23. Bị súng địt tuyến tiền liệt cao triều, liếm sạch nước dâm trên đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Xe đua, liếm súng H,Đội trưởng Khương ngạo kiều tức giận)

"Được, không, không phải." Nghiêm Sở phúc hắc cười một tiếng, biết Khương Từ chẳng qua chỉ mạnh miệng, có thể hay không sau này sẽ biết.

"Thoải mái không? Sữa thông rồi đi."

"Ưm... Thoải mái..." Khương Từ nhỏ giọng thì thào, nụ cười của Nghiêm Sở khiến trái tim y nóng bừng, hô hấp càng nóng bỏng, trong chốc lát đối phương liền đặt một nụ hôn lên môi mình.

Cuối cùng hai người cũng hôn nhau, đầu tiên Nghiêm Sở liếm môi của Khương Từ, sau đó cạy mở quét qua toàn bộ khoang miệng y, mút hết nước miếng của đối phương vào trong miệng mình, bởi vì mới uống sữa nên trong miệng Nghiêm Sở đều là mùi sữa thơm, nhanh chóng lan ra giữa môi răng của cả hai.

Nghiêm Sở vừa chăm chú hôn nhưng cũng không quên rút ra cắm vào. Vốn dĩ được hôn cảm thấy sướng hơn bình thường, rồi lại bị đụ như thế này, Khương Từ liền không chịu nổi, con cặc cũng theo động tác chuyển động rung rung.

"Ừ ưm... Khó chịu quá.... Sắp bắn..."

"Muốn bắn?"

"Ừm... Muốn..." Nghiêm Sở cầm súng đâm vào tuyến tiền liệt của Khương Từ thêm vài lần.

"A a muốn bắn!! Đừng cắm nơi đó..." Con cặc vốn đã cương cứng nhận được kích thích phun ra tinh dịch, Khương Từ không khống chế được cắn một phát lên môi Nghiêm Sở.

"Ssss."

"A.... Xin lỗi..." Khương Từ nhanh chóng buông đối phương ra,"Anh không sao chứ?!"

"Không sao." Nghiêm Sở vừa liếm môi dưới đã bị cắn đỏ, vừa vuốt ve lưng Khương Từ, rút ​​súng từ lỗ hậu, sau đó đưa nó lên môi y.

"Đội trưởng Khương, liếm cho sạch, tất cả đều là nước dâm của cậu." Nghiêm Sở đặt súng bên môi Khương Từ nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Nhìn thấy thân súng đen bóng trước mặt, mùi vị nồng nặc xộc vào mũi, Khương Từ xấu hổ vô cùng, nhưng vẫn mở miệng, liếm sạch chất lỏng dâm mỹ trên đó, mỗi một chỗ trên thân súng cũng không buông tha. Cuối cùng ôm đầu súng như oral sex, tiếng mút mát tí tách vang dội, nước miếng dư thừa từ khóe miệng dọc theo thân súng chảy xuống.

"Không sợ cướp cò?" Nghiêm Sở đưa ngón tay luồn vào mái tóc mềm mại của Khương Từ nhẹ nhàng vuốt ve.

Khương Từ ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái:"Tôi biết anh không để lại đạn."

Nghiêm Sở bật cười:"Xem ra Đội trưởng Khương rất thông minh. Nhưng mà... Không ngờ nước dâm của cậu lại nhiều như vậy, không biết sau khi nước vào súng có nổ tung không."

Khương Từ trừng hắn.

"Đừng lo lắng, thật buồn cười. Khẩu súng này không bình thường. Nếu nước vào, nó sẽ khô và không nổ." Nghiêm Sở lấy súng ra khỏi miệng Khương Từ ném nó sang một bên"Không liếm nữa, cậu còn chưa triều thổi đúng không? Để tôi đụ cậu sảng khoái nào."

Dứt lời, Nghiêm Sở tiếp tục đưa đẩy, dương vậy cứng rắn không ngừng đụ vào hoa tâm của Khương Từ.

"A.... Anh nhẹ một chút....Ừm...Thật thoải mái...."

Bởi vì bụng quá nặng, Khương Từ không tiện lên xuống, cho nên Nghiêm Sở đơn giản giúp y ôm bụng dưới: "Đừng nhúc nhích, tôi sẽ làm."

"Hừ..."

"Bảo bối, lãng kêu mấy tiếng nào."

"Ừm hừ..."
"Không cần xấu hổ, tôi rất thích dáng vẻ dâm đãng trên giường của đội trưởng Khương."

Nghiêm Sở đầu tiên đâm vài cái nông, sau đó lại bắt đầu nặng nề đâm sâu, địt đến dè dặt của Khương Từ đều bay hết.

"A a a! Con cặc quá nóng.... Địt lồn dâm của tôi nóng quá...."

"Lại đụ đến! A a.... Còn muốn... Nhanh hơn....A a a ..."

"Sướng chết.... Ưm ưm.... Con cặc lại cứng lại lớn..."

"A... Nghiêm... Nghiêm Sở...."

"Hửm?"

"A ha... Thoải mái không...." Khương Từ siết chặt lồn, hung hăng kẹp con cặc đang đụ xuyên mình.

Không nghĩ tới y lại hỏi mình có thoải mái không, động tác Nghiêm Sở dừng một chút, sau đó dứt khoát dùng hành động thực tế để thể hiện cho nội tâm của mình. Địt người dưới thân tay chân co quắp, môi lồn sưng đỏ, nước lồn càng trào ra nhiều hơn.

"Bé đĩ nứng, bên trong cậu so với trước đó càng ngày càng nóng, để người khác muốn địt chết! Chỉ muốn cắm mãi không rút ra!"

"A a! Đừng nói! Đụ nhanh a a a!"

Nhìn y có cảm giác như vậy, Nghiêm Sở tự nhiên không bỏ qua cơ hội, tiếp tục vừa đụ vừa nói:"Còn dám kẹp tôi, dùng lồn dâm của cậu kẹp chặt cặc tôi, trên giường đều là nước lồn của cậu, không thể tin rằng cảnh sát đặc nhiệm Khương lại đĩ như vậy dưới thân một người đàn ông, hửm? Bảo bối, có vẻ cậu bú chặt hơn, muốn tôi bắn cho cậu sao?"

"Muốn... A ha... Bắn hết tinh dịch của anh vào trong lồn dâm của tôi... Bên trong thật ngứa! Bắn cho tôi... Ưm ưm...."

"Bắn vào trong Đội trưởng Khương để cậu mang thai đứa nhỏ của tôi sao?"

Khương Từ vốn bị khoái cảm cướp đi lý trí, vừa nghe những lời này liền sững sờ.

Thấy y do dự một hồi không nói tiếng nào, Nghiêm Sở đột nhiên bất mãn, nhang chóng đụ vào, trực tiếp đụ lỗ lồn Khương Từ bắn nước, phía trước cũng theo đó bắn tinh.

Khương Từ như bị đoạt mất linh hồn, mấy câu nói giấu trong lòng cũng định nói ra, nhưng còn chưa kịp nói thì Nghiêm Sở đã lên tiếng trước.

"Đội trưởng Khương, tôi muốn nói với cậu một chuyện."

"Ừ?" Sau khi cao triều hai người cũng không vội tách ra, Nghiêm Sở vẫn ôm y vào trong ngực, dương vật mềm nhũn cắm vào lỗ lồn Khương Từ, nhưng kích thước của nó vẫn không thể nào bỏ qua, Khương Từ cảm thấy có chút trướng, chỉ sợ Nghiêm Sở không làm gì mình cũng có cảm giác.

"Tôi có thể phải về trước." Nghiêm Sở liếc nhìn bụng của Khương Từ khi nói lời này, trong lòng có chút lo lắng, nhưng cũng cảm thấy buồn cười, thân thể Khương Từ hắn đều biết, người này tự lập hơn hắn nghĩ nhiều lắm. Coi như trong khoảng thời gian hắn không ở đây, Khương Từ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

"Ồ."
Nhìn thấy thái độ thờ ơ của Khương Từ, Nghiêm Sở vốn không muốn giải thích gì nhiều lại nói thêm một câu:"Dù gì thì tôi cũng khác Đội trưởng Khương, thời gian nghỉ phép không dài như vậy. Hai tháng tiếp nếu rảnh tôi sẽ đến, nếu nơi này của cậu muốn tôi....Có thể dùng cái này thay thế..."

"A!" Không ngờ Nghiêm Sở đột nhiên dùng súng chọc vào lỗ lồn của mình, Khương Từ rên rỉ, vành tai đỏ bừng, nhưng lời nói ra khỏi miệng lại có chút lạnh lẽo, "Nghiêm đồng chí không cần tự mình đa tình, tôi sẽ không muốn anh, còn nữa, sau này không có chuyện gì thì không cần đến."

Nghiêm Sở sửng sốt trước lời nói của Khương Từ, sau đó nhếch mép cười, "Đội trưởng Khương, cậu tức giận sao?"

"Tôi không tức giận." Khương Từ lạnh lùng quay mặt sang một bên, không nhìn vào mắt Nghiêm Sở, "Tôi không ngây thơ như vậy."

Đã như vậy còn nói không tức giận? Nghiêm Sở nín cười, nhưng cũng không trực tiếp đâm thủng, vẫn lo lắng Đội trưởng Khương bọn họ bị chọc xù lông, không thể làm gì khác hơn là sờ bụng y,"Xin lỗi, là tôi không nói trước với cậu."

"Không có gì phải xin lỗi. Anh cũng có việc." Khương Từ từ trên người Nghiêm Sở đi xuống, dịch nhầy mang theo chảy dọc bên đùi, trong không khí nồng nặc mùi tinh dịch và nước dâm, thời điểm xuống giường cũng cảm thấy chân run run.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro