Extra 17 : Cory

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhiều thông tin mà Shuraina công bố ngày hôm nay là những thông tin mà Cory không biết. Shuraina đã và đang từ chối liên lạc với bất kỳ ai kể từ khi cô trượt kỳ thi hiệp sĩ, vì vậy Cory không thể nhận được bất kỳ thông tin nào về cô trong một thời gian. Không ai thực sự biết cô ấy thế nào.

Khi hỏi Hylli, cậu ấy không trả lời. Cậu chỉ tránh ánh mắt của Cory và nói với rằng Shuraina có lẽ cần thời gian để suy nghĩ. Vì vậy, trong khi những lo lắng chồng chất lên những lo lắng ban đầu của cậu, một người biết về Shunivalen, không, Shuraina, đã xuất hiện dưới hình dạng Michol.

Theo những gì Michol nói, có vẻ như Shuraina đã cắt đứt quan hệ với mọi người và hiện đang nghiên cứu một sản phẩm mới. Cậu ấy rất phấn khởi khi nghe điều này với tư cách là một người hâm mộ Shunivalen, nhưng cậu ấy cảm thấy hơi cay đắng vì Michol thường là người đầu tiên biết về những điều này từ Shuraina.

Đầu tiên, cậu ấy lo lắng về chuyện đã xảy ra với cô ấy khi chỉ tập trung vào việc tạo ra các thiết bị ma thuật mới và cắt đứt quan hệ với mọi người, tự hỏi người Michol đã đứng bên cạnh Shuraina là ai và Shuraina đang làm gì lúc này. Cậu ấy chỉ thực sự muốn gặp Shuraina. Shushu của chúng ta.

Cory kìm nén sự ghen tị và lo lắng cho Shuraina. Vậy rốt cuộc người Michol này là ai? Cậu ta tự xưng là một nhà ảo thuật. Nhìn cách cô ấy dễ dàng chấp nhận một người như Eric trước đây, rất có thể Michol là bạn trai mới của Shuraina.

Ngay cả trong nhóm bạn của Shuraina, cậu vẫn nghĩ rằng mình thân thiết với cô hơn những người khác. Shuraina đã tâm sự những cảm xúc của mình và những điều cô không thể nói với người khác với cậu ấy. Nhưng người tên Michol này biết về cô nhiều hơn cậu, người bạn thân của cô. Điều gì gần gũi hơn một người bạn? Người yêu, thế đấy.

Với quan điểm Michol là người yêu tương lai của Shuraina, mọi hành động của cậu ta đều gây khó chịu. Shushu của chúng ta không thể chịu thêm một lần đau lòng nào nữa. Nhìn thấy cậu ấy nói về công nghệ và khả năng của cô ấy như thế này khiến Cory lo lắng. Lỡ như cậu ta là người khả nghi thì sao?

Bỏ chuyện đó sang một bên, người tên Michol này chắc chắn rất quyến rũ. Ngay cả cậu ta cũng đã bị tước vũ khí bởi luồng khí quen thuộc đến kỳ lạ của Michol.

Trong khi đó, Shuraina bối rối trước câu hỏi của Cory về mối quan hệ của cô với chính mình. Cô ấy đã nói gì? Đầu tiên, có vẻ như cô ấy cần phải nói rằng cô ấy còn hơn cả bạn bè với chính mình nếu không muốn Cory bùng nổ với mình. Rốt cuộc, cô ấy thường nói với Cory về các sản phẩm mới của mình trước tiên.

".....chúng tôi không phải người yêu nhưng tôi cảm thấy chúng tôi thân thiết hơn bạn bè."

Vì vậy, giống như, tán tỉnh. Shuraina nói rằng Shuraina hiện gần như có mối quan hệ lãng mạn với Michol. Cô mỉm cười trống rỗng khi nói với cậu rằng hiện tại cô gần như là một món đồ của chính mình.

Cory thở phào nhẹ nhõm khi biết họ không phải người yêu nhau, nhưng cứng người khi nghe tin hai người gần như đang hẹn hò.

Cậu không thích tranh cãi với người khác, nhưng Cory cau có khi nói, giọng đầy tức giận.

"Là vậy sao? Ghen tị thật."

Shuraina nghiêng đầu trước từ 'ghen tị'. Của cái gì?

"Nhưng nếu cậu không nghiêm túc với cô ấy thì đừng đến gần. Đó là một yêu cầu."

Cory tự cắn lưỡi mình sau khi nói điều đó. Ugh. Không. Tôi có quyền gì mà nói thế? Biết được bao nhiêu thông tin bí mật, chắc hẳn cậu ta khá quan trọng với Shuraina. Tôi là ai mà lại phá hỏng mối quan hệ mà Shuraina thấy quý giá? Nếu ai đó cố gắng làm điều tương tự với cậu ấy, cậu ấy sẽ rất khó chịu.

"Ờ. Đừng bận tâm. Ugh. Ối."

Cory vùi mặt vào tay, rõ ràng là rất đau khổ. Cậu thở dài khi dụi mặt vào tay. Có phải cậu ấy đã suy nghĩ quá sâu sắc về điều này? Cory luôn đặt ra hết câu hỏi này đến câu hỏi khác khi nói đến Shuraina.

Trong khi đó, Shuraina nhìn chằm chằm vào hành động khó hiểu của Cory và gãi đầu. Cô nghĩ đến việc bỏ chạy, nhưng Cory lúc này trông cực kỳ nghiêm túc nên cô do dự. Shuraina, không, Michol, chỉ lúng túng đứng trước mặt Cory và kiên nhẫn nhìn cậu ấy trông có vẻ đau khổ.

Sau khi suy nghĩ rất lâu và hỏi liệu mình có quyền hành động như vậy hay không, Cory mới ngẩng đầu lên. Cậu nhìn Michol, người đang nhìn chằm chằm vào cậu với vẻ mặt ngơ ngác. Nhìn thấy Michol như thế này khiến cậu nhớ đến lần Eric vòng tay qua eo Shuraina và rời khỏi phòng câu lạc bộ của họ với vẻ mặt khó chịu. Cậu ấy không thể làm bất cứ điều gì vào thời điểm đó vì hai người họ đã có quan hệ tình cảm. Cory nhớ lại cảm giác tuyệt vọng khi nhìn Shuraina bước đi.

Và bây giờ, cậu có thể nhìn thấy khuôn mặt của Eric trong khuôn mặt của Michol. Và ngay lúc đó, lông mày của Cory nhíu sâu hơn khi cậu bước lại gần.

"Cho dù mối quan hệ hiện tại của cậu là gì thì điều đó cũng không thành vấn đề. Điều này sẽ không đi sâu hơn nữa. Lấy làm tiếc."

".....Tại sao?"

Shuraina nghiêng đầu bối rối, bối rối không hiểu tại sao Cory lại ngăn cô hẹn hò với chính mình.

"Tôi luôn chân thành khi nói đến cô ấy. Tình bạn. Sự tôn trọng. Hoặc nếu là...."

Cory hít một hơi thật sâu và nói, giọng trang trọng.

"Yêu."

Cory đứng thẳng và đẩy Michol đang bối rối vào tường. Khi cậu ta thẳng lưng lên, khung cảnh có chút thay đổi. Cory, người gần đây đã trưởng thành hơn rất nhiều, hơi nghiêng đầu và nhìn xuống Michol.

"Vậy tôi sẽ thú nhận tình yêu của tôi dành cho cô ấy. Lặp đi lặp lại, bất kể phải mất bao nhiêu. Cho đến khi tôi không thể làm được nữa."

Giọng điệu của cậu ấy rất bình thường, nhưng sự chân thành của cậu ấy đã thể hiện rõ ràng. Đôi mắt của Cory nheo lại khi cậu ta trừng mắt. Một ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào trong họ.

"Tôi khá tuyệt vọng nên đừng làm phiền tôi nếu cậu chỉ chơi đùa thôi."

Hành động và lời nói của cậu ta khá đe dọa nên có lẽ cô nên làm theo cách đó. nhưng Shuraina chỉ bình tĩnh chớp mắt. Đây là lời thú nhận bất ngờ từ một người mà cô không ngờ tới, nên cô chắc hẳn đã hơi rung động.

Có lẽ đó là do lời thú nhận của Cory táo bạo hơn so với con người thường ngày của cậu ấy. Có lẽ là do khí chất đặc biệt trên khuôn mặt đẹp trai của cậu ấy hoặc tất cả những điều trên. Nhưng trái tim cô đã phản ứng từng phút trước khi quay lưng lại. Shuraina hít vào. Cory, tôi xin lỗi. Tôi rất xin lỗi. Nhưng điều này cực kỳ thú vị. Lấy làm tiếc.

Shuraina không tránh ánh mắt của Cory mà chỉ nhìn chằm chằm vào cậu ta. Cảm giác tội lỗi sôi sục và sục sôi trong tâm trí cô, nhưng toàn bộ tình huống này thú vị đến mức không thể tin được. Cô không biết Cory nghĩ về mình như vậy. Cậu thoải mái với những hành động của mình đối với cô đến mức cô hoàn toàn cho rằng cậu chỉ coi cô như một người bạn. Điều đó không làm thay đổi quan điểm của cô về cậu quá nhiều, giờ cô đã biết cảm xúc của cậu. Cô chỉ nghĩ cậu dễ thương hơn trước một chút.

<Bắt đầu chuyển cách xưng hô nènn, chỉ là chưa đổi trong lời thoại thôi>

Cory ném ánh mắt nghi ngờ về phía Michol, người đang có đôi môi run rẩy như thể đang cố gắng nhịn cười. Anh đã cho rằng Michol sẽ tức giận hoặc bác bỏ những gì anh nói. Nhưng không giống như những giả định ban đầu của anh, mặt và tai của Michol chuyển sang màu đỏ tươi khi anh cố gắng ngừng cười. Cory nhướn mày và cố gắng nói, cho rằng Michol chỉ không hiểu điều đó trong lần đầu tiên.

"Vì vậy, đừng thất vọng nhé.....Aaaaah"

Anh đang định thêm nói thêm nữa thì chợt cứng người trước cảnh tượng trước mặt. Miệng anh há hốc và đôi mắt anh mở to. Suỵt, suỵt, suỵt....... Cory không thể nói được vì anh ấy chỉ lặp đi lặp lại cùng một âm tiết, giống như một đoạn ghi âm bị hỏng.

Tâm trạng đe dọa tiêu tan ngay lập tức.

"....Gì? Tiếp tục đi."

Khi Cory sững người và không thể nói hết câu, Shuraina nghiêng đầu bối rối.

Shuraina nhận ra rằng tầm nhìn của cô đã thấp đi rất nhiều. Nếu cô ấy đã cao gần bằng Cory trước đây thì cô ấy cần phải ngước lên để nhìn thấy khuôn mặt của Cory. Cô ấy hơi lo lắng khi nắm lấy một ngón tay – nó ngắn hơn trước rất nhiều. Cô nhìn thấy mái tóc dài màu cam dài đến thắt lưng của mình và muộn màng nhận ra rằng mình không còn là Michol nữa.

Phép thuật của cô đã cạn kiệt vào cuối lễ hội và viên đá ma thuật cô mang theo cũng gần hết. Nhưng cô đã quên mất chuyện đó vì Cory. Cô ấy đã bị lừa. Cô ấy đã định làm gì vậy? Đồng tử của cô ấy rung lên – nhưng không nhiều như của Cory.

Cánh tay của Cory vẫn đặt trên vai Shuraina và khuôn mặt anh vẫn rất gần với cô. Anh ta đã đưa mặt mình lại gần cô để đe dọa cô, nhưng lúc này không có lấy một giọt sợ hãi nào trong không khí.

Một khuôn mặt mà Cory thực sự thích, không, thực sự thích, đang ở trước mặt anh. Anh có thể nhìn thấy đôi mắt đỏ tươi mơ màng và mái tóc xoăn màu cam.

Cory nghĩ rằng Shuraina chỉ là ảo ảnh khi anh đưa tay về phía khuôn mặt của cô. Mắt, mũi, môi của cô ấy. Mọi thứ đều có thật. Anh đã không nhìn thấy mặt cô nhiều tháng sau khi tốt nghiệp, vì vậy Cory nhìn mặt cô như thể anh sắp chết đói. Shuraina thậm chí còn xinh đẹp hơn trong khoảng thời gian anh không gặp cô. Anh chớp mắt. Anh kéo mạnh má cô, vẫn còn hơi mềm mại như trẻ con, trước khi lùi lại vài bước. Đó là một giấc mơ phải không? Nó đã được. Nhưng anh ấy không muốn điều đó xảy ra? Nhưng đó phải là một giấc mơ.

"Mẹ kiếp."

Cory lẩm bẩm trước khi biến mất nhanh nhất có thể.

End

--------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro