Chương 5: Chậm như không khí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong các kênh lớn của thế giới, đều bị hệ thống chiếm cứ, đưa ra từng hàng từng hàng làm mù mắt cún.

Ở các kênh thường được người lui tới, cã kênh đó đổi mới phi thường nhanh, nhưng giời khắc này, mỗi kênh đều là một mảnh yên tĩnh.

Gia Dương tinh cầu có mấy ngàn năm lịch sử, ở bảy trăm năm trước cũng có người có độ thân thuộc với năng nguyên thể đạt đến mức tối đa, là một vị hệ thủy Năng Nguyên Sư, độ thân hòa đạt tới 91 điểm, so với 100 thì chỉ còn kém có 9 điểm.

Có thể nói, "Bá khí trắc lậu" có thể cùng hệ thủy đạt độ hòa thân với năng nguyên thể trăm phần trăm, đã đổi mới lịch sử tối cao ghi lại từ trước, mọi người có cảm giác khiếp sợ cũng có thể hiểu được, mà người tên Tùy Chi kia cũng từng được 'khắp chốn vui mừng' mù mắt cún, để người ta trợn tròn mắt.

Trên ngã tư đường mọi người đình chỉ đi lại, ở quãng trường trung ương mọi người đang ca hát khiêu vũ để kiếm tiền sinh hoạt cũng đình chỉ, những bọn nhỏ cũng mở to miệng nhỏ, mặt đầy kinh ngạc nhìn giữa không trung.

Suốt ba phút, thế giới giả lập một mảnh yên tĩnh.

Ba phút sau, thế giới giả lập bùng nổ giống nhau, khôi phục lại một mảnh ổn ào.

Ở Gia Dương tinh cầu, lớn lớn nhỏ nhỏ nói không ngừng nghỉ, vì trách cho thế giới trở thành chiến trường, thế giới trong trí não độc lập duy trì bảo hộ trật tự.

Ở trong thế giới giả lập người sử dụng được sở hữu tin tức tuyệt đối được bảo mật, vì người sử dụng nối tiếp sóng điện não với thế giới, tinh thần thể cực kỳ mẫn cảm, môt số Hacker cường đại có thể thông qua tinh thần thể công kích thế giới của người sử dụng, vô thanh vô tức cướp đi tính mạng của người đó. Vì vậy trừ phi người sử dụng tự thân tiết lộ, bằng không người khác không thể đi vào trong thế giới của người sử dụng để biết được thông tin của người sử dụng.

Nói chung, con người đều có một vòng luẩn quẩn, có vài người muốn thông qua phương thứ kiểm tra này để tìm ra thân phận thật sự của "Bá khí trắc lậu", nên chỉ có thể buông tay.

Thật sự, vì tên tự cho của "Bá khí trắc lậu" này tuy rằng khí phách, nhưng trên thực tế, người này là một tử trạch(*), dù cho ở trong thế giới giả lập, cậu cũng không có tiến vào một vòng luẩn quẩn nào, vẫn đều đi một mình một người. Nói bóng nói gió để tìm ra thân phận của cậu, đều cực kỳ khó khăn.

(*) Chắc có thể là ở một mình hay tự chơi mình đi?

Người đi trên ngã tư đường, bỗng nhiên có người nói: "FML, ai là người tên "Bá khí trắc lậu"? Quá uy vũ!"

Có người kích động: "Muốn ôm đùi! Rất muốn nhốt cậu ta lại nha!"

"Nhưng, trên đời này làm gì có người nào yêu nghiệt như thế chứ? Quả thật chưa nghe bao giờ! Nhất định là nghĩ sai rồi? Cái này quá khó để tin tưởng, khẳng định hệ thống bị hack, không, chính là hệ thống đang đùa giỡn chúng ta!"

"Chúng ta nên làm lúc này là tìm ra người được khắp chốn vui mừng và xác nhận là thật hay giả."

...

Giờ này khắc này, toàn bộ thế giới giả lập đều sôi trào.

Mọi người dung hết các loại phương thức tìm kiếm để tìm ra "Bá khí trắc lậu", ở kênh thế giới tiến hành trao đổi.

Nếu nói, lúc trước "Bá khí trắc lậu" là một tiểu trong suốt, như vậy bây giờ, mọi người đều đào mốc ra những nơi "Bá khí trắc lậu" từng đi qua, bởi vậy, cậu không thể giữ lại những thứ doppi mà cậu đã làm trước kia trước mặt mọi người nữa.

Giờ phút này, có thể nói "Bá khí trắc lậu" hồng thấu khắp thiên, cơ hồ có thể nói, đã đạt tới hoàn cảnh, không người không biết không người không hiểu.

Kênh thế giới:

[Di Hồng viện]: Vừa rồi là tiểu bằng hữu "Batman hiệp hiệp" liền tới "Bá khí trắc lậu" đi? Là gien cấp F?

[Phiêu Hương viện]: Nghe nói lúc ấy cậu ta còn kém một chút nữa là tuột váy Bạch nữ thần, lúc ấy Bạch nữ thần xấu hổ còn đề váy, sau mấy tháng, đều không thấy Bạch nữ thần mặc váy.

[Bách Hoa lâu]: Cái này tựa hồ là một cái rất xấu đi, lúc ấy nghe đám người kia đều nói, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

[Hoa chi loạn chiến]: Dựa theo lời mấy người nói, chắc "bá khí trắc lậu" tuổi tác cũng không nhỏ đi? Bây giờ mới đi kiểm tra thiên phú?

[Dưới lầu ngu ngốc]: Ta vừa mới hắc hệ thống một chút, tra được không ít đủ thứ của "Bá khí trắc lậu", cậu ta ở thế giới giả lập không có bất cứ vòng luẩn quẩn gì, tra không ra người thật, bất quá, tra được cậu ta ở thế giới giả lập đi lại không ít. Cậu ta năm nay tham gia thi đấu thể thuật của người thường, yêu cầu ghi tuổi, cậu ta ghi mười lăm, mà lần cuối cùng cậu ta đi thí nghiệm thiên phú quán là vào bốn năm trước, lúc ấy thí nghiệm quán phán định, cậu ta không có khả năng trở thành Năng Nguyên Sư.

[Trên lầu ngu ngốc]: Ha ha đát, lầu trên mới là ngu ngốc, cả nhà lầu trên mới là ngu ngốc.

[Dạ hắc phong cao lạp đăng đêm]: Cho nên mới nói, cậu ta cách thời gian bốn năm lại chạy đến kiểm tra thiên phú, kết quả kiểm tra thành phát rồ "Khắp chốn vui mừng"? Nhưng lại không chỉ một cái?

[Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ]: hệ thống sẽ không nói dối, nhất định kết quả cho ra số liệu này, cho nên trí não mới phát ra "Khắp chốn vui mừng".

[Dạ hắc phong cao lạp đăng đêm]: Hệ thống xác thật sẽ không nói dối, nhưng cũng không có nghĩa là máy kiểm tra sẽ không gặp trục trặc? Làm Năng Nguyên Sư, nói thật, một người có độ hòa thân với năng nguyên thể đều đạt đến trăm phần trăm? Tôi khó có thể tin tưởng được. Hơn nữa, nói chung, kiểm tra độ thân hòa của năng nguyên thể có thời gian đến hai mươi phút, "Bá khí trắc lậu" kiểm tra quá lắm cũng mới có một phút, trí não liền phát ra "Khắp chốn vui mừng", thật không khoa học.

[Bỏ hoang kiếm]: Cho nên nói, hệ thống là bị trục trặc?

[Di Hồng viện]: Trục trặc +1

[Bách Hoa Lâu]: Trục trặc +2

[Dưới lầu ngu ngốc]: Trục trặc +3

[Trên lầu ngu ngốc]: Ha ha đát, lầu trên mới là ngu ngốc, cả nhà đều là ngu ngốc.

[Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ]: Mấy người là một đàn tiểu gia hỏa không kiến thức, mấy người chưa thấy qua, không có nghĩa là không có, tôi tin tưởng trí não cảm ứng không sai, "Bá khí trắc lậu" tuyệt đối là yêu nghiệt, tôi muốn bao dưỡng cậu ta, mấy người không cần cùng tôi đoạt!

[Hoa khai diễm lệ]: Nhị hóa, đừng chỉ nói ngoài miệng, bên tôi không có ít người đang đứng trên truyền thống trận, chuẩn bị đi tìm "Bá khí trắc lậu" thu vào trong bát, cậu hiện tại đang ở đâu?

[Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ]: FML!

...

Nhằm vào "Bá khí trắc lậu" gây ra "Khắp chốn vui mừng", toàn bộ thế giới giả lập một mảnh khắc khẩu.

Ở trong thường thức của tất cả mọi người, hoặc nói là, lịch sử của cả Gia Dương tinh cầu, không có người nào có độ hòa thân vơi năng nguyên thể đạt tới trăm phần trăm, càng miễm bàn có người có thể cùng sở hữu tất cả thuộc tích của năng nguyên thể mà độ hòa thân lại trên trăm phần trăm. Loại sự tình này, trong nhận thức của mọi người tuyệt đối sẽ không có thể phát sinh ra chuyện này, đó là nhận thức sâu xa của bọn họ. Nhưng "Khắp chốn vui mừng" lại đánh vỡ nhận thức của bọn họ.

Tuyệt đại đa số trong bọn họ còn có người kiên định cho rằng, chuyện này là không khả năng, trong đầu đều là các ý nghĩ: "Cái này sao có khả năng" "Cái này tuyệt đối không phải là sự thật" "Khẳng định đã nhầm lẫn nơi nào đi", nhưng loại ý nghĩ phía dưới, bọn họ lại có chút dao động.

Thật sự là không có khả năng sao?

Vừa đưa ra ý tưởng này, rất nhiều người hướng Ngưng giai thí nghiêm thiên phú quán chạy như điên tới.

Một chỗ khác.

Ngưng giai thí nghiệm thiên phú quán một mảnh yên tĩnh, bọn nhỏ mặt đầy ngu si nhìn chằm chằm Lâu Ngữ đang ngồi ở ghế kiểm tra.

Một đám nhỏ này tuổi đều rất nhỏ, có cảm giác không đúng chỗ nào đó, nháy mắt liền nhận thức được sự thật, không hiểu được hoài nghi, bọn họ đối với dụng cụ kiểm tra đều rất tin không nghi ngờ, từng đôi mắt sáng long lanh không chớp nhìn chằm chằm Lâu Ngữ, phảng phất muốn đem cậu nhìn ra cái gì đó.

Trong lúc nhất thời, Lâu Ngữ trở thành tiêu điểm dưới ánh mắt của mọi người.

Lâu Ngữ: "..."

Lâu Ngữ trong long ngũ vị tạp trần(*), làm kiểm tra máy kiểm tra lại ra kết quả đệ nhất, Lâu Ngữ có chút kinh ngạc, dựa theo ý nghĩ của cậu, cậu cho dù có được thiên phú, cũng chỉ có thể có độ thân hòa của hệ thủy. Bất quá, cũng gắt gao kinh ngạc mà thôi, cậu không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng, tựa hồ so với tưởng tượng của cậu còn có thiên phú, muốn biết, tiểu bằng hữu đạt độ thân hòa 59 còn có một đám người tranh đoạt để bao dưỡng

(*) Ngũ vị tạp trần : năm vị – ngọt, chua, cay, đắng, mặn.

Mà cậu, cùng hệ kim có độ hòa thân với năng nguyên thể đạt tới trăm phần trăm, này đủ yêu nghiệt. Bất quá, khi cậu nhìn xuống dưới kết quả thí nghiệm, cậu nhất thời thấy rõ sự thật tàn khốc của hiện thực.

Tuy cậu đối với dị năng hiểu biết cũng không ngiều, tuy chỉ hiểu biết được nửa điểm, nhưng cậu cũng có thể kết luận rằng, dụng cụ trục trặc.

Thế giới này không có khả năng có người nào yêu nghiệt như thế.

Lâu Ngữ đứng lên, đi ra khỏi Ngưng giai thí nghiệm thiên phú quán, phía sau cậu còn có một đám nhỏ đi theo, cậu đi tới chỗ nào, bọn nhóc đi theo chỗ đó.

Lâu Ngữ: "..."

Tít tít tít tít ——

Một đoạn âm thanh điện tử vang lên không gián đoạn nhắc nhở, một đám người hướng Lâu Ngữ phát ra thư tín, đủ loại nội dung, kiểu như: "Bạn hữu vận khí thật tốt, được hệ thông chiếu cố, được toàn thế giới biết đến." "Đại ca ca, ca thật sự hoàn mỹ vô khuyết sao nhưng nghe nói bộ dáng của ca có chút xấu, nhưng nếu ngươi thật sự hoàn mỹ vô khuyết thì tui sẽ không ghét bỏ ca, ca nguyện ý gả cho tui sao?" "Huynh đệ, nếu không cậu lần nữa đi thí nghiệm thiên phú đi?" "Ngươi cấp hệ thống bao nhiêu Gia Dương tệ? Khẩn cầu cho biết, ta cũng muốn nổi danh thiên hạ nha."...

...

Lâu Ngữ giật giật khóe miệng, che chắn thư tín, lại nhìn nhìn một đám líu ríu cải cọ đến đỏ đầu phía sau cậu, FML, đàn đầu củ cải đỏ như thế nào có cảm giác như đang rục rịch?

Sau đó, rốt cuộc có một cái đầu củ cải đỏ nhịn nhịn, đến không nhịn được nữa, một phen đánh bạo về phía Lâu Ngữ, ôm lấy đùi cậu.

Nếu chỉ có một cái củ cải thì không sao, kết quả, một củ vừa lên, một dám đầu củ cải đỏ còn thừa lại cũng xông lên, có ôm đùi cũng có đưa bò lên trên ôm tay của Lâu Ngữ, có ôm cổ, còn có ôm eo cậu,...

Hùng hài tử nhất nói: "Cọ cọ cọ cọ, dính dính không khí vui mừng!"

Hùng hài tử nhị nói: "Sờ sờ sờ sờ, sờ sờ không khí vui mừng!"

Hùng hài tử tam nói: "Cọ cọ sờ sờ, không khí vui mừng đến trong bát tui!"

Hùng hài tử tứ nói: "Nhượng nhượng, cho ta sờ sờ cọ cọ!"

...

FML!

Lâu Ngữ trợn tròn mắt, cả người đều không tốt, phải biết, cậu là một gien cấp F vừa nhược vừa tra, một nhóm bọn nhỏ hung tàn như vậy, cậu nháy mắt liền ngả xuống dưới.

Bị một nhóm tiểu bằng hữu áp không thở nổi còn không có năng lực phản kháng này có cảm giác thập phần khuất nhục, mặt Lâu Ngữ hóa đen, cậu nhịn nhịn, sau đó liền logout thế giới giả lập, thoát ly một đám nhóc tỳ tạo ra khổ ai vô biên cho cậu.

Lâu Ngữ mệt mỏi xoa xoa ánh mắt, cơn buồn ngủ ngập tới, trực tiếp thiếp đi.

Mơ mơ màng màng, cậu nghĩ, cậu còn thiếu tên Lâm Hoài Viễn tiện nhân kia 7000 Gia Dương tệ, cậu muốn sớm trả hết, như vậy em gái manh manh đát xinh đẹp của cậu sẽ không cần bồi hắn nữa.

Lâu Ngữ ngủ một giấc tỉnh lại, cơ hồ toàn bộ học sinh ở tinh cầu đều biết cậu nhập học trường học sơ cấp với số điểm dự thi thấp nhất toàn quốc, đồng thời còn là số điểm thấp nhất được ghi lại.

Lâu Ngữ có hay không nên mừng vì cậu ở Lâu Gia không được sủng, lấy thành tích gạt người này, toàn bộ Lâu gia ngoài Lâu Thi không ai trách cứ cậu. Đồng dạng, Lâu Thi rõ ràng lấy điểm tốt nhất, cũng không có người ca ngợi cô.

Thời gian bữa tối, Lâu Thi trở về nhà.

Hai anh em cùng ra khỏi phòng, vừa bước xuống cầu thang, liền gapwh được trưởng nữ Lâu gia Lâu Tùy Nguyệt.

Lâu Tùy Nguyệ mặc trên người bộ lễ phục màu đỏ sậm, hoàn mỹ làm tôn len dáng người thước tha của cô ta, trên mặt trang dung tinh xảo, mơi nhìn thì rất xinh đẹp, nhưng cô ta vừa cùng Lâu Thi đứng cùng một chỗ, nháy mắt trở thành phong nền lá xanh.

Gia Dương tinh cầu khoa học kỹ thuật phát đạt, phẫu thuật thẩm mỹ rất dễ dàng, nhưng để tránh mọi người đều đồng một gương mặt, các quốc gia đều có quy định chung, không cho thị dân phẫu thuật thẩm mỹ.

Lâu Tùy Nguyệt nhìn đến Lâu Ngữ, khuôn mặt nhất thời biến sắc có chút khó coi, cô ta nhăn mi nói: "Ta đã nói rồi, thời điểm ta ở đây không muốn ngươi xuất hiện ở trước mặt ta, ngươi bị bênh truyền nhiễm ghê tởm muốn cho ta giồng ngươi sao? Nhanh cút đi!"

Lâu Ngữ: "..." Cậu hiện tại có thể hiểu, vì cái gì cậu ta ở trên Intrenet lại ghi ID cùng đại tỷ khổ đại cừu thâm như vậy.

Lâu Ngữ song bào thai đi tới cửa lớn, lúc này Lâu Tùy Nguyệt vừa vận thu được thông tin, cô ta lựa chon nghe.

Lâu Tùy Nguyệt nói: "Ân, tên là Bá Khí Trắc Lậu đi? Đúng là yêu nghiệt a, cùng bất cứ thuộc tính năng nguyên thể nào cũng có độ than hòa đạt tới trăm phần trăm. Bất quá, nghe nói người này bộ dáng có chút xấu? Chỉ cần thiên phú tốt, cùng xấu cũng không quan hệ, thật muốn kéo người này vào đoàn đội của chúng ta! Ân ân, ta đã lấy không ít người tìm hiểu tin tức của cậu ta. A, ân..."

Lâu Ngữ: "..."

Lâu Tùy Nguyệt không bao lâu liền cắt đứt thông tin, khi Lâu Ngữ cùng Lâu Thi đi ra khỏi cửa lớn, loáng thoáng, Lâu Ngữ nghe Lâu Tùy Nguyệt nói, bện ghê tởm như thế nào không truyền nhiễm Lâu Thi?

Lâu Ngữ: "..." FML, cái ID kia thật sự rất hợp tâm ý của cậu, cậu tuyệt đối không thay đổi!

Song bào thai đi ra Lâu gia, ngồi trên xe huyền phù không thiết hướng tới nơi xãy ra tai nạn giao thông.

Song bào thai ngồi chỗ không tốt, liền nghe cách vách đàm luận về "Bá khí trắc lậu" trong thế giới giả lập, suy đoán đây thật là yêu nghiệt, hay vẫn là kiểm tra bị trục trặc, hay cậu ta được hệ thống sở ái, mới khắp chốn vui mừng?

Mọi người phân suy đoán.

Huyền phù không thiết đến một con phố ăn uoongs, song bào thai đi đến một ngôi nhà ở trong hẻm ăn mì phở, gọi hai chén mỳ trứng, một chén cần 7 Gia Dương tệ.

Hai chén mỳ trứng trên bàn, Lâu Ngữ một bên ghét bỏ quá ít, khong đủ cho cậu nhét kẽ răng, một bên cầm lấy đũa kẹp lấy mặt, bỗng nhiên, một thiếu niên tiến vào tiểu điếm, đi đến trước bàn bọn họ, nhìn Lâu Thi, nói: "Tiểu thư Lâu Thi, Lâm thiếu mời ngài cùng ăn tối dưới ánh nến."

Lâu Ngữ kẹp lấy mặt muốn rơi xuống trong bát, mụn đậu đậu nhất trương nhăn lại: "Em gái ta không đi."

Thiếu niên nhìn Lâu Ngữ, lộ ra bộ mặt ấm áp tươi cười, thanh âm hòa ái dễ gần như muốn ăn đòn nói: "Lâu tam thiếu, ngài tựa hồ rất hưởng thụ cảm giác dạo quanh một vòng."

Lâu Ngữ: ".." Lâm Hoài Viễm là một tên biến thái nên người bên người hắn cũng là một ổ biến thái.

Lâu Ngữ một lần nữa nói với chính mình, cậu muốn một lát đi tìm công việc, dù là mệt chết mệt sống cũng muốn kiếm thật nhiều Gia Dương tệ để trả nợ trả nợ trả nợ!

Lâu Thi buông mi mắt xuống che dấu cảm xúc, lấy âm thanh nhu hòa nói: "Ta rất vinh hạnh." Cô nói, đứng lên, mời thiếu niên cùng ly khai mặt tiền của tiểu điếm.

Lâu Ngữ có chút nghẹn, tuy rằng không vui vẻ, thế nhưng người là sắt cơm là thép, bụng đói vẫn muốn ăn cơm, ăn cơm cậu mới có khí lực kiếm Gia Dương tệ.

Lâu Ngữ lấy mì trứng của Lâu Thi đến trước mặt mình, quyết định một người ăn hai phần, kết quả vừa ăn được miếng đầu tiên, cậu còn kém chút nữa liền phun ra, nhấm nuốt đứng lên rất kỳ quái, có chút khô sáp, cảm thấy có chút vi diệu.

Lâu Ngữ nghĩ một chén mì này cần 7 Gia Dương tệ, lại muốn ăn no mới có khí lực kiếm Gia Dương tệ, cậu nhăn nhó khuôn mặt gian nan ăn nửa chén, không biết như thế nào ăn không vô nữa. Nói thật, cậu cho rằng đời trước ăn Bạch Thủy canh(1) còn ngon hơn mì này mấy đẳng cấp.

Lâu Ngữ đứng lên, khi rời đi, vừa vận thấy được trên thủy tinh dán một thông báo tìm người làm việc: Tìm một người phục vụ biết chịu khổ chịu nhọc, tiền lương đãi ngộ từ ưu(*), cung cấp ăn uống.

(*) ý của câu này theo mình hiểu là tiền lương sẽ thuận theo người làm công.

Lâu Ngữ thu hồi bước chân đi ra, quay đầu hướng bà chủ ở quầy thu ngân, mỉm cười nói: "Bà chủ, nơi này của bà tìm người phục vụ sao?" Cậu không biết, cậu cười trên mặt liền chen thành một đoàn, xấu đến người ta không đành lòng thẳng.

Bà chủ nhìn mặt đầy đậu của cậu, biểu tình trên mặt cương một chút, nói: "Như thế nào?"

Lâu Ngữ: "Ngài xem tôi như thế nào? Tuổi trẻ mạnh nhất là chịu khổ."

Bà chủ "Ha ha" một tiếng, yên lăng liếc nhìn phàm là Lâu Ngữ thì toàn bộ khách hàng đi qua đều nhượng đi qua, hàm súc hướng Lâu Ngữ biểu đạt, Lâu Ngữ không phù hợp với phù hợp tuyển chọn của cửa hàng.

Có thể nói, đây là lần đầu tiên Lâu Ngữ ra đời đến nay được tao ngộ phổng vấn thất bại.

Lâu Ngữ chuyển một vòng ở con phố ăn uống, kết quả không ai nguyện ý thê cậu làm, tiểu tâm can không thiếu bị những lời độc miệng trạc mấy chục đao bén nhọn, máu chảy đầm đìa phân thành từng mảnh nhỏ, cậu âm thầm dán chúng lại với nhau, chạy tới con phố cách vách tiếp tục tìm công việc.

Rốt cuộc trời không phụ người có lòng, rối rắm cả một buổi tối, cậu tìm đến một công việc thích hợp.

Lương thấp nhất Triêu Tịch quốc là 8 Gia Dương tệ một giờ, nhưng nói như vậy người giúp việc lưu động tính quá lớn, cho nên lương bình thường của bọn họ đều cao hơn 12 Gia Dương tệ, thậm chí là càng nhiều hơn.

Lâu Ngữ thành công phổng vấn vào cửa hàng chuyên kinh doanh năng nguyên dịch, không tính tiền lương theo giờ, tính tiền lương theo ngày, mỗi ngày làm mười hai giời, buổi sáng chín giờ tới buổi tối bảy giờ, mỗi ngày 80 Gia Dương tệ, khấu trừ cơm trưa 12 Gia Dương tệ, mỗi ngày có thể lấy đến 70 Gia Dương tệ.

Lâu Ngữ đối với điều kiện này rất bất mãn, nhưng không có lựa chọn dưới tình huống này chỉ có thể yên lặng tiếp thụ. Kết quả ngày hôm sau, khi cậu đúng giờ đến làm việc, cậu nghe được hai tiền bối nói, bởi vì cậu muốn đi lớp bổ túc, mỗi ngày làm việc có năm giờ, từ mười giờ đến ba giờ chiều, cơm trưa miễn phí, một ngày được nhật 80 Gia Dương tệ.

Lâu Ngữ nghĩ thật sâu cho rằng, cậu đời trước tiền lương rất nhiều, đời này tiền lương mới ít như vậy.

(1) Ý là canh nước trắng, cái 白水 này cũng là một nhãn hiệu nước.

Hết chương 5.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro