảm thấy Vân Phong có biện pháp tự bảo vệ mình, bằng không tại sao nàng làm gì mà không chịu chạy trốn! Tiêu Vân nguyên bản cũng không định rời đi, nhưng nghĩ đến Vân Phong cùng chính mình không có giao tình gì cả, nàng cho dù có thể tự bảo vệ mình nhưng không có khả năng cũng bảo vệ hắn…… Tiêu Vân ánh mắt lập loè vài cái, cuối cùng hung hăng cắn răng, không có biện pháp! Tuy không cam lòng nhưng hắn vẫn nên chạy đi trước rồi nói sau.

Tiêu Vân nắm chặt Khởi La quay người hướng bên ngoài rời đi, cửa động kia ẩn ẩn muốn nổ tung,  đem hết thảy Long tức chung quanh toàn bộ hấp thu vào, việc này cũng giúp cho mấy người  hải tộc kia có thời gian chạy trốn trong chốc lát , một đường chạy ra ngoài nhẹ nhàng hơn nhiều, huống hồ Long tức bốn phía không ngừng hướng nơi này vọt tới,cũng sẽ không ảnh hưởng tới Hải tộc nửa phần.
Tất cả mọi người đều chạy thoát đi ra ngoài, chỉ có Vân Phong còn đứng ở nơi đó, mắt đen nhìn cửa động, cảm thụ được Long tức sắp bùng nổ , Nhị Lôi hóa thành một đạo ánh sáng tím tiến vào nhẫn khế ước , Vân Phong môi đỏ khẽ cười....
Vào lúc này !  “Oanh!”
Hơi thở như rồng, thân thể như rồng, tiếng rống như rồng!
Nháy mắt ,sương trắng ở cửa động phụt ra giống như trường long ra biển, phá vỡ trời cao! Long Tức nổ tung, nháy mắt đem Vân Phong cắn nuốt trong đó,chỉ thấy nàng mang theo ý cười trong mắt!
“Vèo!” Thanh âm rất nhỏ vang lên, khi Long Tức nổ tung , thân mình Vân Phong đã biến mất!
Đám người Hải tộc đang chạy trốn điên cuồng nghe được động tĩnh lớn ở phía sau không khỏi rùng mình , nếu lúc đấy bọn họ còn chần chừ không rời đi ,nhất định cả đám nhất định sẽ bỏ mạng ở đó. La Đằng là người thứ nhất dẫn đầu chạy ra khỏi khe sâu, tiếp theo chính là Bạng Đề tộc Đại điện hạ và Nhị điện hạ, hai người nghĩ đến thanh âm kinh thiên động địa vừa rồi ,đều hoảng sợ không thôi.

Tiêu Vân mắt đen thâm trầm, mang theo một người khiến tốc độ của hắn không thể phát huy toàn bộ, tuy cực nhanh nhưng bất quá phía sau , luồng khí tức kia đã nổ tung điên cuồng lao đến hắn! Tiêu Vân nhìn Khởi La trong tay, mắt lộ ra hung quang, đem nàng ném xuống thì chính mình có thể thoát được một kiếp, nếu như không ném thì cả hắn và nàng sẽ táng thân ở nơi này! Nhà tiên tri của Li Vẫn tộc sau này sẽ lại có , nhưng mà mạng của hắn…… Hắn vẫn còn phải sống !
Ngón tay Tiêu Vân buông lỏng, thân mình Khởi La ở trên cao rớt xuống.
Tiêu Vân không chần chừ mà lướt qua nàng ,cật lực tăng tốc chạy về phía trước , mà Khởi La vốn đang hôn mê ,lúc này lại từ từ mở hai mắt, thấy được Tiêu Vân bỏ lại mình mà chạy , nháy mắt luồng Long tức kia đã đuổi tới đem thân thể Khởi La cắn nuốt không còn thứ gì !

“Ngươi thế mà lại đủ tàn nhẫn, dám vứt bỏ cả nhà tiên tri để chạy .”  Thanh âm châm chọc của Nhị điện hạ vang lên,

Tiêu Vân sắc mặt âm trầm nhìn thoáng qua, cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng của hắn ! Lại nói vị trí của  mảnh Địa Đồ đã tìm được, nhà tiên tri tử vong hắn có thể đổ tội cho kẻ khác , có được mảnh Địa Đồ vương cũng sẽ không so đo cái gì!
“Rống !” Đằng sau, thanh âm gào thét vang dội, hơi thở như rồng ngâm , Tiêu Vân cùng Bạng Đề tộc nhị điện hạ sắc mặt đều là cứng đờ!
“Ta đích xác là đủ tàn nhẫn.” Tiêu Vân âm ngoan cười, “Hiện tại thiếu một cỗ trợ lực, chính là ngươi!”

Nhị điện hạ kinh ngạc nhìn hắn, Tiêu Vân ha ha một tiếng cười to, thân mình chợt lóe đã đi tới chỗ Bạng Đề tộc nhị điện hạ , hai chân nhanh chóng đạp thật mạnh trên người hắn , chính mình mượn lực đẩy , hung ác hướng phía trước phóng đi!

“A!” Bị coi như bàn đạp, nhị điện hạ hét thảm một tiếng , thân thể vô lực ngã về phía sau, nhanh chóng bị luồng Long tức cắn nuốt không còn một mảnh.
Tiêu Vân ánh mắt âm ngoan , nếu ba người cùng nhau thì hắn khó đối phó, nhưng nếu chỉ có một tên thì lại là một chuyện khác ! Nhị điện hạ không phải đối thủ của hắn! Nhìn khí tức kia sắp đuổi tới ,Tiêu Vân sắc mặt trầm xuống !
“Ầm vang!” Toàn bộ Long Tức nháy mắt phong tỏa bốn phía khe Tang Luống , nhưng không có xuyên thấu ra bên ngoài , Tiêu Vân chật vật lao ra, không còn lực đẩy liền bị toàn bộ khí tức ở bốn phương tám hướng đánh vào người . Lảo đảo một cái, Tiêu Vân miệng phun máu tươi , lập tức quỳ trên mặt đất.

Bạng Đề tộc Đại điện hạ lạnh mặt đứng ở kia, bốn phía toàn là cao thủ Bạng Đề tộc , Tiêu Vân nhìn thoáng qua, La Đằng sớm đã không thấy bóng dáng.  Đại điện hạ nhìn Tiêu Vân, “Ngươi không phải thực càn rỡ sao? Ngoại tộc?”
Tiêu Vân ánh mắt lập loè, Đại điện hạ mở miệng, “Những người khác đâu? Còn có nhà tiên tri đi theo ngươi đâu rồi?”
Tiêu Vân ngẩng đầu, khóe miệng còn có máu tươi, “Huynh đệ kia của ngươi là do Phong Vân giết chết , nhà tiên tri....cũng là nàng !”
Bạng Đề tộc Đại điện hạ hung hăng nheo mắt, tự nhiên biết trong lời nói Tiêu Vân thật giả, chỉ là cảm thán tên ngoại tộc này người cư nhiên tàn nhẫn  như vậy. Bất quá như vậy cũng tốt, ai giết bọn họ không quan trọng, quan trọng là không phải hắn giết , hiện tại hai người đều đã chết, đối với hắn cũng coi như không có hại.
“Áp giải hắn, mang đi!”  Đại điện hạ hét lớn một tiếng, Tiêu Vân bị áp đi xuống, trước khi đi , không cam lòng nhìn Tang luống khe sâu, Đại điện hạ cũng không cam lòng,nhưng  hiện tại căn bản không có biện pháp đi vào, nếu cố chấp đi vào chính là cái chết, xem ra là phải nghĩ cách, trước mắt phải tìm được vị Dược tề sư cấp bậc Tông sư kia , đến lúc đó hẳn là liền có thể giải quyết dễ dàng.
Tiêu Vân một đường bị quân lính Bạng Đề tộc áp giải, nhanh chóng rời đi nơi này, thực mau không còn một bóng người. La Đằng cẩn thận ở trên sườn núi cao ló đầu ra ,  đôi mắt nhìn chằm chằm về cửa động, Phong Vân không ra ? Sắc mặt hắn biến đổi, chờ mấy người Bạng Đề tộc đi xa , La Đằng phi thân nhảy xuống, thần sắc phức tạp nhìn vào cửa động, chẳng lẽ nàng không kịp chạy ra ?
La Đằng không tin Vân Phong sẽ chết , nếu như nàng chết vậy đồ vật kia hắn biết tìm đâu? Chẳng lẽ hắn lại phải tiến vào trong kia tìm kiếm ?  Bây giờ khí tức kia thập phần hung hãn , nếu hắn đi vào thứ đang chờ , chính là cái chết !

La Đằng bực bội vò đầu, hướng mặt đất ngồi xuống. “Ta chờ! Ta không tin ngươi thật sự không ra! Ta cũng không tin ngươi sẽ chết ở bên trong!”
Vân Phong sao có thể sẽ chết? Giờ phút này nàng đang ở bên trong Long Điện, ở bên trong Long Điện ,Mộc Thương Hải ban đầu còn thực lo lắng, nhưng Vân Phong không đưa hắn đi ra ngoài hắn cũng không có cách, nhìn thấy nàng bình an không có việc gì hắn liền thở phào nhẹ nhõm. Giờ phút này ,Long Điện đã xảo diệu hóa thành một hạt bụi, không ngừng xâm nhập sâu vào cửa động.

" Khe Tang Luống bên trong thật sự sẽ mai táng một con rồng sao?” Mộc Thương Hải nghi hoặc, đối với suy đoán  Vân Phong hắn có chút không xác định. Vân Phong nhíu mày : “Có lẽ, đây là điều không ai nghĩ tới , nếu như thật sự bên trong có xác một con rồng , cùng Long tộc hiện giờ có chút bất đồng.”
Mộc Thương Hải gật đầu, “Như vậy chúng ta đi sâu vào trong ,sẽ không có nguy hiểm?”
Vân Phong mày nhăn lại, “Không biết, bất quá, ta khẳng định mảnh Địa Đồ ở chỗ này, không thể nghi ngờ!”
Một hạt bụi phiêu phiêu đãng đãng ở sâu thẳm cửa động , bên ngoài tản ra ánh sáng nhàn nhạt , cửa động rất dài, đi liền mấy ngày ,vẫn như cũ không phát hiện ra điểm cuối, hơn nữa một đường phía trên toàn là hắc ám, thông đạo nhỏ hẹp , trừ bỏ hắc ám không còn gì khác, duy nhất làm Vân Phong vui mừng chính là càng hướng vào bên trong, Long Tức càng thêm nồng đậm, hơn nữa càng thêm thuần khiết!
Như vậy càng chứng minh, khoảng cách giữa nơi mai táng con rồng kia và nàng đã không xa.
Lại là kiên nhẫn mấy ngày chờ đợi, thanh âm Nhị Lôi  bỗng nhiên vang lên trong đầu Vân Phong .“Ở phía trước! Ta có thể cảm giác được phía trước là ngọn nguồn  phát ra hơi thở !” Vân Phong lập tức có chút vui sướng, nhiều ngày như vậy ,cuối cùng tới ngọn nguồn sao!
Đến tột cùng địa phương này có hay không mai táng một con rồng? Nếu như không đúng sự thật, thì rốt cục là thứ gì lại có thể phóng ra luồng Long Tức mãnh liệt như vậy, còn có mảnh Địa Đồ ,có thể ở tại nơi đây hay không!
Vân Phong tâm niệm vừa chuyển, nguyên bản là muốn xem xét có ghi chép nào của sư tôn về Long Tức hay không , tự nhiên lại lơ đãng thấy được Linh Mẫn ngọc bội, Linh mẫn ngọc bội cư nhiên xuất hiện một điểm sáng đang không ngừng nhấp nháy, Vân Phong nhìn thấy, mắt đen không khỏi trừng lớn! Sao có thể!!!!
Linh Mẫn ngọc bội lập tức bị Vân Phong lấy ra, bàn tay nàng đem ngọc bội nắm thật chặt, Vân Phong nhìn thấy ngọc bội  đang nhấp nháy ấn ký, hơi thở quen thuộc mà nàng đã lâu không gặp, Vân Phong nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ sẽ gặp lại ở địa phương này !
“Làm sao vậy?” Mộc Thượng Hải thấy thần sắc Vân Phong kích động không khỏi nghi hoặc hỏi một câu, Vân Phong ha hả cười, nhàn nhạt quay đầu
“Ở đây là Vô Tận hải, cư nhiên có thể gặp được hắn, thật là không thể tưởng được.”
Hắn? Mộc Thương Hải nghi hoặc nhướng mày, chẳng lẽ là Khúc Lam Y? Hay là nhân vật nào khác?
“Tới rồi!” thanh âm Nhị Lôi vang lên, Vân Phong cũng rõ ràng cảm giác được Long Điện đang ở một khu vực rộng lớn, rời đi khỏi thông đạo u ám nhỏ hẹp , nhìn Linh Mẫn ngọc bội không ngừng nhấp nháy, Vân Phong mắt mang ý cười, đã bao lâu rồi nàng chưa gặp lại? Cũng không biết hắn bây giờ ra sao.
“Ta đi ra ngoài trước, ngươi vẫn nên ở chỗ này thì hơn.” Vân Phong không yên tâm với Mộc Thương Hải, hắn cũng chỉ có thể gật đầu, nếu Vân Phong gặp được người quen ở đây ,hắn cũng có thể yên tâm, xem bộ dạng Vân Phong vui vẻ như vậy, hẳn là một bằng hữu tốt, chẳng qua tại sao bằng hữu nàng lại xuất hiện ở chỗ này ?
“Ta đi ra ngoài.” Vân Phong mở miệng, Mộc Thương Hải gật đầu “Hết thảy phải cẩn thận.”
Vân Phong gật đầu, thân mình nháy mắt ra khỏi Long Điện, một đạo ánh sáng tím cũng xuất hiện theo. Nhị Lôi xuất hiện nháy mắt, tay khẽ động, phát ra tia sét màu ngân bạch chứa những con rắn nhỏ , nguyên bản cho rằng sẽ có Long tức  mãnh liệt  tồn tại, nhưng hai người lại rõ ràng không cảm giác được khí tức kia, thay vào đó là một hơi thở quen thuộc !
“Con mẹ nó, lão tử rốt cuộc phải bị nhốt ở nơi này tới khi nào! Lão tử muốn đi ra ngoài!” Một đạo thanh âm rống giận từ chỗ sâu truyền đến, Vân Phong ý cười trên khóe môi càng đậm, Nhị Lôi ánh mắt chợt lóe, thân hình nhảy lên lao về phía trước , hùng hùng hổ hổ rống lên : “Ngươi đại gia  ! Lão tử rốt cuộc thấy ngươi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro