Chương 38: Đạo hữu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ đến lúc Mộc Lâm Đồng đi xa, trong bóng đêm nháy mắt xuất hiện một bóng người dừng ở phụ cận nơi một người một nấm vừa đứng.

Mộc Lâm Đồng đi rồi, không có ánh sáng, trong bóng đêm mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người. Bóng người kia đứng yên như tượng thật lâu trước phương hướng Mộc Lâm Đồng đi, sau đó xoay người rời đi. Chẳng sợ bóng đêm, đối phương như có năng lực nhìn trong đêm né qua cây cối chướng ngại vật.

Đi ra khỏi rừng, Mộc Lâm Đồng quay đầu lại nhìn thoáng qua, xem ra truyền thừa tu chân ở thế giới này không bị đoạn tuyệt, cho dù linh lực nơi này còn rất ít so với trước kia nhưng cũng không phải là thời đại mạt pháp. Điều này có ý nghĩa người tu chân có thể tùy ý chiến đấu, linh lực có thể bổ sung từ trong không khí lúc chiến đấu.

Chính là người vừa rồi kia, ẩn thân trong rừng cây không gặp mặt, cậu cũng không thể xác định tu vi đối phương. Nhưng nếu không đoán sai, tu vi hẳn là trên, cậu hiện tại tương đương tu luyện lại lần nữa, nếu đối phương không có ác ý vậy thì cũng không vội.

Sau khi trở lại kí túc xá, nấm U Minh Quỷ nhảy xuống "Đại vương, người kia là ai, lợi hại không?"

Mộc Lâm Đồng cúi đầu nhìn nấm U Minh Quỷ trên bàn "Ta không thấy người, ngươi không phải thấy được rồi sao? Ngươi thấy đối phương thế nào?"

Bào tử trên đầu nấm run lên, ấp úng: "Lúc bắt đầu ta chỉ nhìn cục đá trong suốt, sau khi bị bắt có chút sợ hãi, hơn nữa đối phương ra tay quá nhanh chỉ kịp nhìn thoáng qua. Chỉ là hắn là một người rất đẹp, đẹp giống như Đại vương vậy."

Mộc Lâm Đồng lập tức đau đầu, cảm tình chỉ lo xem bề ngoài đối phương, trước kia sao lại không phát hiện nấm U Minh Quỷ này là một tên nhan khống "Ngươi chỉ nhìn thấy bề ngoài đối phương, không cảm nhận được gì khác? Ví dụ như thực lực đối phương thế nào, không chú ý?"

"Đối phương rất đáng sợ, ta hoàn toàn không cảm nhận được." Nói xong nấm U Minh Quỷ co rụt lại, yên lặng nhảy lên chậu hoa trên ban công giả chết.

Mộc Lâm Đồng lúc này cũng không ngủ được, bắt đầu xếp bằng đả tọa vận công, thế giới này so với tưởng tượng của chính mình còn nguy hiểm hơn, cần nhanh chóng mạnh lên.

Lại qua mấy ngày, trong học viện tựa hồ có tin tức lớn mới truyền ra.

Vừa vặn trong quân huấn mấy người có mười phút nghỉ ngơi. Hệ bên cách vách thời gian nghỉ ngơi không sai biệt lắm khí thế ngất trời không biết trò chuyện cái gì, trình độ cơ hồ đuổi kịp mấy ngày Bách thiếu tướng tới học viện.

"Ngươi có nghe chưa, trưởng lão đi ra ngoài tìm kiếm thăng cấp trở về."

"Đương nhiên, ngươi cho là ta mù sao, topic trên diễn đàn đều bay đầy trời, ta còn có thể không biết?"

"Khóa chúng ta thật may mắn, đầu tiên là Bách nam thần trở hội đón tân sinh, hiện tại là trưởng lão truyền kì trăm năm cxung trở về. Không biết có cơ hội nhìn thấy trưởng lão không?"

"Ngươi nghĩ nhiều, nhưng mà nghe nói trưởng lão đặc biệt đẹp."

"Không biết là Bách nam thần hay là trưởng lão đẹp hơn?"

. . . . . . . . 

Mộc Lâm Đồng luôn không có hứng thú với tin tức trong học viện, nhưng không chịu nổi mấy người đảng bát quái bên cạnh.

"Ai, ngươi nhìn náo nhiệt cách vách đi, xem ra tin tức mọi người đều chậm." Đường Yến Đông nhìn trận thế cách vách, hơn nửa tháng quân huấn sớm đã đem táo bạo của các tân sinh trừ bỏ một ít, so với lúc trước, mọi người đã có vài phần trầm ổn hơn. Ngày thường ban đầu mệt kiệt sức không muốn nói chuyện, đến bây giờ thành thật nắm chặt thời gian uống nước nghỉ ngơi, hơn phân nửa tháng, cuối cùng ít đi vài phần chật vật nhiều thêm vài phần thong dong. Nhưng tin tức kai có chút lớn, mọi người bắt đầu hưng phấn lên.

"Tin tức gì?" Xem những người đó kích động như vậy, chẳng lẽ lại về Tiểu Bạch? Mộc Lâm Đồng âm thầm nghĩ, xem ra chính mình nên chú ý nhiều hơn đến diễn đàn trường học mới được.

"Tam thiếu ngươi cư nhiên không biết? Ngày thường ngươi đều làm gì, không phải chỉ chú ý tri thức hệ cơ giáp và hệ chỉ huy chứ?" Đường Yến Đông kinh ngạc trả lời, chuyện này kì thật đã truyền ra từ 2-3 ngày trước, đến bây giờ mọi người đều biết không sai biệt lắm.

Rốt cuộc trên diễn đàn trường học có không dưới 10 topic, người xung quanh nghỉ ngơi cũng nói không ít, hắn không nghĩ tới có người bế tắc tin tức tin tức tới trình độ này. Hơn nữa người này còn bên người, không chỉ là hắn nghĩ như vậy, nhìn mặt kinh ngạc ba người khác là biết.

"Chính là tam thiếu, đây là chuyện lớn của học viện chúng ta, ngươi cư nhiên đều không chú ý." Lưu Quân ngồi trên cỏ quay đầu, kinh ngạc không thôi.

"Nếu tam thiếu không biết, vậy mọi người cùng nhau cập nhật khoa học, tin tức này thuộc về kì nhân của trường quân đội đệ nhất Tinh Minh chúng ta."

Thì ra là trưởng lão cấp 12 của trường học, hiện tại trở về trường.

"Còn không phải chỉ là trưởng lão sao, không biết các ngươi hưng phấn cái gì?" Trong mắt Mộc Lâm Đồng, trăm năm cũng không lâu lắm, không quá hiểu tâm tình của những người này.

Vừa thốt ra lời này, mấy người nguyên bản đang ngồi các loại tư thế đều ngồi lên, biểu tình nghiêm trang tựa hồ bất mãn với lời này của cậu.

"Tam thiếu, xem ra ngươi cái gì cũng không biết, trưởng lão này không giống trưởng lão kia, hắn đại biểu cho sức chiến đấu tối cao của học viện chúng ta. Lại nói tiếp, cấp 12 không nhiều lắm, mấy đại thế gia đều có mấy người. Trưởng lão này giống Bách gia lão gia tử cùng nhau bước vào cấp 12. Mấu chốt là hắn còn lớn hơn Bách gia lão gia tử 1-200 tuổi, Bách gia lão gia tử mấy năm qua không đột phá, lần này trưởng lão trở về cũng không nói đến có đột phá hay không. Mọi người đều đoán là không có, rốt cuộc cấp 13 không phải chỉ nói tới mà thôi. Nghe nói hắn không thuộc về bất kì thế gia, năm đó là lưu dân chạy ra từ tinh cầu bị Trùng tộc công kích, cơ duyên xảo hợp thi được vào trường quân đội đệ nhất Tinh Minh. Ngươi rất sùng bái Bách thiếu tướng đúng không, gần đây liều mạng học tập tri thức hệ cơ giáp và hệ chỉ huy cũng là vì muốn vào quân đoàn số 8. Về 2 người kia, ta nói cùng ngươi đi, bọn họ là truyền kì 2 thời đại, đều là người dẫn đầu từng lĩnh vực, người còn trẻ, cấp bậc tu vi lại viễn siêu bạn cùng lứa. Cuối cùng trưởng lão lựa chọn ở lại trường, Bách thiếu tướng lựa chọn tòng quân." Đường Yến Đông nghiêm trang nói, đây chính là danh nhân lịch sử học viện, tam thiếu không hiết nói ra đều sẽ bị trùm bao tải.

Vạn Đình ở một bên bổ sung nói: "Đường Yến Đông, có điểm quan trọng ngươi quên nói. Sở dĩ mọi người kích động như vậy là bởi vì nghe diện mạo đối phương giống như Bách nam thần vô cùng xuất chúng, phong độ nhẹ nhàng, giống như nhân vật tiên nhân. Thật muốn nhìn một cái, trưởng lão giống tiên nhân rốt cuộc là đẹp bao nhiêu. Nói thật, tam thiếu cũng phi thường, không biết trưởng lão kia cùng tam thiếu so sánh không biết ai tốt hơn?"

Đường Yến Đông vẻ mặt hắc tuyến "Ai cũng giống ngươi, chú ý chuyện không đâu, nam nhân không để ý nhan sắc chỉ để ý thực lực."

Vạn Đình cười nhạo một tiếng, hiển nhiên không tin lí do thoái thác của Đường Yến Đông.

Mộc Lâm Đồng làm lơ hai người bắt đầu cãi nhau, nhân vật giống như tiên nhân? Đột nhiên nhớ tới đạo hữu thần bí không chịu hiện thân buổi tối ngày đó, thời gian này chẳng lẽ hắn chính là trưởng lão? Người tu chân tu luyện công pháp sẽ ảnh hưởng khí chất một người, nói một người tu chân khí chất mờ mịt như tiên cũng không sai.

"Các ngươi vẫn luôn gọi trưởng lão, đối phương chẳng lẽ không có tên sao?" Mộc Lâm Đồng nhìn 2 người vẫn còn khắc khẩu hỏi.

"Trưởng lão hình như họ Tiêu, tên Tiêu Tử Thừa, bởi vì mọi người đều rất cung kính bình thường không ai dám hô tên trực tiếp gọi trưởng lão." Đường Yến Đông bớt thời giờ trả lời cậu một câu.

Đây là tiếng huýt sáo tập hợp của huấn luyện viên: "Hết 10 phút, bắt đầu tập hợp."

Mọi người ngã trái ngã phải vội vàng đứng lên chạy tới tập hợp, không  dám chậm trễ, đến trễ còn không biết bị phạt như thế nào đâu.

Hoa Tịch đi một vòng quanh mọi người "Xem ra hơn nửa tháng nay có chút thành quả, xem đi, lúc trước như một còn sâu hiện tại miễn cưỡng lấy ra. Không tồi, còn có khoảng 10 ngày, mọi người tiếp tục nỗ lực."

Một bên huấn luyện học sinh, một bên nghĩ đến trưởng lão trong miệng mọi người. Vị này ở thời học sinh vẫn luôn chỉ nghe kì danh không thấy người người, là truyền kì của trường trước lão đại của bọn họ.

Khác với học sinh bình thường chính là hắn biết càng tỉ mỉ hơn một chút. Tiêu trưởng lão này chính là nhờ trưởng lão đi đến tinh cầu xa xôi tìm đồ nhặt về, lúc ấy đã qua nhập học tân sinh một tháng, trưởng lão kia trực tiếp cho Tiêu trưởng lão thi chuyên nghiệp thứ 2 trên trường quân đội đệ nhất Tinh Minh.

Cao nhân như vậy, quân đội bọn họ chỉ có một ít tư liệu thật lâu của hắn trước kia, hiện tại trở về, thừa dịp có thời gian 10 ngày, xem thế nào cũng đổi mới tư liệu cá nhân của hắn.

Cùng lúc đó phòng hiệu trưởng trường quân đội đệ nhất Tinh Minh.

Hiệu trưởng nhìn người đàn ông ôn nhuận như ngọc, đưa trà lên uống hai ngụm "Tiêu đại trưởng lão, nhìn dáng vẻ của ngươi, một trăm năm qua không có một tia biến, thành thật nói cho ta, ngươi sẽ không...." Nuốt nước trà, hiệu trưởng sắc mặt nghiêm túc "Có phải đã vượt qua một bước kia không?"

Tiêu Tử Thừa nhìn hiệu trưởng khẩn trương, lắc lắc đầu, công pháp hắn tu luyện cùng bọn họ không giống nhau, dị năng bọn họ có hạn chế 12 cấp, nhưng hắn làm người tu chân, quyết định hạn mức cao nhất không chỉ ở tư chất còn có những nhân tố cơ duyên khác.

Hiệu trưởng thần kinh căng chặt cũng thả lỏng "Ngươi cũng không có biện pháp vượt qua một bước kia, chẳng lẽ cấp 12 là xiềng xích không có biện pháp vượt qua sao?" Hiệu trưởng như nhớ tới cái gì "Xem ra, còn cần chờ một chút, hiện tại còn có Bách gia tiểu tử ưu tú giống ngươi, xem hắn có thiên phú này không, đánh vỡ xiềng xích cấp 12 trăm ngàn năm qua."

"Bách gia, Bạch hổ thế gia kia?" Tiêu Tử Thừa đột nhiên mở miệng nói.

"Đúng vậy, năm đó ngươi bế quan lên cấp không quá chú ý việc trăm năm nay. Bách gia hơn 30 năm trước sinh ra một nhóc con bạch hổ thiên phú 3S, cho tới bây giờ là người có thiên phú 3S duy nhất Tinh Minh, tuổi còn trẻ, tiến bộ vô cùng nhanh. Đối ngoại công bố là cấp 10, ta dám cam đoan, tiểu tử kia không chỉ là cấp 10, đánh giá là cấp 11." Hiệu trưởng bắt đầu giúp Tiêu Trưởng lão tách rời xã hội 100 năm bổ sung tin tức.

"Phải không? Vậy đối phương hiện tại vẫn ở học viện hay là?" Nam tử cúi đầu, không thấy rõ vẻ mặt của hắn.

"Đã tốt nghiệp từ sớm, tiểu tử kia hiện tại mang theo quân đoàn số 8 thành thiếu tướng. Ngươi nếu hứng thú với hắn, ta nói với hắn một tiếng, ngươi đến quân đoàn số 8 luận bàn với hắn cũng có thể."

"Không cần, tốt nghiệp thì thôi, lười đi một chuyến."





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy