🍁Chương 159 + 160 + 161 + 162🍁

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Frenalis
🍁Chương 159: Chào mừng đến với Địa Ngục🍁

Vừa dứt lời, tiếng chuông điện thoại vang lên bất chợt, cắt ngang bầu không khí tĩnh mịch. Lấy điện thoại ra xem, tôi chết lặng khi nhận ra đó là một tin nhắn Wechat.

Sắc mặt tôi tái nhợt: "Xong rồi, chuyện lớn rồi!"

Quốc Gia Tử Vong đã chấp nhận yêu cầu kết bạn của tôi, sau đó gửi cho tôi một tin nhắn: "kế hoạch Địa Ngục chính thức bắt đầu. Hoan nghênh đi vào Địa Ngục."

Cùng lúc đó, điện thoại của Uông Nhạc, Hàn Vũ Sâm và Chu Nguyên Hạo cũng đồng loạt reo lên. Họ cũng từng kết bạn với "Quốc Gia Tử Vong" và cũng nhận được tin nhắn giống hệt như tôi.

Chợt có tiếng kêu thảm thiết vang lên từ đâu đó không rõ, xen lẫn tiếng còi xe cứu hỏa và xe cảnh sát inh ỏi. Âm thanh hỗn loạn dội từ dưới lầu lên, khiến chúng tôi rùng mình ớn lạnh.

Ngay lúc đó, điện thoại tôi lại rung lên. Là Tư Đồ Lăng gọi đến. Giọng anh ấy đầy lo lắng:
"Khương Lâm, nhiều tòa nhà cao tầng ở Sơn Thành xuất hiện âm binh. Toàn bộ thành phố đang náo loạn. Các người cẩn thận, tôi sẽ nhanh chóng tìm ra trung tâm mua sắm bỏ hoang kia."

Cúp điện thoại, tôi cảm thấy mặt mình tái nhợt. Chuyện kinh hoàng nhất cuối cùng đã xảy ra.

Chu Nguyên Hạo đặt tay lên vai tôi, giọng anh ta trầm tĩnh và đầy quyết tâm: "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."

"Cộc cộc cộc." Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập khiến chúng tôi giật mình. Mặt mày ai nấy đều biến sắc.

"Ai đó?" Tôi khẽ hỏi.

"Chị Khương Lâm, cha em có chút không ổn. Chị có thể đưa chúng em đi bệnh viện không?" Giọng nói của Tiểu Vĩ - đứa trẻ hàng xóm vang lên bên ngoài. Mẹ nó mất sớm, chỉ sống cùng cha lái xe ba bánh.

Nhưng bầu quỷ khí nồng nặc xung quanh cửa nhà lại khiến tôi rùng mình. Cha của nó, e rằng đã không còn là người nữa.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Hàn Vũ Sâm ra hiệu cho tôi lùi lại, anh ta đi lên mở cửa. Thiếu niên đáng thương bên ngoài đột nhiên biến sắc mặt trở nên hung ác, miệng há hốc toác đến tận mang tai, lao bổ về phía anh ta.

Chưa đợi nó kịp cắn, Hàn Vũ Sâm đã tóm lấy cổ nó. Thiếu niên quỷ hóa giãy dụa điên cuồng nhưng không thể thoát khỏi tay anh ta.

Một luồng hàn khí dày đặc tỏa ra, khuôn mặt thiếu niên dần phủ một lớp băng trắng, trong chớp mắt bị đông cứng thành tảng băng.

Đóng cửa lại, ngăn cách tiếng thét gào và náo loạn bên ngoài.

Hàn Vũ Sâm trầm mặt nói:
"Nói ngắn gọn, chúng tôi bị tập kích bởi âm binh trên đường đi. Chúng tôi thu thập được vài thi thể để đưa về viện nghiên cứu. Loại âm binh này không bị lây nhiễm qua đường tiêm mà là qua đường thực quản hấp thụ dịch quỷ khí mới. Loại dịch quỷ khí mới này không khiến người sống chết ngay lập tức nhưng cũng có nhược điểm là chỉ có hiệu lực trong ba ngày. Sau ba ngày, những âm binh này sẽ toàn thân hư thối mà chết."

Tôi gật đầu. Chắc chắn dịch quỷ khí này phải có khuyết điểm. Nếu hoàn hảo vô khuyết, Quốc Gia Tử Vong đã sớm chế tạo ra âm binh quy mô lớn.

Tuy nhiên, chỉ với ba ngày, việc tạo ra số lượng âm binh lớn như vậy trong một thành phố cũng đủ gây ra hậu quả thảm khốc.
Uông Nhạc đứng dậy, nụ cười toe toét thường trực trên môi đã biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm túc: "hiện tại Sơn Thành rất nguy hiểm. Chúng tôi sẽ đi tiêu diệt âm binh. Các người cẩn thận, nếu có bất kỳ tình hình mới nào xảy ra, hãy liên hệ ngay với chúng tôi."

Hai người họ mở cửa, nhảy ra ngoài từ hành lang và biến mất ở cuối ngã tư đường.

Tình trạng của Chu Nguyên Hạo không tốt. Để giúp anh hồi phục, chúng tôi buộc phải ba ba ba một ngày mấy lần. Mãi đến trưa ngày hôm sau, cơ thể anh mới hồi phục gần như hoàn toàn.

Tôi mở tivi lên xem, toàn bộ bản tin địa phương đều đưa tin về vụ việc âm binh. Ít nhất năm sáu mươi địa điểm trong thành phố đều có âm binh xuất hiện .

Những tòa nhà chung cư và nhà trọ - những nơi xài chung nguồn nước, là những nơi có nhiều khả năng bị hạ độc quỷ khí nhất.

Quân đội đã tiến vào khu vực nội thành, tổ thứ tư cũng được điều động, nhưng tình hình ngày càng tồi tệ. Người dân thành phố bắt đầu hoảng loạn, lái xe chở theo gia đình di tản khỏi nội thành, dẫn đến tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng. Họ buộc phải đi bộ, cướp bóc xảy ra ở khắp nơi, cảnh sát không thể kiểm soát được tình hình.

Tôi chau mày, hỏi Chu Nguyên Hạo: "Quốc Gia Tử Vong rốt cuộc muốn làm gì? Sơn Thành lâm vào hỗn loạn, chuyện này có lợi gì cho bọn chúng?"

"Đây là một cuộc thí nghiệm. Bọn chúng tính toán khá lắm, không chỉ thử nghiệm dịch quỷ khí mới mà còn thăm dò phản ứng của các phe phái và người dân trong lúc xảy ra thảm họa."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Tôi hít một hơi thật sâu: "Ý anh là, bọn chúng đang chơi một ván cờ lớn? Sẽ còn có những hành động lớn hơn trong tương lai?"

Hồn thể của Chu Nguyên Hạo đã hoàn toàn hồi phục. Anh điềm tĩnh bước đến bên tôi, nói:
"Việc này còn phụ thuộc vào lần này có thể được giải quyết nhanh chóng hay không. Nếu tình hình không thể kiểm soát, e rằng thảm họa tương tự sẽ xảy ra ở nhiều nơi trên cả nước."

Tôi cắn cắn môi, lấy điện thoại ra gọi cho từng người bạn để xác nhận sự an toàn của họ.

Tống Tống kể có một tòa nhà chung cư gần Học Viện xuất hiện âm binh. Quân đội không thể kiểm soát, một số âm binh đã xông vào Học Viện, gây ra thương vong. Học Viện đã cho nghỉ học, tất cả học sinh đều đã về nhà.

Cô ấy than thở nói với tôi rằng Tôn Nhã và hai người bạn của cô ta đã gặp tập kích của âm binh trên đường đi học và đều thiệt mạng. Tôn Nhã chết thảm nhất, đầu bị cắn nát.

Mặc dù tôi không thích Tôn Nhã, nhưng nghĩ đến một cô gái xinh đẹp chết thảm như vậy, trong lòng vẫn có chút phiền muộn.

Tôi dặn dò họ nhất định phải chú ý an toàn, tốt nhất là không nên ra ngoài, sau đó cúp điện thoại.

Đúng lúc đó, điện thoại của Tư Đồ Lăng gọi đến.

Giọng anh ấy có chút mệt mỏi, như thể đã thức trắng đêm.
"Khương Lâm, tôi đã tìm kiếm toàn bộ trung tâm mua sắm ở Sơn Thành và cuối cùng cũng tìm ra được nơi Tiểu Dương chụp mấy bức ảnh."

Tôi vui mừng khôn xiết: "Nó ở đâu? Chúng ta nhanh đến đó đi."

Tư Đồ Lăng im lặng một lúc rồi nói: "Trung tâm mua sắm này tên là Công ty Thương mại Ánh Dương. Nó được xây dựng vào thời kỳ đầu của công cuộc cải cách mới và đã bị phá bỏ vào đầu thập niên 90."

Tôi sững người, nghĩa là trung tâm mua sắm này không còn tồn tại nữa?

Vậy Tiểu Dương chụp ảnh ở đâu?

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Tôi liếc nhìn Chu Nguyên Hạo, ánh mắt anh thâm thuý cũng đang nhìn tôi.

Có phải đây là một không gian quỷ?

Tôi vội hỏi: "Tư Đồ đội trưởng, địa chỉ của Công ty Thương mại Ánh Dương ở đâu?"

"Tôi đang định đến đó xem thử." Anh ấy nói: "Đợi chút, tôi sẽ đến đón cô ngay."

Nửa tiếng sau, một chiếc xe máy xuất hiện dưới nhà tôi. Tư Đồ Lăng ném cho tôi một chiếc mũ bảo hiểm, nói: "Thành phố đang kẹt xe, đi xe máy sẽ nhanh hơn."

Linh hồn Chu Nguyên Hạo đã nhập vào Ngọc Bội. Tôi leo lên xe máy, Tư Đồ Lăng nói: "Ôm chặt eo tôi, cẩn thận kẻo ngã."

Tôi đang chuẩn bị ôm, chợt cảm thấy Ngọc Bội nóng lên ở bên hông, nên đổi lại túm lấy áo anh ấy. Đùa thôi, có Đại Thần ghen tuông này ở đây, nếu ôm thật thì chắc ngày mai tôi không thể xuống giường được.

Tư Đồ Lăng phóng nhanh lao vun vút trên đường. Đúng như dự đoán, những con đường chính của thành phố chật cứng ô tô, trên xe không có người, nhìn cực giống cảnh tượng ngày tận thế trong phim Mỹ.

Mà các cửa hàng ven đường cũng đều đóng cửa, một số bị côn đồ đập vỡ cửa kính cướp sạch.

Quốc Gia Tử Vong trên Wechat nói không sai, Sơn Thành thực sự đã biến thành địa ngục trần gian.

Chúng tôi lái xe hơn một tiếng thì đến một tòa nhà văn phòng, Tư Đồ Lăng đậu xe máy dưới hầm và kể ngắn gọn cho tôi nghe về lịch sử của Công ty Thương Mại Ánh Dương.

Công ty Thương Mại Ánh Dương là một trong những trung tâm mua sắm tư nhân đầu tiên được thành lập sau thời kỳ cải cách mở cửa, ông chủ tên là Trần Quang Hoa, từng là thủ lĩnh của Hồng vệ binh trong mười năm đánh tư sản. Trong những năm tháng đen tối đó, hắn đã làm rất nhiều chuyện tàn ác.

Bởi vì trong nhà hắn có mối quan hệ với bên trên, nên sau thời kỳ cải cách, hắn nhanh chóng có được một mảnh đất trống và thành lập Công Ty Thương Mại Ánh Dương.

Nghe nói tiền để thành lập công ty là do cướp đoạt từ tay những người bị đánh tư sản trong mười năm tai kiếp đó.

Bất kể thế nào, công ty Ánh Dương sau khi mở cửa đã phát triển rất tốt, trở thành một trung tâm mua sắm nổi tiếng ở Sơn Thành. Tuy nhiên, đến cuối những năm 80, cửa hàng này bắt đầu xuất hiện những chuyện kỳ lạ.

Nguyên nhân của sự việc, vẫn là xuất phát từ Trần Quang Hoa.
Nghe nói Trần Quang Hoa rất coi trọng trung tâm này, mỗi cuối tuần đều dành thời gian đến xem. Có một lần cuối tuần, do bận việc nên tới trễ, làm xong mọi việc cũng đã gần 10 giờ tối. Cửa hàng đóng cửa lúc 10 giờ, nhưng hắn vẫn kêu lái xe chở tới trung tâm....

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis
🍁Chương 160: Âm Binh🍁

Hầu hết các cửa hàng trong trung tâm mua sắm đã đóng cửa. Sau khi vào trong một lúc lâu mà không thấy Trần Quang Hoa đi ra, tài xế của hắn bắt đầu lo lắng. Thời điểm đó trị an không tốt, anh ta sợ ông chủ của mình gặp phải kẻ cướp, nên cầm theo một cái búa và đi vào cửa hàng.

Tư Đồ Lăng lật xem hồ sơ vụ án năm đó. Khẩu cung của tài xế rất lộn xộn, cho thấy lúc đó anh ta vô cùng sợ hãi, thậm chí có chút lắp bắp.

Anh ta nói rằng khi đi vào trung tâm mua sắm, bên trong vẫn sáng đèn. Theo lý thuyết vào giờ đó bên trong trung tâm vẫn còn có hai nhân viên bảo vệ và một nhân viên quét dọn vệ sinh, nhưng lúc này bên trong lại không một bóng người, im ắng như nghĩa địa, khiến da đầu anh ta tê dại.

Anh ta bỗng ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, và phát hiện một vệt máu chảy từ cầu thang lầu hai xuống.

Biết rằng có chuyện chẳng lành xảy ra, nhưng anh ta là lính xuất ngũ, thân thủ khá tốt, lại gan dạ, nên dọc theo vết máu đi lên. Sau này, anh ta nói rằng đây là điều hối hận nhất mà anh ta đã làm trong đời.

Đi lên lầu hai, anh ta thấy máu chảy ra từ phòng quản lý. Cửa phòng không khóa, anh ta rón rén đến khe cửa nhìn vào.

Cảnh tượng trước mắt khiến anh ta - một quân nhân từng trải qua chiến trường, cũng suýt tè ra quần.

Trong căn phòng quản lý nhỏ bé, nằm ngổn ngang trên sàn nhà là năm thi thể, bao gồm quản lý trung tâm mua sắm, hai bảo vệ, nhân viên quét dọn vệ sinh và một nhân viên văn phòng.

Tất cả những người này đều chết thảm, thân thể bị chia năm xẻ bảy, vỡ thành nhiều mảnh, máu tươi nhuộm đỏ cả căn phòng.
Còn ông chủ của anh ta, Trần Quang Hoa, đang đứng giữa đống thi thể, toàn thân dính đầy máu tươi, hai mắt lấp lánh ánh vàng, trông như một ác quỷ từ địa ngục bò ra.

Hoảng sợ, anh ta vứt búa xuống, quay người chạy trốn và trực tiếp báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát đến, Trần Quang Hoa cố gắng chống trả, bị bắn chết tại chỗ.

Vụ án được ghi chép rất đơn giản, nhưng Tư Đồ Lăng cảm thấy ẩn tình không đơn giản, anh ấy gọi điện thoại hỏi cảnh sát phụ trách phá án năm đó. Lúc này cảnh sát kia đã về hưu và sống tại một viện dưỡng lão ngoại tỉnh.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Nhắc đến chuyện năm đó, cảnh sát kia vẫn còn sợ hãi, toàn thân run rẩy.

Ông kể cho Tư Đồ Lăng rằng khi họ đến trung tâm mua sắm, Trần Quang Hoa đang ôm một cái đầu, mở hộp sọ và say sưa ăn tủy não.

Ông nói lúc đó Trần Quang Hoa không còn giống như con người, toàn thân đen nhánh, mắt lấp lánh ánh vàng, đồng tử dựng thẳng, trông như một con quái vặt thằn lằn.

Đám cảnh sát đều sợ hãi, nhưng vẫn là đội trưởng hô to "bắn vào đầu", mới cho họ dũng khí.

Trần Quang Hoa có sức mạnh phi thường, tốc độ nhanh nhẹn, có thể di chuyển trên vách tường. Mười cảnh sát đến, bị hắn giết chết sáu người. Cuối cùng đội trưởng hy sinh bản thân để cùng chết với Trần Quang Hoa.

Sau khi Trần Quang Hoa chết, lãnh đạo cục cho hỏa táng và chôn vùi tro cốt ngay lập tức.

Mọi người tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng.

Trung tâm mua sắm Ánh Dương bắt đầu liên tiếp xảy ra những vụ án mạng, với những cách thức chết kỳ quái: hai hộ kinh doanh đánh nhau, đánh chết người; vợ chồng cãi nhau, chồng đánh vào huyệt thái dương của vợ khiến vợ chết; người bị tâm thần đầu độc cả nhà.

Chỉ trong vòng nửa năm, trung tâm mua sắm đã có hơn mười người chết, nhiều cửa hàng đóng cửa. Người ta đồn rằng nửa đêm có thể nghe thấy tiếng quỷ khóc thê lương từ trong trung tâm, và bảo vệ gác đêm còn nhìn thấy bóng ma của Trần Quang Hoa lang thang bên trong trung tâm trống rỗng.

Sau đó do kinh doanh ế ẩm, con trai của Trần Quang Hoa đã bán tòa nhà, chính phủ phá dỡ và xây dựng lại thành nhà chung cư. Nhưng chất lượng công trình không tốt, tòa nhà bị chấn động trong trận động đất tám năm sau và trở thành nguy cơ tiềm ẩn, buộc phải phá dỡ và xây dựng lại thành văn phòng.

Tòa nhà văn phòng này cũng có nhiều lời đồn kỳ quái. Có người làm tăng ca ban đêm nhìn thấy bóng người lắc lư trong hành lang, và thỉnh thoảng có tin đồn có người mất tích.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Bên trong tòa nhà tối mịt dù là ban ngày. Vào thời điểm này, mọi người đều về nhà tị nạn, ai còn lên đây làm gì?

Chúng tôi ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao tầng trước mặt, không hiểu sao lại cảm thấy rùng mình.

"Chúng ta chia nhau hành động. Tôi từ tầng một bắt đầu, cô từ tầng cao nhất bắt đầu." Tư Đồ Lăng nói, "Lục soát kỹ tòa nhà này một lần, tập trung tại tầng mười ba."

Tôi gật đầu nhẹ, đi thẳng lên tầng hai mươi sáu bằng thang máy. Chu Nguyên Hạo cũng hiện thân ra từ trong ngọc bội, hai chúng tôi đi xuống từng tầng, nhưng không phát hiện ra gì. Tòa nhà này giống như một tòa nhà bình thường, thậm chí không có một con ma bình thường nào.

Sau khi gặp lại Tư Đồ Lăng, chúng tôi đều cảm thấy khó hiểu. Ngay lúc này, Chu Nguyên Hạo đột nhiên vỗ vai tôi và hất cằm về phía thang máy. Chúng tôi nhìn theo và thấy thang máy đang đi lên từ tầng một.

Lúc này, ai lại muốn đến đây?

Chúng tôi trao đổi ánh mắt, Tư Đồ Lăng rút ra khẩu súng Desert Eagle, nhắm vào thang máy.

Cánh cửa thang máy từ từ mở ra, một người cao lớn bước ra từ bên trong.

Cả ba đều giật mình: "Hạ Thanh Đông?"

Hạ Thanh Đông mặc một cái áo sơ mi màu xám với cái quần dài kaki màu nâu. Cơ bắp cuồn cuộn của hắn lộ ra, đầy vẻ bạo lực.

Tư Đồ Lăng cảnh giác hỏi:
"Anh tới đây làm gì?"

Hạ Thanh Đông là lão đại xã hội đen, ở thế đối đầu với Tư Đồ Lăng, nên anh ấy không có thiện cảm gì với Hạ Thanh Đông.

"Tôi biết lối vào công ty Ánh Dương." Hạ Thanh Đông trầm giọng nói.

Tôi cau mày, nhìn về phía Chu Nguyên Hạo. Hạ Thanh Đông cũng là một người sống bị quỷ hoá thành âm binh, nhưng hắn dường như khác với những âm binh khác.

"Dựa vào đâu mà chúng tôi tin anh?" Tư Đồ Lăng vẫn giơ súng.

Hạ Thanh Đông nắm chặt nắm đấm, cơ bắp trên người đột nhiên nổi lên, thân hình to lớn hơn hẳn. Làn da màu đồng cổ của hắn chuyển sang màu đen kịt, mọc lên từng mảng vảy đen, hai mắt cũng biến thành màu vàng rực với đồng tử dựng thẳng.

Sắc mặt Tư Đồ Lăng thay đổi, định nổ súng bắn nát đầu Hạ Thanh Đông thì bị Chu Nguyên Hạo giữ tay lại: "Chờ chút."

Tư Đồ Lăng lạnh lùng nói:
"Hắn là âm binh."

"Hắn không phải âm binh bình thường." Chu Nguyên Hạo nói.

Hạ Thanh Đông ngẩng đầu nhìn họ: "Đúng vậy, tôi không phải âm binh bình thường. Những kẻ bên ngoài kia ăn dịch quỷ khí là thành phẩm thất bại đã bị pha loãng gấp mấy trăm lần, còn tôi là năm phần trăm dịch quỷ khí trong người. Trong số sáu mươi người thí nghiệm lúc đó, chỉ có ba người sống sót."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Chu Nguyên Hạo tiến lên hai bước, một luồng linh khí vô hình bao bọc lấy Hạ Thanh Đông. Dù đã quỷ hóa, Hạ Thanh Đông vẫn cảm thấy áp lực.

"Nói ra hết những gì anh biết." Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nhìn hắn, nói, "Tôi có thể cân nhắc tha cho anh một mạng."

Sắc mặt Hạ Thanh Đông hơi khó coi. Hắn đã đánh giá thấp thực lực của Chu Nguyên Hạo. Chu Nguyên Hạo là quỷ, hắn có thể nhìn ra ngay lập tức, nhưng một tên quỷ không hề có oán khí lại có thực lực ngang với Lệ Quỷ cao cấp.

Hắn im lặng một lát rồi nói:
"Tôi đến đây vốn là để nói cho các người biết mọi chuyện."

Kỳ thực, Hạ Thanh Đông cũng không biết nhiều.

Cha của Hạ Thanh Đông từng giết người và bị kết án tử hình. Mẹ của họ mang theo họ đi tái giá. Cha dượng hung ác, thường xuyên đánh đập họ. Khi đó hắn đã thề nhất định sẽ báo thù sau khi trưởng thành.

Năm mười bảy tuổi, cha dượng uống rượu, không chỉ đánh đập mẹ và em trai hắn mà còn muốn làm điều bậy bạ với em trai hắn. Hạ Thanh Đông tức giận đánh gãy hai chân ông ta và vào tù.

Ra tù sau vài năm, hắn không có bằng cấp, lại có tiền án, nên không thể tìm được việc làm tốt.

Ba năm trước, Hạ Thanh Đông đến hội chợ việc làm tìm kiếm cơ hội. Sau một ngày thất vọng, không ai nhận, vào lúc buổi chiều sắp tan cuộc, một công ty đã thu nhận hồ sơ của hắn.

Điều kỳ quái là công ty này nằm ở nơi hẻo lánh nhất của hội chợ việc làm, thậm chí không có tên gọi.

Vài ngày sau, công ty gọi điện thoại cho hắn, yêu cầu hắn đến nhận lời mời. Khi đến nơi, hắn mới biết đó là một công ty dược phẩm bí mật, chuyên tuyển dụng người tình nguyện để thử nghiệm thuốc.

Lúc đó, mẹ của Hạ Thanh Đông đang bị bệnh nặng, cần tiền gấp. Hắn cắn răng ký hợp đồng với công ty.

Sau đó hắn bị bịt mắt và đưa đến một phòng thí nghiệm. Sáu mươi người, tất cả đều bị trói trên giường, và được tiêm một loại thuốc vào người.

Ngay sau khi tiêm thuốc, hơn bốn mươi người đã chết ngay lập tức, những người còn lại biến thành quái vật và chịu đựng sự đau đớn tột cùng. Hắn đến nay vẫn không muốn nhớ lại sự tra tấn kinh hoàng đó.
   
Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis
🍁Chương 161: Quỷ không đầu🍁

Từng người một gục ngã, có kẻ cố gắng trốn chạy nhưng cũng không tránh khỏi kết cục thê thảm. Cuối cùng, chỉ còn lại ba người sống sót.

Tuy nhiên, sự sống của họ cũng chẳng khác nào thất bại. Dù sở hữu sức mạnh phi thường, họ chỉ có ba năm tuổi thọ. Ba năm sau, quỷ khí tích tụ trong cơ thể sẽ khiến họ bạo phát và chết thảm.

Trong ba năm đó, họ được công ty giao nhiệm vụ ám sát. Ít nhất mười mấy mạng người đã gục ngã dưới tay họ.

Công ty bí ẩn này ẩn náu trong núi sâu. Các nhà nghiên cứu ở đây luôn đeo khẩu trang trắng, mặc áo blouse trắng và chỉ được gọi bằng số hiệu, không có tên. Kẻ sống sót thậm chí chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt của họ.

Sáu tháng trước, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn trở về phòng thí nghiệm nhưng chỉ thấy một đống đổ nát. Núi sập, phòng thí nghiệm cũng tan biến.

Hắn mừng rỡ khôn xiết. Cuối cùng đã thoát khỏi sự kiểm soát của công ty. Hắn trốn chạy, lẩn trốn trong hai ba tháng, cho đến khi không còn thấy công ty truy đuổi mới dám trở về nhà.

Lúc này, lão đại Lâm Huyền đã chết, thế lực ngầm Sơn Thành không người đứng đầu nên loạn thành một bầy, hắn dùng sức mạnh của mình thu phục một đám lưu manh, dần dần trở thành lão đại.

Nhưng, nửa tháng gần đây, âm binh bắt đầu xuất hiện ở Sơn Thành. Hắn biết, những ngày tháng bình yên của mình sắp kết thúc.

Chu Nguyên Hạo trầm giọng hỏi: "Lần này đại hoạ ở Sơn Thành là do ai gây ra? Quốc Gia Tử Vong là ai?"

Hạ Thanh Đông nói: "Thời gian tôi ở công ty, chưa từng nghe nói đến tên Quốc Gia Tử Vong. Người đứng đầu trong phòng thí nghiệm là thí nghiệm viên số một, nhiệm vụ của chúng tôi đều do hắn phân công. Theo tôi suy đoán, những người trong phòng thí nghiệm đều đã chết."

Tư Đồ Lăng cao giọng hỏi: "Tại sao anh khẳng định như vậy?"

Hạ Thanh Đông khẳng định: "Nếu bọn chúng còn sống, mục tiêu đầu tiên sẽ là chúng tôi." Hắn ngừng lại, bổ sung thêm: "Công ty luôn cẩn trọng. Trước khi thí nghiệm thành công, bọn chúng sẽ không bao giờ hành động rình rang như vậy. Tôi nghi ngờ những kẻ phá hủy phòng thí nghiệm đã lấy đi dịch độc quỷ khí. Chuyện lần này hẳn là do bọn chúng làm."

Chu Nguyên Hạo thu hồi linh lực, đứng trước Tư Đồ Lăng, ấn tay đang cầm súng của anh ấy xuống, nói: "Hắn không nói sai."

Tư Đồ Lăng cau mày: "Anh tin tưởng hắn?"

"Tôi tin tưởng phán đoán của mình." Chu Nguyên Hạo nói, "Huống chi, hiện tại chúng ta cần đến hắn."

Tư Đồ Lăng trầm mặc chốc lát, rồi chậm rãi hạ súng xuống.

Chu Nguyên Hạo ngẩng đầu lên, hỏi tiếp: "Hạ Thanh Đông, anh nói anh biết công ty Ánh Dương ở đâu?"

Hạ Thanh Đông nhìn xung quanh, như đang cảm nhận điều gì: "Tôi có cảm giác, công ty vô hình đó có liên quan đến quỷ khí trong cơ thể tôi. Tôi có thể cảm nhận được nó tồn tại. Các người đi theo tôi."

Hắn bước nhanh vào thang máy. Ba người chúng ta nhìn nhau, rồi cùng đi theo.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Hạ Thanh Đông ấn nút tầng hai mươi sáu. Khi cửa thang máy mở ra, bên ngoài đã là sân thượng. Tôi sững sờ khi phát hiện thêm một nút bấm số hai mươi bảy trên bảng điều khiển.

Tôi dám khẳng định trước đây không có nút này.

Hạ Thanh Đông ấn nút hai mươi bảy. Cửa thang máy đóng lại. Chỉ di chuyển một tầng, nhưng thang máy lại đi trọn vẹn một phút. Khi cửa thang máy mở ra lần nữa, tôi cảm nhận được một luồng quỷ khí nồng nặc và tà ác.
Luồng quỷ khí này cực kỳ giống với quỷ khí trong cơ thể Hạ Thanh Đông và những âm binh bên ngoài.

Bên ngoài là một trung tâm mua sắm, nhìn từ cách bố trí và phong cách kiến trúc thì đó phong cách trang trí thịnh hành cách đây ba mươi bốn mươi năm. Trung tâm mua sắm không lớn, chỉ có hai tầng nhưng có đủ loại cửa hàng, bao gồm cả quần áo, cửa hàng đồ chơi, hiệu sách và cửa hàng trang trí nội thất gia đình, mọi thứ bạn cần.

Tuy nhiên, tất cả cửa hàng đều đã đóng cửa, khắp nơi đều là rác rưởi cùng gạch vụn.

Nơi đây chính là khởi nguồn của sự việc lần này.

Đột nhiên có một tiếng động vang lên, một bóng người từ trên trời rơi xuống, treo lơ lửng trước mặt chúng tôi, lắc lư qua lại như con lắc đồng hồ.

Là một nữ quỷ thắt cổ.

Cô ta mặc một bộ trang phục thịnh hành từ thập niên tám mươi, mái tóc uốn xoăn gợn sóng. Đôi mắt bị che phủ bởi một màu trắng đục, lưỡi thè dài ra đến tận ngực.

Cái lưỡi bỗng cử động.

Tư Đồ Lăng phản ứng cực nhanh, không chút do dự, một súng bắn nát đầu nữ quỷ. Thi thể mất đi chống đỡ, ngã gục xuống đất bất động.

Chúng tôi lách qua nó, định lên lầu hai. Nhưng thi thể không đầu trên sàn nhà lại cử động.

Nó bỗng dưng nhảy vọt lên, lao vào tôi và vươn hai tay đâm về phía lồng ngực như muốn moi tim móc phổi tôi ra.

Làm sao tôi dễ dàng chịu chết như vậy?

Tôi cũng phản ứng rất nhanh, lại thêm đã có chuẩn bị, tôi rút ra một tấm Bùa Trấn Tà từ trong tay áo. Vừa niệm chú ngữ, tôi vừa né người sang một bên rồi dán bùa lên trán nó.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Chu Nguyên Hạo cũng bắt đầu ra tay. Anh vung roi quấn lấy nữ quỷ không đầu, đồng thời cao giọng hô: "Thả Kim Giáp tướng quân!"

Tôi lập tức ném Kim Giáp tướng quân về phía nữ quỷ. Ngửi thấy quỷ khí, Kim Giáp tướng quân như ruồi gặp thịt thối, vù vù lao vào cổ họng nữ quỷ thắt cổ.

Nữ quỷ thắt cổ liều mạng giãy giụa, lại không làm được gì, bởi vì Chu Nguyên Hạo đã dùng roi khống chế nó.

Chỉ trong chốc lát, Kim Giáp tướng quân đã hút sạch quỷ khí trên người nữ quỷ, biến nó thành vô số đốm sáng lấp lánh rồi biến mất trong không trung. Tư Đồ Lăng và Hạ Thanh Đông đều kinh hãi. Không ngờ một con bọ nhỏ bé lại có sức mạnh to lớn đến vậy.

"Cẩn thận!" Chu Nguyên Hạo đột nhiên lên tiếng.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên, thấy từng bóng ma lờ mờ xuất hiện trong những cửa hàng trống rỗng xung quanh. Đó là những người chủ cửa hàng và người nhà của họ đã chết ở đây nhiều năm.

Quỷ khí tích tụ qua nhiều năm đã biến họ thành Lệ Quỷ. Chu Nguyên Hạo nghiêng đầu, nói với chúng tôi đang đứng sau lưng: "Đây sẽ là một trận chiến ác liệt. Hãy cẩn thận, đừng để mất mạng ở đây."

Tôi khẽ gật đầu, cố gắng dẹp bỏ nỗi sợ hãi trong lòng, siết chặt bùa chú và kiếm gỗ đào trong tay.

***********

Ngay lúc chúng tôi đang chiến đấu với Lệ Quỷ trong trung tâm mua sắm, Hàn Vũ Sâm và Uông Nhạc bước vào sân trường vắng vẻ.

Trước cửa ký túc xá nữ sinh có một vũng máu lớn, trộn lẫn với một số mảnh thịt vụn, trong không khí nồng nặc mùi tanh, cho thấy vụ thảm sát ở đây lúc đó tàn khốc và khủng khiếp đến mức nào.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Uông Nhạc cẩn thận quan sát xung quanh, nghiêm túc nói: "Ba nữ sinh bị sát hại khi ra khỏi ký túc xá đã ngay lập tức bị âm binh tấn công. Nhưng lúc đó là giờ cao điểm, có rất nhiều học sinh ở đây, tại sao chỉ có ba người họ bị sát hại?"

Đây có phải là sự trùng hợp?

Uông Nhạc cười tự giễu, anh ta vốn không tin vào sự trùng hợp. Mọi vụ giết người trên đời đều có nguyên nhân của nó.

Anh ta bắt đầu tua lại hiện trường trong đầu. Hai âm binh chưa hoàn toàn quỷ hóa, đi dọc theo con đường này, đột nhiên cởi áo, lộ ra thân hình xanh xao đáng sợ. Mà Tôn Nhã và hai người bạn cùng phòng vừa lúc từ ký túc xá đi ra.

Hai âm binh lao qua đám người, trực tiếp nhào vào ba cô gái đó. Những học sinh xung quanh hoảng sợ, thét chói tai và chạy tán loạn.

Tôn Nhã và nhóm bạn không có khả năng chống trả, bị âm binh giết chết trong chớp nhoáng. Tôn Nhã là nạn nhân thảm nhất, bị vỡ hộp sọ, ăn hết não, và bị âm binh xé thành hai mảnh.

"Có vẻ như chúng đang cố gắng tra tấn Tôn Nhã." Uông Nhạc lẩm bẩm, sờ cằm, "Thật thú vị. Căn phòng bị đầu độc ở khu chung cư sau trường học, bọn chúng đi từ cổng sau vào, muốn đến ký túc xá nữ sinh, cần phải đi qua gần một nửa sân trường. Rốt cuộc tại sao chúng nhất định phải đến đây giết người?"

Hàn Vũ Sâm tiếp lời: "Đây không phải ngộ sát, mà là mưu sát. Bọn chúng đến đây là để giết ba nữ sinh này."

Mắt Uông Nhạc sáng lên: "Nói cách khác, đây là thù riêng? Tôi đã xem qua hồ sơ của hai âm binh này, chúng chỉ là côn đồ xã hội đen, không thể quen biết với một nữ sinh như Tôn Nhã."

Anh ta cười mỉa mai: "Xem ra chân tướng đã dần hé lộ. Kẻ chủ mưu đứng sau tất cả, kẻ được gọi là Quốc Gia Tử Vong, có thù riêng với Tôn Nhã."

Uông Nhạc cảm thán: "Lần này quả nhiên không uổng phí công sức."

Hàn Vũ Sâm hơi im lặng. Trước đó, sau khi giải quyết hai nơi có âm binh, anh ta cảm thấy vụ án ở trường học có điểm kỳ lạ, nên đề nghị đến xem hiện trường vụ án. Lúc đầu Uông Nhạc còn không muốn đến, nhưng giờ đây lại thay đổi thái độ nhanh chóng.

Hàn Vũ Sâm hít sâu một hơi, không thể không chịu đựng sự tự phụ và mặt dày hơn cả tường thành của người cộng tác này. Ít nhất Uông Nhạc cũng rất thông minh và có khả năng phân tích vụ án rất tốt.

Uông Nhạc hào hứng nhìn Hàn Vũ Sâm: "Vũ Sâm, chúng ta mau trở về điều tra xem Tôn Nhã đã đắc tội với ai. Chúng ta đã rất gần với chân tướng, rất nhanh sẽ có thể tìm ra kẻ chủ mưu và giải mã bí ẩn này."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis
🍁Chương 162: Bí mật của Chu Nguyên Hạo🍁

Hàn Vũ Sâm nhìn xung quanh. Trong bụi cỏ, kiến trúc bên trong, thậm chí tán cây rậm rạp của những cây đại thụ, đều có những con ngươi màu vàng óng đang nhấp nháy.

"Uông Nhạc." Anh ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một viên băng cầu, "Có việc làm."

********

Mất hai giờ ròng rã, bốn người chúng tôi mới giải quyết được toàn bộ Lệ Quỷ trong trung tâm mua sắm. May mắn là Tư Đồ Lăng có giáp lưới hộ thể nên không gặp nguy hiểm gì.

Chúng tôi từng bước tiến lên, đi vào lầu hai. Nơi đây là khu vực văn phòng. Hạ Thanh Đông đột nhiên chỉ vào một căn phòng, nói: "Quỷ khí trong căn phòng đó dày đặc nhất."

Tôi quan sát, đó chính là phòng quản lý.

Năm đó Trần Quang Hoa đã tự tay giết chết nhiều người và cắt thi thể họ thành từng mảnh cũng ở trong căn phòng này.

Tôi định đi qua, nhưng Chu Nguyên Hạo đã đưa tay ngăn lại: "Để anh, em đứng sau anh."

Tôi cắn chặt răng nói: "Em không thể luôn trốn sau anh."

Chu Nguyên Hạo ngây người một lát, rồi nhẹ gật đầu: "Vậy em đứng bên cạnh anh. Khi mở cửa, nếu có nguy hiểm, em lập tức chạy đi, anh sẽ nghĩ cách kéo dài thời gian."

Nghe lời này, lòng tôi vừa ấm áp vừa khổ sở. Hít mũi một cái, tôi nhẹ gật đầu.

Chu Nguyên Hạo quấn chiếc roi quanh tay, dùng tay kia nắm chặt nắm cửa, chậm rãi đẩy cửa phòng ra.

Khắp nơi trong căn phòng đều là vết máu. Trong không trung lơ lửng vài linh hồn trong suốt, ở chính giữa phòng là một cỗ máy có hình dạng kỳ lạ. Cỗ máy này đang điên cuồng hấp thu oán khí từ đám ma quỷ, sau đó ngưng tụ thành những giọt chất lỏng trong suốt tại vị trí vòi chảy.

Đây chính là nọc độc quỷ khí?

Chu Nguyên Hạo đặt tay lên vai tôi, ánh mắt cảnh giác: "Nơi đây quỷ khí ngút trời, lại không có người quấy rầy, quả là nơi lý tưởng để luyện chế nọc độc. Cẩn thận chút, năm đó Trần Quang Hoa phát rồ giết chết nhiều người vẫn còn ở đây."

Anh nghiêng đầu nhìn Hạ Thanh Đông: "Lúc đó anh uống dịch độc quỷ khí được luyện chế ở đây. Chẳng trách anh có cảm ứng với nó."

Bỗng Hạ Thanh Đông biến sắc, thân hình cao lớn không ngừng run rẩy .

"Đến rồi." Hắn hoảng sợ nói, "Tôi cảm thấy Trần Quang Hoa đến rồi!"

Vừa dứt lời, một bóng người từ trên cao phóng xuống, lao vào Hạ Thanh Đông.

Tôi còn chưa kịp phản ứng, đã bị máu văng đầy mặt.

Nhìn kỹ lại, một con quái vật thằn lằn toàn thân đen nhánh, mọc đầy vảy, đôi mắt dựng đứng đang đứng cách đó vài bước. Nó đang xách xác của Hạ Thanh Đông như xách gà con, mở hộp sọ của hắn, đưa tay vào trong móc ra tuỷ não, thỏa mãn thưởng thức.

Lòng bàn tay tôi toát đầy mồ hôi lạnh. Hóa ra Trần Quang Hoa là một Lệ Quỷ cấp cao, thậm chí chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá thành Nhiếp Thanh Quỷ.

Hắn rất mạnh, vô cùng mạnh. Tư Đồ Lăng nhanh chóng nổ súng. Lần này, anh ấy sử dụng đạn khắc phù văn linh năng. Những viên đạn bắn vào người Trần Quang Hoa đều lưu lại những lỗ thủng đẫm máu.

Nhưng điều kỳ dị là thịt của nó trào ra, lập tức lấp đầy những vết máu và khôi phục nguyên trạng.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Sắc mặt Chu Nguyên Hạo u ám, gằn từng chữ nói: "Quỷ thằn lằn, sinh vật từ tầng thứ năm Địa Ngục. Nó có khả năng tái sinh phi thường, trừ khi dùng lửa Địa Ngục, chúng ta không thể giết chết nó."

Lửa Địa Ngục chỉ có thể được triệu hồi bởi những người tu luyện có cấp bậc từ tứ phẩm trở lên, nên chúng tôi hoàn toàn bất lực trước nó.

"Chẳng lẽ không có cách nào khác sao?" Tôi hét lên. Trong lúc nói chuyện, Trần Quang Hoa đã lao đến. Chúng tôi vừa phản công vừa cố gắng né tránh, nhưng các đòn tấn công của chúng tôi không có tác dụng gì với hắn. Vết thương bị phù chú thiêu đốt sẽ lập tức hồi phục.

Chu Nguyên Hạo đánh một roi vào người hắn, ngăn cản hắn truy kích tôi: "Biện pháp duy nhất là đưa nó trở lại Địa Ngục."

"Làm thế nào?" Tôi không có can đảm mở Cổng Địa Ngục một lần nữa.

Ánh mắt Chu Nguyên Hạo lóe lên vẻ kiên định: "Anh có cách. Lâm Lâm, đội trưởng Tư Đồ, các người hãy ngăn chặn nó lại."

Dứt lời, anh chạy đến căn phòng chính, lục tung cỗ máy và tìm thấy một nút bấm màu đỏ. Anh ấn mạnh nút bấm, cỗ máy rung lên dữ dội và ngừng hấp thụ oán khí.

Khi cỗ máy dừng lại, những linh hồn trong suốt lơ lửng trong không trung dần dần trở nên rõ ràng. Bị giam cầm ở đây trong nhiều năm, oán khí của họ càng thêm nồng đậm do cỗ máy này gây ra.

"Ta cần oán khí của các ngươi." Ánh mắt Chu Nguyên Hạo trở nên trầm tĩnh, anh nói với những quỷ hồn đang cuồng loạn: "Ta cần các ngươi giúp ta đưa nó trở lại Địa Ngục."

Nói xong, anh đứng giữa căn phòng, dang hai tay ra và một luồng năng lượng mạnh mẽ tuôn trào ra từ trong cơ thể anh.

Tôi kinh ngạc nhìn anh. Năng lượng mà anh giải phóng là quỷ khí, và là loại quỷ khí vô cùng mạnh mẽ. Cho dù là quỷ thằn lằn, hay trước đây là An Kiến Quốc trong bệnh viện tâm thần Thành Tây, hay thậm chí Andre trên The Will, quỷ khí của họ cộng lại cũng không sánh bằng lượng quỷ khí mà Chu Nguyên Hạo đang tỏa ra lúc này.

Làm sao anh có thể có lượng quỷ khí khủng khiếp như vậy Anh chỉ là một linh hồn sống.

Quỷ thằn lằn dường như nhận ra điều gì đó, bỗng nhiên quay đầu nhìn anh chằm chằm. Dưới sự kêu gọi của quỷ khí, tất cả Lệ Quỷ đều bay đến, tập trung xung quanh anh.

Không chỉ trong phòng, mà tất cả Lệ Quỷ trong công ty Ánh Dương, từ cô hồn dã quỷ cấp thấp nhất đến Lệ Quỷ cấp cao nhất, đều vây quanh.

Quỷ thằn lằn nhe răng gầm lên hai tiếng, không còn để ý đến tôi mà lao về phía Chu Nguyên Hạo.

Đúng lúc này, linh hồn Chu Nguyên Hạo bỗng bay lên giữa không trung, mắt sáng lên hào quang đỏ rực. Sau đó, hai tay anh hợp lại, khiến tất cả các hồn ma bị triệu hồi đều lộ ra vẻ thống khổ. Linh hồn của chúng bắt đầu vặn vẹo, cuối cùng hòa quyện thành một đoàn hắc khí nồng đậm, xoay tròn không ngừng xung quanh Chu Nguyên Hạo.

Quỷ thằn lằn lao đến, Chu Nguyên Hạo ngẩng đầu nhìn nó, sắc mặt âm lãnh. Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm giác như anh biến thành một người khác.

Đây không phải là Chu Nguyên Hạo mà tôi quen biết.

Chu Nguyên Hạo đưa tay hướng về đoàn hắc khí do đám Lệ Quỷ hóa thành, một tia sáng lóe lên, một thông đạo nhỏ bé như kim tiêm xuất hiện ở trung tâm đoàn hắc khí.

Tôi kinh hãi, đó là thông đạo dẫn đến Địa Ngục!

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Mặc dù đầu kia thông đạo chỉ nhỏ bằng đầu kim, nhưng lại có một lực hút vô cùng mạnh mẽ. Quỷ thằn lằn như cảm nhận được nguy hiểm, nhanh chóng muốn trốn thoát. Nhưng khi vừa xoay người muốn chạy trốn, thì lực hút đó đã hoàn toàn bao vây lấy nó. Sau đó, chỉ với một lực kéo nhẹ, nó đã bị hút vào thông đạo nhỏ bé như kim tiêm kia.

Chu Nguyên Hạo dang hai tay về phía đoàn hắc khí, sau đó thu nắm tay lại, hắc khí cũng co lại, thu vào lỗ kim thông đạo và biến mất không dấu vết.

Tôi và Tư Đồ Lăng đều ngây người nhìn cảnh tượng đó.

Chu Nguyên Hạo từ từ hạ xuống đất, ánh mắt đỏ rực cũng biến mất. Tôi vội vàng chạy đến: "Nguyên Hạo?"

Sắc mặt Chu Nguyên Hạo tái nhợt, linh thể lại trở nên trong suốt, thậm chí còn yếu ớt hơn trước.

"Anh không sao." Chu Nguyên Hạo cười khổ nói, "Chỉ là sử dụng một chút sức mạnh mà linh thể không thể chịu đựng, nghỉ ngơi một chút sẽ ổn thôi."

Nói xong, linh thể của anh càng thêm hư ảo, trực tiếp nhập vào ngọc bội và không còn động tĩnh.

Nắm chặt ngọc bội trong tay, lòng tôi tràn đầy lo lắng.

Tư Đồ Lăng đi đến, đặt tay lên vai tôi an ủi: "Đừng lo, anh ấy rất mạnh, sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện gì đâu."

Tôi miễn cưỡng nở nụ cười. Hiện tại tôi mới nhận ra rằng mình hoàn toàn không hiểu rõ Chu Nguyên Hạo.

"Bây giờ chúng ta phải tìm cách ra ngoài." Tư Đồ Lăng cười nói, "Tôi cũng không muốn bị nhốt ở đây cả đời."

Tôi sững người, sắc mặt trở nên khó coi: "Không đúng, có vấn đề."

Tư Đồ Lăng nhìn tôi với vẻ kỳ quái. Tôi giải thích: "Không gian quỷ này do Trần Quang Hoa tạo ra. Khi hắn bị trục xuất về Địa Ngục, thì nó cũng phải bị sụp đổ theo chứ."

"Ý cô là gì?"

Tôi hít sâu một hơi: "Có lẽ chúng ta đều sai. Nơi đây còn tồn tại một con quỷ còn kinh khủng hơn."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Đúng lúc đó, điện thoại trong túi tôi rung lên. Tôi ngạc nhiên lấy ra, màn hình hiển thị rõ ràng là "không có dịch vụ".

"A lô?" Tôi cảnh giác hỏi.

"Là tôi, Uông Nhạc."

Tôi nhẹ nhõm thở phào, hỏi: "Tôi đang ở trong không gian quỷ, làm thế nào anh có thể gọi được cho tôi?"

"Tôi sử dụng điện thoại linh năng." Uông Nhạc giải thích, "Là loại điện thoại công nghệ cao mới được Viện Khoa học Kỹ thuật linh năng nghiên cứu."

Điện thoại công nghệ cao linh năng? Đây chính là sự kết hợp giữa khoa học và mê tín?

"Chúng tôi đã tìm thấy công ty Ánh Dương và phá hủy cỗ máy chế tạo dịch độc quỷ khí." Tôi nói.

Uông Nhạc vui mừng reo lên: "Tuyệt vời! Bây giờ các người đang ở đâu? Chúng tôi sẽ đến ngay."

Khi tôi đang định trả lời, lại nghe thấy anh ta nói: "Đúng rồi, Tôn Nhã là bạn học của cô, tính cách cô ta như thế nào? Có kẻ thù nào không?"

"Kẻ thù?" Tôi cau mày.

"Loại hận không thể lăng trì cô ta đến chết." Uông Nhạc bổ sung.

Lòng tôi bỗng dấy lên một dự cảm xấu.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro