Chương 19: Xiềng xích trói chặt, hút sữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Hoài rời đi nửa tháng.

Minh Trạch lẳng lặng ngồi trong đình phát ngốc, nghĩ đến tên đáng ghét kia, hắn ném mạnh mấy cục đá vào trong hồ, tạo ra từng đợt gợn sóng.

Minh Trạch cũng không biết mình bị làm sao, lúc tu luyện không được chuyên tâm, luôn nghĩ đến khuôn mặt của nam nhân.

Ban đêm còn nghĩ đến con cặc thô dài của y đụ vào trong lồn mình, hai cái lỗ dâm liền cơ khát co rút lại.

Nghĩ đến khoái cảm bị tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong, đầu vú không tự giác đứng thẳng lên.

Trong đầu Minh Trạch đều là hình ảnh lúc hai người làm tình.

Sau khi Long Hoài rời đi một tháng.

Minh Trạch ngồi trên giường ngọc nhìn hộp thuốc đã bôi hết, vú của mình cũng to lên một vòng, lượng lớn sữa bị tắc ở bên trong không thể phun ra làm Minh Trạch vừa trướng vừa đau.

Nhưng mơ hồ còn mang theo một tia khoái cảm không ngừng dâng lên, Minh Trạch một bên vuốt ve cặp vú của mình, một bên nghĩ đến tên cẩu nam nhân kia.

Rất muốn để cho y hút một cái.

Hai mắt Minh Trạch đẫm lệ mông lung nhìn phía trước, ngón tay lôi kéo nhũ hoàn, kéo đầu vú ra thật dài lại bắn trở về, thỉnh thoảng lại dùng móng tay không ngừng bóp véo lỗ vú mềm mại, sữa bị kích thích chảy ra nhưng lại bị chảy ngược trở về.

Loại cảm giác này làm Minh Trạch vừa trướng vừa sảng, con cặc phía dưới cũng cứng ngắc đứng thẳng, hai hòn trứng dái cũng trở nên xanh tím.

Minh Trạch căn bản không dám đụng vào cặc mình, lúc trước hắn không cẩn thận chạm qua, loại cảm giác tê dại không thể bắn tinh này làm Minh Trạch không muốn phải trải qua lần nữa.

Minh Trạch một tay vuốt ve vú mình, một tay chậm rãi di chuyển xuống phía dưới xoa nắn hột le, ngón tay không ngừng đảo quanh ở mặt trên, kích thích hột le càng thêm sưng đỏ, nước dâm cũng không ngừng phun ra.

"A a...Thật trướng...Sướng quá..." Minh Trạch ngửa đầu rên rỉ, ngón chân trắng nõn cuộn tròn.
Minh Trạch vừa dùng ngón tay địt lồn mình vừa than nhẹ: "Thật muốn bị cặc lớn của cẩu nam nhân đụ vào..."

Sau khi Long Hoài rời đi hai tháng, Minh Trạch phát hiện tu vi của mình sắp đột phá, thế là bế quan tu luyện.

Minh Trạch bế quan một tháng, cuối cùng chính thức đột phá, ai ngờ lần này lại đụng đến tâm ma vô cùng nguy hiểm.

Hắn phát hiện chính mình lúc này đang ngồi xếp bằng trong một tòa cung điện tu luyện, trong đầu xuất hiện một bóng người, thân ảnh của người này trừ bỏ đôi mắt là màu đỏ thì giống y như đúc với chính mình ở ngoài.

"Thượng thần Long Hoài là người mà ngươi có thể mơ ước sao?"

"Muốn có được y, nhất định phải bẻ gãy đôi cánh của y."

Minh Trạch nghe thấy chính mình nói: "Không, ta không cần."

"Chẳng lẽ ngươi không yêu hắn sao?"

"Yêu, nhưng ta sẽ không làm như thế."

"Yên tâm đi, giao cho ta, chờ ngươi tỉnh lại, y chính là của ngươi."

Lúc sau, 'Minh Trạch' tỉnh lại liền phát hiện chính mình bị Thiên Đế dùng xiềng xích trói chặt, trong đầu còn hiện lên hình ảnh mình dùng xiềng xích khóa chặt thượng thần Long Hoài.

Lúc này 'Minh Trạch' còn không biết đã xảy ra chuyện gì, cho đến khi Thiên Đế lên tiếng làm cho hắn ngẩn người.

"Tội thần Minh Trạch mưu sát thượng thần Long Hoài, theo luật phải chịu hôi phi yên diệt."

"Không có khả năng!"

'Minh Trạch' lập tức điên cuồng giãy giụa, dùng bùa hộ mệnh mà Long Hoài đã từng đưa cho mình cắt đứt xiềng xích trên người, thoát khỏi Thiên Đình.

Lúc sau 'Minh Trạch' cải trang giả dạng, mới biết thượng thần Long Hoài đã bị 'chính mình' thông đồng với Ma tộc giết chết, cuối cùng thượng thần Long Hoài rơi xuống núi.

Nhưng 'Minh Trạch' không tin y sẽ chết, giống như là nổi điên mà đi tới núi Đãng Hồn. Ngọn núi này vô cùng nguy hiểm, ngay cả Thiên Đế tới cũng chưa chắc toàn mạng mà rời khỏi, huống chi chỉ là tiểu tiên như 'Minh Trạch'.

Gió lạnh không ngừng cắt qua linh hồn 'Minh Trạch', vết thương trên linh hồn không phải đơn giản như cơn đau đầu, chính là cái loại cảm giác đau đớn muốn chết.

'Minh Trạch' dựa vào ý chí kiên cường cuối cùng tìm được long cốt của Long Hoài, hắn có thể cảm nhận được tàn hồn đang ngủ say bên trong.

Nhưng một chút tàn hồn này rất có thể sẽ bị ma tính của núi Đãng Hồn cắn nuốt, tuy rằng chỉ cần Hoài Thủy còn tồn tại, 'thượng thần Long Hoài' sẽ trọng sinh, nhưng người đó sẽ vẫn còn là chính y chứ?

'Minh Trạch' không thể tin được, cũng không dám đặt cược chuyện này, không muốn 'thượng thần Long Hoài' sau khi trọng sinh sẽ trở thành con rối của Thiên Đế.

Cái gì mà Ma tộc làm hại Long Hoài chứ, ha ha, chỉ có tên Thiên Đế cao cao tại thượng kia mới có thể làm được.

Cho dù ngày đó Thiên Đế chỉ là một tên thân phận nho nhỏ mà thôi.

'Minh Trạch' ôm long cốt thất tha thất thểu rời khỏi núi Đãng Hồn, hắn hoảng loạn cảm giác được linh hồn trong long cốt đang chậm rãi tan mất.

'Minh Trạch' nghĩ đến bản thể của mình là ngọc Không Minh, có thể chứa được hồn thể, nếu có thể tìm được ngọn lửa thích hợp, luyện chế thân thể của mình và long cốt này thì tốt rồi.

Có thể là trời cao rũ lòng thương, cuối cùng 'Minh Trạch' đã tìm được nghiệp hỏa Hồng Liên.
Lửa lớn hừng hực thiêu đốt 'Minh Trạch', hắn cảm giác mình và đoạn long cốt này đang hợp nhất, ngay khi ý thức sắp biến mất, hắn cảm giác được có một cổ lực lượng đẩy chính mình ra ngoài, trong cơn mông lung, hắn thấy Long Hoài đã biến thành một thanh kiếm.

Minh Trạch cũng thoát ra khỏi hình ảnh này, nghe thấy một giọng nói trầm thấp hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai? Là tiểu tiên đã hại chết thượng thần Long Hoài, hay là đại sư huynh của Kiếm Tông?"

"Khặc khặc khặc khặc"

"Hắn là ta, nhưng cũng không phải là ta."

"Ta chỉ là Minh Trạch mà thôi."

Sau đó Minh Trạch liền mở mắt, tu vi cũng tăng cao, mãi cho đến kỳ xuất khiếu mới ngừng lại.
Minh Trạch lấy kiếm ra, dùng ngón tay búng lên thân kiếm một cái: "Ta sẽ chờ ngươi."

Minh Trạch nghĩ đến thời điểm mình bắt đầu luyện kiếm, trừ bỏ cây kiếm gỗ trong tay thì không cần bất kì thanh kiếm nào khác, sau đó lại gặp được thanh Vô Danh kiếm này, lúc đó đã là 'không phải nó thì không thể', thì ra chính mình và nam nhân lại có nhiều gút mắt như vậy.

Minh Trạch cẩn thận vuốt ve thanh kiếm trong tay, mặt mày vô cùng ôn nhu.

Đột nhiên cảm giác được mình bị người ta ôm chặt, Minh Trạch quay đầu lại, liền nhìn thấy Long Hoài đang cười cười nghiền ngẫm nhìn mình.

"Thật xin lỗi, là ta đã hại ngươi, nếu không phải do ta, ngươi sẽ không biến thành như vậy." Minh Trạch thấp giọng nói.

"Không phải ngươi thì cũng sẽ có người khác, Thiên Đế vẫn luôn muốn ta cống hiến sức lực cho hắn, thần phục hắn, dù sao có một người thực lực ngang bằng hắn tồn tại trên đời, hắn lo sợ cũng là điều đương nhiên."

"Bảo bối có trách ta lúc ngươi còn chưa nhớ lại đã dạy dỗ ngươi thành bộ dáng này không?"

"Ta muốn trừng phạt ngươi."

"Trừng phạt như thế nào?" Long Hoài thấp giọng cười, sau đó trực tiếp nằm trên giường ngọc.

Minh Trạch huyễn hóa ra một đạo xiềng xích quấn chặt trên người Long Hoài, lại bịt kín mắt y bằng một miếng vải đen.

"Không được giãy giụa." Nói xong Minh Trạch liền ngồi trên người Long Hoài, dùng lỗ lồn không ngừng cọ xát con cặc y, kích thích cặc y càng thêm phồng to.

Minh Trạch cảm nhận được cặc lớn nóng rực của nam nhân, lồn dâm kích động không ngừng chảy nước, lỗ đít mặt sau cũng cơ khát đóng mở.

Nhưng để trừng phạt Long Hoài, hắn cũng chỉ có thể dùng lồn mình không ngừng cọ xát cặc lớn của Long Hoài, chỉ là cọ cọ không đi vào, tra tấn Long Hoài thú huyết sôi trào, đồng thời cũng làm cho Minh Trạch càng thêm dục cầu bất mãn.

Minh Trạch kéo tay Long Hoài qua, làm y xoa bóp đầu vú của mình, cảm thụ được móng tay bén nhọn không ngừng bóp nắn đầu vú của mình, Minh Trạch vừa đau vừa sướng, sữa cũng chậm rãi trào ra.

"...Vú thật sưng...Phu quân, hút nó một chút đi...ưm a a..." Minh Trạch cúi người nhét đầu vú sưng đỏ của mình vào trong miệng Long Hoài, cảm nhận được đầu lưỡi ấm áp của đối phương liếm láp núm vú của mình, kích thích đầu vú càng thêm đứng thẳng.

Lúc sữa bị hút ra, Minh Trạch sướng đến hai mắt mở to không ngừng rơi lệ, ngay cả đầu cặc đã nhét vào lỗ lồn cũng chưa phát hiện.

" ..Sữa bị hút ra rồi...Thật sướng a a a..."

"Đĩ dâm bị hút sữa thật thoải mái...ưm...Bên này cũng muốn bị hút..."

Minh Trạch hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nam nhân, cảm thụ được lồn dâm của mình bị cặc lớn không ngừng địt vào rút ra, kinh hô một tiếng: "Ai cho ngươi động!"

Nhưng giây tiếp theo lại cầu xin nam nhân.

"...Phu quân, đụ một cái đi...hút vú của đĩ dâm đi...Thật trướng..."

Rõ ràng nói là trừng phạt, nhưng cuối cùng Minh Trạch bị đụ đến hai chân nhũn ra, nước dâm chảy ròng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro