C3 - Cao trào bỡi ngón tay cha dượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau,buổi sáng khi Ngọc Anh thức dậy,cô luôn cảm thấy có chút khó chịu dưới thân,chân lại đau nhức tê dại,trên người cô còn có vài vết đỏ,hình như bị côn trùng lớn nào đó cắn cô không hề hay biết gì lúc cô ngủ cha dượng đã làm gì.

Bữa sáng Ngọc Anh  ăn không nhiều lắm,cho nên khi Mai Anh hỏi đến chuyện này.

Cô chỉ có thể do dự trả lời trong người không thoải mái,
không muốn ăn.

Lâm Phong nghiêm túc ngắt lời Ngọc Anh  bằng giọng dạy dỗ,nói: "Nếu cảm thấy khó chịu thì đi kiểm tra đi.Nếu có vấn đề gì thì có thể sớm chữa trị.Nói cho cha biết nào con bị sao vậy?"

Ngọc Anh ngượng ngùng cúi đầu,vị trí đau nhức thật sự rất xấu hổ,nhưng cô cũng biết mình có cơ thể đặc biệt nhạy cảm,sợ có chuyện gì đó xảy ra nên chỉ có thể thấp giọng nói: "Ở phía dưới của con... Ứm...Sáng tỉnh dậy con cảm thấy hơi không thoải mái."

Ngồi đối diện,mẹ Mai Anh không kiên nhẫn trợn mắt,buông đūa xuống,sắc bén nói:"Được rồi,ăn tối xong để ba Lâm ở nhà khám cho.

Sau bữa tối,mẹ Mai cầm túi nhỏ đi ra ngoài mua sắm,còn Ngọc Anh thì theo Lâm Phong lên thư phòng trên tầng ba.

Hai tủ sách khổng lồ trong thư phòng chứa đầy sách chuyên môn y khoa,Ngọc Anh  từng cố gắng lật xem,nhưng trong đó đều chứa đầy những thuật ngữ chuyên môn mà cô không thể hiểu được.

Lâm Phong kêu Ngọc Anh ngồi lên bàn,cô có chút do dự nhìn chiếc ghế sofa bên
cạnh.

Như hiểu ý cô,cha nói:"Trên bàn làm việc ánh nắng tốt hơn,
cha có thể nhìn rõ." Lâm Phong kiên nhẫn dỗ dành.

Ngọc Anh cắn môi,cẩn thận leo lên bàn,ngồi vào chính giữa.

Bàn làm việc mà Lâm Phong thường dùng để làm việc ở nhà được đặt trước cửa sổ phòng,ánh nắng chói chang bên ngoài chiếu vào Ngọc Anh, đôi gò má trắng nỗn xinh đẹp của cô được phủ một lớp ánh sáng chói lóa,khiến cô trông như búp bê vậy.

Vừa thanh tú vừa ngoan ngoãn.

Lâm Phong bình tĩnh nuốt nước bọt: "Cởi quần ra đi."

Lỗ tai nhỏ của Ngọc Anh đỏ lên,cô lặng lẽ cởi quần,do dự một lát rồi cởi chiếc quần
lót màu trắng dưới ánh mắt bình tĩnh của
Lâm Phong.

Cô nhìn thấy cha dượng cúi đầu,thậm chí còn đeo kính vào,nghiêm túc nhìn vào vùng kín của mình một cách cực kỳ chuyên nghiệp.

Ngọc Anh ngượng ngùng co ngón chân lại,tim đập thình thịch,cô tự an ủi mình không sao đâu,mà chỉ che miệng lại,co ro trên bàn,nói:"Cha...con khó chịu quá..."

Lâm Phong vừa sốc vừa bối rối,trước đây cô chưa bao giờ bị đụng vào lỗ nhỏ trong quá trình kiểm tra ở bệnh viện!

Lâm Phong đẩy kính lên,sắc bén liếc nhìn
Ngọc Anh: "Chỉ là kiểm tra thôi,ngoan ngoãn chịu đựng chút cha cô là bác sỉ còn đã từng khám cô ở trong bệnh viện.

Tuy nhiên,giây tiếp theo,động tác của Lâm Phong khiến Ngọc Anh khe khẽ kêu lên một tiếng - hắn lại duỗi ngón giữa ra,đâm thẳng vào cái lỗ nhỏ.

Ngọc Anh khép chặt hai chân,cuộn tròn như một con thú nhỏđang sợ hãi, không dám thắc mắc về hành động của cha dượng.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro