Chương Trứng màu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua có một độc giả nói rằng nếu như Tiểu công Nghiêm nói nơi đó của Đội trưởng Khương bị lỏng rồi... Tôi gần như muốn viết vậy luôn ha ha ha, tôi cũng chỉ viết Trứng Phục Sinh để giải trí thôi.

"Nghiêm... Nghiêm Sở... Đừng... Đi vào... A..."

"Tiểu tử đang nhìn em, xấu hổ?" Nghiêm Sở giật giật ngón tay mình, phát hiện Đội trưởng Khương vì sinh đứa trẻ nên nơi đó càng thêm mềm xốp, đột nhiên không nhịn được muốn "Bắt nạt" người dưới thân một chút, "Đội trưởng Khương... Nơi này của em hình như bị lỏng."

Khương Từ đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó nhiệt độ trên người cũng từ từ rút đi, sắc mặt càng ngày càng lạnh, đứng dậy kéo quần áo mình lên.

"Đi ra."

"Tức giận?" Tiểu công Nghiêm vội vàng xin lỗi, "Tôi chỉ trêu chọc em chút thôi."

"Đi xuống."

"Hả? Đi xuống đâu?"

"Xuống xe."

Không phải chứ... Chỉ như vậy đã bị vợ bỏ rơi... Tiểu công Nghiêm khóc không ra nước mắt. Nào biết Khương Từ cũng theo mình xuống xe, còn ôm theo con xuống.

"Bảo bối... Làm cái gì vậy..."

"Thuê phòng khách sạn." Khương Từ liếc hắn một cái, "Để cho anh cảm nhận thật tốt, rốt cuộc em có lỏng hay không."

# Đội trưởng Khương có thù tất báo #

Không ngờ rằng Khương Từ thật sự trực tiếp kéo mình đến khách sạn bên cạnh thuê phòng, tiểu công Nghiêm có chút dở khóc dở cười.

"Ngày hôm nay còn phải đi thăm em trai em..."

"Nằm trên đó." Khương Từ đặt con trai lên ghế sa lon, chỉ chỉ giường.

Nghiêm Sở lập tức ngoan ngoãn cởi quần áo nằm dài trên giường, thôi, chỉ cần Bảo bối nhà hắn vui vẻ là được rồi.

Nào có biết Khương Từ đột nhiên nói một câu: "Hôm nay em không cho phép anh bắn, cũng không cho phép nhúc nhích."

Quả nhiên dở khóc dở cười đã biến thành khóc không ra nước mắt...

Sau khi ở mấy phút bên trong, đã biến thành Khương Từ ngồi trên người Nghiêm Sở, liên tục dùng bướm nhỏ bú mút con cặc Nghiêm Sở, xoắn đối phương đến mồ hôi nóng tràn trề.

"A ha... Sướng chết mất... Ưm...."

"Bảo bối, tôi có thể động..."

"Không được!" Khương Từ lạnh lùng liếc hắn một cái, "Bị kẹp đến cứng như thế, anh bây giờ còn cảm thấy em lỏng sao?"

# Đội trưởng Khương thề sống chết muốn kẹp đối phương đến bắn #

Nghiêm Sở ôm cổ Khương Từ kéo người xuống hôn.

"Ngốc, tôi vốn không cảm thấy em lỏng. Chẳng qua chỉ trêu chọc em một chút."

"Vậy để cho anh biết cái gì gọi là 'Họa là từ miệng mà ra'." Khương Từ đột nhiên cười lạnh một tiếng, khiến Nghiêm Sở cảm thấy toàn thân chấn động một cái.

Quả nhiên không hổ là đội trưởng đội đặc cảnh, vợ mình nâng người lên thật khiến người ta chỉ biết khuất phục.

"Vậy bảo bối làm sao mới chịu tha thứ cho tôi?"

"Không được động, kẹp anh đến bắn ra." Khương Từ thật ra cũng không chịu nổi, lồn dâm vô cùng ngứa ngáy, nhưng vừa không thể thẳng thắn thoải mái đụ, chỉ có thể vặn chặt không ngừng ma sát dương vật cứng nóng kia, thế nhưng đội trưởng Khương cố chấp vẫn âm thầm cắn răng, nhất định phải kẹp Nghiêm Sở đến bắn ra mới thôi!

Trứng Màu bánh bao nhỏ nhìn thấy (Một não động mở ra bánh bao nhỏ)

"A ha... Thoải mái quá... Còn muốn... Đi vào nữa..."

(Bánh bao nhỏ bị ồn đến ngủ mơ mơ màng màng) Ba ba kêu thật là lớn tiếng... Nói nhỏ để tui còn ngủ chứ... Ríu rít ríu rít. Hơn nữa tại sao xe lại rung chuyển như thế, nếu như tui bị lắc rơi xuống đất thì sao giờ...

"A a núm vú bị bú thật thoải mái..."

Cha xấu xa còn bú núm vú ba ba! Đó rõ ràng là sữa của tui, hừ hừ, không được rồi. A... Tại sao ba ba lại khóc, chắc chắc là bị bắt nạt... Hừ... Tui cũng phải khóc.

(Nói là làm liền, thế là bánh bao nhỏ nhếch miệng, khóc lên, sau đó liền bị một cái núm vú giả ngăn lại)

Cha thật xấu xa, cái này ăn không ngon chút nào, không mềm bằng ba ba, cũng không có mùi sữa thơm, còn không thể ra sữa. Nghĩ lại thì thôi, miễn cưỡng bú một chút đi. Thật muốn lên nhìn nha, ai nha... Tui vẫn còn bé bỏng... Không biết khi nào rời giường... Quên đi QAQ...

Bọn họ sao còn chưa làm xong....

Đến bao giờ mới làm xong... Con trai của hai người bị rung đến chấn động não rồi...

Ôi, cuối cùng cũng kết thúc rồi, ba ba cuối cùng cũng nhớ tới tui... Mặc kệ, trước tiên phải tỏ ra dễ thương đã, anh anh anh anh?? O(????)O

[Trứng Phục Sinh]

"Bảo bối, em kẹp chặt quá." Nghiêm Sở xoa xoa cái mông Khương Từ, bị kẹp nóng cả người.

"Hừ hừ... A... Bây giờ nói... Đã muộn..." Quy đầu không những đâm tử cung mình, Khương Từ thoải mái không khống chế được tiếp tục ngồi xuống, cảm giác được cặc bự sắp pha tan mình, quá lâu không bị đụ lồn dâm so với trước đây càng thêm dâm đãng phóng túng, có con cặc cắm vào liền cuốn chặt lấy, coi như Khương Từ không dùng hết sức kẹp vào cũng có thể mút Nghiêm Sở đến thoải mái.

Mình sắp không chịu nổi nữa... Thật sự muốn nhấc cái mông lên lại tàn nhẫn ngồi xuống, vừa nhanh vừa sâu phun ra nuốt vào dương vật to lớn khiến mình ý loạn tình mê. Trong lòng Khương Từ nghĩ thầm, mặc dù chính mình ra lệnh không cho phép Nghiêm Sở nhúc nhích, thế nhưng kỳ thực người càng muốn bị tàn nhẫn địt xuyên chính là mình.

Không được... Hôm nay nhất định phải kẹp hắn đến bắn...

Càng nghĩ muốn lồn dâm càng ngứa Khương Từ kẹp càng chặt, tuy rằng không có co rúc, nhưng thịt lồn bên trong ngọ nguậy như có vô số cái miệng nhỏ bú mút mình, Nghiêm Sở thật sự có cảm giác muốn bắn tinh.

"Cục cưng, em ngồi xuống chút nữa tôi muốn bắn vào tử cung em." Nghiêm Sở đột nhiên đè chặt eo Khương Từ, ở sâu bên trong y run một cái, tinh dịch nóng bỏng phun ra.

[Trứng Phục Sinh]

Bảo bảo (Che mặt): Nói xong rồi cho tui uống sữa là đâu >< anh anh anh sao nghe có mùi không đúng...

Tiểu công Nghiêm: A không cẩn thận nắm sai rồi... Không phải vẫn còn để uống sao...

Đội trưởng Khương nổi trận lôi đình đỏ cả mặt cùng tiểu bảo bảo vô tội trợn mắt nhìn nhau.

Vì lẽ đó... Cái sữa ở trong lọ kia rốt cuộc là cái gì... Đến giờ tiểu bảo bảo vẫn không biết...

[Trứng Phục Sinh]

Tôi muốn hỏi mọi người một chút... Lẽ nào Đội trưởng Khương lấy ra Nghiêm Sở thật sự muốn uống à...

Có ai thích mùi vị khó chịu này không... Thuần khiết tôi cảm thấy có chút đáng sợ ha ha ha

Hay có thể để Đội trưởng Khương tự mình uống, ngẫm lại hình ảnh kia cũng rất đáng yêu

"Bảo bối, của em này, có muốn nếm thử hay không."

"Không muốn!"

Nghiêm Sở liếm một cái: "Rất ngọt nha, hương sữa trộn với mùi dâm, chậc chậc."

Đội trưởng Khương mặt đỏ muốn bốc cháy: "Biến... Biến thái."

"Vừa rồi ai bị bú vú một cái liền triều phun nhiều nước như thế? Hửm?"

Sau đó... Đội trưởng Khương cũng bị buộc phải liếm một cái... Sau đó, tiểu công Nghiêm liền bị đuổi ra ngoài...

[Trứng Phục Sinh]

Thêm một đoạn vào chương này.

"A... Lại muốn đến... Nghiêm Sở..."

"Hôm nay chỉ bị bú vú em đã cao trào sáu, bảy lần, nếu như dùng như thứ đó, không biết có thể khiến em sướng chết không."

Những thứ đó? Là cái gì??

"Nhưng mà hôn nay thì thôi đi, tôi không nỡ làm hỏng em."

Khương Từ liếc hắn một cái: "Anh biết là tốt rồi."

Nếu mình lại bị đùa giỡn, phỏng chừng thật sự bị kiệt sức.

"Bảo bối, tôi cũng muốn bắn, đồng thời đi." Nghiêm Sở cắm vào nơi sâu nhất, cùng y đến cao trào.

Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Từ nhìn bình sữa được rửa sạch sẽ ở bên giường, vẫn không quên đi được hình ảnh ngày hôm qua.

"Yên tâm, tôi sẽ mua cái mới cho bảo bảo. Thậm chí cái này, tôi chuẩn bị giữ lại để làm sau còn sử dụng, dù sao cũng là lễ vật Giai Thanh đưa cho em."

Khương Từ đỏ mặt, trong lòng thầm nghĩ nhất định phải tìm một cơ hội giấu cái này đi để Nghiêm Sở không bao giờ tìm được nữa!!

Bảo bảo ngủ cùng Hoàng Giai Thanh một buổi tối vô cùng oan ức... Có cho tui uống sữa mẹ không đây...

[Chương Trứng màu]

Mua đồ dùng trẻ con cho bảo bảo

Sau khi hai người mua đồ trong siêu thị xong, Nghiêm Sở mới nhớ ra cái máy hút sữa lần trước, định mua cho Khương Từ một cái mới, thế là kéo người đến cửa hàng dành cho mẹ và trẻ sơ sinh.

"Xem cẩn thận có gì khác cần thì mua hết."

Vừa nhìn thấy cái máy hút sữa, cảnh tượng ngày đó sẽ hiện lên, biết Nghiêm Sở là cố ý, cả hành trình Khương Từ cũng không dám nhìn kỹ, hắn mua cái gì mình cũng gật đầu.

Về đến nhà, Khương Từ mới phát hiện một hộp đồ lạ bên trong túi.

"Cái này là cái gì?"

"Bàn chải đánh răng ngón tay bằng silicon, nhaanh viên bán hàng nói là để đánh răng cho em bé." Đưa ngón tay sờ lên, mặt trên có những sợi lông nhỏ mềm, Nghiêm Sở đột nhiên cười xấu xa, "Có điều tôi cảm thấy dùng để 'tẩy rửa' nơi đó cho em cũng là sự lựa chọn không tồi."

Khương Từ đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, lần thứ hai có dự cảm không lành.

[Chương Trứng màu]

Không biết các bạn có quan tâm đến quá khứ sau khi đội trưởng khương mê gian đồng chí Nghiêm hay không

Tiểu thụ Khương lần đầu tiên biết mình đang mang thai

Thể chất của Khương Từ luôn luôn tốt hơn, nên có đoạn thời gian y không để ý khi bụng nhỏ hơi nhô lên, bởi vì cơ thể không có gì khác thường, cho nên trong lúc nhất thời cũng không nghĩ tới phương diện khác.

Đã gần hai tháng kể từ khi "mê gian" Nghiêm Sở, nhưng vì khá bận rộn nên y không có thời gian đi thử thai. Hơn nữa hai người chỉ làm một lần, Khương Từ biết xác suất rất thấp, dần dần quên chuyện kiểm tra.

Mãi đến một hôm tắm rửa, Khương Từ sờ sờ cái bụng mình, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cảm giác toàn thân tê dại.

Rõ ràng phải có dấu hiệu mang thai, tại sao mình lại không cảm thấy gì cả? Có lẽ nào mình nghĩ sai rồi.

Khương Từ thật sự không thể mặt dày đi ra hiệu thuốc mua que thử thai, mua hàng online cũng không biết, không thể làm gì khác hơn là dùng một tài khoản ẩn thanh toán trực tuyến, mấy ngày sau liền nhận được que thử thai loại tốt.

Trước đó có đọc qua, lúc Khương Từ cầm que thử thai lên tay đều run rẩy, nhìn thấy hai vạch đỏ phía trên thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Thật sự mang thai! Rõ ràng trước đó không có chút cảm giác nào! Cho nên Khương Từ căn bản không phản ứng kịp. Không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này, chỉ biết khi trở lại trên giường hai chân vẫn như nhũn ra. Đứa trẻ còn quá nhỏ, ngoại trừ hơi phồng lên khi chạm vào, y không thể cảm nhận được sự hiện diện của nó, nhưng Khương Từ có cảm giác thiêng liêng cùng vui sướng khi được làm cha.

Cho đến tối khi y nằm trên giường trước khi ngủ, tay Khương Từ vuốt ve vùng bụng hơi nhô lên của mình không nhịn được run rẩy, như thể lần đầu tiên y cảm thấy không còn cảm giác cô đơn, nhất là khi nghĩ đến ... đây là con của y và Nghiêm Sở ... người đàn ông luôn lạnh nhạt và hờ hững với y, đã từng nghĩ rằng không thể có quan hệ tốt với hắn, nhưng một lần suy nghĩ cùng hành động táo bạo, mới có mối ràng buộc cùng hắn. Mặc dù loại ràng buộc này không thể nói cho ai biết, đây sẽ là đứa con duy nhất của y, nhưng y đã hài lòng rồi.

Khương Từ không biết tại sao, nhưng mơ hồ cảm thấy, đứa trẻ này sẽ hoàn toàn thay đổi cuộc sống của mình.

[Chương Trứng màu]

Tiểu kịch trường trong đội

Năm sau, Khương Từ trở lại đội.

"Đội trưởng Khương! Năm mới vui vẻ!" Tống Thành nhảy thẳng về phía trước, dọa Khương Từ sợ hết hồn.

Ngay vào lúc này, đột nhiên một bóng người xuất hiện ở sau lưng Tống Thành, không khách khí chút nào xách người lên ném qua một bên.

"Fuck?!" Tống Thành bị "Ném" vô cùng bất mãn quay đầu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đen sì của Nghiêm Sở chỉ cảm thấy lông tơ cả người dựng đứng, nhanh chóng bày ra khuôn mặt tươi cười, "Đồng chí Nghiêm... Mới... Năm mới vui vẻ nha..."

"Ừ." Nghiêm Sở chỉ liếc anh ta một cái, sau đó đi tới bên cạnh Khương Từ, "Đội trưởng Khương, tôi tìm cậu có chút việc."

Nói xong liền kéo người đi.

Để lại Tống Thành vẫn còn trong kinh sợ chưa tỉnh lại lệ rơi đầy mặt: Vãi chưởng thật là đáng sợ... Vừa nãy mình bị lườm sao... Nhưng mình không đắc tội hắn... Chỉ là nghỉ phép rồi trở lại... Tại sao đội trưởng Khương cùng Nghiêm Sở lại trở nên kỳ quái... Ai có thể nói cho tôi biết có chuyện gì vậy nha... Còn có thể chơi đùa vui vẻ với nhau không...

[Chương Trứng màu]

Một độc giả trong nhóm nói muốn xem tiểu kịch trường đội trưởng Khương và tiểu công Nghiêm cùng đi càn quét bán dâm ha ha ha

Một ngày nọ, đồng chí Khương Từ đội trưởng đội chống mại dâm mặc đồng phục cảnh sát, đi qua một nơi bán đồ khiêu dâm lại thấy một khuôn mặt quen thuộc.

"Tại sao mỗi lần quét mại dâm đều có anh."

Khương Từ bất đắc dĩ nhìn Nghiêm Sở, sau đó ghi tên lên sổ tay.

"Lấy đồ vật đi, anh cùng tôi đi một chuyến."

Khương Từ lại "quét" Nghiêm Sở một cái.

"Ồ, đội trưởng Khương lại 'quét' Tiểu Nghiêm trở lại à." Mọi người trong cục vừa thấy Nghiêm Sở, đã sớm thành thói quen như nhìn thấy đồng nghiệp vậy.

"Ừ." Khương Từ vừa mới đưa người vào phòng làm việc, đã bị cưỡng hôn.

"Anh buông ra!" Đẩy người ra, Khương Từ tức giận nói, "Tại sao còn bán loại vậy này?"

"Lần này toàn là GV chất lượng cao, còn chuẩn bị xem nó cùng em, không bán làm sao bị em quét về nhà, hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro